"Chỉ cần thực lực Hồn sủng của ta vượt qua hắn rất nhiều, cho dù năng lực khống chế thua kém nhưng ta vẫn có tự tin đánh bại hắn." Lạc Bành nói.
"Chuyện này là hiển nhiên, thực lực Hồn sủng mới là quan trọng nhất." Uông Húc nhếch miệng cười cười.
Trên thực tế, Uông Húc có thể cảm giác được Hồn Điện - Sở Thần rất có thể là loại người giống như mình, dựa vào thực lực của chính mình từng bước từng bước đi đến trình độ bây giờ.
Chẳng qua là ở trong nhận thức của Uông Húc thì Sở Thần không thể tạo thành uy hiếp đối với mình, nhiều nhất là đủ khả năng nổi danh trong bậc thang thứ ba như Lạc Bành mà thôi.
"Có Uông đại ca chỉ điểm, hai tháng kế tiếp ta sẽ khổ tu trong Mê giới cấp bảy, cố gắng tăng cường thực lực Hồn sủng thật nhanh. Sau đó ta nhất định sẽ đánh bại hắn trước mặt Đình Lan tiểu thư đoạt lại tôn nghiêm của mình." Lạc Bành nói vô cùng kiên định.
"À, ngươi vẫn còn quyến luyến không quên mỹ nữ Hồn Điện kia hả? Nghe nói những người coi trọng nàng cũng không ít, ngươi sẽ phải vượt qua rất nhiều người cạnh tranh đó, hệ số khó khăn rất lớn." Uông Húc cười nói.
"Ta sẽ làm cho nàng nhìn ta với cặp mắt khác xưa." Lạc Bành vỗ ngực tràn đầy tự tin.
Trong đại sảnh Liệp sủng hội.
"Thiếu gia, lãnh địa Cổ hoang nguyên vốn không có nhiều người qua lại, hơn nữa cố chủ yêu cầu ấu sủng sinh sống trong địa phương rất sâu. Cho nên trước giờ không có người nào tiếp nhận nhiệm vụ này, thời gian trước cố chủ vốn định triệt tiêu rồi."
Tiểu Cầm nói tình huống nhiệm vụ cấp tám cho Sở Mộ nghe một lần.
Phía nam Cổ hoang nguyên có một tòa thành cổ xưa, thật ra nơi đó là Thiên Hạ thành lâu đời nhất. Mấy ngàn năm trước Thiên Hạ thành lựa chọn kiến tạo bên trong Cổ hoang nguyên, nhưng mà những người thăm dò không có phát hiện một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, đó là vị trí này vẫn thuộc về phạm vi Mê Giới cấp tám.
Vài ngàn năm trước nhân loại sử dụng khế ước và lực lượng linh hồn không có hoàn thiện và thành thục như hiện tại, lúc đó Mê Giới cấp tám tương đương với Mê Giới cấp mười bây giờ. Nếu muốn xây dựng một tòa thành cho nhân loại sinh sống trong Mê Giới cấp mười quả thật là cực kỳ khó khăn và nguy hiểm.
Trong lịch sử ghi lại tòa Cổ thành này đứng vững đại khái vài trăm năm, cuối cùng tòa Cổ thành vẫn bị những tộc quần Hồn sủng hoang dã thôn tính rồi biến thành khu vực hoang phế.
Cố chủ đặt ra nhiệm vụ cấp tám yêu cầu thợ săn đi tới cánh đồng hoang vu gần Cổ thành, bắt sống một con Hồn sủng cổ xưa - Viễn Cổ Phong Linh.
(Cố chủ: người đưa ra nhiệm vụ.)
Viễn Cổ Phong Linh:
Nguyên Tố giới - Phong hệ - Tinh Linh tộc - Viễn Cổ Phong Linh á tộc - Trung đẳng cấp thống lĩnh.
Nếu chỉ bắt sống Viễn Cổ Phong Linh thì đột khó không tính là quá lớn, dù sao Viễn Cổ Phong Linh là chủng tộc trung đẳng cấp thống lĩnh, giá trị giao dịch trên thị trường vào khoảng 50 vạn đến 300 vạn. Nếu như tư chất và thiên phú cao sẽ gia tăng thêm một chút.
Vì một con ấu sủng như vậy ban bố nhiệm vụ trị giá 1 trăm triệu, đây nhất định là hành động khiến cho rất nhiều Hồn sủng sư cảm thấy khó hiểu.
Thế nhưng Sở Mộ hiểu được dụng ý của cố chủ. Một Hồn sủng sư chân chính lựa chọn Hồn sủng phải xem xét rất nhiều khía cạnh khác nhau, tuyệt đối không thể nào chỉ vì đẳng cấp chủng tộc mà đánh giá nó mạnh yếu.
Đẳng cấp chủng tộc đại biểu cho chiến lực thiên phú của Hồn sủng, nhưng mà lực chiến đấu vẫn có thể thông qua huấn luyện và linh vật cường hóa từ từ đề cao. Không ít Hồn sủng sư luôn đặt nặng vấn đề này, theo đuổi Hồn sủng đẳng cấp chủng tộc cao cấp rất dễ dàng rơi vào lầm lẫn và cạm bẫy khó thể trở mình.
Đẳng cấp chủng tộc cao nghĩa là lực chiến đấu mạnh, sở hữu kỹ năng cao cấp, đồng thời còn có một ít ưu thế chủng tộc. Nhưng mà, nếu như đó không phải là Hồn sủng thích hợp với mình, không thể phối hợp với những Hồn sủng khác tạo thành trận hình tác chiến, vậy thì cho dù đầu Hồn sủng đó tăng cường giai đoạn nhanh cỡ nào đi nữa cũng chỉ thể hiện ra tác dụng có hạn.
Mà Hồn sủng thích hợp sẽ có thuộc tính và năng lực đặc thù, loại năng lực này phối hợp với những Hồn sủng khác rất có thể sẽ trực tiếp tăng cường chiến lực gấp mấy lần, nhiều khi dựa vào đó sẽ thay đổi toàn bộ chiến cuộc trong nháy mắt.
Thời điểm Sở Mộ lựa chọn Hồn sủng vô cùng cẩn thận, trừ phi gặp được Hồn Sủng cấp đế hoàng, nếu không hắn sẽ quyết đoán bán lấy tiền, sau đó cường hóa những Hồn sủng đã có.
Nhiệm vụ cấp tám yêu cầu Viễn Cổ Phong Linh hiển nhiên là Hồn sủng thuộc về chủng loại hiếm gặp, rất có thể thường xuyên ẩn núp sâu trong cánh đồng hoang vu hoặc hoang mạc chung quanh Cổ thành không muốn nhân loại nhìn thấy.
Vì thế cái gã Hồn sủng sư kia đang khẩn cấp cần có Viễn Cổ Phong Linh làm Phong hệ Hồn sủng của mình, nhưng không dám xông vào Cổ hoang nguyên săn thú. Cho nên hắn mới đề ra nhiệm vụ treo giải thưởng kia. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Cổ hoang nguyên là địa phương cực kỳ nguy hiểm, không phải người nào cũng dám đi, nhất là khu vực chung quanh Cổ thành lại càng kinh khủng, quả thực là mãnh thú đầy đàn, khắp nơi toàn là nguy cơ. Cố chủ muốn có được Viễn Cổ Phong Linh phải treo giải thưởng tương đương nhiệm vụ cấp tám trở lên, nếu không sẽ không có người nào nguyện ý tiến vào hoang nguyên mạo hiểm.
"Treo nhiệm vụ 1 trăm triệu vì một con Hồn sủng cấp thống lĩnh, nhất định là một gã Hồn sủng sư rất mạnh." Sở Mộ lầm bầm tự nhủ.
"Thiếu gia, bởi vì ngài bây giờ chỉ có danh hiệu cấp sáu, hơn nữa không có danh khí gì, cố chủ không quá tin tưởng ngài có thể hoàn thành nhiệm vụ này. Cho nên hắn không chấp nhận trả một thành tiền thuê nhân sự." Tiểu Cầm nhỏ giọng nói.
"Không sao, một tháng, nhiều nhất là hai tháng, ta sẽ giao Viễn Cổ Phong Linh cho hắn." Sở Mộ nói.
Nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ vượt cấp, Sở Mộ cũng không trông cậy người khác tôn trọng mình như nhân vật ngang hàng bằng lứa. Chỉ cần có thể làm tốt nhiệm vụ này là được rồi, mọi chuyện sau đó từ từ hãy tính.
"Vị cố chủ đã nói, bất kỳ lúc nào nhận được Viễn Cổ Phong Linh cũng sẽ mua với giá 1 trăm triệu." Tiểu Cầm nói.
Sở Mộ gật đầu, chậm rãi cất quyển trục ghi tin tức nhiệm vụ Viễn Cổ Phong Linh vào người, cáo biệt tiểu Cầm xong trực tiếp đi tới Hồn Điện.
Thời điểm Sở Mộ tiến vào đại sảnh Hồn Điện đã có một nữ thành viên đang chờ đợi ở gần cửa. Hẳn là thuộc hạ Vũ điện chủ phân phó đưa nhiệm vụ cấp tám cho hắn.
"Nữ tỳ là thị nữ Vũ điện chủ - Giai Tĩnh, ngài là Sở Thần thiếu gia?"
Thiếu nữ vừa đánh giá Sở Mộ vừa tự giới thiệu mình.
"Ừ, có nhiệm vụ Cổ hoang nguyên không?" Sở Mộ gật đầu, giọng nói gọn gàng dứt khoát.
"Có!" Giai Tĩnh từ trong kinh ngạc khôi phục lại như cũ, vội vàng gật đầu hồi đáp.
Lúc thiếu nữ này gọi mình là "Thiếu gia", Sở Mộ đã biết Vũ điện chủ rất cẩn thận không có công khai thân phận Sở Mộ, vì vậy hắn cũng giảm bớt một ít phiền toái không cần thiết.
Vẻ mặt Giai Tĩnh hiện tại rất giống với tiểu Cầm lúc trước, từ đó có thể nhìn ra được bọn họ đều không tin Sở Mộ lấy số tuổi này tiếp nhận nhiệm vụ cấp tám. Thật ra trong cả Hồn Điện từ xưa tới nay cơ hồ chưa từng xuất hiện chuyện này.
Giai Tĩnh thuộc về loại thị nữ nhút nhát không dám hỏi nhiều, trải qua kinh ngạc chốc lát liền dựa theo Vũ điện chủ phân phó đưa quyển trục có ghi nội dung nhiệm vụ cấp tám cho Sở Mộ.
Nhiệm vụ này treo giải thưởng 7000 vạn ở phía bắc sa mạc Cổ hoang nguyên, nơi đó có một đám sa mạc Cuồng Lăng Hạt. Một trong Thất Đồ - Huyền Chân Chập sau khi lột xác sẽ trải qua thời kỳ táo bạo, cần phải có nọc độc của Cuồng Lăng Hạt để trấn an. Hơn nữa nọc độc Cuồng Lăng Hạt còn có thể dung nhập vào lưỡi đao dưới chân Huyền Chân Chập dần dần hoàn thành cường hóa độc tố.
Cho nên điện quan của Huyền Chân Điện mới ban bố nhiệm vụ cấp tám này, hi vọng có đoàn đội nào đó đi đến Cổ hoang nguyên thu thập nọc độc Cuồng Lăng Hạt hỗ trợ chủng tộc Hồn sủng đặc thù này lột xác ổn định.