Sủng Mị

Chương 734: Man Sơn Báo Hoàng




Hiện tại đã không có Hồn sủng cấp quân chủ công kích áp chế, mọi người lại bắt đầu tập trung Nguyên Tố Hồn sủng lại, chuẩn bị thi triển kỹ năng.

Lúc này quân đoàn Báo tộc còn cách hai trăm thước, sau một loạt kỹ năng rơi xuống đã lưu lại một số Báo tộc trọng thương đang kêu rên thống khổ dưới mặt đất.

Sở Mộ thấy mọi người hợp lực tốt như thế, trong lúc nhất thời quân đoàn Báo tộc không có cách nào xung phong liều chết tới đây. Hắn liền tập trung chỉ huy Bạch Yểm Ma chiến đấu.

Hắc Sí báo vương đã nhảy lên không trung, hai cánh màu đen không ngừng huy động bắn ra vô số gai xương nhọn hoắc.

Bạch Yểm Ma cũng có thể phi hành, nhìn thấy Hắc Sí báo vương lựa chọn phương thức không chiến rõ ràng là muốn cách ly chiến trường, nhằm tránh Cửu U ma diễm làm ảnh hưởng đồng tộc phía dưới.

Cửu U ma diễm có khả năng thiêu đốt linh hồn, lực sát thương đối với Báo tộc vô cùng mạnh mẽ. Nếu như hai đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong chiến đấu dưới đất, quân đoàn Báo tộc sẽ bị Cửu U ma diễm thương tổn rất lớn.

"Bạch Ma Quỷ, đừng động tới nó, trước tiên giải quyết những con Hắc Sí báo vương cao đẳng quân chủ."

Sở Mộ nói với Bạch Ma Quỷ.

Bạch Ma Quỷ rất dễ bịđối phương kích thích, nếu Sở Mộ không chỉ huy nó chiến đấu ngược lại sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.

Tốc độ Hắc Sí báo vương quân chủ đỉnh phong không thể nào so với Bạch Yểm Ma. Sau khi Sở Mộ hạ lệnh, Bạch Ma Quỷ thi triển kỹ năng Ma Mị Ảnh từ trên không trung lao xuống, liên tục đảo hướng vài lần đã thoát khỏi đối phương dây dưa.

Tốc độ Bạch Yểm Ma lao xuống càng lúc càng nhanh, trên đường đi ma sát với không khí bắn ra vô số hỏa tinh, cuối cùng đâm thẳng vào người một con Báo tộc cao đẳng quân chủ.

"Ầm!"

Thực lực Báo tộc cao đẳng quân chủ thua kém Bạch Yểm Ma tới ba cấp bậc, trong lúc bất ngờ bị Bạch Yểm Ma đánh một kích lập tức văng ra xa, trên người xuất hiện một luồng ma diễm điên cuồng thiêu đốt.

Hai con Báo tộc cao đẳng quân chủ khác vội vàng xông tới phát động công kích về phía Bạch Ma Quỷ, hiển nhiên là muốn giải vây cho đồng bọn.

"Thác Vị Ma Ảnh."

Sở Mộ tiếp tục hạ lệnh, để cho Bạch Ma Quỷ thi triển ra kỹ năng né tránh.

Sau khi Bạch Ma Quỷ công kích thành công, ma diễm trên người lập tức tản ra rồi biến mất ngay tại chỗ.

Hai con Báo tộc cao đẳng quân chủ thi triển kỹ năng đánh tới, nhưng chỉ công kích vào trong không khí, Bạch Ma Quỷ đã rời khỏi nơi đó từ sớm rồi.

Chốc lát sau, Cửu U ma diễm lại dâng lên một lần nữa, thân thể Bạch Ma Quỷ xuất hiện ở bên cạnh đầu Báo tộc mới bịđánh văng đi, bàn tay tà ác bóp chặt cổ họng nó giơ lên cao.

"Ầm!"

"Cửu U Bạo Liệt."

Bàn tay Bạch Yểm Ma ngưng tụ một đoàn Bạo Viêm sáng chói, rồi nhanh chóng nổ tung. Đầu Báo tộc cao đẳng quân chủ kia không có cách nào phòng ngự, bị lực lượng bạo tạc biến thành một đống thịt nát nhừ.

"Rống rống rống rống!"

Báo tộc quân chủ đỉnh phong nhất thời gầm lên tức giận, thân thể màu đen đảo qua biến thành một thanh Cốt nhận trảm xuống.

"Xẹt."

Uy lực một kích này cực kỳ kinh khủng, sinh sôi chém đứt Bạch Yểm Ma cùng với dãy núi phía dưới thành hai mảnh, vết nứt lan tràn xuyên qua ba ngọn núi mới dừng lại.

Bạch Yểm Ma mới vừa hoàn thành công kích, không có cách nào thi triển kỹ năng né tránh. Cho nên Cốt nhận sắc bén chém xuống tạo thành một vết thương thật lớn trên người nó.

Bạch Yểm Ma đang mặc cấp chín hồn giáp, nhưng không có bao nhiêu tác dụng trong lĩnh vực quân chủ đỉnh phong. Hơn nữa, lực công kích của Hắc Sí báo vương cũng không yếu, tuyệt đối không thể khinh thường.

"Khặc khặc!"

Bạch Ma Quỷ bị thương liền gào lên giận dữ, bàn tay khẽ lật một cái phát ra một luồng ma diễm đẩy lùi hai con Báo tộc cao đẳng quân chủ. Lần này nó không nghe theo mệnh lệnh Sở Mộ, thân ảnh ma mịđột nhiên hóa thành hư ảo rồi xuất hiện trên đầu Hắc Sí báo vương quân chủ đỉnh phong, bắt đầu triển khai thế công điên cuồng.

Bạch Yểm Ma tức giận sẽ thông qua Oán Ngưng tăng cường thực lực của mình, vết thương nho nhỏ trên người Bạch Ma Quỷ không thể tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với nó.

Bạch Ma Quỷ nhấc lên từng đợt Cửu U ma diễm tiến công thao thao bất tuyệt, Hắc Sí báo vương đầu lĩnh chỉ là Hồn sủng quân chủ đỉnh phong bình thường không có cách nào chống lại lửa giận của vô địch quân chủ.

Sở Mộ vốn còn muốn chỉ huy chiến đấu, nhưng nhìn thấy Bạch Ma Quỷ hung hăng như vậy đành phải lắc đầu bất đắc dĩ, không có tiếp tục hạ lệnh nữa, để mặc cho nó tận tùy ý phát huy năng lực của mình.

Sau đó Sở Mộ dồn lực chú ý trở về Phược Phong Linh và Băng Không Tinh Linh, hai con Nguyên Tố hệ Hồn sủng này đang tập trung công kích vào địa phương quân đoàn Báo tộc dày đặc nhất.

Bạch Ma Quỷ không hổ danh chủng tộc Hồn sủng bá đạo và tà ác, trong lúc Sở Mộ chuyên tâm tàn sát quân đoàn Báo tộc đột nhiên nghe thấy Hắc Sí báo vương đầu lĩnh phát ra tiếng tru thống khổ.

Tiếng hét thảm này nhanh chóng truyền vào trong tai mọi người ở cách đó không xa, mấy lão nam nhân đang tập trung tinh thần chiến đấu vội vàng liếc mắt về phía đó, hiển nhiên là muốn tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra. Tại thời điểm đó, đập vào mắt bọn họ là hình ảnh Báo tộc quân chủ đỉnh phong bị Bạch Yểm Ma giết chết.

Tình hình hiện tại quá mức nguy hiểm, mấy người bọn họ đã không còn khái niệm thời gian trôi qua, chỉ biết dốc toàn lực chỉ huy Hồn sủng của mình công kích và phòng thủ. Nhưng bọn họ có thể khẳng định Sở Mộ phái ra Bạch Yểm Ma đối phó Báo tộc quân chủ đỉnh phong tuyệt đối không quá hai phút, trong đoạn thời gian ngắn như vậy lại thành công giải quyết một đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong, thực lực cỡ đó đúng là quá mức kinh khủng.

"Bạch Ma Quỷ, ngươi tập trung đối phó Báo tộc cấp quân chủ."

Sở Mộ nói với Bạch Ma Quỷ.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Bạch Ma Quỷ đã rửa được mối hận trong lòng, lúc này liền nở nụ cười khoái trá, con ngươi tà dị chậm rãi đảo qua quân đoàn Báo tộc.

Chỉ cần Báo Hoàng không xuất hiện, Bạch Ma Quỷ chính là tồn tại mạnh nhất. Trừ phi có ba đầu Hồn sủng quân chủ đỉnh phong đồng thời xuất hiện kiềm chế, hoặc là một đám cao đẳng quân chủ vây công. Nếu không, quân đoàn Báo tộc vốn không có tư cách ngăn cản Bạch Ma Quỷ.

Chiến đấu kéo dài từ hoàng hôn cho đến đêm khuya, Sở Thiên Hằng, Sở Thiên Tề, Sở Thiên Tuyệt, hai vị sư thúc cùng với đám chủ sủng đã tiêu hao gần hết thể lực, có một số Hồn sủng đã chịu trọng thương mất đi năng lực chiến đấu.

Sau khi thu hồi chủ sủng trở về nghỉ ngơi, bọn họ lại tiếp tục triệu hoán thứ sủng ra chiến đấu. Phối hợp với hai con Nguyên Tố Hồn sủng của Sở Mộ tạo ra hàng loạt kỹ năng sát thương trên quy mô lớn. Đến tận lúc này, bộ lạc Báo tộc ít nhất cũng táng thân hơn phân nửa bên trong sơn mạch.

Quân đoàn Báo tộc tràn tới như cơn lũ màu đen rõ ràng đã giảm bớt, thể lực mấy lão nam nhân cũng đã đến gần cực hạn. Trong đó một con thứ sủng của Sở Thiên Tuyệt đã bị Báo tộc cao đẳng quân chủ đánh lén giết chết, thương tổn một hồn.

"Thiên Tuyệt, ngươi có sao không?"

Sở Thiên Hằng thấy sắc mặt Sở Thiên Tuyệt tái nhợt, vội vàng chạy lại gần hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Không có chuyện gì, còn chưa chết được."

Sở Thiên Tuyệt có thểđồng thời triệu hoán bốn hồn, tổn thất một hồn tạo thành thương tổn linh hồn rất lớn, nhưng vẫn cố gắng tiếp tục chiến đấu.

Quân đoàn Báo tộc dần dần suy yếu, đồng thời mấy lão nam nhân cũng đã chống đỡ hết nổi. Không bao lâu sau, một con thứ sủng của Sở Thiên Tề bởi vì rời khỏi đội hình quá xa, trong lúc cấp bách không kịp thời thu hồi mới bị một đám Báo tộc cấp thống lĩnh liên thủ xé thành mảnh nhỏ.

"Vù vù vù vù vù!"

Cuồng phong hủy diệt đột nhiên nổi lên, một nhóm Báo tộc cấp thống lĩnh vốn đã mang theo thương tích nên phòng ngự giảm bớt mấy phần. Vô số Phong Liêm mạnh mẽ quét qua lập tức giết chết từng đám từng đám Báo tộc, toàn bộ đều bị phanh thây, tử trạng cực kỳ kinh khủng.

Sở Mộ đã nhận thấy thứ sủng của Sở Thiên Tề gặp nguy liền hạ chỉ lệnh cứu viện, nhưng Phược Phong Linh chiến đấu đã lâu, tinh thần tiêu hao rất nhiều cho nên buông thả kỹ năng chậm mất một nhịp.

"Đại bá, Ngũ thúc, Lục thúc và những người khác trước tiên lui về trong cốc, nhiệm vụ còn lại giao cho ta."

Sở Mộ vừa nói đến đây liền thu hồi Phược Phong Linh vào trong không gian Hồn sủng.

"Hồn sủng của ngươi không còn bao nhiêu lực chiến đấu, tất cả cùng nhau lui vềđi!"

Sở Thiên Hằng thấy Sở Mộ không có ý định rời khỏi liền nói gấp.

"Báo Hoàng thi triển một, hai kỹ năng là có thểđánh sụp Man Sơn cốc, đây là tai hoạ ngầm rất lớn, ta phải giải quyết nó."

Sở Mộ bình tĩnh nói.

Quân đoàn Báo tộc đã bị giết còn lại quy mô tương đương tộc quần cấp tám, đây là cơ hội giết chết Báo Hoàng tốt nhất. Nếu như bỏ lỡ, Báo Hoàng nhất định sẽ chạy trốn tới nơi khác tiếp tục chiếm cứ lãnh địa, sau này nó sẽ gầy dựng lại một bộ lạc mới, khi đó lại càng khó lòng giết nó.

"Nhưng mà..."

Sở Thiên Hằng vẫn còn lo lắng, lộ ra thần sắc do dự không quyết.

Tất cả Hồn sủng của Sở Mộ, bao gồm Phược Phong Linh, Băng Không Tinh Linh và Bạch Yểm Ma đã tiêu hao thể lực gần đến cực hạn.

Phược Phong Linh và Băng Không Tinh Linh tiêu hao lớn nhất, từđầu đến cuối cơ hồ không ngừng chú ngữ chút nào, phần lớn quân đoàn Báo tộc là bị chúng nó tiêu diệt.

Bạch Yểm Ma đóng vai trò sát thủ đối với Báo tộc đầu lĩnh, một khi xuất hiện Hồn sủng cấp quân chủ có tính uy hiếp, Bạch Yểm Ma sẽ lập tức giết tới. Cho đến hiện tại, chết dưới ma trảo của nó là ba đầu Báo tộc quân chủ đỉnh phong và mười đầu cao đẳng quân chủ.

Chỉ riêng mười đầu Báo tộc cao đẳng quân chủ đã mạnh hơn đám người Sở Thiên Hằng rất nhiều. Thế mà Bạch Ma Quỷ vẫn chiến đấu hăng hái, một mình đột phá trận doanh quân địch giết chết đầu lĩnh đối phương. Hiển nhiên bản thân nó cũng thương tổn chồng chất, lực lượng tổng hợp của ba đầu Báo tộc cao đẳng quân chủ đã sánh ngang với quân chủ đỉnh phong rồi, chỉ có điều dùng vết thương trên người đổi lấy tính mạng địch nhân cũng là giao dịch có lợi. Trận chiến lần này có thể nói là chiến quả huy hoàng lớn nhất trong cuộc đời nó.

"Dạ, bảo vệ bọn họ trở về."

Sở Mộ thu hồi Phược Phong Linh cuối cùng, sau đó triệu hồi Dạ Lôi Mộng Thú ra ngoài.

Sở Mộ biết phía trong sơn mạch khẳng định còn có Báo tộc cấp thống lĩnh và quân chủ ẩn núp, chúng nó thừa dịp đêm tối che giấu thân hình lặng lẽ tiếp cận, tùy thời đều có thểđánh lén đám nhân loại đã mỏi mệt không chịu nổi. Cứđể cho đám người Sở Thiên Hằng trực tiếp rời khỏi, sợ rằng bọn họ còn chưa đi tới sơn cốc đã bị giết rồi.

"Hí ~!"

Dạ Lôi Mộng Thú đạp không bay ra, khí tức hắc ám bắt đầu tản ra, cộng thêm hiệu quả Ti Dạ bao phủ không gian chung quanh.

Dựa vào lĩnh vực Ti Dạ bảo vệ, coi như là Báo tộc quân chủ đỉnh phong cũng đừng vọng tưởng có thểđánh lén. Cho nên Sở Mộ dùng Dạ Lôi Mộng Thú mở đường tuyệt đối là an toàn.

"Rống rống!"

Bỗng nhiên có một tiếng gầm rống từ phương xa truyền tới.

Mọi người cảm giác được rõ ràng mặt đất dưới chân đang chấn động kịch liệt.

Tiếng gầm thét xuyên qua mấy chục ngọn núi và sơn lĩnh hàng trăm dặm vẫn tạo ra cảm giác như sấm nổ bên tai. Đám người Sở Thiên Hằng lộ vẻ hoảng sợ tột đỉnh, ánh mắt nhìn về nơi xa chợt phát hiện một đám mây đen khổng lồ đang bay tới, kích thước đám mây cơ hồ che phủ một nửa bầu trời, mặt trăng cũng bị chìm khuất phía sau luồng khí tức u ám đó.

Thống trị giả bộ lạc Báo tộc, Hồn sủng cấp đế hoàng rốt cuộc xuất hiện

"Đó là… Man Sơn Báo Hoàng."

Cổ khí thế này vượt xa tất cả quân đoàn bộ lạc và tộc quần cấp chín tổng hợp lại, giống như một trận thiên tai cuốn tới với khí thế che trời lấp đất, lấy sức nhân loại căn bản không thể dậy nổi ý niệm đối kháng.

Trương Ưng và Sở Mặc sợ hãi tái nhợt, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh đầm đìa, cho dù liều mạng thở gấp cũng chỉ phát ra thanh âm khò khè khô khan.

"Cấp đế hoàng, đó là cấp đế hoàng chân chính."

Trước giờ Sở Mặc và Trương Ưng chỉ thấy mỗi Hồn sủng của gia chủ mới có loại khí thế này.

Ban đầu Thiên Ma Trùng đế hoàng xuất hiện ở Ốc Cổ thành, gia chủ bọn họ đã dẫn nó bay lên trời cao mấy ngàn thước chiến đấu, lúc đó Sở Mặc và Trương Ưng đến vẫn còn nhớ kỹ hình ảnh đáng sợ kia, trong lòng tràn đầy cảm giác sợ hãi.

Bọn họ vốn không có tư cách tham gia vào trận chiến cấp bậc này, ngay cả Hồn sủng cao đẳng quân chủ và quân chủ đỉnh phong cũng sẽ bị miểu sát dễ dàng.

"Các ngươi mau rời khỏi, mau lên!"

Sở Mộ vội vàng hối thúc bọn họ.

Sở Mộ không nghĩ tới Báo Hoàng lại muốn chủ động xuất kích, hơn nữa tốc độ còn nhanh như vậy.

Đám người Sở Thiên Hằng thân mang trọng thương, Hồn sủng cũng suy yếu tới cực điểm. Một khi Man Sơn Báo Hoàng đánh tới, cho dù có Mạc Tà bảo vệ cũng không thể tránh khỏi lực lượng xung kích, chỉ cần Man Sơn Báo Hoàng cố ý chặn giết, vậy thì tính mạng bọn họ như cá nằm trên thớt. Bất kỳ một kỹ năng cấp đế hoàng nào cũng có thể mạt sát bọn họ dễ dàng.

Núi non và màn trời đã bị khí thế Báo Hoàng thôn phệ, lực lượng cường đại như thế làm cho mấy lão nam nhân sợ hãi tím tái mặt mày, hơi thở càng lúc càng khó nhọc.

Bọn họ không dám do dự nữa, cảđám cùng nhau thúc giục thú cưỡi chạy theo Dạ Lôi Mộng Thú, liều mạng bỏ chạy về phía Man Sơn cốc.

Tốc độ Báo Hoàng di chuyển cực nhanh, khoảng cách trăm dặm vô cùng xa xôi, dưới tình huống bình thường không thể nào sinh ra một tia nguy hiểm.

Nhưng mà đám người bên này lại có cảm giác y như tử vong phủ xuống, mỗi lần quay đầu nhìn lại liền thấy đám mây đen kinh khủng kia nhích lại gần hơn. Đầu óc bọn họ chỉ còn lại hai chữ "chạy trốn", bỏ chạy khỏi nơi này càng xa càng tốt.

Đừng nói là ba huynh đệ Sở Thiên Hằng, ngay cả Trương Ưng và Sở Mặc cũng chưa bao giờ thừa nhận khí thế Hồn sủng đế hoàng uy áp. Khí tức rét lạnh căm căm kia quả thật đáng sợ, tựa như sau lưng có cặp mắt tử thần đang ngó chừng mình vậy. Cho dù trốn tới chỗ nào, ánh mắt ấy đều tập trung vào bọn họ, tùy thời tùy khắc đều có thểập tới thu hoạch tính mạng của bọn họ.

"Trốn!"

Sở Mộ hét lớn lần nữa.

Tốc độ Báo Hoàng di chuyển vượt xa Sở Mộ tưởng tượng, hơn nữa Báo Hoàng tức giận rõ ràng là muốn giết chết tất cả mọi người. Bản thân Sở Mộ vừa mới bước vào lĩnh vực đế hoàng, chỉ có trạng thái Bán Ma mới giao thủ Hồn sủng cấp đế hoàng một lần. Ở thời điểm bình thường, đây là lần đầu tiên Sở Mộ đối mặt với Hồn sủng đế hoàng chân chính.

Đám người Sở Thiên Hằng lại càng gấp gáp, không ngừng thúc dục thú cưỡi chạy như bay vượt qua sườn núi nhấp nhô, trong lòng ai nấy nóng như lửa đốt.

Trong màn đêm tối mịt mờ, một nửa bầu trời đã bị khí thế Báo Hoàng bao phủ, đám người Sở Thiên Hằng chẳng khác gì con kiến lao đao trong bão cát hung tàn, bọn họ cố gắng nhích từng bước chậm chạp đến đáng thương. Cho dù đã cách Man cốc một đoạn rất gần, nhưng giống như không bao giờ tới nổi. Nếu không có lực lượng nào đó ngăn cản tranh thủ cơ hội, bọn họ khẳng định sẽ bịđuổi kịp, sau đó bị cuốn vào trong đám mây tử vong kia.

Cảm nhận được thực lực Báo Hoàng kinh khủng, Sở Mộ không dám do dự chút nào, lập tức niệm chú ngữ triệu hồi Mạc Tà.

Tội Viêm bốc cháy chung quanh thân thể Sở Mộ, ngọn lửa màu ám đỏ từ từ lan tỏa ra bốn phía tạo thành lĩnh vực đặc thù.

Chín cái đuôi thiêu đốt Tội Viêm mỹ lệ giãn ra, mỗi một cái đuôi hóa thành một con Hỏa long quấn quanh đồi núi, khí thế bàng bạc bắt đầu liên hợp lại tiến hành đối kháng đám mây đen khổng lồ kia.

Sau khi dị biến thành Thất Tội Hồ, Cữu Vĩ của Mạc Tà vốn không thểđoán chừng được dài tới bao nhiêu, chỉ cần nó muốn cơ hồ có thể vươn tới bất tận, thậm chí cả ngọn núi to lớn cũng có thể bị bao trùm.