Sủng Mị

Chương 1747: Chiến tranh kết thúc




Thời gian trôi qua càng lâu, số lượng oan hồn gia tăng càng nhiều, đám quỷ binh không chỉ công kích binh lính Trữ Thị thế triều, mà lúc này đã bắt đầu chuyển sang vây công mấy gã thủ lĩnh cấp Bất Hủ.

Trữ Thiên Du thật sự phiền não, mỗi lần Mệnh Huyết Thú buông thả kỹ năng cũng tiêu diệt mấy vạn Quỷ hồn.

Nhưng mà chỉ lát sau đám Quỷ hồn lại tụ tập đông nghịt tựa như vô cùng vô tận, số lượng càng lúc càng nhiều quấn lấy Trữ Thiên Du không tha.

Ánh mắt Trữ Thiên Du căm tức nhìn tới Trữ Mạn Nhi ở phía đối diện, hắn không nghĩ tới bên cạnh nha đầu này còn có Ám Hoàng tồn tại.

Đến lúc này, hắn mới cảm thấy mình quá sơ suất, hoàn toàn không có lưu ý đến cỗ khí tức không tầm thường trên người Trữ Mạn Nhi.

"Ám Hoàng, giết hắn đi!"

Trữ Mạn Nhi vươn tay ra chỉ về phía Trữ Thiên Du.

Trữ Mạn Nhi trưởng thành ở trong Tịch Tĩnh Lâm, sau khi Tịch Tĩnh Lâm bị hủy diệt đã mất đi toàn bộ bằng hữu. Kể từ đó Trữ Thiên Du coi như là thân nhân duy nhất của nàng.

Vì thế nàng rất quý trọng ông nội của mình, cho dù bị đủ loại ủy khuất khi sống tại Ô Bàn hoàng tộc cũng không nói gì.

Nhưng nàng không ngờ sẽ có một ngày thân nhân của mình biến thành địch nhân đáng ghê tởm. Hắn xem nàng như một con cờ để cổ động tru diệt Tịch Tĩnh Lâm, thậm chí còn giết chết Thế Chủ Thụ không chút lưu tình.

Lúc nãy trong một đoạn thời gian rất dài, nàng không thể nào tin nổi sự thật này. Trong đầu nàng hiện ra toàn là những hình ảnh bi thương.

Nhưng chuyện này không đại biểu rằng nàng đã quên mất Vạn Tượng thành đang gặp nguy hiểm.

Tịch Tĩnh Lâm đã không còn tồn tại, Vạn Tượng thành chính là nhà mới của nàng, không có ai quý trọng tòa thành này hơn nàng. Bởi vì chỉ có chân chính mất đi, người ta mới cảm thấy tiếc nuối thời gian tốt đẹp đã qua.

Mặc dù Trữ Thiên Du không phải là người hủy diệt Tịch Tĩnh Lâm, nhưng hắn là nguyên nhân tội lỗi khiến cho thảm kịch phát sinh. Huống chi lúc này hắn đang muốn chiếm lĩnh Vạn Tượng thành, vậy thì hắn sẽ là địch nhân của nàng.

"Giết ta? Từ xưa đến nay ta đã làm hại người bao giờ chưa?"

Trữ Thiên Du không giận ngược lại cười phá lên.

Ám Chập Long khống chế Minh Hà tràn tới một lớp cuối cùng, sau đó bỗng nhiên quay đầu lại nhìn vào Sở Mộ.

Sở Mộ cảm giác được lực lượng Ám Hoàng đang quấn lấy mình, trải qua do dự một hồi cuối cùng vẫn bỏ qua ý định ngăn cản Trữ Mạn Nhi. Để cho nàng phát tiết cơn giận một lần cũng tốt, oán khí đè nén trong lòng quá nhiều rất có thể dẫn đến hậu quả khó lường.

Ám Hoàng buông thả kỹ năng lên người Sở Mộ, thân thể Chập Long dần dần phát sinh biến hóa.

Từ hình thái Chập Long xám đen từ từ thay đổi, biến thành bộ dạng một cái bóng nhân loại rất giống Sở Mộ.

Bóng người kia có một khuôn mặt cương nghị, thân thể bốc cháy ma diễm rét lạnh thấu xương.

Tròng mắt hắn phân ra làm hai phần, một bên đen tối, bên kia màu xám tro, từ hình dáng và khí tức hoàn toàn tương đồng với Song Tà ma nhân.

Lần này Ám Hoàng huyễn hóa thành Sở Mộ chứng minh nó muốn dùng lực lượng của hắn đối phó Trữ Thiên Du.

Dưới tình huống Sở Mộ ở trạng thái đỉnh phong sẽ mạnh hơn tiểu Chập Long rất nhiều.

Vì thế Ám Hoàng sử dụng lực lượng của hắn tuyệt đối là chèn ép Trữ Thiên Du một đầu.

Mà Trữ Mạn Nhi để cho Ám Hoàng huyễn hóa thành Ma nhân Sở Mộ đã cho thấy quyết tâm muốn giết Trữ Thiên Du.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Ám Hoàng Ma nhân mở miệng cười tà dị.

Bản thân Ám Hoàng có Hắc Ám thuộc tính phù hợp với trạng thái Bán Ma hóa, cái bóng huyễn hóa rất là chân thật. Ngay cả Sở Mộ cũng cảm giác được khí tức của nó không hề thua kém mình.

Xem ra Ám Hoàng đã nắm giữ phần lớn năng lực của hắn.

Ám Hoàng Ma nhân thi triển Thác Vị Ma Ảnh, cái bóng phía dưới chân Trữ Thiên Du bỗng nhiên biến ảo, một cái ma trảo đen tối vươn tới chộp vào bộ phận yếu hại Mệnh Huyết Thú.

Sở Mộ vẫn đang quan sát Ám Hoàng Ma nhân, phát hiện tốc độ di động của nó chỉ chậm hơn hắn một chút. Nhưng tốc độ này đã vượt xa Mệnh Huyết Thú.

"Xẹt!"

Ma trảo chém xuống một đường ác liệt, Mệnh Huyết Thú không kịp né tránh, thân thể lập tức bị xé rách một vết thương thật dài.

"Vù vù vù!"

Ma diễm màu đen bốc cháy hừng hực tại vị trí vết thương trên người Mệnh Huyết Thú, lấy tốc độ cực nhanh lan tràn ra khắp cơ thể nó.

Ám Hoàng Ma nhân gây ra vết thương kèm theo hiệu quả hắc ám hủ thực và thiêu đốt linh hồn, vì thế một trảo này khiến cho Mệnh Huyết Thú thống khổ không thể tả.

Mệnh Huyết Thú xoay người lại phun ra một đạo Huyết cầu đánh tới Ám Hoàng, nhưng lại bị Ám Hoàng né tránh dễ dàng. Ngay sau đó lại là một cái ma trảo đánh xuống người Mệnh Huyết Thú.

Trữ Thiên Du thấy Mệnh Huyết Thú bị thương hai lần liên tục, sắc mặt hắn lập tức âm trầm xám xịt.

Ám Hoàng huyễn hóa thành tiểu Chập Long không dọa được Trữ Thiên Du. Dù sao tiểu Chập Long chỉ mới vừa bước vào cao đẳng Bất Hủ, chỉ có thể tàn sát quân đoàn cấp thấp mà thôi.

Nhưng mà Trữ Thiên Du không ngờ Ám Hoàng huyễn hóa thành Song Tà ma nhân lại bộc phát ra lực lượng kinh khủng như thế. Đồng dạng là cao đẳng Bất Hủ, nhưng Mệnh Huyết Thú công kích không có cách nào ảnh hưởng tới đối phương, ngược lại Ám Hoàng công kích vô cùng chính xác.

Ánh mắt Trữ Thiên Du thể hiện rõ cảm xúc không cam lòng và tức giận ngập trời. Hắn nhìn lướt qua quân đoàn của mình, phát hiện nhân số đã không còn đủ một vạn. Hơn nữa một vạn người đang bị tiểu Chập Long điên cuồng thôn phệ linh hồn, không thể nào chống đỡ thời gian quá dài.

Tình huống bết bát nhất là quân đoàn của hắn đã vỡ trận, mặc cho mấy gã thủ lĩnh gào thét cỡ nào cũng không thể tụ tập bày lại trận hình.

"Đi!"

Trữ Thiên Du vô cùng quyết đoán ra lệnh cho Mệnh Huyết Thú.

Mệnh Huyết Thú thi triển kỹ năng gia tốc, thân thể biến thành một đạo Huyết ảnh bay ra ngoài thành trong nháy mắt.

Trữ Thiên Du lựa chọn rút lui, những người còn lại cũng không còn một chút chiến ý.

Dưới chân bọn họ vẫn là Minh Hà tà ác trôi nổi vô số thi thể, còn có quân đoàn lệ quỷ đuổi theo ra ngoài Vạn Tượng thành.

Sở Mộ sẽ không bỏ qua cho địch nhân chạy trốn, hắn ra lệnh cho tiểu Chập Long tiếp tục truy đuổi, có thể thu thập bao nhiêu linh hồn thì tốt bấy nhiêu.

Trữ Mạn Nhi oán hận Trữ Thiên Du không cần phải nói, nàng ra lệnh cho Ám Hoàng Ma nhân truy sát Mệnh Huyết Thú. Mỗi lần chạy tới khoảng cách nhất định lại thi triển kỹ năng công kích đối phương.

Tốc độ Mệnh Huyết Thú di chuyển rất nhanh, thoáng cái đã chạy ra khỏi Vạn Tượng thành.

Thế nhưng, hắn và mấy tên thủ hạ đắc lực mới vừa chạy ra ngoài thành thì khu vực bình nguyên đột nhiên xuất hiện một luồng khí tức cường đại.

"Muốn đi rồi?"

Thân thể Bán Ma Bạch Ngữ bốc cháy ma diễm màu bạc ngăn cản ngay phương hướng đám người kia đang muốn chạy trốn.

Lòng bàn tay hắn ngưng tụ một quả Hỏa cầu thật lớn, sau đó ném thẳng vào trong quân đoàn địch nhân.

"Uỳnh!"

Ma diễm màu bạc bốc cháy chói mắt, hoàn toàn phong kín con đường quân đoàn Trữ Thị thế triều rút lui.

Trong lúc nhất thời bày ra ở trước mắt quân đoàn Trữ Thị thế triều là biển lửa trắng bạc, bọn họ chỉ có hai lựa chọn. Một là bị tiểu Chập Long thôn phệ linh hồn, hai là vượt qua Ma Diễm Hải kinh khủng chí cực.

"Chúng ta bị vây rồi!"

Trữ Trạng nói với Trữ Thiên Du ở trên cao.

Vào lúc này, sắc mặt Trữ Thiên Du đã tái mét rồi.

Đám người này vốn là lực lượng bảo vệ Thiên Sơn quan ải, bọn họ còn đang bận việc quan trọng làm sao có thể trở về nhanh như vậy?

Đây hẳn là một trận chiến thắng lợi rất dễ dàng, nhưng mà Trữ Thiên Du nghĩ mãi cũng không hiểu nổi tại sao chuyện này lại phát sinh.