Sủng Mị

Chương 658: Tranh đoạt vinh quang cuối cùng




"Đây là Thạch Điêu thủ vệ, là Hồn sủng Nham hệ và Thú hệ kết hợp, lực lượng tuyệt đối, phòng ngự tuyệt đối, lãnh thổ các ngươi sinh sống không có chủng tộc Nguyên Tố giới Hồn sủng này.”

Bỗng nhiên có một thanh âm từ phía sau truyền đến.

Trước đó Sở Mộ đã nhận ra phía sau có động tĩnh, lúc này mới chậm rãi xoay người lại nhìn về phía giọng nói phát ra.

Ba người còn lại lập tức đề cao cảnh giác, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vị khách không mời mà đến.

Gã nam tử kia một mình một người đi tới, bên cạnh không có mang theo một con Hồn sủng nào. Làm như là chắc chắn đám người Sở Mộ sẽ không biết phát động công kích đối với hắn, bộ dạng nhẹ nhàng tiêu sái tiến tới gần bốn người Sở Mộ.

"Thạch Điêu thủ vệ là Hồn sủng sơ đẳng cấp quân chủ, mấy đầu tiếp cận Huyết Thú tế đàn là trung đẳng quân chủ, lúc bình thường Thạch Điêu thủ vệ sẽ không có dấu hiệu tính mạng, giống như là một bức điêu khắc bằng đá. Một khi có người tiến vào phạm vi 100 thước, chúng nó sẽ lập tức sống lại. Nói cách khác, con đường này tổng cộng có 15 đầu Thạch Điêu thủ vệ, chỉ khi nào dọn dẹp sạch chúng nó, các ngươi mới có thể đi tới Huyết Thú tế đàn, mở ra phong ấn bên trong đó."

Nam tử kia tiếp tục nói.

Trong quá trình giảng giải cho đám người Sở Mộ, gã nam tử này không có dừng bước, mà vẫn một mực tiến về phía trước như không có chuyện gì xảy ra. Thậm chí trực tiếp đi xuyên qua bốn người, tiến tới chỗ 15 đầu Thạch Điêu thủ vệ tựa như tất cả mọi thứ ở trong mắt hắn chỉ là không khí.

"Là Hồn Minh Tư Thiên."

Cẩn Nhu công chúa nói khẽ với Sở Mộ.

Lúc trước Sở Mộ đã nhận ra lai lịch gã thanh niên tối cường này ở cửa vào Bất Hủ thành rồi. Chẳng qua là Sở Mộ cảm thấy rất kỳ quái chính là người này hình như không có hứng thú giải quyết đối thủ cạnh tranh, ngược lại còn nói tin tức Thạch Điêu thủ vệ cho bốn người bọn họ biết.

Tốc độ Hồn Minh Tư Thiên đi tới rất chậm, vài phút sau mới bước vào phạm vi 100 thước cách pho tượng đá đầu tiên.

Nhưng mà bốn người Sở Mộ vô cùng kinh ngạc chính là Thạch Điêu thủ vệ không có dấu hiệu di động?

Thạch Điêu thủ vệ rõ ràng là không có "sống lại", Hồn Minh Tư Thiên vẫn cứ đi thẳng về phía trước. Cho dù là vượt qua mặt mấy đầu Thạch Điêu thủ vệ tiếp theo cũng không có bất kỳ phản ứng nào.

"Thuận tiện nói một câu, ta biết cách không làm cho chúng nó thức tỉnh, cho nên ta đi trước một bước, tạm biệt!"

Tư Thiên quay đầu lại, trên mặt hiện lên một nụ cười đắc ý.

Sau khi nói xong, Tư Thiên tiếp tục tiến tới gần Huyết Thú tế đàn.

"Tên lường gạt, cái loại vô sỉ!"

Diệp Hoàn Sinh nhất thời tức giận, không nhịn được mắng to một câu.

Diệp Hoàn Sinh hiển nhiên không tin lời nói của Tư Thiên, nhanh chóng khống chế Ban Lan Ma Hổ vọt tới một lần nữa.

Chỉ có điều ngay khi Diệp Hoàn Sinh tiếp cận phạm vi 100 thước, pho tượng đầu tiên bỗng nhiên chấn động mấy cái, tro bụi trên người rơi xuống đất.

Sống lại? Thạch Điêu thủ vệ thật sự sống lại.

Ban Lan Ma Hổ của Diệp Hoàn Sinh chỉ có chín đoạn trung giai, chênh lệch với sơ đẳng quân chủ tới hai cấp bậc. Làm thức tỉnh một con Thạch Điêu thủ vệ còn đỡ, nếu như thức tỉnh hai con Thạch Điêu thủ vệ khẳng định là chết chắc rồi.

Diệp Hoàn Sinh không biết đã mắng chửi cái tên Tư Thiên kia bao nhiêu lần, vốn đang tăng tốc đuổi theo Tư Thiên lại vội vàng khống chế Ban Lan Ma Hổ chật vật chạy ngược trở lại.

"Đáng chết, cái tên kia nói thật, tiến vào phạm vi một trăm thước sẽ đánh thức chúng nó."

Diệp Hoàn Sinh buồn bực nói.

Lúc này Tư Thiên đã đi được nửa đường, hắn bỗng nhiên dừng bước quay đầu lại nhìn vào đám người Sở Mộ, thản nhiên nói:

"Các ngươi nên giải quyết Thạch Điêu thủ vệ nhanh một chút, lấy thực lực các ngươi ít nhất cũng mất hai canh giờ. Khi đó ta đã cầm Huyết Thú kết tinh rời khỏi rồi, cho nên … thật lòng đề nghị các ngươi không nên lãng phí thời gian vô ích, ngoan ngoãn rời khỏi nơi này luôn đi!"

Sau khi nói xong, Tư Thiên nở nụ cười cao ngạo, tiếp tục đi tới Huyết Thú tế đàn. Không quản hắn làm cái khỉ gió gì, thanh âm giọng nói ra sao, đứng cách đám Thạch Điêu thủ vệ gần cỡ nào, những bức tượng thủ vệ kia vẫn yên lặng bất động như cũ.

"Làm sao bây giờ? Người này thật sự có năng lực một mình khiêu chiến đầu Huyết Thú vinh quang cuối cùng bên trong tế đàn. Nếu như chúng ta hao phí quá nhiều thời gian, vinh quang cuối cùng tại cảnh thứ chín sẽ bị hắn đoạt mất."

Diệp Hoàn Sinh tức giận nói.

"Không có biện pháp khác, chỉ có thể một đường giết qua đó thôi!"

Sở Mộ bình tĩnh nói.

"Sở Mộ, ngươi một mình một người đi tới thử một chút, rất có thể là vì Hồn sủng tồn tại mới làm chúng nó thức tỉnh."

Diệp Hoàn Sinh đẩy Sở Mộ tới trước, cười cười gian xảo.

"Tại sao bản thân ngươi không thử?" Sở Mộ tức giận phản bác.

Không mang theo Hồn sủng đi tới vị trí cách Thạch Điêu thủ vệ một trăm thước, nếu như gặp phải công kích sẽ rơi vào tình huống nguy hiểm rất lớn.

"Hắc hắc, ngươi da dày thịt béo."

Diệp Hoàn Sinh nở nụ cười hèn hạ.

Lúc nãy Sở Mộ đã lưu ý Tư Thiên không có mang theo Hồn sủng, chỉ có một mình một người đi trên con đường hướng tới tế đàn. Có lẽ Thạch Điêu thủ vệ thức tỉnh hay không đúng là có quan hệ tới Hồn sủng.

Thế là Sở Mộ cũng thử không mang theo Hồn sủng, một mình đi thẳng về phía trước.

Chỉ lát sau, Sở Mộ đã bước vào phạm vi một trăm thước.

Chẳng qua là Thạch Điêu thủ vệ vẫn không ngừng dao động, hơn nữa cặp mắt xanh lục đã khóa định Sở Mộ, địch ý hiển lộ vô cùng rõ ràng.

"Chiến đấu thôi!"

Sở Mộ biết phương pháp này không ổn rồi, đành phải chuẩn bị bắt tay vào chiến đấu.

Sở Mộ nhanh chóng thối lui về phía sau, ra lệnh cho cho Quỷ Khung Quân Vương đi lên đảm nhiệm vị trí tiên phong

Thân thể Quỷ Khung Quân Vương bốc cháy Quỷ Hỏa, từ hai thước lập tức tăng lên tới gần bốn thước, không hề e ngại đối mặt với Thạch Điêu thủ vệ từ từ thức tỉnh. Quỷ Khung Quân Vương lập tức nhào tới, hai tay nắm chặt Quân Vương quỷ kiếm hung hăng bổ xuống đầu Thạch Điêu thủ vệ.

"Ầm!”

Một đạo Kiếm quang mang theo lực lượng quỷ dị nổ tung trên người Thạch Điêu thủ vệ.

Thạch Điêu thủ vệ bị lực lượng chấn động đẩy lùi mấy bước. hai chân cường tráng giẫm nứt con đường xây bằng nham thạch cứng rắn, hồi lâu sau mới ổn định lại thân thể.

"Không có bị thương? Con quái này phòng ngự rất mạnh."

Sở Mộ thấy thế liền âm thầm kinh hãi.

Quỷ Khung Quân Vương thi triển Quân Vương Quỷ Biến gia tăng lực lượng lên gấp mấy lần, dốc toàn lực chém một kiếm cũng có uy lực cấp chín trung kỳ. Lực công kích như vậy chỉ lưu lại dấu vết mờ mờ trên người Thạch Điêu thủ vệ, điều này có thể giải thích dưới tình huống bình thường Quỷ Khung Quân Vương khẳng định phá không nổi phòng ngự của đối phương.

Nham hệ Hồn sủng vốn có ưu thế phòng ngự rất lớn, lực công kích cũng không mạnh lắm. Vấn đề an toàn không cần phải lo lắng, nhưng muốn giết từng con Nham hệ sơ đẳng quân chủ sẽ rất mất thời gian, sau khi đám người Sở Mộ giết hết 15 đầu Nham hệ Hồn sủng này rất có thể Tư Thiên đã hoàn thành nhiệm vụ vinh quang rồi.

"Mau giải quyết chúng nó!"

Cẩn Nhu công chúa kịp thời chạy tới.

Vừa mới dứt lời, Cẩn Nhu công chúa đã niệm chú ngữ triệu hồi ra Bạch Yểm Ma của mình.

Bạch Yểm Ma của Cẩn Nhu công chúa đã đạt đến chín đoạn cao giai, đối phó mấy con Thạch Điêu thủ vệ sơ đẳng cấp quân chủ đơn giản hơn Diệp Hoàn Sinh rất nhiều.

Trên người Bạch Ma lập tức bốc cháy Bạch Sát ma diễm, thi triển ra kỹ năng Thác Vị Ma Ảnh tiến vào trong chiến trường. Sau đó triển khai công kích về phía Thạch Điêu thủ vệ.

Bạch Ma đánh trận đầu, những Hồn sủng khác phụ trợ chiến đấu. Vì thế giết chết Thạch Điêu thủ vệ sơ đẳng quân chủ cũng không thành vấn đề, chẳng qua là Thạch Điêu thủ vệ phòng ngự siêu cường làm cho người ta vô cùng phiền não, đúng lúc này đám người Sở Mộ rất cần tranh thủ thời gian.

Sau hai phút, Thạch Điêu thủ vệ đầu tiên đã bị mọi người giải quyết.