Sủng Mị

Chương 405: Ma vương đến từ địa ngục




Trong nhận thức hiện tại của hắn thì chín đoạn Lam Thực Trùng Quái và chín đoạn Bách Mẫu quá mức yếu ớt, yếu đến mức chỉ cần đưa một ngón tay ra là có thể giải quyết.

Một canh giờ trước hai con chín đoạn Hồn sủng này chính là tồn tại không thể chiến thắng nổi đối với hắn. Thế mà sau khi Bích Tuyền tẩy lễ đã đưa Sở Mộ tiến vào một trạng thái quỷ dị, bản thân hắn kinh hãi phát hiện ra một điều, đó là tất cả đối thủ ở trước mắt muốn giết là giết.

Rốt cuộc Sở Mộ đã xuất thủ, đối phương nhỏ yếu ngược lại làm tăng thêm sát khí ẩn sâu trong nội tâm Sở Mộ.

Ma trảo vươn ra, chính là kỹ năng tất sát của Bạch Yểm Ma vốn được Sở Mộ thường xuyên sử dụng - Mẫn Tâm.

Lúc ban đầu Sở Mộ đã dùng kỹ năng này giết chết một con chín đoạn Lam Thực Trùng Quái. Vào lúc này cho dù là Huyết Lam Thực Trùng Quái hay chín đoạn Bách Mẫu cường đại đều không thể kịp thời phản ứng.

Sở Mộ nhẹ nhàng thọc ma trảo cầm lấy nội tạng kết tinh trong cơ thể chúng.

Hai bàn tay chậm rãi bóp chặt nội tạng kết tinh, nhẹ nhàng xoay một vòng…

"Tê tê tê tê!"

Hai con Hồn sủng tử vong không giống như Sở Mộ tưởng tượng, mà thân thể chúng nó từ từ ngã xuống mặt đất, linh hồn ma diễm đột nhiên bùng cháy dữ dội thiêu đốt cơ thể chúng nó từ trong ra ngoài.

Hai con Hồn sủng đã tử vong nhưng suy nghĩ Sở Mộ trở nên cổ quái, hắn mờ mịt nhìn xuống bàn tay của mình, có lẽ hắn không biết tại sao mình lại hóa thành ma quỷ tàn nhẫn vô tình như thế. Một tia lý trí cuối cùng chỉ giúp cho hắn xác định địch ta mà thôi, những cảm xúc khác hoàn toàn không nằm trong nhận thức của hắn.

Hai con Hồn sủng trong tử vong trong nháy mắt rồi bị linh hồn ma diễm thiêu đốt thành tro bụi, cơn ác mộng ập đến quá mức đột ngột làm cho Đoạn Tân Hà cứng cả người.

Trước đó một giây Đoạn Tân Hà còn đang cười nhạo dâm đãng trêu chọc Diệp Khuynh Tư, nhưng giờ phút này đã không còn từ ngữ nào có thể hình dung vẻ mặt của hắn, có lẽ đó là bộ dạng rung động, kinh hãi, hoảng sợ …v…v trộn lẫn vào nhau mới tạo ra một khuôn mặt cứng ngắc như pho tượng thế kia.

Nhiệt độ cực nóng đốt cháy linh hồn Sở Mộ, mới đầu Sở Mộ vẫn còn duy trì một ít ý thức và suy nghĩ, nhưng theo quá trình năng lượng Bích Tuyền chảy xuôi khắp các bộ phận trong cơ thể Sở Mộ thì phần nhân tính còn sót lại cũng dần dần biến mất. Nguồn: http://truyenfull.vn

Mà ánh mắt không có bất kỳ tình cảm nào sẽ khiến cho người ta sợ hãi, đó là cảm giác sợ hãi thuần túy nhất sinh ra khi đối mặt với đối thủ có thực lực cường đại vượt xa bản thân.

Lúc này Đoạn Tân Hà đang đối nhãn với Sở Mộ, bỗng nhiên trong lòng hắn xuất hiện một dòng nước rét lạnh thẩm thấu toàn thân. Tuy rằng còn chưa tiếp xúc với linh hồn ma diễm nhưng hắn vẫn không nhịn được rùng mình một cái.

Đoạn Tân Hà là một gã chín niệm Hồn Chủ, chi thiếu chút nữa là có thể bước vào cấp bậc Hồn Hoàng. Hơn nữa linh hồn của hắn dựa vào Bách Mẫu nên mạnh hơn Hồn sủng sư bình thường rất nhiều.

Nhưng khi Đoạn Tân Hà phát hiện Ma Nhân đang bay về phía mình, lực lượng linh hồn cường đại ép tới làm cho hắn có cảm giác như mình là nô lệ nằm trong tay chủ nhân vậy, cảm giác nơm nớp lo sợ đè lấp tinh thần khiến cho hắn không thể đề lên nổi một tia ý niệm phản kháng.

Ma diễm màu trắng vẫn chậm rãi thiêu đốt không gian, không có thương tổn đối với những vật thể chung quanh, khuôn mặt Sở Mộ cũng tràn đầy ma diễm nhìn qua giống như là một cái mặt nạ bằng bạc kỳ lạ nhất thế gian.

"Ngươi... ngươi rốt cuộc là cái gì? Ngươi... ngươi không thể nào là nhân loại."

Trong con ngươi của Đoạn Tân Hà đã hiện lên vẻ sợ hãi cùng cực.

Từ một gã thanh niên có thể tùy ý giết chết biến thành Ma Nhân đủ sức đối kháng chín đoạn Lam Thực Trùng Quái, thậm chí thực lực bây giờ đã gia tăng tới mức chưởng quản lấy tính mạng của mình. Bản thân Đoạn Tân Hà quả thực sắp nổi điên lên rồi, trứng Thanh Chập Long đã gần trong gang tấc nhưng không nghĩ tới lại có một sinh vật quỷ dị như thế ngăn cản trước mắt.

Đoạn Tân Hà lựa chọn chạy trốn.

Linh hồn Đoạn Tân Hà bị áp chế gắt gao không còn năng lực triệu hoán Hồn sủng, ý chí chiến đấu giảm sút trầm trọng, thân thể của hắn chạy trốn chỉ là do bản năng cầu sinh bộc phát. Suy nghĩ duy nhất trong đầu hắn lúc này chính là cách tên ma quỷ này càng xa thì tính mạng mình càng thêm an toàn.

Bán Ma Sở Mộ không có truy đuổi, thân thể hắn lơ lửng giữa không trung hờ hững nhìn bóng lưng Đoạn Tân Hà chạy đi, bản năng tàn sát thúc dục hắn nâng tay phải lên.

Sau khi hoàn thành Bán Ma, cánh tay Sở Mộ trở nên thon dài hơn toát ra vẻ ưu mỹ giống như nữ tính, đồng thời trên từng ngón tay lại lập lòe hàn quang sắc bén không gì không phá.

Sở Mộ nhẹ nhàng giơ cánh tay lên trước ngực, ngón tay thon dài chỉ thẳng vào thân ảnh Đoạn Tân Hà đang liều mạng chạy trốn.

Toàn bộ ma diễm chung quanh là do Bán Ma khống chế, chỉ cần Sở Mộ ý niệm vừa động và khóa định mục tiêu thì ma diễm cường đại sẽ lập tức biến hóa.

Có lẽ Sở Mộ đã không còn nhớ mình là ai, nhưng mà từ đầu đến cuối trong đầu hắn vẫn tồn tại bản năng chiến đấu, loại ý thức này không phải là năng lực chiến đấu bình thường, mà đó là lực lượng thiên phú sau khi hóa thân thành Bán Ma.

Hai đạo bạch quang nhàn nhạt tựa như đom đóm từ từ bay thẳng về phía trước, lúc này Đoạn Tân Hà đã chạy được một quãng rất xa, thậm chí cái tên kia còn chưa biết được đang có thứ gì đó bắn tới lưng mình.

Bỗng nhiên hai đạo bạch quang có vẻ tầm thường xuất hiện biến hóa vô cùng quỷ dị, cứ tiện đà bay thẳng tới rồi thẩm thấu vào trong thân thể Đoạn Tân hà.

Mới ban đầu Đoạn Tân Hà vẫn không có cảm giác được trong người có chỗ nào khó chịu, mà hắn chỉ cảm giác nhiệt độ trong bụng lúc ẩn lúc hiện hơi khác thường. Sau đó dần dần nhận ra nhiệt độ trong cơ thể càng lúc càng cao, Đoạn Tân Hà mới đột nhiên ý thức được linh hồn ma diễm đã chui vào trong cơ thể của hắn, ngọn lửa ma quỷ đó đang điên cuồng đốt cháy linh hồn và nội tạng.

Thống khổ tê tâm liệt phế lan truyền khắp toàn thân Đoạn Tân Hà, tuy hắn đã dùng chút ít hồn lực còn sót lại tới thủ hộ mình nhưng mà hồn lực cũng bị ma diễm làm cho bốc hơi nhanh chóng. Thoáng một cái lực lượng phòng ngự mỏng manh kia đã bị ma diễm phá tan, rồi lại tiếp tục lan tỏa, bùng cháy đưa linh hồn hắn vào trong địa ngục tàn khốc.

Cách đó không xa, trên ngón trỏ Sở Mộ vẫn còn một đoàn ma diễm màu trắng đặc thù chậm chạp phiêu phù, đạo ma diễm nho nhỏ này chính là đại biểu cho linh hồn ma diễm đang tàn phá cơ thể Đoạn Tân Hà, năng lực Dị hệ giúp cho Bán Ma Sở Mộ có năng lực khống chế vượt qua không gian.

Ngọn lửa trên ngón trỏ Sở Mộ dần dần ảm đạm xuống, ánh mắt hắn vốn mù mịt đột nhiên nhìn lên hình bóng Thanh Chập Long đang chiến đấu hăng hái, sau đó ma nhãn lại lướt một vòng xuyên qua đám Hồn sủng vây công Thanh Chập Long.

Giờ phút này, ánh mắt Sở Mộ xuất hiện gợn sóng dao động kỳ dị, đó là sự rung động khi nhìn thấy lực lượng và lực lượng va chạm, năng lượng và năng lượng bạo phát, hình như Bán Ma Sở Mộ đã cảm thấy nơi nào là chỗ dành cho mình rồi.

"Sở Mộ."

Một tiếng nói êm ái truyền đến, Diệp Khuynh Tư đang dùng ánh mắt lo lắng nhìn tới Sở Mộ.

Diệp Khuynh Tư đứng ở vị trí rất gần Sở Mộ, nàng có thể thu hết thân ảnh tà dị của Sở Mộ vào trong mắt. Từ trên người Ma Nhân này, Diệp Khuynh Tư có thể thấy được vài điểm quen thuộc nhưng mà nàng cũng không dám xác định có phải là Sở Mộ hay không nữa.

Ở trên thế giới này, tất cả lực lượng của Hồn sủng sư đều xuất phát từ Hồn sủng.

Nhưng Diệp Khuynh Tư tận mắt nhìn thấy một gã nhân loại biến chuyển thành Bán Ma kinh thế, chưởng quản lực lượng cường đại và tà dị nhất thiên hạ. Trước khi Đoạn Tân Hà chết đã lên tiếng phủ nhận Sở Mộ là loài người, mà lúc này Diệp Khuynh Tư cũng rất khó tin tưởng Sở Mộ là một con người chân chính.