Sủng Mị

Chương 226: Gặp lại mẫu thân - Bi hài lẫn lộn




Thanh âm Hạ Nghiễm Hàn vừa truyền xuống, Sở Mộ đã ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tái nhợt kia, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười chế nhạo.

Hôm nay Sở Mộ chỉ mới bước vào cấp bậc Hồn Chủ, là một thanh niên mười chín tuổi, tương lại chắc chắn phong quang vô hạn. Ngày khác gặp lại Hạ Nghiễm Hàn đối chiến tất nhiên sẽ chính diện nghênh đón, tự tay giết hắn cho thỏa mối thù trước kia.

Lúc này Hạ Nghiễm Hàn đã triệu hồi ra một con Dực hệ Hồn sủng, thừa dịp Lam Vũ Yêu Linh Hoàng còn đang điều tức lực lượng trực tiếp bay lên trời cao, nhắm một phương hướng khác vội vã chạy trốn.

Sở Mộ không có đuổi theo Hạ Nghiễm Hàn, dù sao thực lực của con Dực hệ Hồn sủng kia không thấp, cho dù triệu hồi ra tất cả Hồn sủng cũng không thể lưu Hạ Nghiễm Hàn lại được.

Nhìn theo bóng dáng Hạ Nghiễm Hàn dần dần rời xa, nụ cười trên mặt Sở Mộ càng lúc càng đậm. Sáu con Hồn sủng bị giết đối với Hạ Nghiễm Hàn tuyệt đối là đả kích trí mạng, quyền lợi của hắn trong Yểm Ma cung nhất định sẽ bị hạn chế rất lớn. Cộng thêm ba hồn bị thương ít nhất phải tốn thời gian một năm mới có thể khôi phục. Vì thế Sở Mộ chỉ cần chịu khó ẩn giấu thân phận một chút, đi đi lại lại trong thành thị cũng không thể phát sinh vấn đề gì lớn.

Về phần tin tức Mạc Tà là Hồn sủng liên tục dị biến, Hạ Nghiễm Hàn dã tâm bừng bừng tuyệt đối không bao giờ để lộ tin tức này ra ngoài. Còn Cẩn Nhu công chúa cũng không ngu gì nói ra, mà nàng sẽ bí mật phái người truy sát Sở Mộ, nếu như nàng không có dã tâm đó mọi chuyện lại càng an toàn.

"Hí hí!"

Một thân ảnh đen bóng từ xa xa chạy về phía Sở Mộ, không ngừng kêu lên vui sướng. Bây giờ nhìn thấy Dạ Lôi Mộng Thú bình yên trở về, Sở Mộ cũng thở phào nhẹ nhõm, vuốt ve dầu Dạ Lôi Mộng Thú an ủi nó một lúc, rồi thu hồi vào trong không gian Hồn sủng.

Sở Mộ đang ở trạng thái Bán Ma, sau khi thu hồi Dạ Lôi Mộng Thú thì Bạch Mị ma diễm bắt đầu lờ mờ, linh hồn Bạch Yểm Ma dần dần phân giải rời khỏi thân thể Sở Mộ.

Mặc dù thi triển kỹ năng thôn phệ linh hồn Bạch Yểm Ma, nhưng linh hồn nó không có bị cắn nuốt. Mà chỉ là dung hợp với linh hồn Sở Mộ tạo thành một tồn tại mới do hắn khống chế.

Chỉ cần Sở Mộ ý niệm chợt động sẽ có thể tách linh hồn Bạch Yểm Ma ra ngoài, mọi thứ sẽ trở lại bình thường.

"Khặc.. khặc!"

Sau khi bị Sở Mộ cưỡng chế cắn nuốt linh hồn, Bạch Ma Quỷ vốn tính tình ác liệt cũng phải sợ hãi. Sau khi được Sở Mộ thu vào không gian Hồn sủng, Bạch Yểm Ma kêu lên mấy tiếng rên rỉ bất an.

Nhìn thấy Bạch Yểm Ma bày ra cái vẻ đáng thương như thế, Sở Mộ cũng lắc đầu cười khổ. Nếu Bạch Yểm Ma không chết, bây giờ Sở Mộ đã có thể triệu hoán Bạch Yểm Ma chiến đấu mà không phải lo lắng như trước nữa.

Một khi lâm vào tình huống nguy hiểm, Sở Mộ vẫn có thể thi triển kỹ năng linh hồn thôn phệ dung hợp hai linh hồn với nhau hóa thân thành Bán Ma, lực chiến đấu sẽ gia tăng gấp bội.

Thực lực Bạch Yểm Ma là sáu đoạn tám giai, thu nạp oán khí tạm thời đạt tới bảy đoạn, dung hợp linh hồn với Sở Mộ sẽ biến thành Bán Ma, thực lực khoảng chừng bảy đoạn chín giai.

Giai đoạn tăng cường trên phạm vi lớn, cộng thêm đủ loại kỹ năng kinh khủng. Sở Mộ ở trạng thái Bán Ma có thể nó là vô địch trong lĩnh vực Hồn sủng cấp quân chủ, trong tương lai gặp phải đối thủ cường đại cũng có chín phần bảo đảm an toàn cho bản thân.

Bán Ma là hiện tượng quỷ dị nhất trong lĩnh vực Hồn sủng, cảm giác lực lượng tràn ngập tùy tiện buông thả là có thể hủy thiên diệt địa, giúp cho lòng tự tin của Sở Mộ tăng cao trước nay chưa từng có.

Bạch Yểm Ma cao đẳng cấp quân chủ, thiên phú dị thường.

Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ cao đẳng thống lĩnh hoàn mỹ, lực chiến đấu sánh ngang quân chủ.

Bất tử chiến thú Mặc Dã tiềm lực vô hạn, có kỹ năng sáu lần trọng sinh.

Dạ Lôi Mộng Thú cấp thống lĩnh đỉnh phong, sau khi hấp thu linh khí trong Mê Giới cấp chín thực lực và tư chất thiên phú gia tăng cực lớn.

Băng Không Tinh Linh thiên phú Băng hệ cao nhất, có năng lực vi khống, công kích khoảng cách xa cường hãn vô đối.

Ma Thụ chiến sĩ có Yêu Mộc kết tinh, sinh mạng lực ương ngạnh, công kích xuất quỷ nhập thần, liên tu bất tận.

Trứng Chập Long Thiên do Thương Thanh Chập Long phân liệt, một khi ấp nở thành công, tăng cường giai đoạn chắc chắn là một con Hồn sủng siêu việt quân chủ.

Sau một trận đánh lui Hạ Nghiễm Hàn ngày hôm nay, chỉ cần Sở Mộ đề phòng tốt những nguy hiểm tiềm tàng và xử lý đám người ám sát. Từ từ tăng cường thực lực cho đám Hồn sủng, hẳn là không bao lâu sau, ngay cả Hạ Nghiễm Hàn cũng sắp sẽ bị Sở Mộ dẫm dưới chân mạt sát.

"Ô ô ô!"

Mặc dù mất đi tâm linh cảm ứng, nhưng Mạc Tà vẫn có thể nhận ra thần thái Sở Mộ đang rất đắc ý.

Sở Mộ nhìn thoáng qua Mạc Tà không có ý định rời đi, trên mặt hiện lên nụ cười vui mừng khôn tả, đưa tay vuốt ve bộ lông mềm như nhung trên người Mạc Tà.

Hồn ước đã bị giải trừ, cho dù Sở Mộ còn có không gian Hồn sủng nhưng phải cần thời gian một năm mới có khả năng ký kết hồn ước với Mạc Tà trở lại.

Tình huống giải trừ hồn ước và Hồn sủng trốn tránh tương đối giống nhau, thông thường phần lớn Hồn sủng bị giải trừ hồn ước sẽ trở nên vô cùng xa lạ.

Từng có người thử qua phương pháp giải trừ hồn ước nhằm gia tăng số lượng Hồn sủng trong chiến đấu, nhưng mà tỷ lệ sau đó gần bằng với Hồn sủng trốn tránh, mỗi khi giải trừ hồn ước ngay cả cảm xúc cũng phải nhạt, trí nhớ mơ hồ, rất nhiều Hồn sủng trực tiếp lực chọn bỏ rơi chủ nhân.

Không thể không nói, Sở Mộ là một người cực kỳ may mắn, có lẽ là nhờ hắn bồi dưỡng tình cảm với Mạc Tà sâu đậm. Sau khi bị giải trừ hồn ước nhưng Mạc Tà không có quên đi hết thảy tình cảm trước đó. Chỉ cần Mạc Tà đồng ý thì Sở Mộ vẫn có thể ký kết hồn ước lần nữa.

Hồn thứ ba của Sở Mộ đã ký kết với Dạ Lôi Mộng Thú và Chiến Dã, hồn ước thứ chín còn đang ở trạng thái trống, hồn ước thứ mười mới nhất cũng trống không. Một trong hai hồn ước này đều có thể ký kết hồn ước với Mạc Tà.

Một năm sau hồn ước thứ tư khép lại, Sở Mộ sẽ có thể khôi phục một không gian Hồn sủng.

Sở Mộ chậm rãi niệm chú ngữ mở ra hồn ước thứ chín của mình.

Quang mang chậm rãi lượn lờ quanh người Sở Mộ, tạo thành từng đạo ánh sáng hoa mỹ không ngừng lóe lên.

"Hồn ước thứ chín, mở ra."

Hào quang hồn ước chậm rãi hạ xuống người Mạc Tà, giống như lúc ban đầu Sở Mộ và Mạc Tà ký kết hồn ước, vầng hào quang từ từ co lại, cuối cùng khắc vào trong linh hồn Mạc Tà.

Linh hồn Mạc Tà bây giờ đã không còn yếu ớt giống như Nguyệt Quang Hồ trước kia, chỉ cần nó nổi lên một tia ý niệm đề kháng. Hào quang hồn ước của Sở Mộ sẽ lập tức bể tan tành.

Thế nhưng Mạc Tà không có ý định phản kháng, thản nhiên tiếp nhận hồn ước do Sở Mộ buông thả, chỉ thay đổi từ thứ tư chuyển sang hồn ước thứ chín.

Hồn ước thành lập, linh hồn tương liên, Sở Mộ đã có thể cảm giác được tâm trạng của Mạc Tà, cảm xúc bi thương và vui mừng sau một lần linh hồn phân liệt khiến cho Sở Mộ tưởng như thời gian kéo dài bất tận. Dù sao linh hồn trao đổi trong bốn năm đã biến thành tập quán, một khi linh hồn cắt đứt cảm nhận đau thương tận cùng để rồi thành lập liên lạc trở lại mừng rỡ như điên. Sở Mộ nhẹ nhàng thở dài một hơi dài dằng dặc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Ô ô ô!"

Chiến đấu kết thúc, Mạc Tà lập tức biến thành trạng thái Sở Liên, thân thể nhỏ xinh đáng yêu nhảy vào trong ngực Sở Mộ, chín cái đuôi nhỏ nhắn thoải mái đung đưa qua lại biểu hiện sự vui mừng trong lòng nó.

"Ô ô ô!" Sau khi hồn ước thành lập lần nữa, tiểu Mạc Tà tựa như một tiểu hài tử bị thương, phát ra thanh âm rù rì khiến người thương cảm.

Sở Mộ vuốt ve bộ lông mềm mại, nhìn thoáng qua địa phương trống rỗng ở bên kia, cố ý tìm kiếm tung tích Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.

Nơi này là địa bàn của Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, chiến đấu mới vừa rồi nhất định là chọc giận nó, rất có thể Lam Vũ Yêu Linh Hoàng sẽ trút lửa giận lên đầu Sở Mộ. Vì thế hắn không dám ở chỗ này lâu, chọn đại một phương hướng vội vàng rời khỏi Mê Giới cấp chín.

"Phệ!"

Nhưng ngay khi Sở Mộ dự định rời khỏi, bên tai bỗng nhiên vang lên một tiếng kêu quái dị.

Sở Mộ sửng sờ chốc lát, ngay sau đó một áp lực tinh thần cường đại truyền đến làm cho thân thể hắn không thể nhúc nhích.

Lam Vũ Yêu Linh Hoàng buông thả tinh thần áp chế.

Sở Mộ cả kinh trong lòng, Lam Vũ Yêu Linh Hoàng hiển nhiên đã vượt qua cấp quân chủ. Cho dù là chín đoạn Bạo Huyết Uyên Thú cũng bị giết chết dễ dàng, sinh vật như vậy căn bản không thèm đặt Sở Mộ vào trong mắt. Nhưng mà Lam Vũ Yêu Linh Hoàng tiến hành tinh thần áp chế kinh khủng quá sức tưởng tượng, chỉ vừa xuất hiện đã ép cứng không cho Sở Mộ có cơ hội phản kháng.

Sở Mộ đã đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, nhưng mà hồn niệm trình độ này ở trước mặt Lam Vũ Yêu Linh Hoàng vẫn nhỏ bé, hèn mọn như con sâu con kiến.

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ chân chính thừa nhận Hồn sủng cấp quân chủ tiến hành tinh thần áp chế, lực lượng vô hình chèn ép đến mức hô hấp cũng khó khăn.

Cảm giác được Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đã nhắm tới chỗ mình, Mạc Tà nằm trong ngực Sở Mộ lập tức bốc cháy Song Miện Diễm, tròng mắt trắng bạc nhìn ngược lại hướng yêu ảnh thần bí kia.

Sở Mộ lập tức vuốt ve đầu Mạc Tà, ý bảo nó không được vọng động.

Phần lớn những Hồn sủng cường đại đã có trí tuệ cao, chúng là là bá chủ địa vực, có địa vị siêu nhiên. Đối với những sinh vật nhỏ yếu hoàn toàn không cần phải quan tâm, chỉ cần không chọc giận nó sẽ có thể bình an vượt qua.

Sở Mộ biết thực lực Lam Vũ Yêu Linh Hoàng cường đại, nếu như trực tiếp đối kháng chỉ có một kết quả giống như Bạo Huyết Uyên Thú, tuyệt đối không thể nào tiếp tục sinh tồn.

Cho nên Sở Mộ cảm thấy chọn lựa phương án bỏ qua phản kháng mới là tốt nhất, có lẽ Lam Vũ Yêu Linh Hoàng sẽ không biết phát động công kích đối với mình.

"Phệ!"

Thanh âm Lam Vũ Yêu Linh Hoàng lại truyền tới một lần nữa, nhưng lần này Lam Vũ Yêu Linh Hoàng không trực tiếp nhắm tới Sở Mộ, mà quay đầu nhìn về một hướng khác.

Áp lực tinh thần đột nhiên biến mất, Sở Mộ nghi hoặc nhìn lên trời cao tìm kiếm thân ảnh Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, nhưng hắn ngạc nhiên phát hiện Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đã xuất hiện ở một nơi rất xa.

Sở Mộ ngẩn người ra, chốc lát sau trong tầm mắt hắn bỗng nhiên lóe lên một tia sáng rực rỡ, một con Hồn sủng giống như ánh sao bay thẳng về phía này.

Tinh Quang Hồn sủng có một đường viền bằng ánh sáng bao bọc thân thể. Sở Mộ không thể thấy rõ bộ mặt thực sự của nó, nhưng hắn cảm thấy kinh ngạc chính là phía trên con Tinh Quang cường đại này hình như là một nữ tử.

Khu rừng ở giải đất trung tâm Mê Giới cấp chín chính là nơi ở của Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, tuyệt đối nghiêm cấm phi hành. Nhưng mà nữ tử khống chế Tinh Quang từ đàng xa bay tới lại không bị bất kỳ một con Dực hệ Hồn sủng nào công kích. Thậm chí Lam Vũ Yêu Linh Hoàng vô cùng cường đại cũng trực tiếp bỏ qua hắn, nhanh chóng bay về phía đó nghênh đón.

Trong phạm vi Sở Mộ nhận thức, trước giờ chỉ có những nhân viên cao tầng bên trong Yểm Ma cung mới là Hồn sủng sư cường đại. Sở Mộ chưa từng thấy qua người nào khí phách như thế, tối trọng yếu nhất vẫn là một nữ tử xinh đẹp tuyệt luân.

"Phệ!"

Lam Vũ Yêu Linh Hoàng hiển nhiên đã nhận thấy có cường giả xâm lấn lãnh địa của mình, tiếng kêu dần dần trở nên tức giận, thân thể di động liên tục biến hóa vị trí vô cùng quỷ dị.

Tinh Quang Hồn sủng không có lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng huy động hai cánh sáng rực từ từ tiếp cận Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.

"Yêu Linh Hoàng, hôm nay ta không phải tới tìm ngươi phiền toái, ngươi có thấy qua người nào khống chế Tà Ác Hồn sủng Yểm Ma di động chung quanh đây không?" Đối mặt Lam Vũ Yêu Linh Hoàng thực lực cường đại như thế, nữ tử vẫn trấn định như thường, vừa tới đã mở miệng hỏi không có một chút sợ hãi.

"Phệ phệ!"

Hình như Lam Vũ Yêu Linh Hoàng cũng tương đối kiêng kỵ nữ tử này, kêu lên mấy tiếng rồi dời ánh mắt về phía Sở Mộ.

Nữ tử khống chế Tinh Quang Hồn sủng lập tức lưu ý đến Sở Mộ đang đứng trên tán cây.

"Cám ơn!" Nữ tử nhàn nhạt hồi đáp Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, trực tiếp khống chế Tinh Quang bay thẳng đến chỗ Sở Mộ.

Nếu như nói Tinh Quang Hồn sủng làm cho Sở Mộ kinh hãi trong lòng, vậy thì nữ tử khống chế nó lại càng ảnh hưởng to lớn đến tinh thần Sở Mộ.

Nữ tử nhảy lên trên tán cây, nhẹ nhàng trôi nổi ở trước mặt Sở Mộ. Thần thái nàng ưu nhã vô cùng, cảm giác về sự ưu việt làm cho toàn thân nàng tỏa ra một vầng sáng tôn quý và cao ngạo, chỉ có điều trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia tràn đầy sương lạnh, khiến cho người ta chỉ có nước đứng ở đàng xa ngưỡng mộ, không dám mạo phạm tiến lại gần một bước.

Sở Mộ từng thấy qua hai nữ nhân mỹ lệ vô song, thứ nhất là cái thiếu nữ phản bội, vẻ đẹp của nàng có thể nói là thánh khiết đến tận cùng, hành vi cử chỉ đều thể hiện một mặt hiền lành, nhỏ nhẹ y như tiên nữ giáng trần.

Người thứ hai chính là mẫu thân hắn, tuy rằng ấn tượng mơ mơ hồ hồ vì chỉ gặp vài lần, nhưng hắn vẫn có thể ghi nhớ bộ dạng của nàng. Mẫu thân ở trong ký ức của hắn chính là một bức tượng điêu khắc bằng băng vô cùng hoàn mỹ, đẹp đến mức không thể chạm.

Cho dù mẫu thân mỹ lệ như thế nào, động lòng người ra sao, Sở Mộ chung quy luôn có cảm giác nàng lạnh lùng và cao ngạo, bài xích tất cả mọi thứ ở bên ngoài. Mặc dù nàng rất đẹp, nhưng Sở Mộ không thích nàng, hắn không có cảm giác ấm áp của một mẫu thân vốn phải xuất hiện trên người nàng.

Lúc này nữ tử trước mắt Sở Mộ cũng là một mỹ nhân như thế, nhưng tâm tình Sở Mộ còn chưa kịp dao động, nữ tử này đã mở miệng nói một câu, ngữ khí lạnh như bằng.

"Ngươi là Hạ Nghiễm Hàn?" Ánh mắt cao ngạo của nữ tử nhìn vào Sở Mộ, con ngươi mỹ lệ lóe sáng hàn quang, hình như trên đời này không thứ gì có thể được nàng đặt vào trong mắt.

Gợn sóng trong lòng Sở Mộ vẫn đang quay cuồng, ấn tượng của hắn về mẫu thân rất mơ hồ, nhưng khi nữ tử này xuất hiện ở trước mặt mình, Sở Mộ có thể vạn phần khẳng định cái vị nữ tử cao ngạo không nhiễm bụi trần này chính là mẫu thân của mình, thần sắc kiêu ngạo lạnh lẽo tận cùng của nàng hoàn toàn nhất trí với mẫu thân trước kia ở trong ký ức của hắn.

"Ta đang nói chuyện với ngươi đó, ngươi có phải Hạ Nghiễm Hàn hay không?" Nữ tử lập lại lời nói một lần nữa.

Nội tâm Sở Mộ không còn bình tĩnh nổi, cho dù nàng luôn luôn bày ra bộ dạng lạnh lẽo như băng giá kia. Thế nhưng cuối cùng Sở Mộ vẫn phải nghe lời nàng, có lẽ đó là mệnh lệnh kỳ bí nào đó ẩn giấu sâu trong nội tâm hắn, một ước vọng nhỏ nhoi từng tổn thương hắn trong quãng thời gian rất dài.

"Không phải …" Sở Mộ lắc đầu, tận lực che dấu cảm xúc trong nội tâm mình.

"Ngươi là người của Yểm Ma cung, hắn nhất định là đang ở chung quanh đây, dẫn ta đi gặp hắn." Nữ tử nói như ra lệnh.

"Hắn chạy theo hướng kia." Sở Mộ chỉ một phương hướng, nhàn nhạt nói.

"Ta đã gặp ngươi ở đâu thì phải?" Khuôn mặt nữ tử có vẻ nghi ngờ, chậm rãi hỏi một câu.

Sở Mộ có khoảng năm, sáu năm chưa từng gặp mặt rồi. Ở trên Tù đảo ba năm, bởi vì đang là giai đoạn trưởng thành nên dung mạo biến hóa rất lớn, mười ba tuổi đến mười chín tuổi có thể nói là thời điểm thân thể phát sinh thay đổi lớn nhất. Cho nên cái vị mẫu thân này theo quan niệm chủ quan, căn bản không có khả năng liên lạc người thanh niên này và Sở Mộ có quan hệ gì với nhau.

Nhìn thấy thái độ mẫu thân mình như thế, Sở Mộ cũng cảm thấy chán chường không nguôi, một mẫu thân mà nhi tử mình còn nhận không ra, đến tột cùng có tính là mẫu thân hay không đây? Cho dù nàng cường đại hơn cả Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, nhưng đối với Sở Mộ cuối cùng chỉ là một người xa lạ.