Sủng Mị

Chương 1690: Tà miếu cổ quái




Hai người vừa đi vừa nói chuyện, xuyên qua Yểm Ma thủ vệ xếp hàng chỉnh tề tới một cây cầu đá khổng lồ, điểm cuối là một cái hang động quỷ khí dày đặc. Sở Mộ thấy được một đám Yểm Ma màu bạc thủ vệ hai bên hang động, không ngờ nổi toàn bộ chúng nó đều có thực lực cấp Bất Hủ.

"Kiệt kiệt kiệt kiệt!"

Đám Yểm Ma phát ra tiếng cười quỷ dị, không biết là muốn chào hỏi hay là chất vấn.

Bạch Yểm Đế dẫn Sở Mộ và Bạch Ngữ tiếp tục đi tới, đám Ngân Yểm Ma cấp Bất Hủ lập tức chuyển ánh mắt ngó chừng hai người Sở Mộ và Bạch Ngữ này. Bởi vì chúng nó nhận thấy đây là hai gã nhân loại, vốn không nên xuất hiện ở nơi này.

Phía trên đầu đội ngũ Ngân Yểm Ma cấp Bất Hủ này còn có một lão ma thả ra khí tức càng thêm cường đại.

Đây không phải là Yểm Ma Thống trị giả, mà là một đầu Yểm Ma đã sống tại nam Cấm Vực từ rất lâu. Đồng thời nó cũng là một trong những thành viên được chủ nhân Cấm vực phái đến hỗ trợ khuếch trương lãnh thổ Yểm Ma. Thời điểm đó, thực lực nó là mạnh nhất trong đội ngũ Yểm Ma nhận lệnh xuất quân.

Nó chính là một trong những thành viên Yểm Ma cùng Bạch Ngữ tiến vào Tà miếu, sau khi nhận được lợi ích tăng cường lên tới cấp Bất Hủ.

Lão ma hiển nhiên là nhận ra Sở Mộ, từ trên tế đàn hạ xuống thi lễ với hắn.

"Bạch Nhất đâu?"

Sở Mộ mở miệng hỏi.

Yểm Ma Thống trị giả là thuộc hạ được Sở Mộ coi trọng nhất, tên đó thiên phú ưu việt, năng lực thống trị cũng là cường hạng, mạnh hơn những Yểm Ma khác rất nhiều.

Hơn nữa, tất cả phương diện cần phải có của Yểm Ma nhất tộc đều xuất hiện trên người nó, bao gồm xảo trá, hèn hạ, cơ trí, khát máu, bá đạo … cơ hồ không sót thứ gì.

Yểm Ma Thống trị giả không giống những Yểm Ma khác, từ đầu đến cuối nó chỉ có một tôn chỉ duy nhất. Chính là đánh không lại thì bỏ chạy, đánh thắng được lập tức nhào tới chà đạp đối phương.

Chỉ riêng điểm này đã vượt xa những Yểm Ma chỉ biết liều mạng chiến đấu nhiều lắm, nhờ đó khả năng sinh tồn của nó cũng cao hơn. Nó giảo hoạt hơn cả nhân loại giảo hoạt nhất, ác độc hơn cả những kẻ ác độc nhất, chính vì thế nó mới sống tốt, sống khỏe trong Yểm Ma nhất tộc vốn là thế giới mẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu.

Tại Yểm Ma nhất tộc, tất cả những kẻ sống sót đều là cường giả. Yểm Ma Thống trị giả lại càng tôn thờ điểm này, Sở Mộ tin tưởng thời điểm tên này tử vong chắc chắn toàn tộc Yểm Ma không còn mấy con sống sót. Mà địa vị của nó hiện tại đã chứng minh rõ ràng quan điểm kia vô cùng đúng đắn.

"Khặc khặc!"

Lão ma đang định trả lời thì cách đó không xa truyền đến thanh âm Yểm Ma chói tai.

"Kiệt kiệt kiệt!"

Sở Mộ biết chủ nhân của tiếng gào khó nghe kia, không bao lâu sau lại có một bóng dáng Sở Mộ từ xa bay tới. Vẻ mặt tên này rất là kích động vòng tới vòng lui chung quanh Sở Mộ, liên tục gào lên mấy tiếng khó hiểu.

Đám Yểm Ma cấp Bất Hủ cảm thấy nghi ngờ trong lòng, không rõ tại sao Yểm Ma Thống trị giả lại bay tới bay lui bên cạnh một gã nhân loại như thế. Hơn nữa, tên này có ý nịnh bợ, hình như khiêm tốn hơi quá mức thì phải?

"Tốt lắm tốt lắm, ta không có thời gian nói nhảm!"

Sở Mộ tới đây là vì chính sự, không rảnh rỗi tới mức dài dòng với Yểm Ma Thống trị giả.

Yểm Ma Thống trị giả lập tức nghiêm sắc mặt, sau đó gào lên một tràng dài hỗn loạn đối với đội ngũ Yểm Ma thủ vệ. Ý tứ đại khái là nói cho chúng nó biết Sở Mộ là lão đại của mình, ra lệnh cho tất cả phải nghe lệnh lão đại.

Yểm Ma Thống trị giả sống trong thế giới nhân loại mấy năm không học được bao nhiêu điểm tốt, chỉ có tính lưu mạnh là bị lây nhiễm nghiêm trọng. Chuyện này thật ra là phải quy công cho Trữ Mạn Nhi, thường xuyên dẫn theo đám ma quỷ này đi dạo trên phố.

Sở Mộ nói mục đích của mình cho Yểm Ma Thống trị giả nghe, bảo nó mau chóng điều động quân đoàn tới hỗ trợ Tân Nguyệt Địa.

Yểm Ma Thống trị giả vừa nghe có chiến tranh quy mô lớn, cặp mắt lập tức lóe sáng ma diễm, khí thế hăng hái bừng bừng.

Sở Mộ không biết Yểm Ma Thống trị giả tu luyện tại Thánh vực ngày qua ngày nhàm chán, khô khan vô vị. Bây giờ đột nhiên có cơ hội đi đến thế giới nhân loại giương oai, nó làm sao không kích động, không vui vẻ chứ?

Tà miếu tọa lạc ở sâu trong Ma Quỷ sơn, nơi này tà khí lượn lờ, năng lượng hắc ám nồng đậm như thực chất. Trong phương viên mấy trăm dặm không có sinh vật khác tộc nào sống nổi.

Trong quá trình Sở Mộ và Bạch Ngữ bay tới Tà miếu, khí tức chung quanh càng lúc càng đậm khiến hắn cảm thấy tương đối khó chịu.

Sở Mộ có huyết thống Hắc Yểm Ma, chính là đại biểu tối cao trong Yểm Ma tộc.

Thế mà khí tức từ Tà miếu phát ra làm cho hắn cảm thấy sợ hãi, tinh thần chao đảo. Từ đó có thể thấy được Tà miếu không hổ danh với một chữ Tà, không biết trong đó ẩn chứa bí mật đáng sợ cỡ nào.

Tà miếu được xây dựng bằng một loại nham thạch màu đen, rất khó đoán ra đẳng cấp cụ thể. Nhưng lực lượng cấp Bất Hủ đánh xuống chỉ tạo ra được dấu vết mờ nhạt, rồi nhanh chóng biến mất không chút vết tích. Tà miếu cấu tạo hình thù kỳ dị, nhìn qua rất khác biệt khi so với nhận thức của nhân loại.

Ví dụ như thế giới nhân loại là xã hội cộng đồng, bất kỳ nơi nào cũng xuất hiện thôn xóm, làng xã, thành thị, cung điện, lầu các …v…v đây là minh chứng của nền văn minh nhân loại, hoàn toàn khác biệt với những chủng tộc khác.

Về phần Tà miếu thật sự cổ quái, vừa nhìn đã biết không phải do nhân loại kiến tạo. Tất cả kiến trúc, tường thành đều có hình dạng đặc thù, phía trên không ngừng tỏa ra ma diễm đủ màu sắc. Từ đằng xa nhìn lại giống như một đại dương bốc cháy, từng đợt từng đợt sóng lửa liên tục bộc phát khiến cho lòng người khiếp sợ.

Bức tường chung quanh Tà miếu vẫn luôn tồn tại kết giới vững chắc, trên đời này không có lực lượng gì có thể phá hủy.

Bên trong Tà miếu là khu vực phong bế tương tự mê cung, nếu không có người dẫn đường rất dễ bị lạc, mất phương hướng rồi chết dần chết mòn trong đó.

Bạch Ngữ nói cho Sở Mộ biết, lần đầu tiên hắn tiến vào Tà miếu đã bị vây khốn suốt bốn tháng.

Bạch Ngữ bây giờ đã tương đối hiểu rõ nơi này. Nếu không, hắn sẽ không dám dẫn Sở Mộ tiến vào địa phương cổ quái này. Bởi vì bọn họ không có thời gian hao phí, Tân Nguyệt Địa ngoài ra rất cần bọn họ trở về chi viện.

"Chúng ta đi dạo một vòng là tốt rồi."

Sở Mộ nói.

Hắn không có dự định tiến vào quá sâu, trong Tà miếu tồn tại khí tức quá mức dày đặc, cứ tiến thêm vài trăm thước nồng độ lên tăng thêm một ít. Rất khó tưởng tượng ở trong Tà miếu ẩn giấu bí mật kinh thế hãi tục cỡ nào, mà tất cả kiến trúc đều chứa đựng lực lượng kinh khủng như vậy. Nếu như Thiện Ác nữ vương xuất hiện tại nơi này hẳn là hưng phấn không thôi, nghĩ tới bộ dạng tham lam hấp thu khí tức tà ác của nàng làm cho Sở Mộ thật sự nhức đầu.

Sở Mộ đi dạo một vòng bên ngoài Tà miếu, hắn tin tưởng phía sâu trong kia ẩn giấu bí mật động trời. Hơn nữa, huyết thống Hắc Yểm Ma trên người hắn chính là xuất phát từ Tà miếu, sau này có thời gian hắn nhất định sẽ tới đây tìm hiểu cẩn thận một phen.

Chỉ tiếc là hiện tại hắn không có thời gian, chiến tranh Tân Nguyệt Địa đã lửa sém lông mày, có thể bộc phát bất kỳ lúc nào.

Hồi lâu sau, Sở Mộ và Bạch Ngữ quay trở lại Ma Quỷ sơn. Yểm Ma Thống trị giả đã lựa chọn ra một quân đoàn Yểm Ma tinh nhuệ sẵn sàng chờ lệnh.

Ma Quỷ sơn là mảnh đất khô cằn, phía trên đó xuất hiện vô số Yểm Ma đông chi chít, sắp hàng chỉnh tề tạo thành cảnh tượng vô cùng tráng quan.

"Chúa tể Yểm Ma có ít nhất ba ngàn."

Thời điểm Bạch Ngữ thấy đội hình khí thế cường đại kia cũng bị chấn kinh.

Yểm Ma thế triều có thể phái ra ba ngàn Yểm Ma cấp chúa tể đúng là nằm ngoài dự liệu của Sở Mộ. Đây là một cỗ trợ lực rất lớn đối với Tân Nguyệt Địa, phải biết rằng Yểm Ma là Hồn sủng đa thuộc tính, chiến lực mạnh hơn những sinh vật ngang cấp gấp hai, ba lần. Vì thế, ba ngàn Yểm Ma chúa tể có thể phát huy lực lượng tương đương với quân đoàn gần vạn chúa tể.

Ngoại trừ cái đó ra, Yểm Ma Thống trị giả còn triệu tập đại quân năm vạn Yểm Ma đế hoàng, cỗ lực lượng này sẽ tạo thành tính uy hiếp rất lớn đối với quân đoàn nhân loại.

Bạch Ngữ thấy quân đoàn Yểm Ma đông đảo như thế, trong lòng cũng nhẹ nhõm vài phần. Đó là còn chưa tính đến đội ngũ Yểm Ma cấp Bất Hủ, không biết chúng nó sẽ mang đến đả kích kinh khủng cỡ nào với liên quân chinh phạt nếu đột ngột xuất hiện trên chiến trường?

"Bạch Ngữ đại thúc, ta có một ý nghĩ..."

Sở Mộ nhếch miệng cười tà, ánh mắt híp lại nhìn xuống quân đoàn Yểm Ma khí thế nghiêm nghị kia.

Bạch Ngữ quay đầu nhìn sang Sở Mộ, trong lòng thầm nghĩ dù sao mình cũng là nửa nhạc phụ của hắn rồi. Thế mà tiểu tử này vẫn gọi là đại thúc, có nên bảo hắn thay đổi cách xưng hô hay không?

Bạch Ngữ dĩ nhiên rõ ràng quan hệ giữa Bạch Cẩn Nhu và Sở Mộ, chỉ có điều đây là chuyện tình của những người trẻ tuổi, Bạch Ngữ không muốn chen tay vào. Nếu như hai người bọn họ tình đầu ý hợp, sớm ngày kết hôn lại càng tốt.

Bạch Ngữ chỉ quan tâm đến hạnh phúc của nữ nhi, còn vấn đề đa thê kia cũng không thèm để ý. Bản thân hắn đã không tính là nhân loại nữa rồi, cần gì phải nghĩ nhiều cho nó nhức đầu?

"Ý nghĩ gì...?"

Bạch Ngữ nhàn nhạt hỏi.

"Ngươi nắm rõ kết cấu không gian Đệ Nhị và Đệ Tam trọng khôn không?"

Sở Mộ cười nhạt nói một câu.