Sủng Mị

Chương 449: Thắng lợi máu me bê bết (2,3)




Thực lực Chiến Dã đã tăng cường lên tới bảy đoạn tám giai, cộng thêm sinh mệnh lực gấp sáu lần bình thường nên tính mạng cực kỳ ương ngạnh. Mặc dù phòng ngự hơi thấp một chút, nhưng khả năng đề kháng và lực công kích đã vượt qua Bạch Yểm Ma. Trừ phi Phố Lang tụ lực thi triển kỹ năng trên 2 giây, nếu không nó rất khó dùng một chiêu đánh trọng thương Chiến Dã như lúc nãy.

Nhưng Sở Mộ tuyệt đối không thể nào để cho Phố Lang có thời gian tụ lực, kế tiếp chỉ cần hắn phối hợp với đám Hồn sủng chiến đấu không sai lầm sẽ tiêu hao thời gian đến lúc Phố Lang kết thúc Thị Huyết Cuồng Hóa, trận chiến này cũng sẽ lập tức kết thúc.

"Đoạn Chi Trọng Sinh."

Rốt cuộc Chiến Dã bắt buộc phải tiến hành Đoạn Chi Trọng Sinh lần thứ sáu, lực lượng Phố Lang cũng từ từ trở nên suy yếu, khí tức cuồng bạo trên người dần dần tiêu tán.

Sở Mộ đã chờ giây phút này rất lâu rồi.

"Mạc Tà, trở lại. Ma Thụ chiến sĩ, tiếp tục tiêu hao thể lực của nó."

Sở Mộ quyết đoán thu hồi Mạc Tà vào trong không gian Hồn sủng, sau đó triệu hoán Ma Thụ chiến sĩ ra ngoài.

Trước đó Sở Mộ không triệu hoán Ma Thụ chiến sĩ là có nguyên nhân trong đó, Ma Thụ chiến sĩ có năng lực buông thả kỹ năng rất nhanh, hiển nhiên là phát huy ưu thế hạn chế Thú hệ Hồn sủng vô cùng tốt.

Nhưng mà tốc độ Phố Lang quá nhanh, hơn nữa móng vuốt sắc bén kia cơ hồ có thể miểu sát Ma Thụ chiến sĩ ngay lập tức. Còn Ma Thụ công kích chỉ là bài biện cho đẹp mắt, ngược lại tốc độ Ma Thụ chậm chạp, thân thể to lớn sẽ biến thành tấm bia cho đối phương mặc sức tiến công.

Còn bây giờ tốc độ và sức mạnh của Phố Lang đã rớt xuống một mảng lớn do tác dụng phụ của kỹ năng Thị Huyết Cuồng Hóa. Dựa vào Ngưng tiêu hao sinh mệnh lực và Mặc Khải Thứ của Chiến Dã hủ thực làm suy yếu phòng ngự nên lúc này mới là thời điểm thích hợp cho Ma Thu chiến sĩ ra sân.

Bây giờ Ma Thụ chiến sĩ sử dụng kỹ năng hạn chế từ từ tiêu hao Phố Lang, một phương diện khác còn có thể phòng ngừa Phố Lang chạy trốn.

"Rất tốt, đúng là như vậy, không nên nóng nảy, Ma Thụ chiến sĩ có lực sát thương không mạnh bằng Mạc Tà. Nhưng triệu hoán nó vào thời điểm này là hành động vô cùng sáng suốt, ngươi cứ từ từ chơi trò hao tổn làm suy yếu Phố Lang, hãm chết nó luôn đi!" Ly lão nhi lập tức cười nói tán dương.

Rất nhiều Hồn sủng sư trẻ tuổi vẫn luôn bị ưu thế chiến cục làm mờ mắt, nội tâm xao động bắt đầu mất đi tính kiên nhẫn, chỉ biết dốc toàn lực tiến công để kết thúc trận chiến một cách nhanh nhất.

Cái loại điên cuồng công kích có lẽ sẽ kết thúc chiến đấu nhanh chóng, nhưng đồng thời cũng là hành động tương đối nguy hiểm. Bởi vì bất kỳ một sinh vật nào cũng biết cách ngụy trang, che giấu thực lực chân chính để làm vương bài giữ mạng. Nếu không cẩn thận rồi sai lầm một bước rất có thể Hồn sủng sư sẽ trả giá bằng mạng sống của mình.

Ở điểm cấp bách thế này mà Sở Mộ vẫn giữ vững được tỉnh táo, biết rõ đã giành lấy ưu thế vẫn không bị thắng lợi làm cho choáng váng đầu óc. Mà hắn quyết đoán lựa chọn Ma Thụ chiến sĩ tiến hành giằng co hao tổn đến phút cuối cùng, làm như thế đúng là hao phí không ít thời gian nhưng bảo đảm đối phương không thể chạy trốn và phản kích.

Da lông bên ngoài cơ thể bị Mặc Khải Thứ hủ thực nghiêm trọng, vì thế Phố Lang phòng ngự đã giảm xuống rất nhiều. Sở Mộ vô cùng kiên nhẫn khống chế ba con Hồn sủng của mình tiến vào giai đoạn tiêu hao chiến cuối cùng với chín đoạn Phố Lang.

Mặc dù Phố Lang đã rơi vào trạng thái suy yếu, nhưng mà con chín đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh này không dễ bị giết chết như vậy, thậm chí có mấy lần Sở Mộ suýt nữa bị nó đột phá vòng vây chạy trốn.

"Mộc Tù Lao."

Ma Thụ chiến sĩ đặt hai bàn tay xuống mặt đất, tốc độ Phố Lang càng lúc càng chậm đã không có cách nào né tránh kỹ năng này, liền bị mười ngón tay của Ma Thụ chiến sĩ biến thành xiềng xích khóa chặt dưới đất.

Chiến Dã dùng Mặc Khải Thứ liên tục công kích Phố Lang, làm cho lực phòng ngự của nó càng lúc càng thấp.

"Lăng Băng - Băng Kiếm trận."

Băng Không Tinh Linh điều khiển lực lượng Lăng Băng xoay tròn từ từ ngưng tụ ra mười thanh Băng Kiếm dài tới mười thước ở trên đỉnh đầu, hàn khí rét lạnh làm cho nhiệt độ không khí giảm xuống đột ngột.

"Hợp lực."

Ba mươi thanh Băng Kiếm hiện ra tạo thành Băng Phong kiếm trận. Băng Không Tinh Linh chỉ tay tới trước, sáu mươi thanh Băng Kiếm lập tức phóng tới chín đoạn Phố Lang đang cố gắng vùng vẫy dưới đất.

Băng Không Tinh Linh chính là Hồn sủng trọng yếu có năng lực sát thương rất cao, phần lớn thương thế trên người Phố Lang là do kỹ năng Băng hệ của nó tạo thành.

Còn lần này Băng Không Tinh Linh đánh cho Phố Lang một kích trí mạng, sáu mươi thanh Băng Kiếm chính thức hạ xuống, Phố Lang đã không còn sức lực tiếp tục giãy dụa. Sau đó Chiến Dã thi triển Thiên Liệt Trảo xé rách thân thể nó, máu tươi chậm rãi chảy ra ướt đẫm mặt đất đầy đá sỏi.

"Ma Thụ chiến sĩ, tiếp tục khống chế, Chiến Dã liên hoàn công kích."

Từng trải qua kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm giúp cho Sở Mộ nhận thức một điều mấu chốt, trước khi không có xác nhận địch nhân thật sự tử vong, tuyệt đối không thể nào phớt lờ nửa điểm. Nguồn truyện: Truyện FULL

Quả nhiên đúng như Sở Mộ dự liệu, khi Chiến Dã dùng móng vuốt chém xuống cổ họng Phố Lang thì sinh vật hung tàn kia bỗng nhiên nhảy dựng lên cắn ngược lại Chiến Dã một kích.

Ma Thụ chiến sĩ đã sớm chuẩn bị xong một đám rễ cây mai phục chung quanh, trong lúc Phố Lang vừa mới nhảy lên liền bị vô số rễ cây trồi lên trói chặt rồi kéo ngược nó xuống đất, da lông trên người Phố Lang lại bị gai nhọn tàn phá thêm một mảng lớn.

Chỉ cần phá vỡ được phòng ngự là Ma Thụ chiến sĩ có thể sử dụng kỹ năng Sinh Mệnh Duyện Hấp.

Phố Lang vốn đã ở vào trạng thái suy yếu, bây giờ Ma Thụ chiến sĩ điên cuồng hấp thu sinh mạng một trận đã mất sạch khí lực, mang theo ánh mắt không cam lòng chầm chậm ngã xuống. Ma Thụ chiến sĩ tiếp tục bố trí vô số rễ cây quấn lấy Phố Lang chặt chẽ, không cho nó có một chút cơ hội giãy dụa.

Băng Không Tinh Linh tiếp tục buông thả kỹ năng Băng hệ oanh kích Phố Lang, cuối cùng Chiến Dã mới thi triển Thiên Liệt Trảo cắt đứt cổ họng nó.

Lần này chín đoạn Phố Lang triệt để tử vong.

Thân thể thương tích đầy mình của nó khẽ co quắp mấy cái, ngay sau đó bị lực lượng băng hàn đông cứng ngắc, cuối cùng hoàn toàn mất đi dấu hiệu tính mạng.

"Cuối cùng đã chết."

Sau khi xác nhận Phố Lang đã chết thật sự rồi, Sở Mộ mới dám thở ra một hơi nhẹ nhõm.

"Tới đây hết đi, mau chóng phục dụng dược tề hồi phục."

Sở Mộ không vội vã đụng tới thi thể Phố Lang, mà gọi đám Hồn sủng nhóm đi đến bên cạnh mình, đưa mấy bình dược tề cho chúng nó chữa thương.

Trận chiến này Sở Mộ tiêu xài một hơi gần 300 vạn, đã gần bằng lượng dược vật sử dụng trong một tháng.

Trước kia đi lại trong Mê giới cấp bảy rất ít khi gặp phải tình huống nguy hiểm đến tính mạng. Hơn nữa Sở Mộ thông thường sẽ có cách né tránh những Hồn sủng cường đại hơn mình, cho dù có đối mặt chiến đấu cũng sẽ có biện pháp khắc chế.

Nhưng hiện tại chân chính đối mặt với Hồn sủng cao hơn mình hai cấp bậc thì Sở Mộ mới chính thức thể nghiệm được cảm giác kinh hồn xém chút nữa là toàn quân bị diệt.

Tất cả Hồn sủng của Sở Mộ đều xuất hiện chiến đấu một lần, bản thân hắn tiêu hao hồn lực không còn một mống. Đám Hồn sủng đều bị thương gần chết.

Mà bị thương nặng nhất chính là Bạch Yểm Ma, đó là do nó phải đối kháng với chín đoạn Phố Lang ở trạng thái đỉnh phong. Trên người đã có không ít vết thương, ma diễm gần như tắt ngấm, nếu không có kỹ năng Oán Ngưng duy trì và khôi phục được một chút chiến lực, sợ rằng trận chiến này sẽ chết một, hai mạng rồi.

Tiếp theo chính là Dạ Lôi Mộng Thú, nó vì tranh thủ thời gian 2 giây nên bị Phố Lang cắn đứt gần nửa phần eo. Mặc dù Sở Mộ đã cho nó phục dụng dược tề chữa thương nhưng phải hơn một phút mới dừng máu được. Trong thời gian một phút này, lượng máu trôi đi cũng đủ lấy đi một nửa tính mạng của Dạ Lôi Mộng Thú.

Yêu Linh vốn có sinh mệnh lực không mạnh, bởi vì mất máu quá nhiều cho nên Dạ Lôi Mộng Thú đã trực tiếp bất tỉnh ở trong không gian Hồn sủng. Sở Mộ dự trù không có thời gian nửa tháng rất khó khôi phục lại bình thường.

Trên người Mạc Tà cũng chồng chất vết thương, thời gian nó chiến đấu là dài nhất trong đám Hồn sủng. Dựa vào ưu thế tốc độ, né tránh và kinh nghiệm chiến đấu phong phú đã mấy lần trải qua hữu kinh vô hiểm, thoát khỏi móng vuốt tử vong của Phố Lang xẹt qua.

Mạc Tà không có bị thương trí mạng, nhưng lại có rất nhiều vết thương vừa và nhỏ. Từ cổ xuống đuôi ít nhất cũng có mười mấy vết cào, trong số chín cái đuôi thì hai cái gãy và bảy cái dính đầy máu, lông tơ xơ xác.

Trên thực tế, Chiến Dã là Hồn sủng bị thương nặng nhất, hầu như nó bị công kích trúng liên tục, thậm chí thương thế còn nặng hơn cả Bạch Yểm Ma. Nếu không có kỹ năng Đoạn Chi Trọng Sinh cường đại thì lần này đội quân của Sở Mộ toàn diệt chắc rồi.

Toàn quân bị diệt, Sở Mộ biết trong trận chiến đấu đã có vô số lần xuất hiện khả năng này, nhưng cuối cùng vẫn hóa hiểm thành an.

Sở Mộ lẳng lặng quan sát thi thể Phố Lang không còn khí tức sinh mệnh, bây giờ hắn ngược lại không có vội vã đi thu hoạch chiến lợi phẩm, chỉ im lặng đứng đó ngó chừng thi thể sinh vật cường đại này.

"Chỉ mới vừa bước vào Mê Giới cấp tám mà thôi."

Ngoại trừ cảm giác may mắn thắng lợi, trong lòng Sở Mộ còn có một chút cảm khái.

Thực lực của mình có vẻ như còn chưa đủ, chỉ mới đánh một trận đã tiêu hao toàn bộ lực chiến đấu. Nếu như xuất hiện thêm một sinh vật khác đoán chừng bản thân hắn và đám Hồn sủng phải chôn thây trong hoang nguyên rồi. Sau đó tất cả sẽ biến thành một đống xương trắng bị cát vàng và cuồng phong vùi lấp.

Trải qua điều chỉnh tinh thần hồi lâu, Sở Mộ mới leo lên trên bức tường đổ nát moi khối tinh thạch Nham hệ Nguyên Tố ra.

"Tinh thạch Nham hệ cấp tám, giá trị đại khái 2000 vạn. Thiếu chủ có thể cấp cho Quỷ Khung Quân Vương sử dụng, tăng cường thực lực nó lên tới bảy đoạn." Ly lão nhi nói.

Sở Mộ gật đầu, trước tiên thu hồi chiến lợi phẩm vào trong không gian Hồn sủng.

"Rống rống!"

Quỷ Khung Quân Vương bỗng nhiên lên tiếng, tỏ vẻ rất là áy náy.

Trận chiến này duy chỉ có một mình nó là không tham gia chiến đấu, hết lần này tới lần khác chiến lợi phẩm lại thuộc về nó. Cho nên Quỷ Khung Quân Vương rõ ràng là có chút băn khoăn trong lòng.

"Không cần gấp gáp, sau này đồng bạn cần ngươi thì ra sức nhiều hơn một chút là tốt rồi." Sở Mộ liền trấn an nó.

"Rống!"

Quỷ Khung Quân Vương gật đầu tỏ ý đã hiểu.

"Rống rống!"

Lúc này Chiến Dã đứng bên cạnh ở Sở Mộ đột nhiên gầm gừ mấy tiếng, giống như là nhắc nhở Sở Mộ điều gì vậy.

"Trưởng thành rồi?"

Sở Mộ vừa quay đầu lại lập tức phát hiện thân thể Chiến Dã xuất hiện tình trạng quang mang đại thịnh. Quầng sáng đen nhánh bao phủ toàn thân Chiến Dã giúp cho vết thương khôi phục nhanh hơn, Mặc khải theo đó rực rỡ, bóng loáng hẳn lên.

"Bảy đoạn năm giai, xem ra chiến đấu vượt cấp sẽ gia tăng thực lực nhanh hơn." Sở Mộ tự nhủ trong lòng.

Hồn sủng trưởng thành và lột xác chủ yếu là thông qua không ngừng chiến đấu, nhằm bộc phát tiềm lực và thiên phú sẵn có trong cơ thể. Mà khiêu chiến vượt cấp hiển nhiên sẽ dẫn đến hiệu quả rõ ràng nhất, trong lúc sinh tử tồn vong người ta sẽ sinh ra sức mạnh dị thường mà thời điểm bình thường không thể nào có được.

"Ô ô ô!"

Chiến Dã vừa mới lên tiếng báo hiệu trưởng thành, thanh âm Mạc Tà bỗng nhiên quanh quẩn trong đầu Sở Mộ.

"Mạc Tà, ngươi cũng trưởng thành?"

Sở Mộ mừng rỡ như điên, vội vàng dùng hồn niệm thăm dò tình huống của Mạc Tà.

Quả nhiên là như thế, bảy đoạn tám giai Mạc Tà cũng đang phát sáng toàn thân giống y như Chiến Dã.

Trận chiến đấu vừa rồi, cả đám Hồn sủng bị chín đoạn Phố Lang uy hiếp quá lớn. Sợ rằng thời gian để cho Hồn sủng trưởng thành cũng không có, vì thế sau khi chiến đấu kết thúc và phục dụng dược tề chữa thương, đám Hồn sủng thoải mái tinh thần mới bắt đầu trưởng thành.

"Bảy đoạn chín giai, sau khi sử dụng trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ rất có thể trực tiếp tăng cường lên tới tám đoạn ba giai. Đến lúc đó một mình tha hồ tung hoành ngang dọc." Sở Mộ nở nụ cười thật sự vui vẻ.

"Rống rống ~!"

Trong lúc Mạc Tà tăng cường thực lực, Chiến Dã ở bên ngoài cũng gầm rống mấy tiếng trầm thấp, ý bảo sẽ có một ngày nó vượt qua cả Mạc Tà, trở thành bá chủ oai trấn một phương.

Ban đầu gặp Chiến Dã ở trong rừng rậm, chỉ cần Mạc Tà tùy ý công kích là có thể đánh Chiến Dã trọng thương, thế mà bây giờ thực lực Chiến Dã đang chầm chậm đuổi lên, bắt đầu có xu hướng tiến lại gần Mạc Tà hơn.

"Xem ra sau này phải tìm cho đủ bộ hồn trang rồi."

Sở Mộ vuốt ve lưng Chiến Dã, cảm giác trơn nhẵn, bóng loáng như kim loại làm cho hắn vô cùng yêu thích.

Sở Mộ phát hiện để cho Chiến Dã chiến đấu vượt cấp là quyết định cực kỳ quan trọng. Chỉ có như vậy, Chiến Dã mới tăng trưởng nhanh hơn, lực lượng và kinh nghiệm tương đồng mới đủ khả năng đối kháng chính diện với những Hồn sủng cường đại. Hơn nữa Chiến Dã có kỹ năng Mặc Khải Thứ hủ thực phòng ngự đối phương có tác dụng vô cùng trọng yếu. Nếu như Sở Mộ muốn tiếp tục lăn lộn trong Mê Giới cấp tám thì phải võ trang Chiến Dã đầy đủ. Nếu không, chỉ một trận chiến qua đi là cả đám Hồn sủng mất hết khí lực, vậy thì sau này làm sao mà sống nổi chứ? Phải biết rằng may mắn là thứ không bao giờ chịu xuất hiện đúng lúc.

"Thiếu chủ, thi thể chín đoạn Phố Lang có giá trị rất lớn, ngươi thu thập hết mọi thứ cũng có thể bán được trăm vạn kim tệ. Xem như là bù đắp khoản tiền hao phí dược tề kia." Ly lão nhi nói.

Sở Mộ gật đầu, chậm rãi thu thập tất cả những thứ có giá trị trên người Phố Lang, hồn hạch, nội tạng kết tinh, móng vuốt, nanh sói, xương cốt …v...v Sở Mộ đoán chừng cũng bán được 100 vạn. Chỉ tiếc là còn chưa đủ bù đắp 300 vạn tiền thuốc.

"Thiếu chủ, lúc nãy ngươi chiến đấu, ta phát hiện phía sau bức tường đổ vài dặm còn có mấy khối Nguyên Tố tinh thạch, tổng giá trị khoảng chừng 5000 vạn. Thế nhưng, ngươi bây giờ nên rời khỏi nơi này, nhanh chóng đi tới Thiên Hạ thành điều chỉnh trạng thái cho tốt. Nếu muốn xâm nhập vào sâu trong Mê Giới cấp tám, ngươi trước tiên phải tăng cường thực lực của tiểu hồ ly đã. Bằng không mỗi lần đánh một trận là tiêu hao sạch sẽ kiểu này, còn không bằng đi lại trong Mê giới cấp bảy, ít nhất ngươi còn kiếm đủ tiền tiếp liệu." Ly lão nhi cố gắng khuyên nhủ.

"5000 vạn." Sở Mộ lắc đầu cười khổ.

Nếu như có thể, Sở Mộ thật sự muốn tiếp tục đi tới, nhưng mà bây giờ Băng Không Tinh Linh đã hao hết chín thành tinh thần lực, thể lực Ma Thụ chiến sĩ không còn lại bao nhiêu. Chỉ có mỗi Chiến Dã là khỏe khoắn còn đầy đủ chiến lực.

Sở Mộ lắc đầu bất đắc dĩ, đành phải thu hồi Ma Thụ chiến sĩ và Băng Không Tinh Linh vào không gian Hồn sủng. Sau đó cưỡi Chiến Dã bay qua bên kia khe núi, tìm một con đường an toàn chạy tới Thiên Hạ thành.

"Thiếu chủ, ngươi kế tiếp còn muốn trà trộn trong Mê giới cấp tám không?" Ly lão nhi mở miệng dò hỏi.

"Ừ, trước tiên tăng cường thực lực cho Mạc Tà và Chiến Dã cái đã, sau đó lại giết qua lần nữa." Sở Mộ trả lời rất kiên quyết.

"Ta nghĩ rằng trước khi thiếu chủ tiến vào lần nữa, nếu không ngại thì nên tìm hiểu một chút thực lực của thanh niên cao thủ ở Thiên Hạ thành, như vậy mới có lợi cho con đường rèn luyện của ngươi." Ly lão nhi nói.

"Ừ, nữ tử Đình Lan nên liệt vào bậc thang thứ mấy? Chỉ riêng đầu Lâm Dận Thú cấp quân chủ, một trong Thất Đồ Thánh Thú đã vô cùng kinh khủng rồi. Có khi nàng còn có chủ sủng khác nữa." Sở Mộ bình thản nói.

"Cái này thì ta không biết rồi, nếu như nàng còn có Hồn sủng khác thực lực mạnh hơn nhất định là cường giả thuộc về bậc thang thứ nhất, thậm chí có đủ thực lực tranh đoạt ấu sủng cấp đế hoàng. Nếu như suy đoán bảo thủ một chút, nàng đăng ký tham gia tranh đoạt bậc thang thứ hai thì xem như không có đối thủ. Thiếu chủ rất khó lòng vượt qua nàng trong khoảng thời gian ngắn như vậy." Ly lão nhi nói.