Sủng Mị

Chương 432: Thanh viên đỉnh phong vs Trung niên cao thủ




Về phần thực lực mười người này đến tột cùng ai mạnh ai yếu thì bọn họ hoàn toàn có thể tự mình ước chiến. Dĩ nhiên cũng có một nhóm thành viên đặc biệt chịu trách nhiệm phân tích thực lực tổng hợp của từng người để đưa vào Phong Vân bảng.

Trên thực tế, Hồn sủng sư chiến đấu với nhau luôn luôn tồn tại rất nhiều biến số, thông qua một, hai trận chiến rất khó bình phán thực lực mạnh hay yếu.

Sau khi đạt tới cấp bậc này, mỗi Hồn sủng sư sẽ khống chế rất nhiều Hồn sủng, sử dụng đội hình xuất chiến, sử dụng chiến thuật, sử dụng phương pháp khắc chế, các loại kỹ năng …v…v đều ảnh hưởng tới kết quả cuối cùng. Mặt khác còn có Hồn sủng tiềm lực bộc phát, Hồn sủng phối hợp lẫn nhau, Hồn sủng sư chỉ huy cùng với thời cơ thi triển hồn kỹ… vô số nhân tố kết hợp với nhau tạo ra những kết quả rất khó lường.

Nhiều biến số như vậy tồn tại làm cho chiến cuộc luôn luôn sai lệch trong nháy mắt. Mỗi một trận chiến phân ra thắng bại không thể nói rõ ai yếu ai mạnh được, người thắng hôm nay không chừng rất có thể sẽ chiến bại ngay sáng hôm sau.

Cho dù là người chiếm được thứ hạng đầu tiên vẫn có thể bị người thứ hai đánh bại vào trận khiêu chiến sau đó.

Vì thế trải qua thời gian rất dài tính toán và suy nghĩ quy định cụ thể cho các cuộc thi. Người ta đã quyết định ra phương pháp chủ lưu đó để phân biệt dễ dàng hơn.

Mỗi cuộc thi sẽ có mười cao thủ đầu tiên giành giải tối cường.

Cao thủ trước hai mươi sẽ giành giải á cường.

Cao thủ trước ba mươi sẽ giành giải tam cường.

Ban tổ chức dùng cách thức đó để phân chia phần thưởng.

Ví dụ như cuộc thi hàng năm ở Đôn thành, mười tuyển thủ tối cường sẽ nhận được vật phẩm giá trị 5000 vạn hoặc là trực tiếp đổi thành kim tệ.

Mười tuyển thủ á cường sẽ nhận được phần thưởng 3000 vạn. Tam cường sẽ nhận được phần thưởng 1000 vạn.

Ly lão nhi bảo thủ đoán chừng lấy thực lực Sở Mộ tệ lắm cũng miễn cưỡng giành được phần thưởng 1000 vạn.

Về phần 3000 vạn sẽ có khó khăn không nhỏ, cần phải phát huy vượt xa người thường mới có cơ hội thu vào tay.

Còn tỷ lệ tiến vào hàng ngũ tối cường cơ hồ chỉ là số lẻ.

1000 vạn hiển nhiên không đủ góp vào con số một trăm triệu kia, cho nên Sở Mộ tính toán bất kể thế nào cũng phải chen một chân vào á cường. Về phần còn thiếu 1000 vạn thì nghĩ biện pháp khác bù đắp vào.

Đạt được thứ hạng á cường chỉ có trị giá tương đương với danh hiệu cấp sáu, Hồn Điện phân ra cấp bậc danh hiệu không hạn chế số tuổi của Hồn sủng sư. Cho nên tầng lớp thanh niên đồng lứa rất khó lòng nhận được danh hiệu cấp bảy.

Hơn nữa, rõ ràng là danh hiệu cấp bảy của Hồn Điện trọng yếu hơn Yểm Ma cung nhiều lắm.

"Thiếu gia, có một vị đại nhân coi trọng Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm của ngài, mặt khác nàng tỏ ý muốn làm quen với ngài. Sau khi biết ngài ghi danh tham gia cuộc thi hàng năm đã cố ý đi tới quan sát, có cần tiểu nhân tiến cử hay không?" Gã thành viên Hồn Điện đi sau Sở Mộ mở miệng dò hỏi.

Vòng đấu loại sắp bắt đầu, Sở Mộ bây giờ còn chưa biết đối thủ của mình là ai. Nhưng Sở Mộ cảm thấy ngoài dự liệu chính là Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm có người muốn mua nhanh như vậy, cũng xem như là dấu hiệu tốt trước khi chiến đấu.

"Chờ ta kết thúc trận chiến rồi nói sau."

Sở Mộ không có quan tâm nhiều đến vấn đề kia, nghe thấy trọng tài đọc tên mình liền bước lên chiến trường rộng rãi.

Bởi vì phải đối mặt với cao thủ trung niên cho nên lần này Sở Mộ phải tập trung tinh thần chiến đấu cho tốt.

"Tỷ, hắn chính là cái người bắt sống ấu sủng Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm?" Một thiếu niên từ từ đi tới khán đài, ngồi xuống bên cạnh một nữ tử mặc y phục sang trọng.

Nữ tử mỉm cười gật đầu, quần áo trên người nàng vừa nhìn là biết đắt tiền, bên cạnh còn có mấy tỳ nữ đi theo, phong thái bên ngoài cho thấy nàng là người ưu nhã, cao quý và tương đối hào phóng.

Tin tưởng rằng rất nhiều nam tử nhìn thấy nữ tử này sẽ không chú ý quá nhiều đến dung mạo của nàng, mà bọn họ sẽ bị khí chất ôn nhu, nhẹ nhàng kia hấp dẫn.

"Đi điều tra tài liệu về hắn." Thiếu niên hình như cũng có đặc quyền khá cao, nhỏ giọng bảo một gia nô bên cạnh đi làm việc.

Gã gia nô chạy đi một lát rồi trở lại rất nhanh, mở miệng nói:

"Thiếu gia, người này tên là Sở Thần, là thành viên Hồn Điện, danh hiệu 0 cấp, không có đảm nhiệm bất kỳ chức vụ nào."

"Danh hiệu 0 cấp?" Thiếu niên lộ vẻ ngạc nhiên hỏi lại.

Danh hiệu 0 cấp ở Hồn Điện chẳng phải là thành viên tầng dưới chót chuyên làm việc lặt vặt hay sao? Những thành viên cơ hồ không có đặc quyền gì, chỉ phụ thuộc Hồn Điện trên danh nghĩa để phục vụ những người khác mà thôi.

Thông thường mỗi Hồn sủng sư tiến vào Hồn Điện sẽ tìm hết biện pháp nhận được danh hiệu cấp một. Dù sao cấp một cũng không khó lắm đối với cấp bậc Hồn Sĩ, chỉ cần chuẩn bị vài năm thời gian hẳn là đạt được không thành vấn đề.

"Hắn có thể là thành viên mới gia nhập Hồn Điện, cũng có thể là con nối dòng của một nhân vật cao tầng nào đó, cho nên không quá để ý tới cấp bậc danh hiệu." Vị nữ tử kia nói.

"Cũng có thể là người khác thuê hắn tới nơi này xuất thủ." Thiếu niên suy nghĩ hoàn toàn trái ngược, có lẽ là không quá tin tưởng Sở Mộ chừng hai mươi tuổi lại có thể bắt sống Hồn sủng cấp quân chủ.

Nữ tử hình như cũng đã suy nghĩ nhiều về vấn đề này, nhưng nàng rõ ràng không thích tùy tùy tiện tiện hoài nghi thực lực của người khác.

Thật ra nàng sẽ biết được nam tử này có khả năng bắt sống Hồn sủng cấp quân chủ hay không nhanh thôi, bởi vì trận chiến của hắn sắp sửa bắt đầu rồi.

Sân thi đấu cực kỳ quy củ, đó là một mảnh đất trống rộng rãi, chung quanh được xây dựng hàng rào phòng hộ có gắn lưới bao trùm chặt chẽ.

Đối thủ đứng ở vị trí cách Sở Mộ hai mươi thước, cuộc thi kiểu này không có bất kỳ đặc quyền nào dành cho thí sinh. Cho dù là cường giả cũng phải tham gia đầy đủ một trận tranh tài, vận khí không tốt cho dù thực lực ngang ngửa tam cường cũng sẽ bại trận ngay vòng loại.

Dĩ nhiên ban tổ chức cuộc thi sẽ chú ý tới điểm này, hiển nhiên sẽ tiến hành tách các cao thủ tiềm lực ra xa một chút nhằm tránh khỏi tình huống hai đại cao thủ sống mái với nhau ngay từ vòng loại, nhưng việc như thế chỉ là tương đối mà thôi, không thể nào hoàn toàn phân biệt cụ thể thực lực từng người dự thi được.

Sở Mộ chắc chắn là người không thuộc vào phạm trù cao thủ trong nhận thức của ban tổ chức. Vì thế hắn được tùy ý phân tổ, mà mỗi tổ nhất định sẽ có một cao thủ trấn giữ. Đối thủ của Sở Mộ lúc này là một nam tử chừng ba mươi tuổi, mặt lớn mày rậm, phong cách bên ngoài hẳn là Hồn sủng sư trong nhóm chủ lưu.

Vị Hồn sủng sư này nhìn thấy Sở Mộ bỗng nhiên nhếch miệng nở nụ cười kỳ lạ, mặc dù không nói thành lời nhưng vẫn có thể đoán được trên mặt hắn đang viết mấy chứ: "Vận khí không tệ."

Bởi vì đây là giải đấu không phân biệt số tuổi, như vậy thanh niên đồng lứa chiến đấu nhất định là cực kỳ thua thiệt. Cho nên tầng lớp thanh niên bình thường sẽ không bao giờ tham gia tranh tài kiểu này, cho dù tham gia cũng chỉ là rèn luyện mình mà thôi, trong lòng bọn họ không nghĩ đến vấn đề tranh đoạt thứ hạng.

Thanh niên đồng lứa thuộc về một nhóm người rất ít trong giải đấu, có thể gặp phải một thanh niên trong trận đầu, số tuổi thậm chí còn chưa tới hai mươi, vì thế gã đại hán này cảm thấy vô cùng may mắn.

"Triệu hoán Hồn sủng." Trọng tài dùng hồn niệm hô lớn một tiếng.

"Triệu hoán Hồn sủng." Hai trọng tài phụ lập tức nhắc lại lần nữa.

Những cuộc thi chính quy đều có quy định song phương phải đồng thời triệu hồi ra một con Hồn sủng trước khi bắt đầu, như vậy vấn đề tương khắc sẽ không làm ảnh hưởng đến trận đấu.

Sở Mộ và đối thủ đồng thời niệm chú ngữ, hào quang hồn ước chậm rãi lượn lờ trên người bọn họ.

Đồ án triệu hoán dần dần mở rộng ra rồi hạ xuống mặt đất.

Lúc mới bắt đầu song phương không được phép phát động công kích trước khi có lệnh của trọng tài, cho nên thời điểm triệu hoán Hồn sủng thứ nhất không cần phải so đấu tốc độ, song phương đều bình thản niệm chú triệu hồi Hồn sủng của mình.

Sở Mộ bây giờ đang lấy thân phận Sở Thần tham chiến, vì vậy Bạch Yểm Ma và Mạc Tà khẳng định không thể dự thi.

Bây giờ các Hồn sủng của Sở Mộ đã tăng cường giai đoạn rất nhanh, hắn không cần thiết để cho Mạc Tà và Bạch Yểm Ma tham gia chiến đấu quá nhiều. Chỉ cần khống chế chiến cuộc cho tốt thì những Hồn sủng khác cũng sẽ phát huy ra thực lực cường đại. Ít nhất là trong những trận đầu, Sở Mộ sẽ không bao giờ bộc lộ ra thực lực chân chính.

Sở Mộ triệu hoán Hồn sủng thứ nhất chính là Dạ Lôi Mộng Thú có tốc độ cực hạn. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyenfull.vn

Khí tức hắc ám từ từ thẩm thấu lan tràn ra khắp chiến trường, những hoa văn đồ án tượng trưng cho Ám hệ Hồn sủng chậm rãi bao trùm một nửa sân thi đấu. Thân ảnh Dạ Lôi Mộng Thú dần dần hiện ra ở khu vực trung tâm, phần đuôi trắng nhẹ nhàng vung vẫy thể hiện sự tự tin tuyệt đối.

"Tỷ, đây là Hồn sủng gì?" Thiếu niên có năng lực hồn niệm tương đối thấp nên không có cách nào đoán được lai lịch Dạ Lôi Mộng Thú đang cố ý ẩn núp trong màn sương mù u ám, vì thế hắn kinh ngạc mở miệng hỏi.

"Mộng Thú, là Mộng Thú có Hắc Ám thuộc tính." Vẻ mặt nữ tử vẫn không thay đổi gì nhiều.

Rất nhiều Yêu Linh hệ Hồn sủng đều có năng lực ẩn giấu và ngụy trang, bây giờ Sở Mộ triệu hoán ra một con Yêu Linh hệ Hồn sủng có năng lực khống chế hắc ám rất cao. Nếu người nào không có năng lực cảm giác cực mạnh chỉ có thể suy đoán đại khái giai đoạn của nó, về phần nhận biết đẳng cấp chủng tộc và thực lực cụ thể là chuyện rất khó khăn.

Dĩ nhiên ai cũng biết Dạ Lôi Mộng Thú chính là chủng tộc cao đẳng cấp thống lĩnh, chỉ cần biết tên của nó sẽ có thể đoán ra được lực chiến đấu không thể nào yếu kém.

"À, ta nhớ ra rồi, ngày hôm trước trở về thành ta có thấy một tên nam tử vô cùng lớn lối, cưỡi một con Mộng Thú hắc ám phóng qua mặt đoàn xe Tinh Dã Ma Câu của ta, thì ra là hắn!" Thiếu niên bỗng nhiên hô lên.

"Tốc độ rất nhanh hả?" Nữ tử quay sang hỏi.

"Nhanh, cực nhanh, chẳng qua là bộ dáng còn chưa đạt tới tám đoạn. Mà đối thủ của hắn chính là một con tám đoạn Tà Diễm Yêu, giai đoạn đã chiếm cứ ưu thế rất lớn." Hồn niệm thiếu niên tuy yếu nhưng vẫn có thể nhìn thấu thực lực của Tà Diễm Yêu không có ý định ngụy trang.

"Tám đoạn năm giai, hẳn là đã trải qua cường hóa một ít." Nữ tử có khả năng phán đoán chuẩn xác hơn.

"Trận này không dễ đánh nha! Ta đã nói rồi, hắn cũng không lớn hơn ta mấy tuổi, tham gia tranh tài loại này quả thực là tự làm mất mặt mà." Thiếu niên cảm thán một câu.

"Rèn luyện chính là chuyện tốt, đối với nhóm thanh niên đồng lứa thì Dạ Lôi Mộng Thú của hắn rất mạnh."

Nữ tử nói chuyện rất bảo thủ, có vẻ như không muốn biểu lộ suy nghĩ của mình quá nhiều.

Tám đoạn năm giai Tà Diễm Yêu sơ đẳng cấp thống lĩnh, tranh tài vừa mới bắt đầu đã khiến cho Sở Mộ phải cau mày rồi. Hắc Ám sẽ bị hỏa diễm áp chế trên một mức độ nhất định, nếu như Dạ Lôi Mộng Thú bị kỹ năng Hỏa hệ của đối phương công kích trúng thì thương thế sẽ càng thêm nghiêm trọng.

"Bắt đầu!"

Trọng tài chính thấy song phương không có dự định triệu hồi ra Hồn sủng thứ hai, thế là hắn từ từ lùi lại phía sau rồi tuyên bố tranh tài bắt đầu.

"Biết rõ là bị khắc chế vẫn không triệu hoán Hồn sủng thứ hai bù đắp, người trẻ tuổi đúng là bướng bỉnh mà."

Gã đại hán tên là Cổ Ứng Thừa nở nụ cười vui vẻ, phát ra mệnh lệnh cho Tà Diễm Yêu công kích trước tiên.

Hai luồng hỏa diễm đỏ bừng bay thẳng lên cao, sau đó bắt đầu chuyển thành quỹ tích nửa đường tròn theo hình xoắn ốc bắn tới Sở Mộ - Dạ Lôi Mộng Thú.

Tám đoạn năm giai Tà Diễm Yêu buông thả phần lớn kỹ năng sẽ đạt tới uy lực cấp tám, tuy rằng kỹ năng hỏa diễm hoa lệ này nhìn qua có vẻ không mạnh, nhưng lại có năng lực truy đuổi mục tiêu. Nếu như không có kỹ năng hữu hiệu hóa giải sẽ bị nó bám riết không tha, mãi cho đến khi đánh trúng mới thôi.

"Trù Đoạn Song Diễm."

Ngay từ lúc mở màn Sở Mộ đã gặp phải một kỹ năng rất khó hóa giải, quả nhiên là Hồn sủng sư trung niên không dễ đối phó chút nào, ngay từ bắt đầu chiến đấu đã đưa hắn rơi vào thế hạ phong rồi.

Trù Đoạn Song Diễm đã bay tới trước mặt, khu vực chung quanh Dạ Lôi Mộng Thú đã bị hỏa quang chiếu sáng nên không thể tiếp tục duy trì trạng thái ngụy trang, nó đành phải di động thân thể tiến hành né tránh.

Trù Đoạn Song Diễm tựa như hai con hỏa xà đồng thời công kích, tốc độ chúng nó di động không nhanh nhưng thời thời khắc khắc đều bám theo phía sau Dạ Lôi Mộng Thú. Lấy năng lực né tránh và tốc độ của Dạ Lôi Mộng Thú hiển nhiên là dư sức né tránh, nhưng mà kỹ năng này sẽ kéo dài một đoạn thời gian. Trong quá trình Dạ Lôi Mộng Thú chiến đấu sẽ bị hạn chế nhất định, trừ phi chấp nhận thương tổn.

"Xem ra vẫn có thể bảo tồn lực chiến đấu."

Cổ Ứng Thừa vừa cười vừa ra chỉ lệnh cho Hồn sủng của mình.

Hai tròng mắt Tà Diễm Yêu chậm rãi bốc cháy Yêu Hỏa Tà Diễm, khí tức Tà Diễm bắt đầu khuếch tán ra bốn phía đốt nóng không khí trong chớp mắt.

Thân là Nguyên Tố giới Hồn sủng, Tà Diễm Yêu buông thả Yêu Hỏa Tà Diễm có uy lực mạnh hơn Mạc Tà rất nhiều. Nếu như một kỹ năng nào đó được gia trì loại kết tinh Hỏa hệ này đánh trúng Dạ Lôi Mộng Thú, vậy thì Dạ Lôi Mộng Thú phòng ngự thấp chắc chắn sẽ bị thương nặng.

Theo tình hình trước mắt thì Sở Mộ chỉ có thể khống chế Dạ Lôi Mộng Thú không ngừng né tránh Tà Diễm Yêu công kích, đồng thời bình tĩnh tìm kiếm cơ hội có thể đánh bại đối phương.

"Tuy nói là bị động né tránh, nhưng Dạ Lôi Mộng Thú của hắn có năng lực né tránh rất mạnh. Ngay cả ba con Hồn sủng của ta cộng lại cũng chưa chắc đụng nổi Dạ Lôi Mộng Thú một cọng lông." Thiếu niên mở miệng cảm thán.

Nữ tử không có làm nhiều bình luận, ánh mắt nàng vẫn luôn nhìn vào Sở Mộ - Dạ Lôi Mộng Thú, nàng quan sát rất cẩn thận, thỉnh thoảng còn lộ ra vẻ mặt trầm tư suy nghĩ.

"Nhưng mà.. hẳn là rất khó chiến thắng đối phương." Thiếu niên nói ra phán đoán của mình.

Nữ tử vẫn không nói gì, thật ra lúc trước nàng cũng có ý nghĩ đồng dạng với thiếu niên. Bởi vì nàng cảm thấy nam tử Sở Thần này không thể nào có thực lực đánh bại cao thủ trung niên được.

Nhưng khi nàng dần dần lưu ý Dạ Lôi Mộng Thú né tránh luôn luôn làm cho người ta có cảm giác "có chuẩn bị trước", từ đó trong đầu nàng mơ hồ đoán ra được Dạ Lôi Mộng Thú không chỉ là bị động né tránh đơn thuần như biểu hiện bên ngoài.

Theo mặt trời chiếu xuống chênh chếch, phạm vi bóng râm của những kiến trúc chung quanh càng lúc càng lớn. Đến lúc này Dạ Lôi Mộng Thú đã có khả năng di động trong phạm vi lớn hơn, thân thể của nó di chuyển linh hoạt thay đổi vị trí. Kỹ năng Trù Đoạn Song Diễm từ đầu đến cuối vẫn bám theo Dạ Lôi Mộng Thú sát nút đã khó lòng theo kịp tốc độ của nó, dần dần bị bỏ rơi lại phía sau và lạc mất phương hướng.

Trù Đoạn Song Diễm lúc ban đầu tạo thành uy hiếp nhất định đối với Dạ Lôi Mộng Thú, nhưng trải qua thời gian dài tiêu hao hiệu quả dần dần giảm bớt, Sở Mộ rốt cuộc tìm được một cơ hội tuyệt hảo.

Đồng thời Sở Mộ cũng đoán được Tà Diễm Yêu chuẩn bị buông thả kỹ năng gì, lập tức quyết đoán ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú thi triển kỹ năng Cực Ảnh.

Cực Ảnh giúp cho Dạ Lôi Mộng Thú gia tăng tốc độ trong nháy mắt, thân ảnh màu đen của nó từ xẹt qua ngọn lửa hừng hực nhất thời đánh tan một mảng lớn hỏa diễm hỗn loạn trong đó.

"Dạ, Mộng Quyện."

Hai tròng mắt Dạ Lôi Mộng Thú dần dần mơ hồ, Tà Diễm Yêu đang dồn lực chú ý lên trên người đối thủ nhưng mà chẳng biết tại sao tinh thần bỗng nhiên bị ánh mắt Dạ Lôi Mộng Thú hấp dẫn, chú ngữ đã niệm gần xong lại bị cắt ngang cực kỳ đột ngột.

Mộng Quyện là kỹ năng Yêu Linh hệ cấp bảy mà Dạ Lôi Mộng Thú lĩnh ngộ ở thời điểm đề thăng lên tới bảy đoạn bảy giai. Kỹ năng này có hiệu quả tương tự với Xích Vũ Yêu Linh Hoàng dùng lực lượng tinh thần hạn chế Thanh Chập Long, nó có tác dụng làm cho đối phương không có cách nào tập trung tinh thần buông thả kỹ năng.