Sủng Mị

Chương 367: Tơ trắng Chập Long




Mặt khác, Sở Mộ nhớ là thời điểm mình bị đám hung vật truy đuổi không có cách nào vứt bỏ được chúng nó lại phía sau. Trải qua mấy ngày nay tiếp xúc và tìm hiểu cẩn thận, Sở Mộ cảm thấy tốc độ của chúng nó không thể nào sánh bằng Dạ Lôi Mộng Thú. Điểm lý giải duy nhất chính là chúng nó đều có sào huyệt ở toàn bộ khu vực Tây Nhai, chứ không phải chỉ là một nhóm Lam Thực Trùng Quái truy đuổi hắn.

Trong cùng một lúc, rất nhiều địa phương ở Tây Nhai nổ tung tín hiệu hỏa diễm, điều đó đã xác nhận rõ ràng đám Lam Thực Trùng Quái đã xây dựng không ít sào huyệt. Sở Mộ hiển nhiên không thể tha thứ cho đám quái vật ẩn núp dưới đất uy hiếp tới Thiên Thương Thanh Chập Long.

"Sau khi giải quyết chuyện này, ta nhất định sẽ tiến cử các ngươi cho phụ thân của ta, ha ha ha!"

Đông Thanh khống chế Nhai Vũ Cầm bay tới, đồng thời quay sang nói với Sở Mộ.

Sở Mộ chỉ lẳng lặng gật đầu, song phương đã chung đụng mấy ngày qua, Sở Mộ cũng đoán ra được Đông Thanh hẳn là con của một đại nhân vật nào đó trong Ly thành. Thông qua tin tức từ miệng Đông Thanh, bản thân Sở Mộ mới có thể hiểu rõ lai lịch Vu Hạ, tránh khỏi tình trạng bị động vì thiếu thốn tin tức cụ thể. Dù sao thân phận thiếu chủ Hồn Điện của hắn là hữu danh vô thực, vốn không thể nào tự mình điều động nhân viên Hồn Điện ở Ly thành làm việc cho hắn.

Nhai Vũ Cầm bay đến tiếp cận khu vực Cổ Đồng rất nhanh, Sở Mộ từ trên lưng Nhai Vũ Cầm trực tiếp tung mình nhảy xuống đất. Miệng nhanh chóng niệm chú ngữ triệu hoán Băng Không Tinh Linh ra trước mặt mình.

"Các ngươi lui ra xa một chút, những thứ này không dễ đối phó."

Sở Mộ nhắc nhở mấy tên thành vệ đang trông coi miệng giếng.

Thành vệ Ly thành chỉ có Hồn sủng với thực lực chia đều là bảy đoạn cấp chiến tướng, vì thế không thể nào đối phó với bảy đoạn Lam Thực Trùng Quái cấp thống lĩnh được.

"Băng Phong."

Chú ngữ vang lên nhanh chóng, Băng Không Tinh Linh lập tức buông thả lực lượng Lăng Băng tới vị trí miệng giếng, gia trì thêm một tầng băng khác lên trên đó.

Băng sương bao trùm gia cố thêm tầng băng trên miệng giếng, chẳng qua là những con Lam Thực Trùng Quái ở phía dưới có lực lượng cực kỳ cường đại. Cho dù là Lăng Băng của Băng Không Tinh Linh cũng không có cách nào hoàn toàn ngăn cản.

"Ầm!"

Rốt cuộc tầng băng cũng bị phá ra, vô số mảnh nhỏ Băng Tinh tung bay tứ tán khắp nơi. Thậm chí một cỗ khí tức Trùng hệ cường đại từ trong miệng giếng xông lên bao trùm phương viên năm mươi thước, lực lượng mạnh mẽ đẩy văng mấy tên thành vệ và Hồn sủng phải lùi về sau mấy bước.

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc trong lòng, bởi vì lấy hiểu biết của hắn về Lam Thực Trùng Quái, cho dù chúng nó tập trung vài chục con ở chung một chỗ cũng không thể nào thể hiện ra khí tức cường đại như thế.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào tầng băng nát bấy, con Lam Thực Trùng Quái nhảy lên đầu tiên vô cùng giảo hoạt, vừa mới xông ra ngoài đã tiến vào trạng thái ẩn hình. Nếu không có nước mưa và một số sợi tơ màu trắng như có như không, Sở Mộ không thể nào nhìn thấy sự xuất hiện của nó.

"Sở Mộ, cẩn thận đó, đây là một con Lam Thực Trùng Quái hình thể khổng lồ. Rất có thể đó là Bách Mẫu."

Diệp Khuynh Tư vẫn còn ở giữa không trung nhìn thấy rõ ràng kích thước của con Lam Thực Trùng Quái này, lập tức cao giọng nhắc nhở Sở Mộ.

"Tê tê tê!"

Thanh âm khó nghe từ trong cổ họng Lam Thực Trùng Quái phát ra. Tốc độ của nó rất nhanh, Sở Mộ không có cách nào nhìn rõ động tác của nó, cơ hồ chỉ cảm thấy một trận gió lớn thổi qua, ngay sau đó toàn bộ Hồn sủng của mấy tên thành vệ phun trào máu tươi, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.

Sau khi nhìn thấy một màn này, trong lòng Sở Mộ lại càng kinh hãi, không nghĩ tới thực lực con Lam Thực Trùng Quái này lại kinh khủng như thế, liền vội vàng ra lệnh cho Băng Không Tinh Linh thi triển kỹ năng Băng Không Vũ.

Màn sương mù của Băng Không Vũ dần dần tràn ngập khắp khu vực chung quanh. Sở Mộ ẩn trong màn sương mù mịt vẫn có thể nhìn thấy con quái vật kia đang lấy tốc độ đáng sợ lao về phía mình.

"Lăng Băng Kiếm trận!"

Sở Mộ lập tức phát ra chỉ lệnh cho Băng Không Tinh Linh.

Con Lam Thực Trùng Quái này có tốc độ quá mức kinh khủng, Băng Không Tinh Linh đã tạo ra hai mươi bốn thanh Lăng Băng – Băng Kiếm đánh tới vẫn không có cách nào ngăn cản nó tiếp cận Sở Mộ.

"Công kích chung quanh ta." Sở Mộ dùng hồn niệm nói với Băng Không Tinh Linh.

Băng Không Tinh Linh hiểu ý chủ nhân rất nhanh, lập tức khống chế hai mươi bốn thanh Lăng Băng - Băng Kiếm đâm xuống vị trí quanh người Sở Mộ không có quy tắc nào cả.

"Ầm ầm ầm!"

Từng thanh Băng Kiếm to lớn lần lượt đâm xuống rồi bỗng nhiên nổ tung thành ngàn vạn mảnh nhỏ, lực lượng chấn động bao phủ quanh người Sở Mộ cực kỳ mạnh mẽ.

"Vụt vụt vụt!"

con Lam Thực Trùng Quái này cũng có năng lực né tránh tương đối kinh người, đối mặt với Băng Kiếm công kích dày đặc như thế vẫn có thể tiến hành né tránh.

"Hợp lực."

Vào lúc này Sở Mộ đã sợ hãi lắm rồi, mùi vị kinh tởm từ trên người con hung vật ập tới làm cho hắn có cảm giác muốn nôn mửa.

Kỹ năng hợp lực giúp gia tăng tần số oanh kích của Băng Kiếm trận càng lúc càng nhanh, chỉ lát sau kiếm trận đã hóa thành một cơn cuồng phong quấn lấy thân hình con quái vật, không thể nào tiếp cận Sở Mộ hơn được nữa.

Nhưng mà Sở Mộ không ngờ được chính là con quái vật này vẫn có thể phát động công kích.

Thân thể Lam Thực Trùng Quái trong suốt đứng cách Sở Mộ năm thước, trảo nhận ở trong màn mưa dày đặc chém ra một vết cào kinh khủng giữa không gian lạnh giá.

Trong lúc Băng Không Tinh Linh đang niệm chú ngữ, Sở Mộ cũng nhanh chóng buông thả Lăng khải giáp bao trùm lên thân thể của mình, cộng thêm hiệu quả cấp sáu hồn giáp trực tiếp gia tăng lực phòng ngự lên tới cấp bảy toàn kỳ.

Chỉ có điều móng vuốt đáng sợ kia vẫn xé rách tầng phòng ngự trên người Sở Mộ dễ dàng, cánh tay hắn cũng bị cào một đường sâu tới tận xương, thiếu chút xíu là đứt lìa luôn rồi.

Máu tươi từ miệng vết thương phun xối xả, Sở Mộ đang niệm chú ngữ cũng bị trở ngại, không có cách nào hoàn thành nổi một câu chú ngữ đơn giản. Đọc Truyện Online Tại

"Sở Mộ!"

Diệp Khuynh Tư nhìn thấy Sở Mộ bị thương liền cả kinh từ trên lưng Nhai Vũ Cầm nhảy xuống, vội vàng triệu hồi ra Mộng Thú đạp không bay về phía Sở Mộ.

Đông Thanh cũng rất kinh ngạc, ra lệnh cho Nhai Vũ Cầm bay đến vị trí đỉnh đầu Sở Mộ dự định kéo hắn lên không trung

"Đừng tới đây, con quái này rất mạnh."

Sở Mộ quát to một tiếng, bởi vì lo ngại an toàn nên không muốn Diệp Khuynh Tư và Đông Thanh hạ xuống đất.

Thực lực con Lam Thực Trùng Quái này cường hãn nằm ngoài sức tưởng tượng của Sở Mộ, hơn nữa năng lực ẩn hình còn mạnh hơn những con hung vật lúc trước. Nếu không cẩn thận hành động sẽ phải bỏ mạng ngay lập tức, Diệp Khuynh Tư và Đông Thanh lỗ mãng hạ xuống như vậy rất có thể sẽ trở thành vậy mục tiêu công kích của nó.

Diệp Khuynh Tư khống chế Mộng Thú dừng lại trên không trung, một tia lý trí cuối cùng mách bảo nàng không nên hạ xuống đất. Mà lơ lửng ở tại chỗ niệm chú ngữ phóng ra một đạo quang mang màu lam bao phủ cánh tay bị thương của Sở Mộ.

Diệp Khuynh Tư buông thả Thủy Tâm có hiệu quả vô cùng rõ ràng, máu tươi trên miệng vết thương thoáng cái đã ngừng chảy. Hơn nữa làn da còn khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

"Mạc Tà."

Sở Mộ thừa dịp Băng Kiếm trận còn đang có tác dụng, dứt khoát triệu hoán ra Mạc Tà trước mặt mình.

Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm bốc cháy hừng hực bên trong sương mù lạnh giá, chín đạo Miện Diễm nhanh chóng hiện lên rồi dần dần hình thành một cái đồ án hỏa diễm đỏ rực.

Mạc Tà ở trạng thái Sở Liên xuất hiện ở chính giữa đồ án, khí tức cấp quân chủ toàn lực buông thả chuẩn bị hóa thành Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ cường đại.

Mặc dù Diệp Khuynh Tư không có hạ xuống mặt đất, nhưng cũng đã hoàn thành chú ngữ, Chiến Đình Ô Thú vừa được triệu hoán đã đi tới bên cạnh Sở Mộ sẵn sàng bảo vệ.