Ma diễm bùng cháy, vạn vật câu diệt.
Quân đoàn chinh phạt lập tức rơi vào tình trạng hỗn loạn. Đừng nói là Hồn sủng cấp chúa tể và đế hoàng, ngay cả cấp Bất Hủ cũng khó thể chịu đựng nổi lực lượng ma diễm bá đạo này.
Cả quân đoàn vội vã thối lui, nếu chậm chân nhất định là bị đốt thành tro bụi.
Sở Mộ thu hồi lĩnh vực co rút lại, điều khiển hai loại ma diễm xoay vòng chầm chậm quanh thân mình.
Một đường hắn bay tới, đại quân chinh phạt hỗn loạn triệt để. Thân thể và linh hồn hóa thành hư ảo ở trong lĩnh vực Song Tà ma diễm.
Khí thế Sở Mộ không ngừng dâng cao, thế như chẻ tre xông thẳng ra ngoài.
Sở Mộ dẫn theo Mục Thanh Y bay một đường thẳng tắp rời khỏi trận doanh địch nhân, nhanh chóng hội hợp với đại quân Yểm Ma.
Cái này gọi là tận cùng tức phản, liên minh chinh phạt bao vây Sở Mộ và Mục Thanh Y hồi lâu không thể giết chết bọn họ. Bây giờ tình huống đảo chiều, Bạch Ngữ bay ở phía trước, chỉ huy đại quân Yểm Ma đại khai sát giới.
Bạch Ngữ hung tàn không thua gì Sở Mộ, chung quanh còn có đội ngũ Yểm Ma cấp Bất Hủ ra sức mở đường. Địa phương bọn họ đi qua tuyệt đối không lưu lại người sống. Cho dù người ngăn cản trước mặt là cường giả Bất Hủ cũng chỉ là vô nghĩa.
Đại quân Yểm Ma từ bên sườn bắc đánh thẳng vào trong quân đoàn chinh phạt, các loại ma diễm đủ màu sắc thi nhau nổ tung, chiếu sáng một góc trời.
"Quân đoàn Đấu sư trung bộ tử thủ, ngàn vạn lần không thể để cho bọn họ phân liệt trận hình chúng ta."
Chưởng môn Thần Tông - Hàn Nham đang chỉ huy chiến đấu vội vàng hô to.
Đám Yểm Ma không biết từ đâu đến này có ý đồ quá mức rõ ràng, chính là muốn xuyên thủng cánh hông của quân đoàn chinh phạt, mạnh mẽ phân cách trận hình liên kết của bọn họ. Sau đó lấy tốc độ nhanh nhất tiêu diệt hết từng mảng quân rời rạc.
Nếu như kế hoạch này thành công, vậy thì liên minh chinh phạt sẽ tổn thất thảm trọng. Ngoài ra còn có khả năng bị quân đoàn phòng thủ Đông Cuồng Lâm quan ải vồ ngược lại.
Đội quân tiên phong của liên minh chinh phạt tiền là Quỷ phái và Xà Long phái đã bị tiêu diệt từ sớm. Chuyện này làm cho lực lượng tiến công của liên minh chinh phạt suy yếu nghiêm trọng, bây giờ đại quân Yểm Ma xuất hiện tăng cường lực chiến đấu của Đông Cuồng Lâm quan ải, thế trận song phương thoáng cái đã đảo ngược hoàn toàn. Một khi hai cỗ lực lượng này liên hợp với nhau, đến lúc đó liên minh chinh phạt khẳng định bại trận.
Chưởng môn Hàn Nham cũng không hiểu nổi tại sao tình hình chiến đấu bỗng nhiên trở nên bi quan như thế, đây vốn là một trận chiến hoàn toàn áp đảo kia mà?
"Hàn chưởng môn, bọn họ ngưng tụ không nổi!"
Một gã tướng lĩnh lo lắng hồi báo.
Tốc độ đại quân Yểm Ma phân cách chiến trường rất nhanh. Các tướng lĩnh liên minh phản ứng không chậm, tất cả quân đoàn đều có người chỉ huy, lấy cao thủ cấp chúa tể làm đội trưởng ngưng kết thành trận hình vững chắc.
Nhưng mà không biết chuyện gì xảy ra, tình huống liên quân chinh phạt thật sự quái dị. Những quân đoàn bị tách ra không thể nào di động tập trung một chỗ, không phải là bọn họ tinh thần hoảng loạn không nghe lệnh chỉ huy. Mà bởi vì bọn họ …
"Chuyện gì xảy ra, năng lực chỉ huy cũng không có?"
Hàn Nham cực kỳ tức giận, lớn tiếng trách mắng.
"Hàn chưởng môn, mỗi quân đoàn, mỗi đội ngũ Hồn sủng đều có tướng lĩnh chỉ huy, năng lực của bọn họ rất đáng tin cậy. Nhưng mà không biết tại sao người của chúng ta không thể di động, hình như đang bị thứ gì đó trói lại!"
Một gã tướng lĩnh nói.
Hàn Nham nhíu chặt chân mày, trong lòng nghi ngờ vạn phần, cố gắng suy nghĩ tìm hiểu nguyên nhân.
Ngay lúc này, mặt đất khu vực bên cạnh hắn đột nhiên nứt ra một khe hở nhỏ.
Từ dưới đất trồi lên một sợi Hoa đằng mỏng manh, cành hoa mềm mại nhẹ nhàng trườn trên mặt đất quấn lấy hai đùi gã tướng lĩnh kia.
Gã tướng lĩnh không có chú ý tới điểm này, vẫn tiếp tục nói chuyện với Hàn Nham. Ngay cả Hồn sủng của hắn cũng không nhận thấy sự tình bất thường.
"A … aa … aaa!"
Bỗng nhiên gã tướng lĩnh hét thảm một tiếng.
Hàn Nham giật mình quay đầu lại, lập tức phát hiện gã tướng lĩnh tự nhiên té ngã xuống đất, hai chân của hắn bị một sợi Hoa đằng kéo đi, chui xuống khe hở cách đó không xa.
Hàn Nham ngây ngẩn cả người, còn chưa kịp phản ứng thì từ dưới khe hở phun lên một vòi máu tươi, cảnh tượng cực kỳ đáng sợ.
"Dưới bùn đất có cái gì...?"
Hàn Nham tức giận quát lớn.
Đám tướng lĩnh sợ hãi nhảy lên trên lưng Hồn sủng của mình, lúc này vết nứt dưới chân bọn họ càng lúc càng nhiều. Vô số Hoa đằng nguy hiểm từ dưới đất trồi lên, trườn về phía mọi người.
Tình trạng này không chỉ xuất hiện ở một nơi, mà tất cả quân đoàn chinh phạt đều phát sinh hiện tượng quỷ dị này.
Từ dưới đất trồi lên những cành hoa và dây leo giống như xúc tua ma quỷ, sau đó quấn chặt lấy địch nhân lôi tuột xuống lòng đất ăn gan uống máu.
Một khi bị chúng nó kéo vào trong đất bùn xem như chết chắc rồi, chỉ có lác đác một vài cường giả mới có khả năng bò ngược lên trên.
Đám Hoa đằng này còn chưa phải là nguyên nhân đội quân chinh phạt rối loạn, mà ở khu vực trung bộ đột nhiên xuất hiện một đóa Hoa yêu khổng lồ giống như đại thụ che trời.
Đóa Hoa yêu phân tán vô số dây leo và gai độc ra chung quanh, những sợi Hoa đằng quấn quanh một chỗ tạo thành khu rừng quỷ dị tràn đầy độc tố.
Chính là khu rừng gai tộc này phân cách quân đoàn chinh phạt thành từng mảng, không có cách nào tụ tập lại với nhau.
Vào lúc này đã có chừng một phần ba quân đoàn chinh phạt bị phân liệt, bọn họ đang phải đối mặt với đại quân Yểm Ma hăng hái xung phong.
Đường lui đã bị rừng rậm Hoa yêu phong kín, dưới chân lại có Ma Hoa thực nhân đằng rình rập. Nhưng mà sự tình khiến cho bọn họ tuyệt vọng chính là đại quân Đông Cuồng Lâm quan ải cũng bắt đầu tiến công.
Một phần ba lực lượng liên minh không thể nào chống lại đối phương. Huống chi đại quân Yểm Ma và Hoa yêu bộc phát chiến lực cực mạnh, tốc độ tàn sát còn nhanh hơn quân đoàn nhân loại rất nhiều.
Mười vạn quân đoàn trong khoảnh khắc đã bị giam cầm trong khu vực chật hẹp, quân đoàn Tân Nguyệt từ phía sau không ngừng xung phong liều chết. Có thể nói là đám người này đang lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan.
"Hỏa phu nhân, mau bảo thuộc hạ của ngươi phóng hỏa thiêu đốt Hoa yêu."
Hàn chưởng môn cao giọng nói với Hỏa phu nhân.
Hỏa phu nhân ở trên không trung đã nhìn thấy chiến cuộc thay đổi, nàng đành phải bỏ qua chiến đấu, vội vội vàng vàng bay về phía quân đoàn Hỏa phái.
Hỏa phu nhân vừa mới rời khỏi, Mục Toản lập tức đối mặt với tiểu Chập Long công kích.
Tiểu Chập Long nhìn thấy Hỏa phu nhân rời khỏi chiến trường, nhất thời nhếch miệng để lộ ra hàm răng lởm chởm, bóng loáng “mỉm cười thân thiện” với Mục Toản và Giáp thú.
Mục Toản cũng không ngốc, hắn và Hỏa phu nhân liên thủ đối phó tiểu Chập Long còn không chiếm được tiện nghi. Bây giờ chỉ còn lại một mình hắn, tiếp tục lưu lại nơi này chẳng phải là muốn chết sao?
Lúc nãy Mục Toản đã muốn trở về quân đoàn của mình, bởi vì Sở Mộ và Mục Thanh Y hãm thân vào trong đó bị thuộc hạ của hắn vây kín. Đây là cơ hội hiếm có bắt giữ Sở Mộ và Mục Thanh Y. Nhưng mà tiểu Chập Long lại quấn lấy không tha làm cho hắn cực kỳ phiền não.
Hỏa phu nhân không nói một câu đã rút lui, tâm tình Mục Toản càng thêm buồn bực, đồng thời cũng rất là sợ hãi. Những đầu Hồn sủng sơ đẳng Bất Hủ của hắn đã bị thương nặng, chỉ dựa vào một mình Liệt Diễm Giáp thú không thể nào đấu lại U Linh Chập Long.
"Hỏa phu nhân, ngươi động tác nhanh một chút, ta không cầm cự được quá lâu!"
Mục Toản dùng tinh thần âm nói với Hỏa phu nhân.
Hỏa phu nhân không trả lời, nàng tập trung tinh thần suất lĩnh đội ngũ Hỏa phái bắt đầu tiến công quân đoàn Hoa yêu.