Thân thể Cự Nhân thú không ngừng quay cuồng, mãi cho đến gần khu vực ngoại thành mới dừng lại.
Một khi tòa thành mất đi Cự Nhân thú hỗ trợ sẽ bị lỗ đen không gian ảnh hưởng, trong lúc nhất thời cả tòa thành bắt đầu chấn động kịch liệt. Từng mảng từng mảng kiến trúc lại bị hắc động kéo lên...
"Ầm ầm ầm!"
Tường thành nứt vỡ, nhà cửa vỡ tan, khu vực nội thành cứ như thế thoát ly mặt đất.
"Ầm!"
Lại là một tiếng nổ vang thật lớn, cả tòa thành nghiêng ngã chao đảo, phía tây tòa thành đã hoàn toàn thoát khỏi mặt đất.
Sau đó phía đông tòa thành cũng dần dần bay lên cao.
Sơn mạch to lớn bắt đầu rung chuyển, Quan Ải thành từ từ di động, cây cối và tầng đất lần lượt nứt gãy chất chồng lên nhau.
Tòa thành bay lên càng lúc càng cao, các thành viên Tân Nguyệt Địa đã có thể thấy được tầng đất dưới đáy tòa thành.
Cảnh tượng kinh khủng này khiến cho tất cả mọi người chấn động không nói nên lời, đầu óc trống rỗng. Trong tầm mắt bọn họ lúc này chỉ còn lại duy nhất hình ảnh Quan Ải thành.
Bầu trời đã bị tòa thành che kín, ánh mặt trời cũng ẩn khuất phía sau bóng đen mịt mù. Tòa thành di động sinh ra từng đợt cuồng phong thổi tạt vào mặt bọn họ, nhưng không có một ai kịp thời khôi phục tinh thần trở lại.
"Ầm!"
Bỗng nhiên cả tòa thành mạnh mẽ chìm xuống, giống như là bị một cỗ lực lượng trầm trọng chèn ép không cho nó tiếp tục bay lên.
Trong thoáng chốc cả dãy Thiên Sơn nhấc lên một tràng khí lãng cuồn cuộn, lực lượng cường đại đến mức quét đổ toàn bộ rừng cây và vách núi ở chung quanh.
Cự Nhân thú đạp một cước ngay vị trí trung tâm tòa thành, sau đó lập tức thi triển ra kỹ năng gia tăng trọng lực.
Chiến Dã hiển nhiên sẽ không để cho tên này được như ý, hồn ảnh trên người nó nhanh chóng biến hóa thành một thanh Chiến phủ đen nhánh.
Thanh Chiến phủ mang theo khí thế bàng bạc chém xuống khu vực trung tâm tòa thành.
"Rầm!"
Nội thành bị Chiến phủ chém đứt tạo thành một khe vực thật dài, vết nứt lan tràn từ phía bắc cho đến phía nam tòa thành. Thiếu chút nữa là trực tiếp bổ đôi tòa thành rồi.
Cự Nhân thú bây giờ đang giẫm đạp tòa thành, cố gắng chống lại lực lượng hắc động.
"Rống!"
Sau khi Chiến Dã xuất hiện, Cự Nhân thú gầm lên phiền não. Một khi tòa thành bị chém thành hai mảnh, nó chỉ có thể cứu được một nửa trong đó, vì thế mục tiêu quan trọng nhất vào lúc này là giết chết Chiến Dã càng nhanh càng tốt.
Tòa thành lại bắt đầu rung động, một vài quân đoàn liên minh chinh phạt thoát ly mặt đất bị hắc động kéo về phía Sở Mộ.
Tứ Mục Cương Thiết ma ưng bay lượn trên không trung chịu tải nhân số càng lúc càng nhiều, ít nhất ở trong lĩnh vực của nó đã có trên năm vạn người.
Theo quá trình tòa thành nổi lên dần dần tiếp cận Tứ Mục Cương Thiết ma, không bao lâu nữa tòa thành sẽ va chạm với Tứ Mục Cương Thiết ma ưng. Đến khi đó chắc chắn sẽ có rất nhiều người bị cuốn vào trong lỗ đen không gian.
Nguyên thủ Phan Quân đứng trên lưng Tứ Mục Cương Thiết ma ưng cũng phiền não không dứt, ánh mắt hắn nhìn xuống tòa thành bay đến gần nhưng không có nghĩ ra biện pháp nào khả thi.
Trong lòng hắn đang tức giận tột đỉnh, đám phế vật kia đông đảo như thế lại giết không nổi một con chiến thú Mặc Dã trung đẳng Bất Hủ.
Nguyên thủ Phan Quân ngẩng đầu nhìn lướt qua quân đoàn đang được Tứ Mục Cương Thiết ma ưng bảo vệ.
"Hi sinh các ngươi cứu một tòa thành hoàn toàn đáng giá."
Nguyên thủ Phan Quân lạnh lùng nói với những người này.
"Nguyên thủ, ngài không thể như vậy..."
Một gã thủ lĩnh quân đoàn nghe thế liền kêu lên thất kinh.
Nguyên thủ Phan Quân căn bản không để ý tới những người này giãy dụa và cầu xin, trực tiếp phát ra mệnh lệnh đối với Tứ Mục Cương Thiết ma ưng.
Hai cánh Tứ Mục Cương Thiết ma ưng bắt đầu thu lại, mỗi lần lĩnh vực nhỏ đi một phần sẽ có hơn ngàn người bị hắc động kéo đi.
Theo quá trình hai cánh Tứ Mục Cương Thiết ma ưng khôi phục trở về trạng thái bình thường, năm sáu vạn người thuộc liên minh chinh phạt nhất thời la hét vang trời, giống như lá khô tan tác chui vào trong hắc động.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt, quân đoàn gần sáu vạn người cứ thế tiêu vong. Lấy thực lực của bọn họ không có cách nào tránh thoát vận mệnh tử vong.
Dưới tình huống lỗ đen không gian đang phát triển mạnh mẽ, hình thể càng khổng lồ sẽ thừa nhận lực lượng hấp xả càng mạnh. Một khi tòa thành va chạm với Tứ Mục Cương Thiết ma ưng rất có thể làm ảnh hưởng tới bản thân nó và nguyên thủ Phan Quân.
Nguyên thủ Ô Bàn không thể nào vì cứu quân đoàn thuộc hạ mà hi sinh Hồn sủng cao đẳng Bất Hủ của mình.
"Hừ, ngươi muốn tiêu diệt tòa thành này, ta đây sẽ giết đám phế vật kia."
Nguyên thủ Ô Bàn tức giận nhìn tới Sở Mộ đang núp trong hắc động.
Lúc nãy ở trong quân đoàn kia có không ít thành viên hải quân Ô Bàn của hắn.
Sở Mộ tàn sát điên cuồng như thế, chẳng lẽ một vị cường giả lãnh tụ, nguyên thủ Ô Bàn như hắn không thể tru diệt thành viên Tân Nguyệt Địa sao?
Nguyên thủ Phan Quân triệt để bỏ qua thuộc hạ của mình chết sống, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn sang Chiến Dã.
Hắn do dự trong chốc lát, cuối cùng đành phải bỏ qua ý định giết chết Chiến Dã.
Chiến Dã có năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh, lại sở hữu sinh mệnh lực gấp bảy lần. Cho dù Tứ Mục Cương Thiết ma ưng và Cự Nhân thú liên thủ cũng chưa chắc giết được nó trong thời gian ngắn.
Sau đó nguyên thủ Phan Quân dời lực chú ý về phía đám cường giả Bất Hủ của Tân Nguyệt Địa.
Thực lực những người này chỉ nằm trong khoảng chuẩn Bất Hủ cho tới trung đẳng Bất Hủ, Tứ Mục Cương Thiết ma ưng của hắn dư sức tru diệt sạch sẽ trước khi tòa thành tiếp cận.
Ánh mắt nguyên thủ Phan Quân khóa định người đầu tiên chính là Diệp Khuynh Tư.
Diệp Khuynh Tư biểu hiện ra năng lực phụ trợ quá mức nổi bật rồi. Nếu như không có nàng kéo dài trị liệu và hồi phục thể lực, đầu chiến thú Mặc Dã kia khẳng định không có cách nào kiên trì cho đến hiện tại.
Hơn nữa, nguyên thủ Phan Quân biết nữ nhân này là thê tử Sở Mộ, hắn không tin Sở Mộ sẽ thờ ơ để mặc cho thê tử của mình bị người ta xử quyết.
Nguyên thủ Phan Quân để cho Cự Nhân thú kéo Chiến Dã, chính hắn khống chế Tứ Mục Cương Thiết ma ưng hướng trung tâm tòa thành bay đi. Trực tiếp bay về phía Diệp Khuynh Tư vị trí.
Hình thể Tứ Mục Cương Thiết ma ưng đã giảm đi rất nhiều, thế nhưng lực lượng cao đẳng Bất Hủ vẫn áp đảo hết thảy sinh mạng khác. Thời điểm nó từ trên trời giáng xuống phát ra khí thế cường đại chèn ép tất cả mọi người, làm cho người ta mất đi ý chí đối kháng, cho dù liều mạng phản kháng liệu có ý nghĩa gì không?
Diệp Khuynh Tư ngẩng đầu nhìn lên, lúc này nàng không nhìn thấy thân ảnh Sở Mộ ở trong hắc động. Chỉ có hình ảnh Tứ Mục Cương Thiết ma ưng và nguyên thủ Phan Quân nở nụ cười lãnh khốc là hiện ra vô cùng rõ ràng.
"Khuynh Tư, đi mau!"
Diệp Hoàn Sinh thấy thế biết sự tình không ổn, vội vàng tiến lên nói với Diệp Khuynh Tư. Nói xong câu đó, Diệp Hoàn Sinh phát ra mệnh lệnh đối với Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Thân thể Nữ Hoàng Thiên Đình Xà nhanh chóng mở rộng, biến thành tia chớp màu tím bay thẳng đến Tứ Mục Cương Thiết ma ưng.
Thấy Nữ Hoàng Thiên Đình Xà cả gan lao tới chỗ mình, nguyên thủ Phan Quân cười nhạt, ánh mắt lộ rõ sự khinh thường và miệt thị.
Tứ Mục Cương Thiết ma ưng vỗ cánh mấy lần tạo ra một luồng gió bão mạnh mẽ, khí lưu cuồn cuộn lập tức áp tới Nữ Hoàng Thiên Đình Xà.
Ẩn bên trong cơn bão là vô số Dực nhận sắc bén hình thành từ lông chim Tứ Mục Cương Thiết ma ưng. Thật ra đây mới là sát chiêu đòi mạng của nguyên thủ Phan Quân.
Hình thể Nữ Hoàng Thiên Đình Xà nhìn như khổng lồ, nhưng lấy thực lực của nó không thể ngăn cản được bất kỳ một kỹ năng nào của Tứ Mục Cương Thiết ma ưng.
"Xẹt xẹt xẹt!"
Bên trong cơn bão Dực nhận bá đạo, thân thể Nữ Hoàng Thiên Đình Xà bị trảm phá thê thảm, trên người xuất hiện vô số vết thương sâu tới tận xương. Chỉ một lần đối kháng chính diện, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà đã trọng thương gần chết.
"Phốc!"
Máu tươi phun trào như suối, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà bị chém thành từng mảnh, thân thể to lớn biến thành cơn mưa thịt tan nát từ trên trời rơi xuống.
Máu và thịt tanh nồng nhuộm đỏ mặt mũi, y phục trên người Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh.
Thân thể Diệp Hoàn Sinh run rẩy liên hồi, ánh mắt trợn lên thật to nhìn tới vị trí Nữ Hoàng Thiên Đình Xà lúc nãy.
Diệp Khuynh Tư cũng ngây dại, hoàn toàn quên mất bản thân mình đang rơi vào tình huống nguy hiểm tột độ.
"Còn lo lắng cái gì, đi mau, hắn tới giết ngươi!"
Diệp Hoàn Sinh tức giận rống to vào tai Diệp Khuynh Tư.
Vừa mới dứt lời, cảm giác linh hồn đứt vỡ truyền đến khiến cho Diệp Hoàn Sinh ngã ngồi dưới đất. Lúc trước hắn đã bị thương trong chiến đấu, bây giờ linh hồn thương tổn xung kích suýt chút nữa là lấy luôn mạng của hắn.
Diệp Khuynh Tư vẫn chưa thể hồi phục tinh thần, ngược lại Chiến Đình Ô Thú ý thức được chủ nhân gặp nguy hiểm, nhanh chóng xoay người chạy ra ngoài thành.
Bốn đầu Hồn sủng Bàn Mộc Linh, Linh Âm Thiếp, Liệt Dương Đồng và Ám Hỏa Thiên Ma lập tức theo sát phía sau Chiến Đình Ô Thú, chúng nó đồng thời niệm chú ngữ ngăn cản nguyên thủ Ô Bàn truy kích.
Nguyên thủ Phan Quân không thèm quản đám Hồn sủng của Diệp Khuynh Tư công kích, ra lệnh cho Tứ Mục Cương Thiết ma ưng đuổi theo Diệp Khuynh Tư đang chạy trốn.
Chiến Đình Ô Thú chỉ là Hồn sủng sơ đẳng Bất Hủ, bất luận tăng tốc như thế nào cũng không thể thoát khỏi Tứ Mục Cương Thiết ma ưng truy kích. Chỉ vài giây sau đã bị đối phương đuổi kịp, khoảng cách song phương cách nhau không tới ngàn thước.
Diệp Khuynh Tư quay đầu nhìn lại phát hiện Tứ Mục Cương Thiết ma ưng càng lúc càng gần, khí tức tử vong lạnh băng ập tới dọa cho nàng sợ hãi tái mặt.
"Khuynh Tư, đến nơi đây!"
Bỗng nhiên một thân ảnh quen thuộc xuất hiện ở phía trước Diệp Khuynh Tư.
Trong tầm mắt Diệp Khuynh Tư từ từ hiện ra thân ảnh Liễu Băng Lam, không ngờ vào lúc này nàng vẫn còn dư lực chạy đến cứu viện.
Thực lực Liễu Băng Lam cũng không thể đối phó Tứ Mục Cương Thiết ma ưng, trong lúc Diệp Khuynh Tư còn đang nghi ngờ, do dự không biết có nên chạy tới đó hay không. Lúc này nàng bỗng nhiên phát hiện phía sau lưng Băng Lam xuất hiện một gã nam tử mặt mày kiên nghị, khí chất bình ổn như núi.
Có lẽ gã nam tử này không muốn người ta nhìn thấy bộ dạng của mình, toàn thân hắn khoác áo choàng thật lớn, ngoài ra còn đeo một cái mặt nạ hình thù kỳ quái.
Bên cạnh nam tử đang đứng một con Chiến Hổ màu đen, chung quanh thân thể nội liễm khí tức hắc ám nồng đậm.
Gã nam tử chỉ tay về phía nguyên thủ Phan Quân, trong mắt hắn tràn ngập lửa giận tựa như gặp phải kẻ thù truyền kiếp.
"Rống rống rống!"
Chiến thú Mặc Dã bên cạnh hắn đột nhiên biến mất, lấy tốc độ cực nhanh lao tới đối phương.
Diệp Khuynh Tư chỉ cảm thấy một trận năng lượng hắc ám gào thét bay qua người mình, khi nàng quay đầu lại lập tức kinh hãi khi thấy chiến thú Mặc Dã đã bắt đầu chém giết điên cuồng với Tứ Mục Cương Thiết ma ưng. Khí thế của nó dũng mãnh, hung hăng, lực lượng cường đại không kém gì đối phương. Cho dù địch nhân là Tứ Mục Cương Thiết ma ưng cao đẳng Bất Hủ cũng không hề sợ hãi.
"Xẹt xẹt!"
Trảo nhận đen nhánh không ngừng chém tới Tứ Mục Cương Thiết ma ưng. Tứ Mục Cương Thiết ma ưng bị đánh bất ngờ còn chưa kịp chuẩn bị phòng ngự, hai đạo Nhật Miện liệt trảo đã lướt qua người nó tạo ra hai vết thương sâu hoắm, kéo dài suốt nửa thân thể.
"Nghệ!"
Tứ Mục Cương Thiết ma ưng tức giận vỗ cánh điều chỉnh thăng bằng, sau đó thi triển kỹ năng bắn ra vô số lông chim lập lòe hàn quang.
Những cọng lông chim này bay lượn tốc độ cao rồi đột nhiên chuyển hướng bắn tới Liễu Băng Lam và Diệp Khuynh Tư. Không ai nghĩ tới đến giờ phút này, nguyên thủ Phan Quân vẫn muốn giết chết hai nữ nhân kia.
Ánh mắt chiến thú Mặc Dã lạnh lùng ngó chừng đối phương, bốn chân bỗng nhiên đạp mạnh xuống đất thả ra một trận khí lãng đen nhánh. Luồng khí lưu mạnh mẽ nhanh chóng lan tràn ra bốn phía biến thành vòi rồng màu đen khổng lồ.