Sủng Mị

Chương 212: Bẫy rập - Yêu Linh tộc quần




Hai tên Ẩn Sát thị giả rõ ràng là không có Hồn sủng thực lực tiếp cận cấp quân chủ. Dưới tình huống ở trong Mê Giới cấp chín, Dạ Lôi Mộng Thú buông thả kỹ năng Yêu Linh sẽ được tăng phúc ít nhất năm thành. Vì thế hai tên Ẩn Sát thị giả bị ngộ nhập vào trong ảo mộng khá lâu, nhanh chóng thúc Hồn sủng truy đuổi theo hư ảnh của Dạ Lôi Mộng Thú.

Chạy chiến trong rừng rậm có thể nói là chiến đấu Sở Mộ am hiểu nhất, ở trên Tù đảo thời gian ba năm, ít nhất hơn nửa năm Sở Mộ luôn ở trong trạng thái này.

Sở Mộ kinh nghiệm đầy mình hiểu được lúc đối mặt nhiều địch nhân truy kích, nếu như không thể tạo ra bẫy rập đả thương nặng đối phương, vậy thì phương pháp xử lý tốt nhất chính là chia cắt bọn họ ra từng phần, sau đó từ từ đánh bại.

"Mạc Tà, Huyễn Ảnh Miện Diễm Trảo."

Sau khi khóa chặt một gã Ẩn Sát thị giả khống chế Sí Lăng Hổ, Sở Mộ lập tức nói với Mạc Tà.

Mạc Tà vung Cửu Vĩ lướt tới, tốc độ di động quá nhanh làm cho người ta tưởng rằng nó tự nhiên biến mất, rồi quỷ dị xuất hiện ở trước mặt Ẩn Sát thị giả và ba con Hồn sủng của hắn.

Bốn thân ảnh dần dần xuất hiện, bây giờ Mạc Tà thi triển Huyễn Ảnh đã cao hơn một bậc.

Miện Diễm Cửu Vĩ Yêu Hồ vươn trảo chém tới, hiệu quả toàn thể tiến công hồn trang bám vào móng vuốt giúp cho uy lực Mạc Tà công kích lên tới gần cấp tám.

"Xẹt xẹt xẹt xẹt!"

Bốn cái Miện Diễm Trảo cấp tám lướt qua thân thể Ẩn Sát thị giả và ba con Hồn sủng.

Ẩn Sát thị giả đã biết con Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ này kinh khủng, lập tức để cho ba con Hồn sủng tụ tập ở chung một chỗ tạo thành tổ hợp phòng ngự.

Sức mạnh giữa cấp quân chủ và cấp thống lĩnh chênh lệch rất lớn, thường thường sáu đoạn quân chủ đủ để đối kháng với năm con sáu đoạn thống lĩnh. Ẩn Sát thị giả triệu hoán ra ba Hồn sủng, trong đó chỉ có một con là bảy đoạn năm giai cấp thống lĩnh, vì vậy lực chiến đấu tổ hợp vẫn không đủ chống lại Mạc Tà.

Thế nhưng, Ẩn Sát thị giả Yểm Ma cung không phải là hạng người nhu nhược, mặc dù ba con Hồn sủng này rõ ràng là yếu hơn nhưng biết cách phối hợp thuộc tính lại một chỗ. Vì thế tuy Mạc Tà công kích sắc bắn nhưng không thể đánh bại chúng nó trong thời gian ngắn.

Ẩn Sát thị giả kiến thức hơn xa đám thanh niên đồng lứa, kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ chắc chắn là lão luyện, thân kinh bách chiến. Sở Mộ phải phối hợp thêm Dạ Lôi Mộng Thú mới miễn cưỡng vây sát một con Hồn sủng của tên này.

Ít đi một con Hồn sủng có nghĩ là hàng phòng ngự có sơ hở, Ẩn Sát thị giả dùng Hồn sủng phối hợp phòng ngự lập tức tan vỡ. Không ngờ hắn lại lựa chọn rút lui vô cùng quyết đoán.

Chỉ có điều Sở Mộ làm sao để cho hắn chạy trốn, dựa vào lực lượng cường thế của Mạc Tà một đường truy sát, cuối cùng thành công giết hắn ở trong rừng rậm.

Khi một tên Ẩn Sát thị giả khác chạy tới, thi thể tên kia đã bị thiêu thành tro tàn, Sở Mộ vốn định thừa cơ hội này giết luôn tên Ẩn Sát thị giả mới xuất hiện. Nhưng tên này quá mức nhanh nhạy, vừa mình bên mình bất lợi liền ra lệnh cho ba con Hồn sủng hợp lực bảo vệ, từ từ rút lui.

Sở Mộ biết trong rừng đã xuất hiện Ẩn Sát thị giả hiển nhiên là Hạ Nghiễm Hàn cách chỗ này không xa. Vì thế hắn không dám truy đuổi, lập tức chuyển hướng tiếp chạy vào sâu trong thế giới thực vật thần bí.

Sở Mộ rời khỏi không bao lâu, Hạ Nghiễm Hàn đã xuất hiện ở cạnh thi thể Ẩn Sát thị giả bị đốt cháy đen, vẻ mặt hờ hững nhặt tấm Yêu Bài trên người hắn.

"Muốn chơi trò tử vong? Vậy để ta chơi với ngươi một chút." Hồi lâu sau, Hạ Nghiễm Hàn cười lạnh một tiếng, tự mình lẩm bẩm.

Hạ Nghiễm Hàn phất tay đánh nát tấm Yêu Bài kia, khống chế tám đoạn Yêu Linh hệ cấp thống lĩnh đuổi theo hướng Sở Mộ chạy trốn.

Chiêu số giống nhau hiển nhiên không thể nào sử dụng lần thứ hai. Trên thực tế, Sở Mộ cũng không có cơ hội sử dụng, bởi vì chỉ có hai tên Ẩn Sát thị giả kia là Hồn Sư, những người khác toàn là cường giả đạt tới cấp bậc Hồn Chủ.

Những gã Hồn Chủ này có đám Hồn sủng lực chiến đấu tương đối mạnh, bọn họ am hiểu được lợi dụng ưu thế bốn con Hồn sủng để dồn Sở Mộ vào hoàn cảnh xấu. Sở Mộ từng dùng kế tách một tổ Ẩn Sát thị giả ra ngoài thử xem thế nào. Nhưng mà trừ phi Sở Mộ và Mạc Tà thi triển ra Song Thiên Diễm Lễ, nếu không hầu như không có biện pháp công phá bốn con Hồn sủng phối hợp phòng ngự.

Sở Mộ chỉ có hồn lực đủ thi triển Song Thiên Diễm Lễ một lần, nếu không đến thời khắc quan trọng nhất, Sở Mộ tuyệt đối không dùng đến. Sau khi cảm thấy không thể đánh chết tên Ẩn Sát thị giả kia, Sở Mộ quyết đoán lựa chọn rút lui.

Chạy được một nửa lộ trình trong thế giới xanh biếc này, Sở Mộ lại gặp được cơ hội cực tốt, chính là cái tên Hồn Sư đi một mình.

Dạ Lôi Mộng Thú đã di chuyển liên tục nên thể lực yếu bớt vài thành. Vì thế Sở Mộ phải thu hồi nó về nghỉ ngơi, lựa chọn Ma Thụ chiến sĩ thích hợp chiến đấu trong rừng rậm.

Ma Thụ chiến sĩ là Thực Vật giới Hồn sủng, dưới tình huống rừng cây rậm rập chiến lực sẽ tăng cường lên chừng một nửa.

Ma Thụ chiến sĩ bây giờ đạt tới sáu đoạn ba giai, cộng thêm ưu thế rừng rậm xem như ngang với sáu đoạn bảy giai.

Chỉ cần không gặp Hồn sủng Hỏa hệ và Ám hệ, Mộc hệ Hồn sủng sẽ có thể khắc chế tình huống hiệu quả. Sở Mộ không có ý định cho Mạc Tà xuất kích quá sớm, mà ra lệnh cho Ma Thụ chiến sĩ lặng lẽ dìm rễ cây Yêu Mộc chui xuống lòng đất.

"Phốc phốc phốc ~~~!"

Sáu mươi cái rễ cây Yêu Mộc từ dưới mặt đất đâm xuyên lên, tựa như hàng loạt chông gai hung ác cắm thẳng vào thân thể đối phương.

Rễ cây bén nhọn trực tiếp xuyên thủng phần bụng Sí Lăng Hổ không chút trở ngại.

Rễ cây Yêu Mộc bao phủ phạm vi gần mười thước, vây khốn chặt chẽ, dưới tình huống này Sí Lăng Hổ đã không kịp né tránh. Nhưng ngay khi thân thể Sí Lăng Hổ sắp bị xỏ xuyên qua phía bên kia, từ trong rừng cây đột nhiên xuất hiện một đạo quang nhận uy thế bức người.

"Xẹt!"

Một tiếng vang thanh thúy ở trong rừng cây truyền ra, sáu mươi cái rễ cây Yêu Mộc bị chặt đứt ngay lập tức.

"Kẽo kẹt kẽo kẹt!"

Không chỉ có như thế, đạo quang nhận hình trăng rằm kinh khủng kia vẫn tiếp tục bay tời, tất cả cây cối trong phương viên hai mươi thước đều bị cắt ngang thân vô cùng chỉnh tề. Chốc lát sau đã có mấy chục cây đại thụ cùng nhau ngã xuống.

"Giết."

Thanh âm Hạ Nghiễm Hàn truyền ra lạnh như băng.

Trong chớp mắt đó, mấy chục con Hồn sủng ẩn núp trong tán cây nhảy ra, đồng thời khóa chặt vị trí Ma Thụ chiến sĩ.

"Vù vù vù!"

Ba mươi mấy con Hồn sủng đều thuộc loại hình tốc độ, trong lúc chạy đi không có tản mát ra khí thế đáng sợ, nhưng mà những chướng ngại vật đều bị dẹp tan, có một số nhanh tới mức vừa chạy vừa né tránh linh hoạt, không hề bị va chạm tý nào.

Ẩn bên trong ba mươi Hồn sủng là một bóng đen quỷ dị, đó là cấp quân chủ Sát Mộng Yêu của Hạ Nghiễm Hàn có tốc độ kinh khủng nhất. Trong lúc nó di chuyển chỉ thấy cái bóng thoắt ẩn thoắt hiện, hoàn toàn không thể bắt được vị trí cụ thể của nó.

Sát Mộng Yêu:

Yêu Thú giới - Yêu Linh hệ - Mộng Yêu tộc – Trung đẳng cấp quân chủ.

Mộng Yêu và Mộng Thú là hai chủng tộc tương tự nhau, đặc điểm không giống là Mộng Thú nghiêng về Thú thuộc tính, thi triển kỹ năng kỹ năng Yêu Linh không thuần túy, chỉ có tác dụng duy nhất là tạo ra mộng cảnh.

Mộng Yêu chính là Yêu Linh hệ Hồn sủng thuần túy, nghe nói chủng tộc Mộng Yêu cấp thấp nhất cũng là cao đẳng cấp thống lĩnh. Truy ngược dòng lịch sử của loại Hồn sủng này thì Mộng Thú coi như là con lai giữa Mộng Yêu và Hồn sủng Thú hệ, chỉ có tốc độ và tâm trí là tương đối gần nhau. Những phần khác Mộng Yêu tuyệt đối mạnh hơn Mộng Thú một cấp.

Hạ Nghiễm Hàn khống chế con Sát Mộng Yêu này hiển nhiên đã trải qua cường hóa Yêu Linh thuộc tính thuần túy nhất, mặc dù tốc độ không tính là đỉnh phong nhưng tâm trí cực cao. Một khi Sở Mộ và Hồn sủng bị nó tiến hành khóa tinh thần thì đừng hòng chạy tho

Lúc này nó đang nhắm tới vị trí Ma Thụ chiến sĩ, Sát Mộng Yêu cấp quân chủ thi triển ra Tinh Thần Kiếm nhẹ nhàng xuyên thấu mấy chục cái rễ cây to lớn, trực tiếp đâm tới đối phương.

Tinh Thần Kiếm có khả năng sát thương thực chất và thương tổn tinh thần, cho dù là Thực Vật giới Hồn sủng gần như miễn dịch với kỹ năng tinh thần và linh hồn. Nhưng Sát Mộng Yêu phóng ra Tinh Thần Kiếm vẫn kích thích tinh thần Ma Thụ chiến rất lớn.

Nhìn thấy Ma Thụ chiến sĩ bị thương tinh thần, Sở Mộ quyết đoán niệm chú ngữ thu hồi Ma Thụ chiến sĩ đã hoàn thành nhiệm vụ vào không gian Hồn sủng.

Sở Mộ một thân áo đen lẳng lặng đứng ở trên tán cây cao nhất. Sau khi thu hồi Ma Thụ chiến sĩ, Sở Mộ vẫn không có vội vã chạy trốn, ánh mắt hắn đang tập trung vào Hạ Nghiễm Hàn ở phía rừng cây đối diện.

Tám đoạn hai giai Sát Mộng Yêu bắt đầu tiếp cận, Sở Mộ cảm giác được khí tức Yêu Linh nồng nặc đập vào mặt cũng nhíu mày tìm đối sách.

Tám đoạn Hồn sủng cấp quân chủ quá mạnh mẽ, cho dù là gia trì Huyết Đồng Cuồng cho Mạc Tà cùng với hiệu quả Nguyệt Ngưng Hoa cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới bảy đoạn cấp quân chủ. Hạ Nghiễm Hàn gọi ra con Yêu Linh kia thực lực lên tới tám đoạn, nếu mặt đối mặt thì chỉ riêng một con Yêu Linh này thôi đã có thể dễ dàng giải quyết tất cả Hồn sủng của Sở Mộ rồi.

Sở Mộ nhìn xuyên qua cây cối rậm rạp, ngó chừng Hạ Nghiễm Hàn hồi lâu không nói. Hạ Nghiễm Hàn cũng nhìn thấy Sở Mộ đứng ở bên kia, ánh mắt hắn lúc này sắc bén như hai thanh lợi kiếm muốn trực tiếp xuyên phá tinh thần đối thủ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Hạ Nghiễm Hàn hiển nhiên chuyên dụng chiến thuật, Sở Mộ ở trong tối, bọn họ ở ngoài sáng. Hạ Nghiễm Hàn phải bố trí bẫy rập để cho tên Hồn Sư Ẩn Sát thị giả kia đi một mình chính là vị dụ dỗ Sở Mộ hiện thân.

Quả nhiên đúng như dự liệu, vì giảm bớt số lượng đối thủ, Sở Mộ vốn ẩn núp ở trong rừng cây ngửi thấy mùi thơm liền thò mặt ra. Ngay lúc Sở Mộ xuất hiện đương nhiên là trúng bẫy Hạ Nghiễm Hàn.

"Hai cái lựa chọn, giải trừ hồn ước với Miện Diễm Cửu Vĩ Yêu Hồ, sau đó thống thống khoái khoái chết đi, hoặc là giống như bốn năm trước nếm thử mùi vị linh hồn xuyên phá." Hạ Nghiễm Hàn dùng hồn niệm ngưng tụ thành thanh âm truyền vào tinh thần Sở Mộ.

Bốn năm trước Sở Mộ cực kỳ vất vả mới gia tăng thực lực lên tới cấp bậc Hồn Sĩ, có thể ký kết hồn ước với một con Hồn sủng. Nhưng mà Hạ Nghiễm Hàn lại ép buộc Sở Mộ ký kết hồn ước với cấp quân chủ Bạch Yểm Ma, lại còn là một con Hồn sủng dã tính cuồng bạo khó trừ.

Ký kết hồn ước là quá trình tự chủ, chủ nhân không đọc chú ngữ thì người ngoài không thể cưỡng chế được. Chỉ có cách duy nhất là hành hạ tàn nhẫn ép bức ý chí người ta, đến lúc không chịu nổi chủ động ký kết hồn ước.

Ban đầu Sở Mộ không muốn ký kết hồn ước với Bạch Yểm Ma, Hạ Nghiễm Hàn chính là sử dụng phương pháp tàn bạo linh hồn Sở Mộ khiến cho hắn đau khổ sống không bằng chết. Cho dù bây giờ đã qua bốn năm nhưng Sở Mộ nhớ tới vẫn còn rùng mình ớn lạnh.

Ngay từ bốn năm trước, Sở Mộ đã phát hạ lời thề sẽ có một ngày cho Hạ Nghiễm Hàn nếm thử mùi vị linh hồn xuyên phá này.

"Ta có lựa chọn thứ ba, mà ngươi chỉ có một kết quả. Trong vòng năm năm nhất định sẽ bị ta đích thân giết chết." Giọng nói Sở Mộ chậm rãi truyền vào trong tai Hạ Nghiễm Hàn.

Nghe thấy những lời này, trên mặt Hạ Nghiễm Hàn nở nụ cười khinh miệt. Lúc này khoảng cách hai bên chỉ còn một trăm thước, một trăm thước đối với tám đoạn Sát Mộng Yêu chỉ là hai, ba lần hô hấp mà thôi.

Nhìn thấy Hạ Nghiễm Hàn đến gần, Sở Mộ hờ hững xoay người, ánh mắt nhìn vào rừng sâu cuồn cuộn sương mù.

Sở Mộ tung mình nhảy lên trên cành cây, liên tục nhảy mấy cái đã lên tới ngọn cây.

Trong rừng rậm xuất hiện một trận thanh âm ùng ùng như sấm động, mà mục tiêu của trận sóng triều này là phương hướng Hạ Nghiễm Hàn.

Dẫn đầu con sóng thủy triều khí thế chính là Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ đang chạy cực nhanh, phía sau nó là một đám tộc quần Yêu Linh hệ.

Số lượng Yêu Linh hệ tộc quần này vượt xa Hạ Nghiễm Hàn và đội ngũ Ẩn Sát thị giả. Tiếng bước chân dồn dập mạnh mẽ như muốn áp bách triệt để tinh thần đối phương.

"Diễm Đạp."

"Ngao ô ô ô!"

Mạc Tà đang chạy như điên chợt ngẩng đầu tru lên, Cửu Vĩ hoa lệ điên cuồng vũ động, cho dù là đối mặt với tám đoạn Sát Mộng Yêu cũng không có nửa điểm sợ hãi.

Thế nhưng, Mạc Tà không muốn đối kháng chính diện với Hồn sủng của Hạ Nghiễm Hàn. Khi hai bên còn cách bốn mươi thước, Mạc Tà lập tức thi triển kỹ năng Diễm Đạp tránh qua một bên né được Sát Mộng Yêu công kích tinh thần. Sau đó chuyển một đường vòng cung thật lớn từ chạy trốn sang hướng khác.

Nhìn thấy con Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ khí tức cường hãn như thế, trên mặt Hạ Nghiễm Hàn cũng lộ vẻ ngạc nhiên. Nhưng khi hắn phát hiện phía sau Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ là tộc quần Yêu Linh hệ liền sợ hãi tái mặt.

"Từ từ hưởng thụ bữa tiệc Yêu Linh này đi, xem như ta mời cho ngày đầu gặp lại." Sở Mộ nhìn lướt qua Hạ Nghiễm Hàn bị làn sóng Yêu Linh cuốn vào vây khốn, khóe miệng khẽ cong lại nở nụ cười tà mị, từ trên ngọn cây nhảy thẳng xuống đất, Mạc Tà lập tức xuất hiện ở phía dưới chân chờ đón Sở Mộ. Sau đó cả hai tiếp tục tiến về phía ba cây đại thụ thần bí kia.

Ở một nơi khác, đội ngũ Ẩn Sát thị giả cùng lúc triệu hoán ra ba con Hồn sủng trong thời gian ngắn nhất, ai nấy mặt mày xanh mét cố gắng chống đỡ tộc quần Yêu Linh công kích. Hạ Nghiễm Hàn nhìn thấy đám thủ hạ đắc lực bị vây khốn lại càng âm trầm tới cực điểm, thẹn quá thành giận liền ngó chừng phương Sở Mộ chạy trốn, ánh mắt ác liệt như độc xà chực cắn.

Lần này Hạ Nghiễm Hàn đúng là thất sách, mà sai lầm lần này cũng đốt cháy lửa giận từ trong nội tâm Hạ Nghiễm Hàn. Đã lâu lắm rồi không có ai dám trêu chọc cái tên "đao phủ mặt lạnh" này như thế.

Hạ Nghiễm Hàn biết bố trí bẫy rập, Sở Mộ như thế nào không có thủ đoạn của mình? Hắn cố ý tiến vào trong rừng rậm hung hiểm này chính là vì muốn sử dụng lực lượng Hồn sủng hoang dã đối phó Hạ Nghiễm Hàn thực lực cường đại.

Hạ Nghiễm Hàn hiển nhiên là không nghĩ tới Sở Mộ cả gan bảo Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ đi chọc giận Yêu Linh tộc quần, lại càng lớn mật dẫn tới chúng nó tới vị trí Hạ Nghiễm Hàn bố trí cạm bẫy.

Dĩ nhiên Sở Mộ cũng biết thực lực Hạ Nghiễm Hàn và đám thủ hạ, một đám Yêu Linh kia có chừng một trăm con, không thể nào nuốt hết đội ngũ Ẩn Sát thị giả, cũng không thể nào giết chết Hạ Nghiễm Hàn. Cho nên Sở Mộ không dám dừng lại nơi này, ra lệnh cho Mạc Tà gia tăng tốc độ tiến vào khu vực có thể uy hiếp Hạ Nghiễm Hàn chân chính.

Ban đầu Sở Mộ nhìn thấy thế giới Yêu Linh xanh biếc đã nhận ra tiềm lực nơi này rất lớn, phạm vị vừa rộng lớn lại còn hung hiểm, nguy cơ trùng trùng. Tới lúc này Dạ Lôi Mộng Thú dốc toàn lực chạy đi đã gần một ngày, dần dần tiếp cận khu vực kỳ lạ kia.

Di chuyển nguyên thời gian một ngày đã rất mỏi mệt, Sở Mộ tạm dừng chân cho Dạ Lôi Mộng Thú ăn dược tề khôi phục cấp sáu để mau chóng hồi phục thể lực.

Khí tức Mạc Tà thả ra vô cùng cường đại, rất có thể có chọc giận một ít Hồn sủng thống lĩnh hoặc quân chủ cực mạnh, cho nên Sở Mộ vẫn thường xuyên dùng Dạ Lôi Mộng Thú để chạy trốn. Còn Mạc Tà duy trì trạng thái Sở Liên nằm trên vai hắn.

Đứng ở xa nhìn tới thế giới thần bí khiến cho Sở Mộ sợ hãi than thở. Bây giờ chạy đến gần nơi này, ngẩng đầu nhìn lên ba cây đại thụ khổng lồ kia lại càng rung động đến nghẹt thở.

Lúc đứng ở xa chỉ biết đó là ba cái cây rất lớn, ngọn cây vươn cao xuyên thẳng đám mây nhưng không thể đo lường được mức độ to lớn cụ thể của nó. Bây giờ hắn mới rõ ràng cảm giác được cái gì gọi là che khuất bầu trời.

Trên thực tế, cho đến hiện tại Sở Mộ vẫn chưa thật sự đến gần ba cái cây đó, hắn chỉ mới tiến vào khu vực bóng râm do cành cây và lá cây tạo ra mà thôi. Mà chuyện làm cho Sở Mộ chân chính rung động chính là lấy tốc độ Dạ Lôi Mộng Thú chạy hết tốc lực, vẫn hao phí một phút mới chạy tới được khu vực gốc cây.