Sủng Mị

Chương 395: Hiểm tử cầu sinh




"Tất cả lui về phía sau, không nên hành động thiếu suy nghĩ." Thủ lĩnh các thế lực lớn vội vàng quay sang thành viên của mình, mở miệng hô to.

Thanh Chập Long có lực phá hoại cực mạnh, nếu không cẩn thận sẽ phải chết một mảng lớn. Trước khi có cường giả chân chính xuất hiện đối kháng chính diện thì bọn họ thậm chí không có tư cách tiếp cận.

"Gào ~!"

"Rống ~~~!"

Tiếng rồng ngâm từ chỗ sâu trong Ly thành truyền ra, thanh âm mạnh mẽ khiến cho cả Ly thành cũng phải rung động từng đợt.

Theo làm sóng âm đáng sợ lan truyền ra bốn phương tám hướng, những người ở trên cao dõi mắt nhìn xuống sẽ có thể phát hiện mặt đất chung quanh cái hố đang nhanh chóng nứt vỡ.

Vết nứt vẫn tiếp tục lan tràn ra xa, đường phố rộng rãi, nhà cửa ngăn nắp chỉnh tề đều bị xé thành hai mảnh rồi sụp đổ biến thành phế tích.

Khu vực nội thành đã bị tổn hại nặng nề chỉ vì một tiếng rống giận kia, các vị cường giả nhìn thấy một màn này lập tức kinh hãi tới cực điểm.

"Gào ~~~!"

"Rống rống rống ~!"

Sau khi tiếng rồng ngâm tản đi, ba tiếng gầm thét cơ hồ cùng lúc bộc phát, thanh âm xen lẫn vào nhau tạo thành tiếng sấm lan truyền đi khắp không gian. Mặc dù thanh âm này không có rung động như Thanh Chập Long, nhưng vẫn tràn đầy lực lượng chấn nhiếp cường đại.

Quan trọng nhất là tiếng gầm thét liên hoàn này chính là thị uy với Thanh Chập Long, chuyện này cũng có nghĩa là một con Hồn sủng cường đại nào đó đang cố gắng khiêu chiến chính diện Thanh Chập Long.

"Đây … tiếng gầm thét ba lần kia là sinh vật gì vậy? Không ngờ cả gan khiêu khích Thanh Chập Long?"

Một gã cao thủ Thương Minh tò mò hỏi.

Những người có mặt tại chỗ này đều là cao thủ trung niên thuộc các thế lực lớn, trong tình hình này không có bất cứ người nào dám đến gần khu vực Thanh Chập Long ẩn núp. Bọn họ chỉ có thể khống chế Dực hệ Hồn sủng đứng ở phía xa xa quan sát tình thế mà thôi.

Vì thế mọi người vạn phần kinh ngạc chính là Thanh Chập Long đã thức tỉnh, nhưng vẫn có một vị cao thủ nào đó dám đối kháng chính diện với Thanh Chập Long.

"Tiêu Nhâm, nhất định là Tiêu Nhâm, sinh vật gầm thét lúc nãy chính là Hóa Vũ Tam Lô Thú của hắn." Lúc này chợt có một vị cao thủ trung niên kiến thức hơn người lên tiếng.

"Tiêu đại nhân quả nhiên là dũng mãnh vô cùng."

"Quả thật là thành viên Hồn Minh rất mạnh, nếu đổi lại những người trung niên đồng lứa của thế lực khác đâu có dám đối kháng chính diện Thanh Chập Long như thế."

Phía dưới đường cống ngầm u ám, Hóa Vũ Tam Lô Thú hình thể khổng lồ đã hoàn toàn hiện thân, thân thể lập lòe hàn quang cứng rắn như thép đã phá nát lối đi nhỏ hẹp dưới đất.

Tiêu Nhâm vẫn đứng ở nơi đó vô cùng bình tĩnh, hắn đang sử dụng hồn niệm của mình để cảm giác lực lượng chấn động phía dưới lòng đất.

Hắn cảm giác được Thanh Chập Long đã thức tỉnh, hơn nữa còn cố ý để cho Hóa Vũ Tam Lô Thú gầm thét khiêu khích Thanh Chập Long. Nhưng mà hắn lại cảm thấy vô cùng kỳ quái chính là cái con Thanh Chập Long này có vẻ như không hề chú ý tới Hóa Vũ Tam Lô Thú. Vừa mới tỉnh lại bỗng nhiên di động sang một phương hướng khác, hình như là bên đó có một món đồ cực kỳ trọng yếu đối với nó vậy.

"Vũ, theo sau."

Tiêu Nhâm nhảy lên trên lưng Hóa Vũ Tam Lô Thú, ra lệnh một tiếng.

Cái đầu thứ ba của Hóa Vũ Tam Lô Thú chính là nắm giữ lực lượng Nham hệ, thời điểm truy đuổi Thanh Chập Long sẽ trực tiếp thi triển ra kỹ năng Nham hệ tiến về phía trước cực nhanh.

Dưới lòng đất khu di tích cổ.

Lân phiến màu xanh bao trùm toàn bộ thân thể Thanh Chập Long, long trảo sắc bén không gì không phá nổi, cho dù là tầng nham thạch cứng rắn dưới mặt đất cũng không thể nào ngăn cản.

Thanh Chập Long không có Nham thuộc tính, nó di động dưới mặt đất hoàn toàn là dựa vào lực lượng cường đại phá vỡ tầng nham thạch, hoặc là dùng móng vuốt phá rách lỗ hổng vài trăm thước tạo thành lối đi. Sau đó thân thể khổng lồ của nó trực tiếp bay thẳng vào đó.

Thanh Chập Long lần này đấu đá lung tung dưới mặt đất chính là vì cứu viện Sở Mộ, nó có thể cảm giác được Sở Mộ bị tầng nham thạch chôn vùi rồi, tính mạng trở nên cực kỳ suy yếu.

Đúng là Sở Mộ bây giờ đang bị chôn vùi dưới tầng tầng đất đá chất chồng hỗn loạn.

Sở Mộ hóa thân Bán Ma có lực phòng ngự rất cao, lúc nãy bị nham thạch đập trúng không thể đoạt đi tính mạng Sở Mộ, nhưng mà công kích trí mạng tới từ một con chín đoạn Lam Thực Trùng Quái vẫn luôn bám sát hắn. Đầu Lam Thực Trùng Quái này vốn ở vị trí cách Sở Mộ không tới năm thước, ở khoảng cách này Lam Thực Trùng Quái hoàn toàn có thể phát động công kích.

Lam Thực Trùng Quái có Trùng thuộc tính, tầng đất dày đặc đối với thân thể của nó không có hạn chế bao nhiêu. Vì thế con Lam Thực Trùng Quái này đã âm thầm đào đất từ từ mò đến gần Sở Mộ.

"Liệt Tâm Trảo."

Kỹ năng công kích cấp bảy xẹt qua vị trí Sở Mộ bị chôn vùi, trên người Sở Mộ đã có mười mấy khối nham thạch to lớn đè lên vì thế mới mất đi năng lực né tránh. Nhưng mà Liệt Tâm Trảo đánh tới lập tức chém đứt mười mấy khối nham thạch đó rồi rạch một đường thật sau vào lưng Sở Mộ.

Phần lưng Sở Mộ đã có một đống vết thương, một đòn Liệt Tâm Trảo này hạ xuống đã xé rách những vết thương đó thành một đống bầy nhầy. Hiệu quả bảo vệ của Bạch Mị ma diễm cũng trực tiếp mất đi tác dụng.

Sở Mộ cắn răng hít vào một hơi lạnh lẽo, thống khổ cỡ này làm cho đầu óc hắn càng thêm thanh tĩnh. Thừa dịp đống nham thạch đè trên người bị cắt đứt, nhanh chóng bật người lên thi triển Ma Mị Ảnh né tránh kích thứ hai của Lam Thực Trùng Quái.

"Xẹt!"

Lam Thực Trùng Quái thi triển trảo kích có uy lực quá mức kinh khủng, mỗi một trảo rơi xuống đều có thể lưu lại một khe rãnh thật sâu, đúng là không hổ với móng vuốt cấp tám hậu kỳ.

Sau khi Sở Mộ hoàn thành Bán Ma hóa đã gia tăng lực phòng ngự lên tới cấp tám trung kỳ, phòng ngự cỡ này trong hàng ngũ thanh niên cùng thế hệ cơ hồ là bất bại, hầu như không có một con Hồn sủng nào có khả năng gây thương tích. Chỉ có điều Sở Mộ bây giờ đang đối mặt với một cường giả trung niên nổi danh tàn độc, chín đoạn Lam Thực Trùng Quái tuyệt đối không phải là sinh vật bản thân hắn có thể đối phó. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Sở Mộ còn có thể triệu hoán một con Hồn sủng ra trợ giúp mình chiến đấu, chẳng qua là Sở Mộ cũng biết bây giờ triệu hoán bất kỳ một con Hồn sủng nào đều không thích hợp. Bởi vì tất cả Hồn sủng của hắn chỉ có Ma Thụ chiến sĩ phòng ngự cao nhất mới miễn cưỡng tiếp cận cấp tám, lấy tính mạng lực cương ngạnh của nó có lẽ ngăn cản được Lam Thực Trùng Quái công kích mấy lần. Nhưng mà ở trong hoàn cảnh dưới lòng đất chật chội thế này, Ma Thụ chiến sĩ căn bản không thể nào hoàn toàn phát huy ra năng lực hạn chế tối ưu của mình.

Về phần những Hồn sủng khác của Sở Mộ, bao gồm cả Mạc Tà cũng không đủ sức gia nhập vào trận chiến. Bởi vì lực phòng ngự của chúng nó đều dưới cấp tám. Nhưng trảo nhận Lam Thực Trùng Quái đã tới cấp tám hậu kỳ, cộng thêm uy lực kỹ năng đã tăng lên gần cấp chín. Chỉ cần sai lầm một cái là bị nó miểu sát ngay, Sở Mộ tình nguyện chính mình bị thương chứ không muốn Hồn sủng của mình tử vong vô ích.

Hiệu quả Oán Ngưng vẫn còn đang tiếp tục kéo dài, mặc dù lực chiến đấu của Sở Mộ vẫn đang giữ vững ở trình độ bảy đoạn chín giai, nhưng cũng đã gia tăng lên tới trạng thái bảy đoạn đỉnh phong.

Lam Thực Trùng Quái liên tục công kích phá nát một đống nham thạch chung quanh, coi như là tạo ra không gian giúp cho Sở Mộ tự do di động.

"Bốc cháy đi."

Hai tròng mắt hắn bỗng nhiên lóe lên tia sáng trắng noãn yêu dị, cánh tay phải Sở Mộ đặt xuống đất bộc phát ra một luồng Bạch Mị ma diễm nhanh chóng lan tràn ra chung quanh, không gian nhỏ hẹp lập tức bị ma diễm lấy đầy trong nháy mắt.

Lực lượng ma diễm quỷ dị đánh tới khiến cho Lam Thực Trùng Quái sinh ra do dự, không dám trực tiếp đối kháng với Bạch Mị ma diễm chuyên thiêu đốt linh hồn. Móng vuốt nó bỗng nhiên gia tăng tốc độ công kích đào ra một cái hố thật to, trước khi làn sóng ma diễm cuốn tới đã chạy trốn vào trong đó.