Sủng Mị

Chương 542: Đàn Phố Lang




"Mười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh đỉnh phong, độ khó tăng cao không ít. Ta nhớ đại hội lần trước khiêu chiến vinh dự đấu thú chỉ đại khái chống đỡ 25 phút là có thể xếp hạng vinh quang trước 50 rồi. Sở Thần có Quỷ Khung Quân Vương phòng ngự biến thái hẳn là có thể trì hoãn Viêm Điểu một ít thời gian, những Hồn sủng khác không cẩn thận sẽ bị thương nặng. Bây giờ hắn phải tìm cách giải quyết đầu Viêm Điểu trong vòng mười phút mới có cơ hội đi tiếp tới đợt buông thả thứ ba. Các ngươi cảm thấy hắn có thể kiên trì đến 25 phút không?" Triển Hoành hừ lạnh một tiếng, bộ dạng khinh miệt vừa nhìn là biết.

Lấy thực lực Triển Hoành nhiều nhất chỉ kiên trì đến 25 phút, cho nên hắn nhận xét Sở Thần tuyệt đối không thể nào kiên trì quá 20 phút.

Bây giờ Sở Mộ đang ở phút thứ 10, nhưng thời điểm này trên chiến trường đã xuất hiện hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú và một con mười đoạn Viêm Điểu cấp thống lĩnh đỉnh phong. Chỉ riêng một con Viêm Điểu đã mạnh hơn chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ rồi, vì thế Băng Không Tinh Linh, Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ hợp lại tác chiến cũng chưa chắc chiến thắng nổi.

Thực lực chênh lệch cách xa như vậy làm cho mức độ khó khăn càng lúc càng lớn, khả năng chiến thăng lại càng nhỏ, thậm chí nếu không cẩn thận Sở Mộ còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

"Gào!"

Sóng nhiệt sôi trào xông thẳng lên cao, khuôn mặt Sở Mộ bị hỏa diễm chiếu sáng một màu đỏ rực, hắn ngẩng đầu lên nhìn tới Viêm Điểu giống như vầng mặt trời đỏ chót ở trên cao.

Viêm Điểu buông thả lực lượng hỏa diễm tạo thành đám mây lửa khổng lồ, ngay cả không khí cũng bị nó đốt cháy phát ra thanh âm "tí tách".

Viêm Điểu nắm giữ lực lượng Huyết Viêm cao cấp, nhưng Huyết Viêm trên người nó nồng đậm hơn Mạc Tà mấy phần, đồng thời còn có màu lam kỳ dị. Đó là vì nó đã lĩnh ngộ một ít kết tinh hỏa diễm đẳng cấp thứ tư - U Viêm.

Nếu như đầu Viêm Điểu này thật sự khống chế lực lượng U Viêm, vậy thì lực chiến đấu của nó sẽ tăng cường trên phạm vi lớn, Sở Mộ không có cách nào chiến thắng nổi.

Đối mặt một con Hồn sủng kết hợp thuộc tính Hỏa hệ và Dực hệ cường đại như thế, Sở Mộ cũng phải nhíu mày suy nghĩ. Bản thân hắn không có Dực hệ Hồn sủng, mà Dực hệ Hồn sủng rất am hiểu chiến đấu trên không trung, muốn giải quyết Viêm Điểu trong vòng mười phút chỉ có nước triệu hồi ra Phược Phong Linh, nếu không trận chiến này căn bản không cần tiếp tục nữa.

Không triệu hoán Phược Phong Linh thì Sở Mộ sẽ phải đối mặt với đợt buông thả Hồn sủng thứ ba. Đến lúc đó Sở Mộ mới chính thức lâm vào tình trạng nguy hiểm.

"Hai phút giải quyết hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú."

Sở Mộ cũng biết hiện tại không thể suy nghĩ nhiều, lập tức hạ quyết tâm ra lệnh cho đám Hồn sủng tiến công.

Hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú đã là gánh nặng không nhỏ đối với Sở Mộ, không thể nào để cho hai sinh vật này tiếp tục trì hoãn thời gian quá dài. Nếu không, Sở Mộ sẽ không có cách nào chuyên tâm đối phó Viêm Điểu cấp thống lĩnh đỉnh phong.

Thực lực ba con Hồn sủng Quỷ Khung Quân Vương, Ma Thụ chiến sĩ và Băng Không Tinh Linh chênh lệch không nhiều lắm. Theo đó Băng Không Tinh Linh lực sát thương tối cường, Quỷ Khung Quân Vương chỉ chuyên phòng ngự, Ma Thụ chiến sĩ năng lực quần sát không có cách nào phát huy vào lúc này, tác dụng hạn chế cơ hồ không cần tính tới. Sở Mộ đang suy nghĩ có nên thay đổi Dạ Lôi Mộng Thú tham chiến sau khi giải quyết hai con Liêu Ma Ngưu Thú hay không.

Hai phút thời gian trôi qua rất nhanh, trong lúc Sở Mộ để cho Băng Không Tinh Linh tiến hành một loạt hành động kiềm chế Viêm Điểu. Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ phối hợp với nhau rốt cuộc thành công đánh chết hai con chín đoạn Liêu Ma Ngưu Thú còn sót lại.

Băng Không Tinh Linh có thuộc tính khắc chế Hỏa hệ Viêm Điểu, mặc dù thực lực nó thua kém Viêm Điểu gần hai cấp bậc nhưng tạm thời giằng co kéo dài thời gian cũng không thành vấn đề. Trong đoạn thời gian này, Băng Không Tinh Linh không có bị đả kích quá nghiêm trọng.

Hiện tại chỉ có Băng Không Tinh Linh dựa vào kỹ năng Băng hệ và Quỷ Khung Quân Vương dựa vào kỹ năng Nham hệ mới có thể tạo thành thương tổn nhất định đối với Viêm Điểu. Về phần Ma Thụ chiến sĩ bị khắc chế thuộc tính rất lớn, hầu như không có tác dụng chân chính trong trận chiến này.

Viêm Điểu có năng lực phi hành linh hoạt, không ngừng triển khai hỏa diễm tiến hành đả kích về phía Sở Mộ và Hồn sủng của hắn. Lúc này Liệt Diễm đã biến thành đại dương bốc cháy hừng hực, không gian trên chiến trường bị thiêu đốt vặn vẹo mơ hồ có dấu vết nứt gãy.

Băng Không Tinh Linh bay lên không trung thi triển kỹ năng Băng hệ công kích phi hành Viêm Điểu, không cho nó có cơ hội tiếp cận những nơi khác.

Quỷ Khung Quân Vương đứng trên mặt đất, công kích Nham hệ chỉ tạo thành ảnh hưởng rất nhỏ đối với Viêm Điểu.

Ma Thụ chiến sĩ đã rút về bên cạnh Sở Mộ, buông thả mấy cái kỹ năng Mộc Thứ có tác dụng kiềm chế tượng trưng mà thôi.

Thời gian năm phút đảo cái là qua, cho dù là Quỷ Khung Quân Vương hay Băng Không Tinh Linh cũng không thể làm cho Viêm Điểu bị thương tổn chân chính. Còn Sở Mộ vài lần rơi vào tình cảnh nguy hiểm, từng đoàn từng đoàn Huyết Viêm cực nóng cơ hồ lướt sát qua người hắn nổ tung dưới mặt đất.

Băng Không Tinh Linh có năng lực đề kháng Hỏa hệ công kích rất tốt, lực lượng Huyết Viêm tạm thời không có cách nào tạo thành ảnh hưởng đối với nó.

Nhưng mà sinh mệnh lực của Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ lại bị giảm xuống rất nhanh. Thể lực Quỷ Khung Quân Vương hạ xuống còn khoảng tám phần, Ma Thụ chiến sĩ lại càng thê thảm, bây giờ chỉ còn sáu thành. Khải giáp Huyết Nhiên Mộc đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn.

"Nếu không triệu hoán Hồn sủng thứ tư hoặc là thay đổi Hồn sủng khác, hắn chịu không nổi 20 phút."

Nhìn thấy Sở Mộ đã thúc thủ vô sách trong lần buông thả đấu thú thứ hai, Triển Hoành nhếch môi cười cười khinh miệt.

Lúc này rất nhiều người đã chú ý tới tình huống kỳ lạ, tại vì Sở Mộ không có ý định triệu hoán ra Hồn sủng thứ tư.

Quỷ Khung Quân Vương là sơ đẳng cấp quân chủ, chỉ có cấp bậc Hồn Chủ mới có thể khống chế nổi. Cho nên mọi người có thể khẳng định Sở Mộ có năng lực triệu hoán Hồn sủng thứ tư.

Nhưng mà chiến đấu đến tận bây giờ, cho dù gặp phải nguy hiểm uy hiếp nhưng Sở Mộ không có dấu hiệu nào chứng tỏ chuẩn bị triệu hoán Hồn sủng thứ tư. Điều này làm cho tất cả mọi người cảm thấy vô cùng nghi hoặc, âm thầm suy đoán tại sao người này còn muốn bảo tồn thực lực.

"Chỉ còn thời gian ba phút là lượt buông thả đấu thú sẽ xuất hiện, khi đó ba con Hồn sủng của đầu lĩnh không thể nào chống đỡ rồi. Tại sao hắn vẫn không triệu hoán Chiến Dã sinh mệnh lực cực mạnh kia nhỉ?"

Triệu Thừa cũng đã bắt đầu cảm thấy gấp gáp dùm cho Sở Mộ.

Đình Lan ngồi ở vị trí cao hơn Triệu Thừa cũng đang tập trung vào thân ảnh Sở Mộ, nàng bây giờ cũng vô cùng lo lắng tình huống của hắn. Một khi lượt đấu thú thứ ba xuất hiện, cho dù Sở Mộ triệu hồi ra Phược Phong Linh cũng khó lòng ứng phó nổi.

"Tại sao còn không triệu hoán Phược Phong Linh, cho dù bảo tồn thực lực cũng phải thay đổi Hồn sủng chứ!"

Ở thời điểm chỉ còn lại có hai phút, Đình Lan bắt đầu âm thầm lo lắng.

Lúc này tình huống trên đấu trường vô cùng trong sáng, Viêm Điểu bị Băng Không Tinh Linh và Quỷ Khung Quân Vương liên thủ công kích thương thế không nhiều lắm, sinh mệnh lực còn khoảng bảy thành, Sở Mộ muốn giết chết nó cần phải hao phí một đoạn thời gian rất dài.

Nhưng mà đợt đấu thú thứ ba sắp buông thả, khi đó tràng diện càng thêm hỗn loạn, Sở Mộ rơi vào tình huống đó căn bản không thể nào kiên trì đến phút thứ 25.

Không chỉ có Đình Lan gấp gáp, mấy vạn người ở trên khán đài cũng nóng lòng dùm cho Sở Mộ. Cái người thanh niên này thật sự là quá mức bình tĩnh rồi, đến lúc này vẫn chưa có vẻ gì là cấp bách. Thậm chí hiện tại chỉ cho một mình Băng Không Tinh Linh đối chiến Viêm Điểu, những khác hai con Hồn sủng khác đã trốn ra vị trí rất xa, bộ dạng giống như sợ kỹ năng của Viêm Điểu đánh trúng vậy, nhưng mà làm như vậy chẳng phải là lãng phí thời gian hay sao?

Nhân tố tối trọng yếu trong hình thức đấu thú chính là thời gian, không thể nắm bắt thời gian tốt khẳng định sẽ bị đào thải rất nhanh.

"Sở Mộ đang bảo tồn thực lực hả? Xem ra hắn đợi đến lượt đấu thú thứ ba sẽ lên tiếng bỏ cuộc." Diệp Hoàn Sinh mở miệng nói.

"Có hai khả năng, nếu như đợt kế tiếp xuất hiện Hồn sủng mà Quỷ Khung Quân Vương và Ma Thụ chiến sĩ ứng phó không được, vậy thì hắn sẽ lựa chọn buông tha chiến đấu, nếu như có thể miễn cưỡng ứng phó, hắn sẽ chọn tiếp tục kiên trì." Diệp Khuynh Tư nói.

Rốt cuộc thời gian 20 phút cũng trôi qua, Viêm Điểu toàn thân thiêu đốt Huyết Viêm cao cấp vẫn còn quanh quẩn trên không trung, không ngừng kêu lên tức giận hăng hái chiến đấu với Băng Không Tinh Linh.

Trên người Băng Không Tinh Linh đã bị thương không ít, thay vì nói Sở Mộ đang để cho Băng Không Tinh Linh tiêu hao sinh mệnh lực Viêm Điểu, còn không bằng nói là Viêm Điểu đang từ từ giết chết Băng Không Tinh Linh mới đúng.

"Ngưng, kiên trì!"

Sở Mộ đã nghe thấy tiếng gầm của cuồng thú truyền tới, trong lòng lập tức trầm xuống, dùng hồn niệm nói với Băng Không Tinh Linh.

Sở Mộ ra lệnh cho Băng Không Tinh Linh bay không vực cao hơn, chỉ hi vọng nó có thể một mình kiềm chế Viêm Điểu, không cho Viêm Điểu buông thả hỏa diễm lan tràn tới vị trí Ma Thụ chiến sĩ và Quỷ Khung Quân Vương.

Đợt đấu thú thứ ba chuẩn bị xuất hiện, nếu như Băng Không Tinh Linh không thể kiềm chế hoàn toàn Viêm Điểu, vậy thì trận đấu này thất bại ngay lập tức, vinh quang và phần thưởng cũng biến mất.

Cũng may dạo gần đây Băng Không Tinh Linh phục dụng vô số linh vật cường hóa, cho nên sinh mệnh lực và chiến lực mạnh hơn trước rất nhiều. Lấy trình độ tám đoạn chín giai khống chế mười đoạn Viêm Điểu cực kỳ gắt gao, không cho đối phương có một chút cơ hội chú ý chiến trường phía dưới.

"Ù ù ù ù!"

"Ùng ùng ùng!"

Bỗng nhiên mặt đất trên trường đấu thú chấn động kịch liệt.

Các dãy kiến trúc dao động nghiêng ngã, ngay cả đám khán giả ngồi trên cao cũng lắc lư thân hình, trên mặt không nhịn được lộ vẻ kinh hoảng. Bởi vì đám Hồn sủng vừa mới tiến vào chiến trường quá mức hung hãn, làm cho mọi người sợ hãi sắc mặt tái nhợt. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn

Kích thước trường đấu thú vô cùng rộng lớn, Sở Mộ quét mắt một cái liền nhìn thấy bốn phương tám hướng cuốn lên từng trận bụi đất mù mịt đang lao thẳng về phía mình.

Bụi đất tung bay che phủ tầm mắt của mọi người, bọn họ chỉ có thể loáng thoáng nhận ra có một đám sinh vật hung tàn đang nhanh chóng chạy tới, ngay cả đại địa cũng phải run rẩy theo bước chân của chúng nó.

"Ngao ô... ngao ô!"

"Ngao ô ô ô!"

Tiếng tru đáng sợ xuyên thấu lỗ tai mọi người, sau đó sóng âm kích thẳng vào trái tim làm cho bọn họ sợ hãi quên mất hô hấp.

Một luồng tinh phong dã thú nồng đậm tràn ngập chiến trường, cho dù trường đấu thú đang bị thanh âm mấy vạn người bàn luận sôi nổi vẫn bị che lấp. Mỗi tiếng tru tựa như một lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào lòng ngực người ta.

"Phố Lang, là tộc quần Phố Lang ở Cổ hoang nguyên."

Sau khi bụi đất rốt tạm thời lắng đọng lại, không ít người kinh hãi hét lên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.

Phố Lang lấy hung tàn thị huyết nổi danh, là Hồn sủng cao đẳng cấp thống lĩnh cực kỳ khát máu.

Chỉ cần quét mắt qua một vòng là có thể nhìn thấy đám Hồn sủng hung tàn khiến cho người người kinh hồn tán đảm này, số lượng chúng nó lên tới hơn trăm.

Toàn trường mấy vạn người tận mắt nhìn thấy đám sinh vật hung tàn, răng nanh móng nhọn lập lòe hàn quang xuất hiện trên chiến trường cũng không nhịn được hít vào một hơi rét lạnh.

Số lượng khổng lồ như thế, chỉ cần quét qua một lượt không có một con Phố Lang nào dưới tám đoạn cao giai.

Đây chỉ là khiêu chiến vinh quang cảnh thứ nhất, nhưng mà độ khó quả thực là tàn khốc và kinh khủng quá rồi.

Một vấn đề càng thêm nghiêm trọng chính là trên đầu Sở Mộ còn có một con Viêm Điểu thực lực cực mạnh, một khi Băng Không Tinh Linh trọng thương rút lui thì trường đấu thú chẳng khác gì hung địa Mê giới cấp tám rồi. Lỡ may bỏ cuộc trễ một chút tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.

"Thật là đáng sợ, ban tổ chức Thiên Hạ Quyết hết việc làm rồi sao? Bọn họ đề ra độ khó này cho tuyển thủ khiêu chiến đúng là muốn đánh rớt toàn bộ mà, hơn nữa đây mới là lượt thứ ba thôi."

Sở Hưng và Sở Trữ đã kinh hãi trợn mắt, há mồm nãy giờ chưa thể hoàn hồn lại.

Lấy thực lực Sở Hưng và Sở Trữ, bọn họ tự nhận mình nhiều nhất chỉ đối phó được một con chín đoạn Phố Lang. Nhưng mà dõi mắt nhìn lại khắp chiến trường có tới hai mươi mấy con chín đoạn Phố Lang, trong đó có mười con thực lực cực mạnh, tương đương với chín đoạn Cốt Lăng Lực Thú lúc trước.

Nếu như Sở Mộ có thể dùng một phút giết chết một con chín đoạn Cốt Lăng Lực Thú, vậy thì mười con là mười phút. Lại càng không cần phải nói đến tám mươi đầu tám đoạn cao giai Phố Lang và mười đầu chín đoạn sơ giai Phố Lang khác.

"Này … này … tại sao ta có cảm giác tiểu tử này nhìn thấy đàn Phố Lang xuất hiện ngược lại có vẻ thở phào nhẹ nhõm vậy? À, không phải là thở phào nhẹ nhõm, tóm lại là không nên lộ ra vẻ mặt đó mới đúng, chẳng lẽ ta nhìn nhầm rồi?"

Sở Trữ dụi dụi mắt mình, lẩm bẩm.

"Hẳn là không lầm đâu, ta cũng thấy mà."

Diệp Hoàn Sinh ngồi bên cạnh hai người bọn họ, chính hắn quả thật nhận ra vẻ mặt kỳ quái của Sở Mộ.

"Có lẽ hắn dự định tiếp tục chiến đấu, đàn Phố Lang xuất hiện trên một trình độ nhất định sẽ có lợi cho Ma Thụ chiến sĩ và Quỷ Khung Quân Vương phát huy chiến lực."

Diệp Khuynh Tư nhỏ giọng nói ra suy nghĩ của mình.

Trước đó Diệp Khuynh Tư phân tích không sai, Sở Mộ đúng là có hai lựa chọn. Mà đàn Phố Lang xuất hiện đã làm cho Sở Mộ lựa chọn tiếp tục chiến đấu.

Ma Thụ chiến sĩ bị Viêm Điểu đả thương, sinh mệnh lực chỉ còn bốn thành, nhưng mà quần chiến chính là ưu thế cực lớn đối với Ma Thụ chiến sĩ. Sở Mộ không cần quan tâm số lượng nhiều ít, chỉ cần công kích của nó có thể phá vỡ phòng ngự đối phương, chỉ cần Ma Thụ chiến sĩ còn có thể lực, nếu không có xuất hiện kỹ năng uy lực quá lớn nằm ngoài dự liệu. Vậy thì Ma Thụ chiến sĩ chính là pháo đài bất khả xâm phạm, Ma Thụ chiến sĩ của Sở Mộ ở trong quần chiến chưa bao giờ lui bước.

Sở Mộ bây giờ đã có mục tiêu rõ ràng, hắn muốn trì hoãn thời gian.

Trì hoãn thời gian càng lâu thì thứ hạng sẽ càng cao, lấy được phần thưởng càng lớn.

Tộc quần Hồn sủng vô cùng đáng sợ, chỉ cần không cẩn thận sai lầm một chút chính là mất mạng hài cốt không còn. Rất nhiều người đã tiên đoán Sở Mộ không có cách nào kiên trì đến phút thứ 25, bởi vì đàn Phố Lang công kích một lượt dư sức tàn sát Sở Mộ và tất cả Hồn sủng của hắn.

Nhưng mà Sở Mộ không nghĩ như thế, chỉ cần bên phía Băng Không Tinh Linh không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bản thân hắn có thể kiên trì thêm 20 phút không thành vấn đề. Cho dù không thể tiêu diệt hết Phố Lang nhưng chắc chắn không bị thiệt hại quá lớn.

"Ma Thụ chiến sĩ, Độc Mầm!"

Mắt thấy Phố Lang phát động tiến công, Sở Mộ lập tức phát ra mệnh lệnh đối với Ma Thụ chiến sĩ.

Ma Thụ chiến sĩ huy động rễ cây bao trùm khu vực một trăm thước, rễ cây nó không có chui hẳn xuống đất, mà hơi lú lên một ngọn cây giống như chồi non xanh lục.

Đám Nhiên Mộc Mầm này hình thành liên lạc lẫn nhau sinh ra độc tố lan tràn trên mặt đất, phương viên trăm thước chung quanh Ma Thụ chiến sĩ lập tức bị độc dịch nhuộm thành một màu xanh thẳm.

Độc Mầm lây lan nảy sinh giống như cỏ dại, nhưng đàn Phố Lang căn bản không lưu ý những thứ nhỏ nhoi này, chỉ lát sau chúng nó đã đặt chân vào khu vực Độc Mầm do Ma Thụ chiến sĩ bố trí.