Thân hình Bạch Ma Quỷ chợt lóe, buông thả Cửu U ma diễm đối kháng trực tiếp với linh hồn Yểm Ma đế hoàng.
Linh hồn Yểm Ma đế hoàng không có cách nào né tránh, hai thân hình Yểm Ma bắt đầu va chạm, dần dần dung nhập vào nhau.
Chẳng qua là Sở Mộ biết rõ đây chỉ là bước đầu tiên, Bạch Yểm Ma muốn tiêu hóa cái tên ma quỷ kia không phải là chuyện đơn giản.
Sở Mộ sử dụng lực lượng hồn niệm phối hợp với Bạch Ma Quỷ, tinh thần hắn liên lạc chặt chẽ với Bạch Ma Quỷ nhằm cho ra phản ứng nhanh nhất. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Ma diễm quá mạnh!"
Thời điểm hồn niệm Sở Mộ tiến vào, một cỗ sóng nhiệt đánh tới làm cho hắn rùng mình một cái. Năng lượng phản phệ quá mức kịch liệt, ngay cả thế giới tinh thần của hắn cũng bắt đầu chao đảo.
Sở Mộ vội vàng bình ổn tinh thần, Bạch Yểm Ma muốn thôn phệ đối phương thì phải áp chế trước tiên. Hiện tại chính là trận đấu giữa linh hồn và linh hồn, Yểm Ma đế hoàng vốn ở trạng thái linh hồn nhiều năm hiển nhiên không hề sợ hãi hai sinh vật yếu ớt kia. Từ đầu đến cuối, nó không ngừng thi triển ma diễm công kích ào ạt, không cho Sở Mộ và Bạch Ma Quỷ có cơ hội tiếp cận mình.
Sở Mộ dùng hồn niệm và Bạch Yểm Ma buông thả ma diễm đồng thời phát động công kích, cố gắng đánh tan vòng năng lượng bảo vệ Yểm Ma đế hoàng, tiến hành thôn phệ từng chút một.
Chỉ có điều, một lát sau Sở Mộ phát hiện ra một vấn đề mấu chốt, đó là mỗi lần đánh tan một tầng ma diễm cản trở, linh hồn Yểm Ma đế hoàng sẽ nhỏ đi một phần. Nếu tiếp tục công kích với tốc độ này, sợ rằng cần phải hao phí mấy tháng thời gian mới áp chế được nó, quan trọng nhất là Sở Mộ chưa chắc có đủ hồn lực chơi trò tiêu hao chiến lâu như thế.
Đối mặt với cục diện khó khăn thế này, Sở Mộ và Bạch Ma Quỷ nhất thời thúc thủ vô sách, tạm thời giảm bớt thế công suy nghĩ tìm biện pháp chu toàn.
"Khó trách không đạt tới Hồn Hoàng, không có người nào dám cường hóa Hồn sủng cấp đế hoàng. Đây không chỉ là gia tăng tỷ lệ thất bại, quả thực là không có biện pháp hạ thủ."
Sở Mộ nóng lòng như lửa đốt.
Hồn niệm giống như bàn tay, linh vật chính là món ăn, lực lượng cánh tay không đủ lớn làm thế nào lầm lấy dĩa thức ăn đưa cho Hồn sủng của mình?
"Thiếu chủ, phóng thích linh hồn của ngươi ra uy hiếp nó. Nếu không thành công áp chế sẽ để cho nó chạy trốn, không nên buông tha dễ dàng như thế!"
Thanh âm Ly lão nhi đột nhiên bay tới.
"Còn nữa, ngươi phải hành động cẩn thận, trong thân thể ngươi vốn là huyết mạch Yểm Ma. Linh hồn Bạch Ma Quỷ tiến vào sẽ thúc đẩy Bán Ma hóa, đồng dạng như thế, linh hồn Yểm Ma đế hoàng tiến vào cũng sẽ thúc đẩy ngươi hóa thân Bán Ma. Bởi vì nó là linh hồn cấp đế hoàng, lực lượng tinh thần mạnh hơn ngươi rất nhiều, nếu để cho nó có cơ hội tiếp xúc với thế giới linh hồn của ngươi, rất có thể ngươi sẽ bị ép hóa thân Bán Ma, hơn nữa còn biến thành ma quỷ triệt để, không có biện pháp hồi phục như cũ."
Sở dĩ Ly lão nhi không nói sớm là vì khả năng này không lớn, dù sao Sở Mộ chỉ dùng hồn niệm phối hợp với linh hồn của Hồn sủng. Trừ phi Yểm Ma đế hoàng có cách xâm nhập linh hồn liên lạc giữa Sở Mộ và Bạch Ma Quỷ, mạnh mẽ xông vào thế giới linh hồn của hắn.
Sở Mộ không có trả lời, hắn vẫn im lặng tập trung tìm kiếm sơ hở của Yểm Ma đế hoàng.
"Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?"
"Không biết, lúc nãy tự nhiên xuất hiện một luồng U hỏa bao trùm diện tích rất lớn, sau đó biến mất rất nhanh."
"U hỏa không coi vào đâu, khí tức của nó mới đáng sợ, chỉ vài giây ngắn ngủi nhưng ta cảm giác không chịu đựng nổi."
Quá trình Sở Mộ cường hóa Bạch Yểm Ma xuất hiện dị trạng đã làm cho đệ tử Sở gia hốt hoảng, không ít người vội vàng chạy tới xác minh tình huống.
"Quay trở về cương vị mình, mau lên!"
Một thanh âm uy nghiêm lập tức vang lên, cảnh cáo nhóm đệ tử đang tò mò kia.
Đám đệ tử thấy Sở Thiên Lâm đi tới liền khom người hành lễ, chỉ nghị luận vài câu rồi cùng nhau lui xuống.
Ánh mắt Sở Thiên Lâm nhìn nhóm Hồn sủng sư tuổi trẻ đang nghi hoặc kia hồi lâu, cũng chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ. Những người này còn không biết thời gian tồn tại của mình rất ngắn, đến ngày mai bên trong cốc chắc chắn không còn ai sống sót.
"Thiên Cầm tiểu thư, đây là khí tức Bạch Yểm Ma của Sở Mộ?"
Sở Thiên Lâm nhìn thoáng qua Thiên Cầm đứng bên cạnh, thấp giọng hỏi.
"Ừ, ta cảm giác được đó là khí tức Yểm Ma, chỉ có điều lực lượng quá mạnh."
Thiên Cầm gật đầu nói.
Thiên Cầm đã phân phó Thảo hệ Hồn sủng của mình đi tìm căn nguyên ôn dịch rồi, muốn chữa trị đầu tiên phải chặt đứt căn nguyên. Nếu không ôn dịch sẽ phát sinh không bao giờ dứt.
"Sở Mộ?"
Sở Thiên Lâm chậm rãi đi tới, một lát sau kinh ngạc phát hiện thân ảnh Sở Mộ trên bãi cỏ trống trải, bên cạnh hắn là một đầu Bạch Yểm Ma tà dị.
Linh hồn ma diễm đang lặng lẽ bốc cháy, trong phương viên vài trăm thước chính là lĩnh vực không thể xâm phạm. Ma diễm màu trắng quấn quanh Sở Mộ, lúc dung nhập vào thân, lúc sôi trào cuồng bạo khiến cho Sở Thiên Lâm ngây dại cả người.
"Đừng qua đó!"
Thiên Cầm thấy Sở Thiên Lâm muốn xông qua, vội vàng đưa tay kéo lại.
"Không được, Sở Mộ sắp bị chết cháy rồi."
Sở Thiên Lâm lo lắng nói.
"Hắn đang cường hóa Bạch Yểm Ma, bên đó chính là chiến trường ma diễm đối kháng với Yểm Ma đế hoàng. Chỉ cần ngươi tiến vào một bước sẽ chết ngay lập tức."
Thiên Cầm là thành viên Yểm Ma cung, dĩ nhiên là rõ ràng Sở Mộ đang làm chuyện gì.
"Vậy phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn bị đốt như thế?"
Sở Thiên Lâm nói.
"Chúng ta rời khỏi đi thôi, không nên để người khác đến gần."
Thiên Cầm lắc đầu, lên tiếng nhắc nhở Sở Thiên Lâm.
Vừa nói dứt lời, Thiên Cầm trực tiếp xoay người rời đi, chẳng qua là trong quá trình đó, nàng cố ý quay đầu lại nhìn thoáng qua Sở Mộ, hai hàng chân mày nhíu chặt.
"Chín niệm Hồn Chủ lại mạo muội cường hóa Yểm Ma đế hoàng."
Thiên Cầm lẩm bẩm tự nhủ.
Cơn ác mộng rốt cuộc đến vào ngày thứ chín, mấy gã thuộc hạ giới chủ nhận nhiệm vụ phong kín Man cốc bắt đầu tiến vào trong cốc.
Thật ra đó là La Thu Phong, La Thu Sinh và đám người La Vực môn.
Sở Thiên Hằng lúc ấy nói cho bốn vị sư thúc Đại Sở thế gia biết hi vọng liên thủ tiêu diệt mấy người này. Nhưng không ngờ bọn họ nghe thấy tin tức giới chủ và Tôn Khải Minh tới, ngược lại còn báo tin cho bọn họ biết hết tình huống Sở Mộ và Sở gia.
Cho nên La Hắc và Tôn Khải Minh mới bắt giữ mấy người Sở Tiêm làm con tin, ra lệnh cho những người khác phong bế sơn cốc không được cho bất kỳ kẻ nào chạy thoát.
"Chúng ta nên tiến công vào lúc hoàng hôn, khi đó những người còn sống sót chỉ là một ít Hồn sủng sư, giải quyết bọn họ cũng dễ dàng hơn."
La Thu Phong nhỏ giọng nói.
"Ừ, ngoại giới không biết chuyện tình Man cốc, cho dù tìm tới vẫn có thể nói chết là vì ôn dịch hoành hành, không hề liên quan đến ai, hắc hắc hắc!"
La Thu Sinh gật đầu đồng ý.
Thời gian chậm chạp trôi qua, bởi vì ôn dịch lan tràn nên người bình thường không thể nào nhập cốc. Cho nên đám người kia canh gác lơ là, cho tới lúc này vẫn không biết tình hình phát sinh trong cốc.
La Thu Sinh và La Thu Phong là thuộc hạ La Hắc, tuy rằng bọn họ bị thương linh hồn, nhưng vẫn còn có một đầu chủ sủng quân chủ đỉnh phong. Thực lực như vậy đã dư sức áp đảo tất cả Hồn sủng sư trong Man cốc.
"Bọn họ hẳn là chết gần hết rồi, chúng ta vào đi thôi!"
La Thu Phong mở miệng nói.
La Thu Sinh gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua một gã Hồn sủng sư khác do giới chủ La Hắc phái tới.
Gã Hồn sủng sư này tên là Thanh Nam, là thủ hạ đắc lực của La Hắc, trong tay khống chế ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong. Chỉ cần có hắn trấn thủ tại nơi này, cho dù đám người trong cốc người tập hợp lực lượng lại cũng không thể chạy thoát nổi.
Thanh Nam vóc người nhỏ thấp, ánh mắt dài hẹp làm cho người ta có cảm giác âm tàn, bề ngoài như vậy vừa nhìn liền biết không phải là hạng người lương thiện rồi.
Thanh Nam đi trước, quay đầu lại nhìn lướt qua La Thu Sinh và La Thu Phong, mở miệng nói:
"Chút nữa các ngươi xuất thủ trước, ta không muốn Hồn sủng của mình chiến đấu trong địa phương bẩn như vậy."
"Yên tâm, chúng ta sẽ giải quyết sạch sẽ."
Hai người kia cùng nói.
Ba người cưỡi Hồn sủng tiến vào trong cốc, trong đầu ba người đã tưởng tượng ra hình ảnh thi thể khắp nơi. Dù sao trận ôn dịch này đã bị Thanh Nam động tay chân, làm cho bệnh tình biến hóa càng thêm hung ác.
"Kỳ quái, tại sao mùi ôn dịch ngược lại phai nhạt hơn rồi?"
Thanh Nam khẽ nhíu mày, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bản thân Thanh Nam cũng là một Linh sư, nhưng hắn không được Linh Giáo thừa nhận. Trận ôn dịch trong cốc đã bị hắn cố ý thúc dục tăng trưởng mạnh hơn, cộng thêm hoàn cảnh phong bế khẳng định biến hóa kịch liệt gấp mấy lần. Ngay cả Hồn Chủ cũng có khả năng bị lây nhiễm.
Thế nhưng, vào lúc này Thanh Nam thật sự kinh ngạc khi phát hiện ôn dịch trong Man cốc yếu bớt.
"Bọn họ… hình như không có chết?"
La Thu Phong dõi mắt nhìn tới liền nhận ra có rất nhiều người đi tới đi lui, khung cảnh vẫn náo nhiệt như thường.
"Hừ, đã có người xua tan ôn dịch."
Thanh Nam hừ lạnh một tiếng, dùng tay vỗ mạnh xuống lưng thú cưỡi.
"Những người này lại còn kéo dài hơi tàn, chúng ta đành phải đích thân động thủ vậy."
La Thu Sinh cười nói.
Ba người khống chế Hồn sủng đều có thực lực quân chủ đỉnh phong, cùng nhau chạy tới nhất thời tạo ra chấn động làm thức tỉnh đám người ở phía đối diện.
"Bọn họ tới, triệu hoán Hồn sủng!"
Trong bụi cỏ, Sở Thiên Hằng ra lệnh một tiếng.
Ngay lập tức ba mươi gã Hồn Sư nhảy ra đồng thời triệu hồi một đám Hồn sủng cấp thống lĩnh ngăn cản trước mặt ba người Thanh Nam.
Gần một trăm đầu Hồn sủng bỗng nhiên xuất hiện nhưng Thanh Nam không có vẻ hoảng hốt, hắn khẽ nhếch miệng cười lên giễu cợt:
"Bệnh chết đã là ta nhân từ đối với các ngươi lắm rồi. Nếu rơi vào tay ta, các ngươi sẽ sống không bằng chết."
Một đám Hồn sủng cấp thống lĩnh không đủ lực chấn nhiếp đối với quân chủ đỉnh phong, ba người Thanh Nam vốn không hề coi trọng thành viên Sở gia.
"Một đám ngu xuẩn, để La Thu Phong ta cho các ngươi rõ ràng chênh lệch giữa cấp quân chủ và thống lĩnh to lớn đến mức nào."
La Thu Phong trực tiếp thúc dục Liêu Ma Ngưu Thú quân chủ đỉnh phong xông về phía trận doanh Hồn Sư của Sở gia.
"Rống!"
Cuồng ngưu vô cùng táo bạo, hai cánh tay điên cuồng huy vũ đánh bay một đám Hồn sủng cấp thống lĩnh ngăn cản trước mặt, có mấy đầu Hồn sủng không kịp né tránh, lập tức bị đập nát nhừ, máu tươi bắn ra bốn phía.
Sau khi La Thu Phong phát động công kích, La Thu Sinh cũng chỉ huy Ngân Giáp Thiên Ngưu tạo ra một luồng Thổ lãng (sóng đất) đánh tới đội hình Hồn sủng cấp thống lĩnh.
La Thu Sinh - Ngân Giáp Thiên Ngưu có thực lực quân chủ đỉnh phong, Hồn sủng cấp thống lĩnh phòng ngự chẳng khác gì giấy trắng mỏng mạnh. Hai bên vừa mới va chạm một trận đã có năm đầu thống lĩnh bị miểu sát.
Trải qua một đợt xung phong liều chết, đội hình Hồn sủng của Sở gia đã bị đánh tan, thực lực song phương vốn cách nhau quá xa, cho dù số lượng nhiều hơn nữa cũng không thể bù đắp nổi.
Nhìn thấy những người này không biết tự lượng sức mình, ba người Thanh Nam cười phá lên, bộ dạng vô cùng đắc ý. Quả thật là cảm giác giết chết địch nhân từng mảng từng mảng lớn rất dễ dàng hưng phấn, rất dễ thỏa mãn hư vinh trong lòng.
"Thiên Hằng, chúng ta không phải là đối thủ của bọn họ."
Trên trán Sở Thiên Lâm đã đổ mồ hôi hột, mở miệng nói gấp.
Nhóm Hồn Sư này là do tinh anh Sở gia, nhưng đặt ở trong mắt đám người La Vực môn lại yếu ớt tới mức không chịu nổi một kích. Cứ tiếp tục như vậy, cho dù không bị ôn dịch giết chết, bọn họ cũng sẽ bị ba người kia tàn sát sạch sẽ.
"Ta đối phó bọn họ, các ngươi cho Hồn sủng lui xa một chút!"
Ngay lúc này, Linh sư Thiên Cầm đứng dậy nói.
Thiên Cầm cũng không nhiều lời, trực tiếp niệm chú ngữ triệu hoán Hồn sủng, một lát sau thân thể nàng bỗng nhiên xuất hiện ma diễm màu trắng.
"Bạch Yểm Ma."
Thiên Cầm triệu hoán Hồn sủng chính là Bạch Yểm Ma, hơn nữa còn là một con Yểm Ma thả ra khí tức cường liệt hơn Hồn sủng quân chủ đỉnh phong của ba người Thanh Nam.
Tất cả thành viên Sở gia trợn tròn hai mắt, không nghĩ tới nữ Linh sư trẻ tuổi này cũng là một vị Hồn sủng sư mạnh mẽ kinh người. Vừa mới triệu hoán đã gọi ra một đầu Bạch Yểm Ma quân chủ đỉnh phong.
Bạch Yểm Ma xuất hiện không thể nghi ngờ đã giúp cho thành viên Sở gia cảm thấy một tia hi vọng.
"À? Có cao thủ."
Thanh Nam lập tức chú ý tới Bạch Yểm Ma ở phía đối diện, ánh mắt hắn khóa định vị trí Thiên Cầm đang đứng.
"Là Bạch Yểm Ma quân chủ đỉnh phong."
Hai người La Thu Sinh và La Thu Phong kêu lên một tiếng kinh hãi.
Chủng tộc Bạch Yểm Ma vốn là Hồn sủng đa thuộc tính. Nếu như đạt tới quân chủ đỉnh phong, dưới tình huống không bị thuộc tính khắc chế chắc chắn lấy một địch hai không thành vấn đề. Nếu như thuộc tính cường thịnh hơn một chút, lấy một địch ba cũng có thể bất bại. Hồn sủng của La Thu Sinh và La Thu Phong chỉ là đơn thuộc tính, bọn họ hiển nhiên là cảm thấy sợ hãi.
"Còn tưởng rằng cái tên Sở Mộ kia xuất hiện, thì ra là một nữ nhân, một con Bạch Yểm Ma mà thôi, không có gì phải sợ!"
Mặc dù Thanh Nam kinh ngạc, nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ.
Vừa nói dứt lời, Thanh Nam liền niệm chú ngữ triệu hồi Hồn sủng lần nữa.
Băng hàn thổi quét bốn phía, khí thế Bạch Yểm Ma bị đẩy lùi trong nháy mắt, lĩnh vực ma diễm của nó thoáng cái đã bị thu hẹp một nửa.
"Ốc Tích Băng Thú, là Băng hệ Hồn sủng quân chủ đỉnh phong."
La Thu Phong và La Thu Sinh nhìn thấy cảnh này lập tức lộ ra thần sắc vui mừng.
Ốc Tích Băng Thú xuất hiện nhất thời chèn ép khí tức của Thiên Cầm - Bạch Yểm Ma xuống mấy phần, Băng hệ trước giờ khắc chế Hỏa hệ rất lớn. Điều này tương đương với thực lực Bạch Yểm Ma suy giảm ba phần, không thể nào nghênh ngang đối chiến ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong như trước.
Thiên Cầm gia nhập giúp cho cục diện không đến nổi xuất hiện tình huống nghiêng về một phía, nhưng mà Thiên Cầm tối đa chỉ có thể kiềm chế Thanh Nam. Về phần La Thu Phong và La Thu Sinh đành phải dựa vào thành viên Sở gia miễn cưỡng trì hoãn thời gian rồi.
"Sở Mộ vẫn chưa xong hả? Hắn không xuất hiện nhanh một chút, chúng ta sẽ tổn thất thảm trọng."
Nhìn thấy thành viên gia tộc không ngừng mất mạng trong tay La Thu Phong và La Thu Sinh, Sở Thiên Lâm nóng lòng như lửa đốt nhưng không có biện pháp nào tốt.
Sâu trong Man cốc, Sở Mộ vẫn duy trì trạng thái tĩnh tọa như cũ.
Bỗng nhiên cặp mắt Sở Mộ mở ra, hai luồng màu trắng ma diễm bốc cháy bừng bừng, khí tức tà dị trên người hắn càng lúc càng nồng nặc.
Hồi láuau, ma diễm trên người Sở Mộ dần dần biến mất, con ngươi cũng khôi phục màu đen thâm thúy.
"Phù!"
Sở Mộ thở ra một hơi nhẹ nhõm, hẳn là trong lòng vẫn còn sợ hãi tình cảnh nguy hiểm lúc nãy.
"Thiếu chủ, mai mốt ngươi đừng có liều mạng như vậy nữa, làm gì có người nào lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn giống ngươi chứ!"
Ly lão nhi thấy Sở Mộ đã khôi phục lại bình thường, vội vàng nhảy ra ngoài lên tiếng oán trách.
Trên mặt Sở Mộ nở nụ cười miễn cưỡng, nói:
"Có thể thành công là tốt rồi!"
"Có thể thành công là vì ngươi dùng linh hồn làm mồi nhử, khiến cho cái con Yểm Ma đế hoàng tự động giải trừ phòng tuyến, chui đầu vào cái bẫy. Nếu không thành công, linh hồn ngươi xem như ma hóa triệt để, biến thành cái thây ma tà ác rồi."
Ly lão nhi tiếp túc lên tiếng dạy dỗ.
Quá trình cường hóa Bạch Yểm Ma vừa khó khăn vừa nguy hiểm, đã có lúc Sở Mộ tưởng như không thể hạ thủ, lý do mấu chốt là hồn niệm của hắn quá thấp.
Mà Ly lão nhi nói câu kia đã nhắc nhở Sở Mộ nghĩ tới một biện pháp, chính là sử dụng linh hồn mình dụ dỗ Yểm Ma đế hoàng chui vào bản thể tiến hành thôn phệ.
Biện pháp này hiển nhiên là nguy hiểm, bởi vì Bạch Yểm Ma của Sở Mộ phải giải quyết Yểm Ma đế hoàng trước khi nó xâm nhập vào trong thế giới linh hồn Sở Mộ. Chỉ cần sai lầm một bước khẳng định rơi vào tình huống thất bại, tính mạng tiêu vong.
Ly lão nhi lần đầu tiên nhìn thấy có người lấy linh hồn chính mình ra làm mồi dụ, chỉ vì muốn hoàn thành cường hóa Yểm Ma. Không thể không nói phương thức cường hóa của Sở Mộ rất là mới mẻ, rất là độc đáo, làm cho lão phải mở rộng tầm mắt.
"Khặc khặc khặc!"
Một tiếng ma kêu quỷ khóc kinh khủng bỗng nhiên vang lên.
Ma diễm trên người Sở Mộ biến mất, đồng thời linh hồn ma diễm của Bạch Yểm Ma tăng cường trong nháy mắt. Trong lúc nhất thời ma diễm điên cuồng lan tràn ra bốn phương tám hướng, khí thế cường đại bao trùm cả Man cốc.
Đây chính là linh hồn ma diễm cấp đế hoàng chân chính, thời điểm Bạch Yểm Ma tận tình buông thả, hưởng thụ lực lượng mới của mình, khí thế của nó còn muốn mạnh hơn Mạc Tà vài phần.
Mà luồng năng lượng kinh khủng này truyền tới khiến cho đám người Sở gia và La Vực môn cũng phải sợ hãi, vội vã đình chiến lùi lại xem xét tình hình chung quanh.
"Làm sao, chuyện gì xảy ra?"
Sắc mặt Thanh Nam cực kỳ khó coi, dùng ánh mắt kinh hãi nhìn tới luồng ma diễm lạnh thấu xương đang bộc phát trên bầu trời Man cốc.
Thiên Cầm là thành viên Yểm Ma cung, nàng càng thêm rõ ràng cỗ khí thế ma diễm này có ý nghĩa như thế nào. Chính vì thế trong nội tâm mới nhấc lên từng đượt sóng to gió lớn, không nghĩ tới Sở Mộ thật sự thành công, ở cảnh giới chín niệm Hồn Chủ lại có thể hàng phục linh hồn Yểm Ma đế hoàng.
Bạch Yểm Ma dựa vào đa thuộc tính luôn luôn mạnh hơn Hồn sủng ngang cấp gấp hai, ba lần.
Một khi cường hóa Bạch Yểm Ma đạt tới trình dộd chuẩn đế hoàng, như vậy lấy thuộc tính biến thái của nó dư sức lấy một địch hai, hơn nữa phần thắng vô cùng lớn.
Một đầu Bạch Yểm Ma chuẩn đế hoàng khẳng định có thực lực đối kháng chính diện hai đầu chuẩn đế hoàng khác.
"Cuối cùng cũng thành công, Bạch Yểm Ma, ngươi đạt tới đế hoàng rồi nhé!"
Cảm nhận được khí thế bàng bạc đập vào mặt, Sở Mộ lập tức mỉm cười sảng khoái.
"Kiệt kiệt kiệt!"
Ánh mắt Bạch Yểm Ma híp lại nhìn về phía lối vào Man cốc, kêu lên mấy tiếng cảnh báo Sở Mộ.
"Bọn hắn tới? Đúng lúc, mượn tính mạng cho ngươi làm nóng người. Thử xem linh hồn ma diễm cấp đế hoàng cường đại tới mức nào!"
"Giải quyết bọn hắn nhanh chóng, chúng ta lại một đường giết tới Tây Vực thành lấy cái mạng chó của giới chủ La Hắc và Tôn Khải Minh."
Trên mặt Sở Mộ xuất hiện một nụ cười tàn nhẫn, trong đó còn mang theo một chút vui vẻ sắp được tàn sát.
Bạch Yểm Ma chuẩn đế hoàng đủ để chống lại hai đầu chuẩn đế hoàng, cộng thêm Mạc Tà thì Sở Mộ đã có thực lực tương đương với có ba đầu chuẩn đế hoàng. La Hắc và Tôn Khải Minh làm sao không chết đây?