Sủng Mị

Chương 315: Lăng Băng cường đại




Sở Mộ ứng phó rõ ràng là mệt nhọc, nhưng tình huống đám người Thanh Lực cũng không hề lạc quan. Một thành viên trẻ tuổi của Nguyên Tố môn rất ít khi có cơ hội học hỏi kinh nghiệm quần chiến, bởi vì phần lớn Nguyên Tố Hồn sủng là cao thủ viễn chiến, còn cận chiến thì quá mức tệ hại. Cho đến lúc này đã có một con Hồn sủng táng thân ở trong đám Quỷ Nham thủ vệ.

Trong quá trình Hồn sủng sư chiến đấu phải vô cùng cẩn thận, nhất là dưới tình huống vô cùng hỗn loạn này.

Hồn sủng bị đánh bại vẫn có thể tiếp nhận, dù sao chỉ cần còn hồn lực sẽ có thể thay đổi những Hồn sủng khác tiếp tục chiến đấu. Nhưng nếu như Hồn sủng tử vong, không chỉ có linh hồn của mình bị hao tổn mà còn thiếu hụt một con Hồn sủng chiến đấu, thực lực sẽ bị giảm mạnh ngay lập tức.

Trong đám Hồn sủng của năm người, chỉ có tám đoạn ba giai Tử Uyển Lôi Ma của Thanh Lực là mạnh nhất.

Tử Uyển Lôi Ma là tám đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh đã cường hóa, lực phòng ngự mạnh mẽ không phải mấy con Quỷ Nham thủ vệ này có thể xuyên phá. Chẳng qua là Tử Uyển Lôi Ma bây giờ đang bị năm mươi mấy con bảy đoạn trung giai Quỷ Nham thủ vệ vây công nên cực kỳ phiền toái. Nếu không thể giải quyết xong đám Quỷ Nham thủ vệ này căn bản là khó lòng thoát thân.

Một bên là hơn sáu trăm đầu Quỷ Nham thủ vệ, bên kia là năm người tổng cộng gọi về mười lăm con Hồn sủng, có thể nói mỗi con Hồn sủng sẽ phải đối mặt với bốn mươi đầu Quỷ Nham thủ vệ. Những Hồn sủng cường đại giống như Thanh Lực - Tử Uyển Lôi Ma, Kim Cương Liệt Diễm, Sí Lăng Hổ cùng với Trương Khâm - Liệt Diễm Yêu, Tiên Huyết Thú, Huyền Băng Tinh Linh có lẽ vẫn có thể chống đỡ được.

Nhưng mà ba người chỉ là cao thủ bình thường trong nhóm thanh niên đồng lứa, Nguyên Tố Hồn sủng mạnh nhất mới đạt tới trình độ bảy đoạn cao giai cấp thống lĩnh cường hóa mà thôi. Những Hồn sủng khác có lực chiến đấu thua xa Hồn sủng của hai người Thanh Lực và Trương Khâm. Vì vậy hỗn chiến diễn ra không bao lâu đã bị thương nặng.

Ba người bọn họ phải thường xuyên thay đổi Hồn sủng, sắc mặt càng lúc càng khó coi. Hai người Thanh Lực và Trương Khâm vô cùng ích kỷ chỉ lo cho tình huống của mình, hoàn toàn không có trợ giúp bọn họ giảm bớt áp lực.

"Ầm!"

Từ trên cao bất chợt có một khối Cự nham đường kính mười thước xuất hiện rồi đổ ập xuống đầu bọn họ.

Tùng Lâm Sơn - Băng Không Tinh Linh còn đang niệm chú ngữ định buông thả kỹ năng thì thân thể Huyền Tinh đã bị tảng nham thạch khổng lồ đập trúng văng thẳng ra ngoài, sau khi va chạm vài lần vào vách núi đã hoàn toàn biến mất ở dưới vực sâu không đáy.

Tùng Lâm Sơn trơ mắt nhìn Băng Không Tinh Linh của mình rơi xuống vực sâu mấy ngàn thước, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

"Băng Không Tinh Linh của ta… Băng Không Tinh Linh…"

Tùng Lâm Sơn chỉ thuộc về thanh niên cao thủ ở trong Thải Khung thành, một con bảy đoạn trung giai Băng Không Tinh Linh thiên phú cao đối với hắn chính là tư cách và danh dự còn quan trọng hơn mạng sống. Không ngờ lại bị đánh rớt xuống núi chết thảm như vậy. Vào lúc này trong lòng Tùng Lâm Sơn đau như đao cắt.

Hồn ước đứt gãy lập tức dẫn đến linh hồn bị thương, Tùng Lâm Sơn có ba con Hồn sủng liên thủ chống đỡ đám Quỷ Nham thủ vệ đã cực kỳ chật vật, bây giờ còn lại hai con Hồn sủng không cần phải nói.

Không biết đã qua bao lâu, có thể là một phút, có thể là mười giây, Tùng Lâm Sơn đã bị cơn sóng triều Quỷ Nham thủ vệ thôn phệ. Cho dù Tùng Lâm Sơn thay đổi Hồn sủng như thế nào cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi vận mệnh táng thân ở nơi này.

Tình trạng Sở Mộ cũng không tốt gì lắm, hắn Sở Mộ đã sử dụng tất cả hồn lực để thi triển hồn kỹ, hoàn toàn không có ý định thay đổi Hồn sủng. Dù sao Ma Thụ chiến sĩ và Dạ Lôi Mộng Thú cũng khó lòng ứng phó với tình huống hiện tại. Về phần Bạch Yểm Ma thì Sở Mộ phải bảo lưu lực lượng, nếu không rơi vào tình huống nguy hiểm chân chính, Sở Mộ sẽ không đụng đến nó.

"Đinh!"

Mặc dù có Sở Mộ bảo vệ nhưng Băng Không Tinh Linh vẫn bị thương nghiêm trọng, thân thể vốn trơn bóng như ngọc bích đã hiện đầy vết thương, nứt nẻ chồng chất. Cho nên theo thời gian trôi qua, Ngưng dần dần cảm thấy tức giận.

"Rống rống rống ~!"

Mười đạo Nham Chùy kinh khủng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Ngưng, lúc này nó đang tức giận niệm chú ngữ dự định buông thả kỹ năng uy lực mạnh. Sau khi ý thức được nguy hiểm tới gần liền dứt khoát bỏ qua.

"Tiếp tục niệm chú." Sở Mộ nhanh chóng quay sang nói với Băng Không Tinh Linh.

"Đinh!"

Băng Không Tinh Linh lộ vẻ nghi hoặc, nhưng nó không có do dự quá lâu, từ từ hồi phục tinh thần tiếp tục niệm lên chú ngữ Băng Kiếm trận.

Chốc lát sau chú ngữ đã được hoàn thành, hai mươi ba thanh Huyền Tinh Băng Kiếm nhanh chóng ngưng tụ xoay tròn ở trên đầu Băng Không Tinh Linh.

Cơ hồ ngay khi Băng Không Tinh Linh hoàn thành Băng Kiếm trận thì Nham Trùy đã đánh tới, lúc này có chỉ cách đỉnh đầu Băng Không Tinh Linh không tới mười thước.

Với tốc độ Nham Chùy lao xuống công kích thì khoảng cách mười thước chưa mất tới một giây. Lúc này Băng Không Tinh Linh đã cảm giác được lực lượng đáng sợ ập xuống đầu, tâm niệm vừa động lập tức xuất hiện tình trạng phân thần làm cho mười thanh Băng Kiếm rủ xuống.

Nhưng trong nháy mắt Nham Trùy đánh tới, Sở Mộ đã nhanh chóng xuất hiện ở bên cạnh Băng Không Tinh Linh, Phong Long Triền lại nổi lên lượn lờ chung quanh thân thể hắn.

Thân thể vững trải như núi, Sở Mộ đứng ở trước mặt Băng Không Tinh Linh dõi mắt nhìn lên đạo Nham Chùy khổng lồ ở trên đầu. Trong ánh mắt không có bất kỳ cảm xúc nào dao động.

"Ầm!"

Mười đạo Nham Chùy dài năm thước đối với nhân loại chính là tồn tại vô cùng kinh khủng. Mỗi cái Nham Chùy đánh lên người Sở Mộ sẽ lập tức nổ tung, lực chấn động cường đại lần lượt đẩy hắn lui về sau mấy bước.

Huyền Tinh khải giáp nhanh chóng nát bấy, trong lúc lui về phía sau thì Sở Mộ cũng bị chấn thương nội tạng, khóe miệng tràn ra máu tươi ướt đẫm.

"Cho dù là bị công kích như thế nào cũng không được hoảng hốt." Sở Mộ đưa tay lau vết máu trên khóe miệng, trầm giọng nói với Băng Không Tinh Linh.

"Đinh!"

Nhìn thấy chủ nhân bị thương vì mình, Băng Không Tinh Linh kêu lên một tiếng, hiển nhiên là trong lòng nó đang rất áy náy vì lúc nãy để cho mười thanh Huyền Tinh Băng Kiếm rớt xuống.

"Tiếp tục chiến đấu."

Sở Mộ cũng không nhiều lời, ra lệnh cho Băng Không Tinh Linh khống chế mười ba thanh Băng Kiếm còn dư lại đánh về phía đám Quỷ Nham thủ vệ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Đinh!"

Ngưng rõ ràng là bị Sở Mộ dẫn dắt cảm xúc rất lớn, con ngươi tuyết trắng bỗng nhiên bộc phát quang mang lăng lệ. Huyền Tinh khải giáp bắt đầu tróc ra để lộ một lớp da mới tinh xảo hơn ở phía dưới.

"Đinh!"

Ngưng ngâm nga lần nữa, năng lượng băng hàn màu lam dần dần xuyên thấu thân thể hiện ra bên ngoài. Nhất thời một luồng lực lượng càng thêm tinh khiết, càng thêm rét lạnh, càng thêm hung hiểm hơn cả Huyền Tinh bắt đầu bao phủ cơ thể Băng Không Tinh Linh.

"Kết tinh Lăng Băng?"

Sở Mộ ngẩn người ra, kinh ngạc nhìn sang Băng Không Tinh Linh đang từ từ biến hóa.

Trong nhóm Nguyên Tố Hồn sủng thì phương pháp gia tăng thực lực hiệu quả nhất chính là tìm cách để cho Hồn sủng lĩnh ngộ lực lượng kết tinh. Lúc trước Băng Không Tinh Linh lột xác đến bảy đoạn một giai, Sở Mộ đã cảm giác được ở trong thân thể Băng Không Tinh Linh bắt đầu nảy sinh mầm móng kết tinh Lăng Băng. Dựa theo Sở Mộ suy đoán có lẽ chỉ cần trưởng thành thêm vài giai thì Băng Không Tinh Linh sẽ có thể hoàn toàn nắm giữ lực lượng Lăng Băng.

Nhưng Sở Mộ không nghĩ tới chính là Băng Không Tinh Linh lại có thể lĩnh ngộ kết tinh Lăng Băng vào lúc này.

Chú ngữ lại được niệm lên, Ngưng dứt khoát bỏ qua Băng Kiếm trận. Dùng Nguyên Xuân Ý Chí và thời gian hai giây để hoàn thành chú ngữ Hàn Niễn Ấn.

Bảy đạo Hàn Băng Ma Hoàn từ từ xuất hiện, dưới tình huống mấy con bảy đoạn trung giai Quỷ Nham thủ vệ không có chút nào chuẩn bị đã nhanh chóng hạ xuống bao trùm lên người chúng nó.