"Kiệt kiệt kiệt kiệt!"
Bạch Ma Quỷ ở trong không gian Hồn sủng cười lên mấy tiếng hả hê.
"Đinh đinh!"
Băng Không Tinh Linh lắc đầu bất đắc dĩ, trước kia chính nó cũng bị Sở Mộ trách mắng vô số lần. Bởi vì nó rất dễ bối rối, trong lúc niệm chú ngữ thường xuyên bị ngoại giới ảnh hưởng. Nhưng mà trải quá trận chiến ở Thiên Tinh Phong, vì nó sai lầm khiến cho Sở Mộ bị thương, Băng Không Tinh Linh dần dần chiến thắng được tâm lý sợ hãi, đã có thể nắm bắt chỉ lệnh của Sở Mộ và phối hợp với các Hồn sủng khác chiến đấu rất tốt.
Chiến Dã thông qua hồn niệm quan sát tình huống tiểu Chập Long, ở trong mắt nó huấn luyện trình độ này căn bản không có một chút áp lực.
"Không phải là bị thương ngoài da thôi sao? Hô to gọi nhỏ làm cái gì chứ? Đúng là làm mất mặt Long tộc."
Một phút trôi qua rất nhanh, tiểu Chập Long vẫn cắn răng kiên trì bay quanh.
Chẳng qua là dốc hết toàn lực phi hành cũng không thể kéo giãn khoảng cách với địch nhân, nó quay đầu nhìn thoáng qua đám địch nhân phía sau, rồi lại phát ra thanh âm cầu cứu Sở Mộ.
"Ngươi nên tìm cách chiến thắng địch nhân chứ không phải lúc nào cũng nhờ chúng ta giải quyết vấn đề. Đây là trận chiến của ngươi!"
Sở Mộ nói với tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long vô cùng ủy khuất, hiện tại chính nó đã không còn bao nhiêu thể lực, tinh thần cũng rất mỏi mệt.
"Ngươi thử dốc toàn lực vỗ cánh xem nào!"
Sở Mộ nói.
"Sa sa sa!"
Tiểu Chập Long tỏ vẻ nếu dốc toàn lực vỗ cánh thì vết thương sẽ vỡ ra.
Nãy giờ tiểu Chập Long chỉ dám vỗ cánh chậm chạp, bởi vì độc châm gây ra thương tổn rất lớn đối với nó. Đây là nguyên nhân chủ yếu làm cho tốc độ của nó giảm xuống, nếu không lấy ưu thế của Chập Long tộc, cho dù thực lực thấp hơn cũng có thể vứt bỏ đối phương lại phía sau.
"Ngươi thử vỗ mạnh lên xem nào!"
Sở Mộ tiếp tục nói.
Tiểu Chập Long thấy Sở Mộ kiên trì cũng nửa tin nửa ngờ dốc toàn lực vỗ cánh.
"Vù vù vù!"
Khí lưu cường đại lập tức đẩy tiểu Chập Long bắn thẳng tới trước, trong nháy mắt đã cách xa ba đầu Thiên Ma Trùng.
Quan trọng nhất là hai cánh của tiểu Chập Long không có cảm giác đau đớn, không cần phải nói đến thương thế nặng hơn.
Tiểu Chập Long mừng rỡ trong lòng, vội vàng vỗ cánh mạnh hơn.
"Vù vù vù vù vù!"
Tốc độ tiểu Chập Long càng lúc càng nhanh, thoáng cái đã bỏ rơi đám Thiên Ma Trùng lại phía sau.
Hơn nữa, sau khi tiểu Chập Long kéo giãn khoảng cách vẫn có thể nghe thấy đám Thiên Ma Trùng kêu lên mấy tiếng kinh ngạc và tức giận.
Nhìn thấy địch nhân không thể nào đuổi kịp mình, tiểu Chập Long lại càng hưng phấn vừa bay vừa xoay vòng vòng khiêu khích đối phương.
Tiểu Chập Long tăng nhanh tốc độ duy trì khoảng cách an toàn, thông qua trạng thái phi hành ổn định để nghỉ ngơi và khôi phục.
"Trên người của ngươi chảy xuôi huyết mạch Thiên Thương Thanh Chập Long, thân thể vốn có năng lực tự lành cường hãn. Lúc nãy ta bảo ngươi bay vòng quanh ngọn núi là chờ vết thương tự lành."
Lúc này thanh âm Sở Mộ mới truyền vào đầu tiểu Chập Long.
"Ngao ngao ngao!"
Tiểu Chập Long kêu lên hưng phấn, hiển nhiên đã hiểu ra dụng tâm của chủ nhân rồi.
Chỉ cần khôi phục thể lực, ba đầu Thiên Ma Trùng kia khẳng định sẽ bị giết ngược.
Tiểu Chập Long khôi phục thể lực rất nhanh, sau khi bay lượn trên không trung vài vòng đã có đủ lực đánh thêm một trận.
Thừa dịp hai đầu Thiên Ma Trùng trung đẳng thống lĩnh còn cách một đoạn, tiểu Chập Long giả bộ mệt mỏi không còn đủ khí lực vỗ cánh, chậm chạp dừng lại trên một tán cây, bộ dạng giống như là để mặc cho đối phương tùy ý xâm lược.
Thiên Ma Trùng một đường truy kích mãi không đuổi kịp địch nhân đã tức giận lắm rồi, bây giờ thấy tiểu Chập Long dừng lại nhất thời mừng rỡ, cũng không quản hai người đồng bọn đang rơi lại phía sau, vội vàng tăng tốc lao tới tiểu Chập Long.
Khi còn cách mười mấy thước, Thiên Ma Trùng trực tiếp tấn công, Sở Mộ đứng ở nơi xa có thể nhìn thấy trên người Lục Dực Thiên Ma Trùng đột nhiên lóe lên hàn quang, một đạo công kích sắc bén bắn thẳng về phía tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước, trên móng vuốt tích tụ lực lượng toàn thân.
Thực lực tiểu Chập Long bây giờ đã là sơ đẳng thống lĩnh. Cho dù không sử dụng lực lượng U Linh, dựa vào thể chất cường đại của Long tộc và song chủ thuộc tính cũng không hề thua kém đối phương. Nếu thi triển kỹ năng thì lực công kích bộc phát càng thêm cường hãn.
"Thập U Tập."
Long Hồn châu thả ra mười luồng Tử hồn lượn lờ quanh thân, sau đó từ từ tập trung vào móng vuốt của tiểu Chập Long.
"Vụt!"
Tiểu Chập Long đánh ra một trảo lăng lệ trực tiếp nhắm tới đỉnh đầu Thiên Ma Trùng. Trên đường bay tới, Long trảo phá nát công kích của Thiên Ma Trùng đơn giản như xé rách một tờ giấy.
Lục Dực Thiên Ma Trùng cao đẳng thống lĩnh thấy đối phương bỗng nhiên công kích, vội vàng nghiêng cánh né tránh, nhưng mà phản ứng của nó vẫn chậm một nhịp.
"Xẹt!"
Long trảo chém thân thể Thiên Ma Trùng thành hai mảnh, máu tươi nhất thời phun ra như suối, ướt đẫm cả thân cây và vách đá phía dưới.
"Tụ hồn."
Sở Mộ nhắc nhở tiểu Chập Long thu thập linh hồn Thiên Ma Trùng vừa mới tử vong.
Long Hồn châu bắt đầu lưu chuyển quang mang mờ ảo, linh hồn Thiên Ma Trùng lập tức bị hút vào trong cơ thể tiểu Chập Long.
"Còn lại hai đầu Thiên Ma Trùng trung đẳng thống lĩnh, tiếp tục bay, chờ hồi phục thể lực lại đánh tiếp."
Sở Mộ nói với tiểu Chập Long.
"Rống!"
Tiểu Chập Long đột nhiên gầm thét rung trời, lần này nó không nghe theo mệnh lệnh Sở Mộ, mà quay ngược lại lao thẳng tới chỗ hai đầu Thiên Ma Trùng trung đẳng thống lĩnh, hiển nhiên là nó muốn tiến hành cận chiến.
"Quá lỗ mãng rồi."
Sở Mộ lắc đầu bất đắc dĩ, phê bình tiểu Chập Long hành động không có lý trí.
Một lần thi triển Thập U Tập sẽ tiêu hao hai thành thể lực của tiểu Chập Long, bây giờ nó khẳng định gần như cạn kiệt thể lực. Vì thế lựa chọn cận chiến với hai đầu Thiên Ma Trùng trung đẳng thống lĩnh là hành động nông nổi, rất dễ dàng bị thương nặng và nguy hiểm đến tính mạng.
"Dạ, chuẩn bị cứu nó."
Sở Mộ dùng hồn niệm ra hiệu cho Dạ Lôi Mộng Thú ẩn núp gần đó chuẩn bị xuất thủ.
Mặc dù huấn luyện tiểu Chập Long cực kỳ nghiêm khắc, nhưng Sở Mộ không thể để cho tiểu Chập Long xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bày thêm một tầng bảo vệ vốn là việc nên làm.
Thân ảnh Dạ Lôi Mộng Thú chậm rãi xuất hiện ở một góc khuất phía sau vách núi, âm thầm di chuyển tiếp cận hai đầu Thiên Ma Trùng trung đẳng thống lĩnh.
"Dạ!"
Bỗng nhiên Sở Mộ ngăn cản Dạ Lôi Mộng Thú cứu viện.
"Tại sao lực lượng bỗng nhiên tăng trưởng?"
Sở Mộ kinh ngạc nhìn tới tiểu Chập Long.
Tiểu Chập Long không có thi triển bất kỳ kỹ năng nào, chỉ sử dụng móng vuốt trực tiếp chiến đấu với hai đầu Thiên Ma Trùng trung đẳng thống lĩnh. Thế mà mỗi lần tiểu Chập Long công kích lại tạo thành thương tổn rất lớn với đối phương, hơn nữa tiểu Chập Long dần dần phát huy ưu thế của Long tộc. Dưới tình huống lấy một địch hai lại có thể chiếm lấy thượng phong, không có chật vật giống như lúc trước.
Cận chiến chính là loại hình chiến đấu hung tàn nhất, trong lúc nhất thời máu tươi văng tung tóe, từng cục thịt đỏ lòm từ trên cao rơi xuống. Lân giáp trên người tiểu Chập Long cũng tróc mất một mảng lớn, nhưng nó dựa vào thân thể cường hãn vẫn áp chế hai đầu Thiên Ma Trùng, đánh cho chúng nó choáng váng đầu óc không thể nào thi triển ra kỹ năng chân chính.
Tiểu Chập Long có năng lực tự lành vượt xa đối phương, tuy rằng thể lực có hạn không có cách nào thi triển kỹ năng, nhưng long trảo và hàm răng sắc bén chính là điểm mạnh của nó. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào trận chiến tanh máu kia, ngoại trừ kinh ngạc còn có vài phần nghi hoặc. Bởi vì hắn có thể cảm giác được lực lượng tiểu Chập Long đang dần dần tăng cường.
Sở Mộ căn bản không hiểu được tại sao lực lượng tiểu Chập Long đột nhiên tăng cao như thế. Hình như là thời điểm giết chết Thiên Ma Trùng cao đẳng thống lĩnh, lực lượng của nó lập tức đề thăng.
Rốt cuộc chiến đấu cũng chuẩn bị kết thúc, tiểu Chập Long dùng hàm răng cắn đứt cổ họng một con Thiên Ma Trùng, sau đó lại đánh một trảo phá nát thân thể Thiên Ma Trùng còn lại. Trước đó hai đầu Thiên Ma Trùng cố gắng chạy trốn nhưng không thể thoát khỏi vận mệnh tử vong, cuối cùng linh hồn đã bị Long Hồn châu thu nạp.
"Rống ~!"
Sau khi giải quyết tất cả địch nhân, tiểu Chập Long cao ngạo ngẩng đầu phát ra một tràng Long ngâm. Ban đầu bị đuổi giết cho đến lúc giết ngược lại đối phương, hiện tại tiểu Chập Long mới cảm nhận được sự sảng khoái lâm ly sau chiến đấu, vì thế nó mới phấn khởi gầm thét tuyên bố thành công của mình.