Tại sao lại là nàng?
Sở Mộ kinh ngạc nhìn nữ nhân đang bay về phía mình.
Cho dù là Diệp Khuynh Tư, Bạch Cẩn Nhu, Mục Thanh Y hay là Trữ Mạn Nhi còn tương đối hợp lý. Những người này quen thuộc với hắn, có thể nói là thân nhân quan trọng nhất trong lòng hắn. Mặc dù có người hắn không muốn thừa nhận, nhưng tình cảm song phương cũng đã xác định rồi.
Sở Mộ biết nữ nhân kia là Nhân mẫu, chỉ có Nhân mẫu mới có năng lực biến ảo đa đoan như thế. Trữ Mạn Nhi và Mục Thanh Y xuất hiện còn có thể giải thích được, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.
Nhưng mà Sở Mộ không có cách nào tiếp nhận và cảm thấy sợ hãi chính là Nhân mẫu lại biến thành hình dáng Vũ Sa.
Chẳng lẽ là bởi vì lần hoan hảo hoang đường trong Luân Bàn thần điện?
Mặc dù Vũ Sa quả thật mỹ lệ khiến cho lòng người say mê, nhưng chuyện này không thể đại biểu ở trong lòng Sở Mộ có vị trí của nàng.
Trong lúc Sở Mộ cảm thấy hoảng sợ, hình dáng Nhân mẫu lại thay đổi một lần nữa.
Lúc này nàng hóa thành một nữ tử băng lãnh, khí chất cao quý khác thường, nhưng thật ra nội tâm nàng lại nhu hòa, mỗi lần nở nụ cười sẽ cuốn đi hết thảy phiền muộn.
Thấy Nhân mẫu biến hóa thành người này, Sở Mộ lập tức bừng tỉnh đại ngộ.
Nhân mẫu biến chuyển hình thái không chỉ là nữ tử hắn yêu say đắm, mà tất cả những người khắc sâu vào trong trí nhớ của hắn cũng sẽ xuất hiện. Bao gồm cả Vũ Sa vốn có quan hệ cực kỳ phức tạp, đến mức bản thân hắn cũng không thể xác định rõ ràng.
"Sở Mộ, ngươi đang làm gì đó?"
Nhân mẫu dừng lại ở nơi xa dùng tinh thần âm dò hỏi. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Giọng nói Nhân mẫu quanh quẩn bên tai Sở Mộ, hắn nhìn tới Xích Hỏa Diệu Nhật bốc cháy hừng hực không biết nên giải thích thế nào.
"Đang làm gì sao?"
Trong lòng Sở Mộ chưa bao giờ nghĩ nhiều như vậy, rất nhiều chuyện hắn chỉ theo hành động bản năng, ví dụ như tình huống hiện tại.
Sở Mộ không trả lời, mà dùng ánh mắt ngó chừng Thiên Yêu ma tổ đang đuổi tới.
Sở Mộ cũng cảm thấy buồn cười. Cái tên Thiên Yêu ma tổ này đúng là phù hợp hình tượng yêu ma cái thế mà hắn tưởng tượng khi còn nhỏ. Bộ dạng cùng hung cực ác, tròng mắt vàng sẫm, khuôn mặt xấu xí đáng kinh tởm…
Trước kia Sở Mộ đã từng ảo tưởng mình sẽ trở thành đại anh hùng cứu vớt nhân loại, khi còn bé rất thích có người hâm mộ và sùng bái mình.
Nhưng sau này hắn trải nghiệm quá nhiều thực tế tàn khốc dần dần trở nên cứng rắn hơn, những suy nghĩ vớ vẩn kia cũng bắt đầu phai nhạt.
Đến khi hắn có lực lượng cường đại ảnh hưởng đến thế giới tồn vong thời điểm, Sở Mộ vẫn bảo lưu tâm thái như thế. Hắn chỉ thủ hộ một mảnh thổ địa, một chủng tộc, nói chuẩn xác hơn chỉ là vì mấy người thân cận nhất.
Nhưng mà bây giờ đúng là chỉ vì mấy người ít ỏi đó, hắn đang bay về phía Xích Hỏa Diệu Nhật tìm cách tiêu diệt yêu ma cái thế.
Sở Mộ không phủ nhận đây là mình bị ép buộc.
Đối với Sở Mộ bước vào cảnh giới Bất Hủ đỉnh phong đã quá đủ rồi, hắn đã có tất cả Hồn sủng mơ ước, nắm trong tay thực lực và quyền uy tối thượng.
Hắn đạt tới cấp Bất Tử chỉ đơn thuần là do Giao Nhân cổ xưa uy hiếp.
Sau đó đủ thứ chuyện không ngừng phát sinh, Nhân mẫu đắp nặn Xích Hỏa tâm tạng cho hắn. Cho đến cuối cùng hắn đích thân đứng ra đối kháng Thiên Yêu ma tổ.
Hai lần tăng cường thực lực đều là bị động, là bị tình thế ép buộc không thể không nhận.
Hiện tại hắn đã có lực lượng cứu vớt thế giới, trốn tránh và lùi bước vốn không tồn tại trong suy nghĩ của hắn.
Chỉ có thể liều mạng đánh cược mà thôi, hi vọng hắn vẫn còn cơ hội trở về bên cạnh người thân.
Ánh mắt Sở Mộ dần dần ngưng tụ tập trung vào thân ảnh Thiên Yêu ma tổ.
"Vụt!"
Thiên Yêu ma tổ tăng tốc bay tới, lần này Sở Mộ không có tránh lui. Hai tay hắn phân ra giữ chặt cổ họng và cánh Thiên Yêu ma tổ.
Cánh tay hắn lập tức bốc cháy hỏa diễm nóng rực, lực lượng không gian bộc phát giam cầm Thiên Yêu ma tổ ngay tại chỗ.
"Ngươi đang tìm chết sao?"
Thiên Yêu ma tổ cười lạnh nói.
Cận chiến là ưu thế của hắn, Sở Mộ không thể nào chống đỡ quá lâu.
"Bản thân ta muốn nhìn xem là ai chết trước."
Sở Mộ cũng mỉm cười hồi đáp.
Từ khi bắt đầu chiến đấu, Thiên Yêu ma tổ vẫn luôn lải nhải không dứt, đây là lần đầu tiên Sở Mộ mở miệng nói chuyện.
Móng vuốt sắc bén đã cắm vào thân thể Sở Mộ, Thiên Yêu ma tổ khẽ đảo một cái quấy nát nội tạng trong người hắn.
Sở Mộ làm như không thấy Thiên Yêu ma tổ công kích, hai tay dụng lực giữ chặt đối phương kéo vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật.
Tốc độ Nhân mẫu phi hành quá chậm, không thể nào đuổi kịp Sở Mộ và Thiên Yêu ma tổ trong thời gian ngắn.
Khi nàng thấy Sở Mộ mạnh mẽ bắt lấy Thiên Yêu ma tổ bay vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật, ánh mắt nàng lập tức ngây dại.
"Sở Mộ, ngươi đang làm gì đó?"
Nhân mẫu nhắc lại câu hỏi một lần nữa.
Sở Mộ vẫn không trả lời, Thiên Yêu ma tổ bị hắn lôi kéo về phía Xích Hỏa Diệu Nhật càng lúc càng nhanh.
Thiên Yêu ma tổ đúng là bất tử chân chính, không hề e ngại bất cứ thứ gì. Nếu như muốn giết hắn cũng chỉ có Xích Hỏa Diệu Nhật.
Sở Mộ biết rõ lấy thực lực của mình không thể nào giết nổi Thiên Yêu ma tổ, cho dù liều mạng chém giết cỡ nào thì hắn và đối phương cũng không chết được.
Nhưng mà Xích Hỏa Diệu Nhật có thể làm được chuyện đó, chỉ cần kéo Thiên Yêu ma tổ vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật chắc chắn con quái vật này không còn đường sống chui ra.
Đây là phương pháp duy nhất có thể giết chết Thiên Yêu ma tổ, Sở Mộ cắn răng chịu đựng đau đớn, kiên quyết không chịu buông tay.
"Sở Mộ, mau dừng lại, tính mạng có linh hồn không thể đến gần Xích Hỏa Diệu Nhật."
Lúc này Nhân mẫu đã kịp thời phục hồi tinh thần, vội vàng dùng tinh thần âm nói với Sở Mộ.
Sở Mộ vẫn không trả lời.
Một tỷ Thiên Yêu Ma đã tiến công lãnh thổ phương bắc, Sở Mộ không còn thời gian dây dưa với Thiên Yêu ma tổ.
Chỉ cần giết chết chủ thể Thiên Yêu ma tổ, một tỷ Thiên Yêu Ma sẽ lập tức tan rã.
"Sở Mộ, không được tiến vào Xích Hỏa Diệu Nhật. Cho dù ngươi có khi năng lượng đồng nguyên cũng chịu không nổi."
Nhân mẫu tiếp tục hô lớn.
Xích Hỏa Diệu Nhật và Hắc Hỏa Diệu Nhật chính là cấm địa đối với cường giả Bất Tử.
Hắc Hỏa Diệu Nhật vây nhốt một đầu Ma vương từ thuở sơ khai. Nó là tính mạng đầu tiên trên thế giới này, cũng chính là một con Hắc Yểm Ma ra đời sớm nhất.
Nó tự cao tự đại cho rằng có thể tu luyện bên trong Hắc Hỏa Diệu Nhật, kết quả cuối cùng lại bị vây khốn ở trong đó vĩnh viễn.
Thực lực của nó mạnh hơn Thiên Yêu ma tổ rất nhiều lần, nhưng kể từ khi bay vào Hắc Hỏa Diệu Nhật đã không còn cơ hội trở về nhân gian.
Cho dù là Hắc Hỏa Diệu Nhật hay là Xích Hỏa Diệu Nhật đều là địa ngục chân chính, ngay cả cường giả Bất Tử cũng không thể chạy thoát ra ngoài.
"Sở Mộ, mau dừng lại, nơi đó là cấm địa phong ấn vĩnh viễn."
Thanh âm Nhân mẫu càng lúc càng lớn.
Thật ra Sở Mộ đã nghe thấy lời nói của Nhân mẫu.
"Phong ấn vĩnh viễn?"
Chẳng lẽ trước kia hắn nhìn thấy sinh vật bị giam ở trong Hắc Hỏa Diệu Nhật muốn nhắn nhủ tin tức này?
"Nhưng nó làm sao biết mình sẽ đi trên con đường tương tự?"
"Vẫn còn tốt, ít nhất không chết được."
Sở Mộ nói một câu nhàn nhạt với Nhân mẫu.
Nói xong câu đó, Sở Mộ đẩy nhanh tốc độ, nắm lấy Thiên Yêu ma tổ đang nổi điên bay về phía Xích Hỏa Diệu Nhật.
Nhân mẫu còn cách chỗ hắn rất xa, nàng chỉ thấy một luồng quang mang tráng lệ từ từ biến mất vào trong Xích Hỏa Diệu Nhật.
Đây đúng là biện pháp duy nhất giết chết Thiên Yêu ma tổ.
Nhưng mà Nhân mẫu không hiểu được tại sao hắn lại có dũng khí tiếp nhận phong ấn vĩnh viễn.
Hắn là cường giả Bất Tử đỉnh phong, là nhi tử Xích Hỏa Diệu Nhật. Nhưng rốt cuộc lại đi vào con đường giống với Hắc Yểm ma tổ.