Sủng Mị

Chương 742: Phái binh cứu viện Tây vực




La vực môn.

"La vực, Cương La thành, Sở gia, ta chưa từng nghe nói đến chuyện này."

Giới chủ La Hắc lắc đầu, mở miệng nói.

"Thu đại nhân từ xa tới đây, tại sao ngược lại quan tâm đến một gia tộc nhỏ vô danh? Hay là ngài giúp chúng ta giải quyết vấn đề Tai Hoang. Lần này Tai Hoang đến từ đầm lầy phía tây, do một cái bộ lạc cấp ba chân chính bộc phát. Chỉ dựa vào hai người chúng ta thật sự là năng lực có hạn, ta hi vọng Thu đại nhân xuất thủ tương trợ."

Thương Minh - Tôn Khải Minh cười nói.

Lúc này trong đại sảnh rộng rãi xa hoa chỉ có ba người, ngồi ở vị trí chủ tọa chính là giới chủ Tây giới - La Hắc, bên cạnh là Thương Minh - Tôn Khải Minh, ngoài ra còn có nam tử trung niên thần bí lúc trước chạy đến Cương La thành hỏi thăm tin tức Sở gia.

"Trước tiên giúp ta điều tra tin tức gia tộc này, những chuyện khác sau này hãy tính."

Nam tử trung niên thản nhiên nói.

Gã nam tử này tựa hồ không quá quan tâm chuyện tình Tai Hoang chuyện, hiển nhiên hắn không phải là cường giả do thế lực lớn phái tới cứu viện vấn nạn Tai Hoang.

Hai người La Hắc và Tôn Khải Minh đều là Hồn Hoàng, địa vị xem như là cao nhất Tây giới rồi. Nhưng lấy cách thức bọn họ đối đãi nam tử họ Thu này đã chứng minh thân phận nam tử này không hề tầm thường.

Dĩ nhiên, La Hắc và Tôn Khải Minh đã chuẩn bị tâm tư, bọn họ muốn mượn lực lượng gã nam tử này đi đối phó bộ lạc đầm lầy phía tây. Bởi vì nếu không diệt trừ bộ lạc đầm lầy phía tây, bọn họ không thể nào thu hoạch Linh nguyên.

"Cương La thành, Sở gia. Ừ, ta lập tức phân phó thủ hạ đi tìm hiểu, yên tâm, sẽ có tin tức nhanh thôi!"

La Hắc thấy thái độ Thu đại nhân cực kỳ kiên quyết liền mở miệng đáp ứng.

Mặc dù giới chủ La Hắc từng phái người đi đến Thất Sắc thành tiếp nhận quyền quản lý, nhưng hắn chưa hề đọc qua tin tức tòa thành này lần nào. Cho nên hắn trong lúc nhất thời không biết Sở gia có địa vị như thế nào tại Thất Sắc thành.

Thế nhưng, thân là đầu lĩnh một địa giới, công việc tìm kiếm một gia tộc trong tòa thành cấp tám cũng không quá khó khăn, trừ phi bọn họ đã hoàn toàn mai danh ẩn tích.

Rất nhanh, giới chủ cho người đi tìm tài liệu về các lãnh thổ chung quanh, cuối cùng đã tra ra Sở gia là gia tộc mới phát triển tại Tây vực cách đây vài năm.

Đồng thời men theo tin tức tường thuật trong sổ sách, giới chủ La Hắc cho gọi một nữ đệ tử đến từ Tần gia - Cương La thành, hình như nàng biết một chút tin tức về Sở gia.

"Tần Mộng Nhi đúng không? Sở gia tại Thất Sắc thành có phải là gia tộc xuất phát từ Cương La thành, sau đó di chuyển tới đó?"

La Hắc nhìn chằm chằm nữ đệ tử kia, mở miệng dò hỏi.

Tần Mộng Nhi lần đầu tiên nói chuyện chính diện với một vị giới chủ nên trong lòng tương đối khẩn trương, nàng khe khẽ gật đầu, thấp giọng nói:

"Vâng, đúng!"

Trước đây Tần Mộng Nhi thường xuyên gặp mặt Sở Hưng và Sở Trữ tại Thiên Hạ thành, từ miệng hai người bọn họ mới biết được Sở gia đã di chuyển đến Thất Sắc thành, Tây vực. Đồng thời, nàng cũng trở về Tây giới sớm hơn Sở Hưng và Sở Trữ.

Lúc trước Sở Mộ phỏng đoán đám người La vực môn xuất hiện trợ giúp Sở gia còn có một khả năng khác, đó là do Tần Mộng Nhi viết thư báo cho La vực môn chính hắn đã đoạt huy chương vinh quang bậc thang thứ nhất là thành viên Sở gia. Nhưng thật ra ngay từ đầu Tần Mộng Nhi đã không biết Hồn Điện Sở Thần chính là Sở Mộ, chẳng qua là nghe Sở Hưng và Sở Trữ nói Hồn Điện Sở Thần có chút ít liên hệ với Sở gia.

"Thất Sắc thành ở đâu?"

Gã nam tử họ Thu lạnh nhạt hỏi.

"Chuyện này… tại Tây vực, là địa phương bị Tai Hoang nghiêm trọng nhất."

La Hắc có vẻ chần chờ, nhưng lát sau vẫn mở miệng trả lời.

Nghe xong những lời này, sắc mặt nam tử họ Thu lập tức biến đổi, lồng ngực không ngừng phập phồng cho thấy hắn cực kỳ tức giận.

Tần Mộng Nhi cảm giác gã nam tử kia tản ra khí tức đáng sợ, vội vàng lui về phía sau mấy bước. Còn hai vị Hồn Hoàng cũng nhận ra tâm tình Thu đại nhân không tốt lắm, thần sắc cả hai người liền thay đổi trong chớp mắt.

"La Hắc, ngươi là giới chủ lại để mặc cho nam bộ Tây giới luân hãm, còn có ai phế vật hơn người không?"

Ánh mắt gã nam tử bắn ra lửa giận ngút trời, không ngờ lại có gan trực tiếp chỉ vào mặt giới chủ mắng to.

Khuôn mặt La Hắc nhất thời đen thui luôn rồi, nhưng mà đối mặt khí thế của vị Thu đại nhân áp tới, hắn không dám có bất kỳ thái độ phản đối nào.

Tôn Khải Minh ngồi ở bên cạnh, há miệng muốn nói gì nhưng lại không dám.

Tần Mộng Nhi sững sờ ngây người tại chỗ, kinh hãi đến mức không khép miệng lại được. Bởi vì nàng không ngờ giới chủ Tây giới, địa vị tối cao lại bị người ta chỉ thẳng vào mặt mắng "phế vật". Như vậy gã nam tử trung niên này xuất thân từ thế lực lớn nào đây?

"Ngày mai phái binh tiến vào Tây vực, thanh trừ bộ lạc đầm lầy phía tây cho ta."

Thu đại nhân lạnh giọng nói.

"Đây… chuyện này… đại nhân, Tây giới chúng ta thế lực đơn bạc, đối phương chính là một cái bộ lạc cấp ba."

La Hắc vội vàng nói.

"Hừ, thời điểm Tai Hoang đánh tới, hai người các ngươi đang làm cái gì vậy?"

Thu đại nhân lười quản chuyện tình Tây giới, mặc kệ giới chủ La Hắc muốn làm gì cũng không liên quan đến hắn. Nhưng mà Sở gia đã di chuyển đến Tây vực, mà Tây vực lại là địa phương bị tai hoạ nghiêm trọng nhất, điều này làm cho Thu đại nhân giống như bị sét đánh ngang tai, phát tiết toàn bộ tức giận lên người gã giới chủ này.

"Chúng ta... chúng ta sẽ tận lực."

Tôn Khải Minh nhỏ giọng nói.

"Tận lực? Bớt nói nhảm!"

Thu đại nhân lập tức chuyển đầu mâu về phía Tôn Khải Minh.

Hai gã Hồn Hoàng trấn thủ tại Tây giới đã là lực lượng rất lớn, thế mà Tai Hoang xuất hiện, hai người này không có một chút hành động cụ thể nào. Cứ im lặng để cho khu vực nam bộ luân hãm, coi như là bộ lạc cấp ba đánh tới tốt xấu gì cũng phải chiến đấu vài trận, rõ ràng là hai tên hồn đản này làm việc sai lầm mới dẫn tới hậu quả nghiêm trọng như hiện tại.

Thu đại nhân biết rõ La Hắc là cựu môn chủ La vực môn, rất được La vực môn và Đại La vực chiếu cố, nhưng hắn nhất định sẽ nhận án phạt vì hành động thất trách của mình. Chỉ có điều tội lỗi sẽ được miễn giảm đến tối thiểu, dù sao nơi đây cũng là địa bàn của người ta, đạo lý chó cùng rứt giậu ai nấy đều biết.

"Chúng ta đang đợi La vực môn trợ giúp."

Sắc mặt La Hắc càng lúc càng khó coi rồi, trong lòng đã âm thầm mắng chửi vị Thu đại nhân này mấy chục lần.

"Các ngươi chờ đợi đám người La vực môn khi nào mới đến? Ta không muốn nhiều lời với hai đống củi mục các ngươi, sáng sớm ngày mai dẫn binh quét dọn khu vực nam bộ, tiêu diệt bộ lạc đầm lầy phía tây cho ta."

Thu đại nhân trực tiếp hạ lệnh.

La Hắc trầm mặt không nói, hắn biết vị Thu đại nhân này đến từ Hồn sủng cung, thuộc về nhân vật cấp bậc cung chủ. Thân phận và địa vị cao hơn giới chủ cấp một rất nhiều, nhưng mà Tây giới dù sao cũng là hang ổ của hắn, Thu đại nhân lại hạ mệnh lệnh như thế làm cho trong lòng hắn không hề thoải mái.

Dĩ nhiên, tuy rằng nội tâm cực kỳ bất mãn nhưng La Hắc cũng không dám biểu hiện ra mặt, đành phải cười giả lả mấy tiếng rồi nói:

"Chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn, không thể..."

"Ngày mai ta sẽ giết tới Tây vực, sáng sớm ngày hôm sau nếu ta không nhìn thấy binh lính và hai người các ngươi ra trận, ta trước hết làm thịt các ngươi."

Nam tử hừ lạnh một tiếng, lập tức xoay người rời khỏi.

La Hắc và Tôn Khải Minh kinh hãi một trận, cả hai dùng ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Thu đại nhân rời đi, thái độ vô cùng nặng nề.

Chỉ chốc lát sau, La Hắc phát hiện nữ đệ tử còn đứng ở nơi đó liền giận dữ trừng mắt, lên tiếng khiển trách:

"Còn đứng ở chỗ này làm cái gì, lui xuống!"

Tần Mộng Nhi sợ hãi hoa dung thất sắc, vội vàng hành lễ rời khỏi.

Sau khi rời khỏi đại sảnh, Tần Mộng Nhi đã đoán được vị Thu đại nhân kia rất là quan tâm Sở gia tồn vong, cho nên nàng tăng tốc đuổi theo. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn