Sủng Mị

Chương 1652: Tòa Thiên Giới Bi thứ năm




"Ca ca?"

Rốt cuộc Trữ Mạn Nhi không chịu nổi nữa, mở miệng nói chuyện với hắn.

Thanh âm nàng thật nhỏ tựa như bị mùi máu tanh trong gió làm cho sợ hãi.

"Không sao!"

Sở Mộ lên tiếng trấn an nàng.

"Ngươi tức giận?"

Trữ Mạn Nhi bỉu môi hỏi.

"Không có, đang suy nghĩ một chuyện."

Sở Mộ cũng lười quản tiểu nha đầu này, ồn ào cái chuyện kia vốn không có ích lợi gì.

"À, ta đây muốn nói cho ca ca biết một chuyện."

Trữ Mạn Nhi nói nhỏ.

"Ngươi nói đi!"

Sở Mộ vẫn tỏ thái độ lạnh nhạt.

"Hình như gần đây có một tòa Thiên Giới Bi."

Trữ Mạn Nhi nói.

"Thiên Giới Bi, ngươi xác định?"

Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên.

Trữ Mạn Nhi gật đầu xác nhận:

"Thế Chủ Thụ đã truyền lại cho ta vị trí và hình ảnh tất cả Thiên Giới Bi, chung quanh Bạch đảo hẳn là có một tòa Thiên Giới Bi. Nhưng ta không biết đó là Thiên Giới Bi thứ mấy."

Tân Nguyệt Địa có hai tòa Thiên Giới Bi, Lâm thành tại Ô Bàn đại địa có một tòa, Cẩn Nhu công chúa đi tới phía bắc Tranh Minh đại địa cũng thấy một tòa. Bây giờ Bạch đảo xuất hiện một tòa Thiên Giới Bi, như vậy Sở Mộ tổng cộng đã tìm được năm tòa Thiên Giới Bi rồi, hơn nữa hắn còn thu thập đầy đủ những tin tức cần thiết.

Thiên Giới Bi lưu lại ký ức của những sinh vật cổ xưa, bản thân hắn được truyền thừa từ Thiên Giới Bi tây giới. Thú hồn trong Thiên Giới Bi đã chỉ dẫn Sở Mộ tìm tới Phong Điện của Giao Nhân cổ xưa, cũng tường thuật truyền thuyết Thất Tội Hồ, ngoài ra còn có sự kiện vị diện sụp đổ.

Tóm lại rất nhiều mảnh ký ức vụn vặt đang dần dần ghép lại thành một bức tranh viễn cảnh, Sở Mộ đôi khi quên quên nhớ nhớ, không có cách nào hiểu được ý nghĩa Thiên Giới Bi muốn nói.

Tòa Thiên Giới Bi thứ hai tại Vạn Tượng Cảnh đã nhắc đến vấn đề Giao Nhân cổ xưa, nó hướng dẫn hắn đi tới Phong Điện ở trong Đệ Nhị trọng khôn.

Thiên Giới Bi thứ ba ở tại Lâm thành, Sở Mộ đã thấy được trí nhớ Trữ Mạn Nhi. Tin tức cũng không nhiều, nhưng đây là chuyện liên quan trực tiếp đến Thế Chủ Thụ, mức độ ảnh hưởng đối với thế giới vô cùng lớn lao.

Cẩn Nhu công chúa đi tới phía bắc Tranh Minh đại địa nhìn thấy tòa Thiên Giới Bi thứ tư đã xác định truyền thuyết Thất Tội Hồ là chân thật. Đồng thời cũng biết được con đường tìm kiếm tung tích bảy đại chủng tộc Tội Hồ.

Như vậy, Thiên Giới Bi trên Bạch đảo muốn giảng thuật chuyện gì?

Trên hải dương mênh mông xuất hiện một hòn đảo đơn độc, cả hòn đảo chỉ có một màu trắng xóa. Vùng biển bốn phía hòn đảo mọc đầy san hô trắng, mỗi một cây san hô tựa như đóa hoa tuyết đột nhiên trồi lên giữa biển khơi.

Sở Mộ và Trữ Mạn Nhi bay trên không nhìn xuống thấy được một khung cảnh rực rỡ hấp dẫn tầm mắt. Cả hòn đảo đúng là kỳ quan thiên nhiên.

Sở Mộ thấy từng đám quái vật biển di chuyển dưới nước, phía sau những tảng đá ngầm cũng có không ít Thủy hệ Hồn sủng ẩn núp.

"Ca ca, Thiên Giới Bi ở trên Bạch đảo."

Trữ Mạn Nhi cảm nhận một lát rồi chỉ về phía hòn đảo.

Sở Mộ bắt đầu hạ thấp độ cao, tiến tới gần Bạch đảo. Khi xuyên qua đám mây mù văn tự, hắn liền thấy một cái đỉnh tháp thật lớn khắc đầu văn tự cổ xưa.

Chỉ tiếc là hòn đảo đã bị thủ hạ Hạo Kiếp hải yêu canh gác chặt chẽ, Sở Mộ không dám mạo hiểm đến gần nơi đó.

"Chúng ta xông vào?"

Trữ Mạn Nhi nhỏ giọng hỏi.

"Chúng nó phòng thủ hải vực rất nghiêm mật, không trung và lục địa cũng có rất nhiều đội quân canh gác."

Sở Mộ nhíu mày suy nghĩ.

Vừa nói xong, Sở Mộ giơ tay lên ngưng tụ một đoàn năng lượng hắc ám nhỏ như viên bi.

Sau đó là hàng loạt viên bi hắc ám xuất hiện, từ từ mở rộng lan tràn ra khắp không gian. Cuối cùng biến thành đám mây màu đen to lớn.

Không bao lâu sau, mây đen nồng đậm đã che khuất mặt biển, khu vực lân cận trở nên mờ mờ đen tối.

"Chúng ta âm thầm lẻn vào!"

Sở Mộ nhỏ giọng nói.

Trữ Mạn Nhi gật đầu, chủ động dán thân thể sát vào người Sở Mộ, hai cánh tay vòng quanh cổ hắn nở nụ cười khả ái.

Trong ngoài Bạch đảo đều có thủ hạ Hạo Kiếp hải yêu canh gác và tuần tra, Sở Mộ lẻn vào nhất định là khó khăn. Thế nhưng, càng khó khăn lại càng thú vị, Trữ Mạn Nhi thích nhất là kiểu trò chơi kích thích thế này.

Sở Mộ vòng tay ôm ngang eo Trữ Mạn Nhi, thân thể từ từ dung nhập vào bóng tối rồi trượt về phía trước.

"Thu liễm khí tức!"

Sở Mộ dặn dò Trữ Mạn Nhi.

"Ừ!"

Trữ Mạn Nhi gật đầu một cái.

Đám mây đen bắt đầu bay qua hòn đảo, Sở Mộ theo đó nhích lại gần bờ biển đầy san hô trắng.

Ở vị trí cách Sở Mộ và Trữ Mạn Nhi không tới mười thước đang có hai con Ngư Kỳ màu vàng kim, chúng nó lấy vây làm cánh trôi nổi ở giữa không trung đi qua đi lại canh gác.

Cặp mắt chúng nó thật lớn, trong lúc di chuyển ngó chừng chung quanh vô cùng cẩn thận.

Sở Mộ ẩn giấu khí tức, âm thầm dò xét hai đầu Ngư Kỳ kia.

Bỗng nhiên một con trong đó nghiêng đầu nhìn về phía Trữ Mạn Nhi.

Đúng lúc Trữ Mạn Nhi đang nhìn nó, thời điểm con quái vật biển vật đột nhiên xoay đầu lại dọa cho nàng sợ hãi hết hồn.

Nàng vội vàng mím môi nín thở, không dám loạn động nữa.

Nếu như làm kinh động hai đầu Ngư Kỳ quái vật này cũng không sao, nhưng nơi này là địa bàn của chúng nó. Một khi mấy ngàn đầu quái vật biển cùng nhau xông tới, Sở Mộ nhất định sẽ gặp phiền toái.

"Cô cô cô!"

Đầu Ngư Kỳ quái vật kia phát ra thanh âm khó nghe, ánh mắt mờ mịt không thể nhận ra chỗ nào khác thường.

Nó không biết rằng chỉ cách đó năm thước đang có hai thân ảnh ẩn trong bóng tối, khi nó xoay qua chỗ khác hai đường viền mờ nhạt từ từ di động về phía trước.

Đám Ngư Kỳ quái vật phân ra tuần tra khắp Bạch đảo, trong đó có không ít quái vật biển thực lực rất mạnh, số lượng có tới ba, bốn ngàn con tạo thành mạng lưới vô cùng chặt chẽ.

"Cô cô cô cô cô cô ~~~!"

"Cô cô cô!"

Sau đó ít lâu, đám Ngư Kỳ quái vật lại phát ra một tràng thanh âm kỳ lạ.

Sở Mộ cho rằng mình đã bị chúng nó phát hiện, đang định hít một hơi lấy khí thế quay đầu chạy trốn bất chợt phát hiện đám Ngư Kỳ quái vật không phải nhắm tới hắn, mà chúng nó đang biến hóa trận hình thủ vệ.

Trận hình thủ vệ đột ngột biến hóa làm cho Sở Mộ lúng túng, cảm giác tương đối nhức đầu.

Bởi vì trước sau trái phải của hắn đúng lúc xuất hiện một nhóm Ngư Kỳ quái vật, ở khoảng cách này chỉ cần Sở Mộ di động sẽ bị phát hiện ngay lập tức.

Kỹ năng ẩn giấu và ngụy trạng chỉ có hiệu quả tốt khi khoảng cách song phương đủ xa, vì thế hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ biết bế hơi tĩnh khí âm thầm cầu xin nữ thần may mắn.

"Ca ca, làm sao bây giờ?"

Trữ Mạn Nhi nhỏ giọng hỏi.

Quanh thân Sở Mộ còn có một bức tường không gian ngăn cản thanh âm và che giấu khí tức, nhỏ giọng trao đổi cũng không gây ra ảnh hưởng gì.

"Trận thế còn có năng lượng không gian dao động, cách một đoạn thời gian sẽ xuất hiện một làn sóng vô hình lướt qua. Nếu như có địch nhân xông vào nhất định sẽ bị phát hiện rất nhanh. Bây giờ đành phải chờ chúng nó thay đổi trận hình tuần tra một lần nữa rồi tính tiếp, vận khí không tốt có khi sẽ bị giam lỏng ở trong này."

Sở Mộ nói.

"Biết rồi, nhưng lúc nãy bộ dạng ca ca khẩn trương đúng là hài hước. Nơi này thật sự thú vị a…aa…aaa!"

Trữ Mạn Nhi nở nụ cười, thả ra một làn hơi thơm tho phả vào mặt hắn.

"Có gì vui mà chơi đùa, đám Ngư Kỳ quái vật ở bên ngoài đảo thực lực không mạnh lắm. Sau khi tiến vào nội đảo nhất định sẽ có quái vật mạnh hơn, chúng ta cũng có thể gặp nguy hiểm."

Sở Mộ trừng mắt, gõ đầu nàng một cái.

Thủy hệ khắc chế Hỏa hệ rất lớn, chung quanh lại là đại dương mênh mông. Mặc dù chiến đấu ở chỗ này không có trói buộc như dưới đáy biển, nhưng lực lượng ma diễm sẽ bị suy giảm mấy thành. Số lượng Hải yêu đông đảo, thực lực cũng mạnh, hẳn là quân đoàn tinh nhuệ được Hạo Kiếp hải yêu phái tới trấn thủ nơi quan trọng này.