Sủng Mị

Chương 1705: Hai gã Ma Nhân




Sau khi nàng ra lệnh một tiếng, tất cả Hỏa hệ Hồn sủng đồng loạt niệm chú ngữ. Lực lượng hỏa diễm biến thành từng đợt sóng lửa cuốn tới quân đoàn Hoa yêu.

"Vù vù vù!"

Hỏa diễm quay cuồng, Hỏa long gầm thét vang trời.

Năng lượng nóng rực điên cuồng càn quét không gian, quân đoàn Hoa yêu không thể chịu nổi kỹ năng Hỏa hệ công kích bắt đầu khô héo. Không ít Hoa yêu đã bị ngọn lửa đốt thành tro tàn.

Biển lửa liên tục áp tới, Thực Vật giới Hồn sủng sợ hãi nhất chính là hỏa diễm. Quân đoàn Hỏa phái cùng nhau buông thả kỹ năng Hỏa hệ đã tạo ra lực sát thương kinh khủng đối với chúng nó.

Hỏa diễm thiêu đốt trong thời gian rất lâu, Hoa yêu không ngừng khô héo, rũ rượi, mất đi sức sống nằm rạp xuống đất.

Ánh mắt Hỏa phu nhân ngó chừng biển lửa chói sáng phía trước mặt, trong biển lửa loáng thoáng có thể thấy được rất nhiều Hoa yêu đau khổ giãy dụa thân thể, cố gắng tránh thoát không cho hỏa diễm bám vào người.

"Chuyện gì?"

Hàn chưởng môn cau mày hỏi.

"Đám Hoa yêu này có Thủy thuộc tính, cho nên sức miễn dịch đối với năng lượng Hỏa hệ tương đối cao. Người của ta không thể giết chết quá nhiều."

Hỏa phu nhân tức giận nói.

"Vậy cần phải bao lâu mới có thể tiêu diệt chúng nó?"

Hàn chưởng môn hỏi.

"Không biết, những con Hoa yêu đầu lĩnh kháng tính rất cao, hỏa diễm chưa chắc giết được."

Hỏa phu nhân nhíu mày lo lắng.

"Đáng giận, nếu không phá vỡ rừng rậm Hoa yêu, quân đoàn của chúng ta sẽ bị toàn diệt."

Hàn chưởng môn tức giận nói.

Hỏa phu nhân cười lạnh liếc nhìn Hàn chưởng môn, mở miệng nói:

"Ngươi cho rằng ta không cố gắng sao? Bản thân ta muốn hỏi Hàn chưởng môn, đại quân Yểm Ma là từ đâu tới, quân đoàn Hoa yêu lại từ đâu tới? Chẳng lẽ ngươi chưa có điều tra tình huống rõ ràng đã bảo mọi người chạy tới đây bán mạng?"

"Ta... ta làm sao biết được?”

Hàn chưởng môn cũng nổi giận mắng lại.

Đại quân Yểm Ma đúng là cường thế, một đường xung phong chém giết trên chiến trường như chỗ không người. Thời gian chỉ mới qua vài phút, nhưng chúng nó đã chia cách quân đoàn chinh phạt, lại còn điên cuồng tàn sát tạo cơ hội cho Tân Nguyệt quân lật ngược tình thế.

Cộng thêm quân đoàn Hoa yêu mai phục khiến cho đám tướng lĩnh không kịp ứng phó, binh chết, tướng bị thương, hàng loạt sĩ quan chỉ huy trúng độc. Quan trọng nhất là trận thế của liên minh chinh phạt đã bị rối loạn triệt để.

Ánh mắt Hàn chưởng môn và Hỏa phu nhân nhìn xuyên qua rừng rậm Hoa yêu bị vây trong biển lửa. Thế nhưng, đến tận lúc này chúng nó vẫn tìm cách giết chết binh lính của bọn họ, có không ít Hoa yêu cường đại còn sử dụng phương đồng quy vu tận.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền vào tai tất cả mọi người. Trong thời gian ngắn ngủi này, một phần ba quân đoàn của bọn họ sẽ bị tổn thất bao nhiêu?

Bọn họ căn bản không thể nào biết được, cũng không có dũng khí xâm nhập quân đoàn Hoa yêu. Bởi vì hai cỗ lực lượng khổng lồ là quân đoàn Yểm Ma và Tân Nguyệt quân đang chạy đến cứu viện.

"Tại sao lại biến thành như vậy?"

Tằng Long khống chế Kim Xà Long lùi lại một đoạn khá xa, trên mặt lộ vẻ không dám tin tưởng nhìn vào bãi chiến trường hỗn loạn không chịu nổi.

Kim Xà Long hiện tại cũng bị thương tổn không nhẹ, cả người dính đầy máu khô.

Tằng Long rời khỏi chiến trường không phải muốn cứu viện quân đoàn chinh phạt, mà là vì hắn và Kim Xà Long đã bị chiến thú Mặc Dã ép lùi. Ngay cả Kim Xà Long cũng thương tích đầy mình, rốt cuộc không còn sức lực chống đỡ.

Chiến Dã không có ý định bỏ qua cho Tằng Long, trực tiếp tăng tốc đuổi theo xông vào trong đại quân đông nghịt. Cỗ khí thế cuồng dã này làm cho Tằng Long sắc mặt đại biến.

Hỏa phu nhân và quân đoàn Hỏa phái dùng thời gian rất lâu mới thanh trừ toàn bộ Hoa yêu quấy rối bên trong trận hình phe mình.

Nhưng mà, sau khi không còn Hoa yêu che chắn tầm mắt, tất cả thành viên liên minh chinh phạt rốt cuộc thấy được thảm trạng ngoài sức tưởng tượng.

Khắp nơi chỉ còn lại mảnh đất khô cằn, khói bụi mịt mù lượn lờ trên những cỗ thi thể nát bét. Có Xà Long bị xé thành hai mảnh, có Cự thú bị chặt mất tứ chi, có vô số quái điểu bị đốt trụi lông nằm gục trên mặt đất... hài cốt, tro xương vươn vãi khắp nơi.

Tóm lại, cho dù là nhân loại hay là Hồn sủng cũng không có bất kỳ tính mạng nào còn sống.

Ánh mắt tất cả bọn họ lâm vào mê mang.

Hình ảnh này vốn nên phát sinh bên phía lãnh thổ Tân Nguyệt Địa mới đúng. Bởi vì bọn họ là liên minh chinh phạt, bọn họ có binh lực chiếm ưu thế tuyệt đối, lại có tám thế lực lớn quyền uy tột đỉnh làm chỗ dựa.

Nhưng mà không ai nghĩ tới cảnh tượng thê thảm như vậy lại rơi vào phe mình.

Đại quân Yểm Ma từ không gian thứ nguyên xông tới, quân đoàn Hoa yêu mai phục dưới lòng đất, cộng thêm Tân Nguyệt quân phối hợp tiến công tạo thành làn sóng đả kích mang tính hủy diệt. Chiến cuộc đã không còn nằm trong tay liên minh chinh phạt, chính bọn họ lại là bên yếu thế chờ đợi đối phương xâm lược.

Từng người một ngẩng đầu nhìn lên, bốn phía toàn là ma diễm thiêu đốt hừng hực.

Quân đoàn Yểm Ma đã sắp hàng chỉnh tề, khí thế bàng bạc áp xuống quả thật có lực chấn nhiếp rất lớn.

Ở phía trước đội hình Yểm Ma là Ngân Sắc Ma Nhân kiêu ngạo tới cực điểm, hắn trôi nổi ở giữa không trung dõi mắt nhìn xuống bọn họ.

Đây là Ma nhân, cũng chính là Bán Ma Bạch Ngữ tiếng tăm lừng lẫy khắp đại lục.

Những nhân vật cấp chưởng môn đã gặp hắn tại hội nghị Lưỡng Khôn sơn, nhưng bọn họ không ngờ thực lực của hắn lại kinh khủng như thế. Lúc nãy chính hắn một mình đi trước mở đường, toàn bộ tướng lĩnh và cường giả đều bị ép lui, không chết cũng trọng thương chạy trốn.

Thời điểm một thành viên Dị Nhân tộc thi triển ra toàn bộ lực lượng đúng là thế mạnh không thể đỡ, cường đại đến mức một kỹ năng buông xuống có thể hủy diệt ngàn quân.

Một mình Bán Ma Bạch Ngữ đã khiến cho liên minh chinh phạt lòng quân dao động, thế mà bây giờ ở bên cạnh hắn chính là một gã Ma nhân càng thêm kinh khủng. Chỉ cần nhìn hắn một cái là người ta phải run rẩy sợ hãi, kinh hồn tán đảm.

Thân thể hắn một nửa là màu đen, nửa kia là màu bạc, đứng ở trong đại quân Yểm Ma chẳng khác gì Ma vương giáng thế.

Một đám Ngân Yểm Ma vô cùng cung kích đứng sau lưng hắn, hình dáng chúng nó cũng giống y hệt Song Tà ma nhân, tựa như là cái bóng của hắn. Nhưng chuyện làm cho người ta rung động nhất là toàn bộ Ngân Yểm Ma đều là cấp Bất Hủ, đây là khái niệm gì chứ?

Không thể nghi ngờ, gã Ma nhân đen trắng phân minh kia chính là thống soái của đại quân Yểm Ma.

Trong truyền thuyết, vương giả Tân Nguyệt Địa cũng là một Ma nhân. Nhưng hắn chỉ là Ngân Sắc Ma Nhân, không có gì khác biệt.

Hiện tại ở phía đối diện mười mấy vạn người lại là Song Tà ma nhân, hai loại ma diễm đen trắng vô cùng bắt mắt, muốn không tin cũng không được. Đặc biệt là cỗ tà khí tràn ngập thiên địa, bao quát toàn bộ diện tích Đông Cuồng Lâm quan ải. Cặp Ma nhãn vô tình quét qua như muốn thôn phệ linh hồn những kẻ phản nghịch.

Chỉ riêng khí thế đã chứng minh Song Tà ma nhân cường đại và đáng sợ chí cực. Thời điểm quân đoàn Mục Toản thấy hắn liền kinh hãi da đầu tê dại. Bởi vì lúc nãy bọn họ là mục tiêu đầu tiên bị Song Tà ma nhân tru diệt.

Tên này rõ ràng là không muốn thoát khỏi vòng vây, cứ chỗ nào nhiều người là cắm đầu lao tới, sau đó tận lực phóng hỏa giết người. Số lượng binh sĩ và tướng lĩnh chết trong tay căn bản đếm không xuể, chắc chắn là nhiều hơn Mục Thanh Y gấp mấy lần.

Quân đoàn Mục Toản là phe phái bị phân cách nghiêm trọng nhất, có tới hai phần ba binh sĩ bị đại quân Yểm Ma tiêu diệt. Sau đó một phần không nhỏ lại bị quân đoàn Hoa yêu ngăn cản không cho đồng đội cứu viện, cuối cùng chết thảm trong đại dương ma diễm hoặc là Hoa đằng kịch độc.

Có thể nói là hai người Sở Mộ và Mục Thanh Y đả kích quân đoàn Mục Toản cực kỳ nghiêm trong, gần như là toàn quân bị diệt.

Đáng buồn nhất chính là Mục Toản còn bị tiểu Chập Long dây dưa, Liệt Diễm Giáp thú cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh bi thảm, trở thành một bữa ăn ngon trong miệng tiểu Chập Long.

Thời điểm Mục Toản và Hỏa phu nhân vụng trộm đã bị Ám Thương Vương miểu sát một đầu Thánh quang Giác thú trung đẳng Bất Hủ, bây giờ lại bị giết một đầu Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ nữa. Hắn chỉ còn lại có mấy con Hồn sủng sơ đẳng Bất Hủ, xem như bị đá văng ra khỏi hàng ngũ cấp chưởng môn.

Hơn nữa, linh hồn bị thương tổn nặng nề, phải nghỉ ngơi vài năm mới có cơ hội khôi phục.

Sau này rất khó tiếp tục tu luyện, không cần phải nói đến đột phá cảnh giới.

Quân đoàn đã bị toàn diệt, tộc trưởng Mục Toản trọng thương gần chết. Sau này địa vị Mục Toản nhất mạch tại Mục Thị thế triều rơi xuống mấy cấp, chỉ có thể tính là thế gia bình thường.

Đây lại là một đả kích trầm trọng đối với Mục Toản nhất mạch.

"Tộc trưởng, chúng ta… chúng ta làm sao bây giờ?"

Mục Nghiễm Tuyết đỡ lấy Mục Toản mặt mày tái nhợt, giọng nói mất tự chủ không ngừng run rẩy.

Sắc mặt Mục Toản âm trầm tới cực điểm, đây vốn là một khối địa cảnh cấp ba nho nhỏ, không thể so sánh với thế lực trong tay hắn.

Nhưng mà Mục Toản nhất mạch lại thất bại ở nơi này, chỗ tốt còn chưa có đã hao binh tổn tướng. Bản thân hắn là tộc trưởng cũng bị thương tổn hai hồn, tổn thất cỡ này làm sao bù đắp?

"Tại sao người này có thể khống chế quân đoàn Yểm Ma? Những con Yểm Ma kia rõ ràng là không có ký kết hồn ước với nhân loại, tại sao chúng nó cam tâm tình nguyện chiến đấu cho hắn?"

Ánh mắt Hàn chưởng môn ngơ ngác nhìn tới đại quân Yểm Ma, gần như là gào khản cổ họng.

Đây là một đám Yểm Ma hoang dã không khác gì Yểm Ma vô chủ sống tại lãnh thổ Thứ Nguyên. Dưới tình huống bình thường, chúng nó hẳn là tử địch với nhân loại, không thể nào nghe theo mệnh lệnh người khác.