Tuy mọi người bất mãn nhưng không có ai dám mở miệng phản đối. Dù sao Sở Minh vẫn là gia chủ, tranh chấp trong buổi đấu giá là hành vi không hề sáng suốt.
Về phần Nhị gia chủ Sở Nam đã bắt đầu tính toán nghĩ biện pháp để cho Sở Minh thay đổi chủ ý tặng Mặc Dã cho người khác. Nếu cho Sở Mộ đúng là lãng phí, dù sao ở trong mắt hắn, Hồn sủng sư như Sở Mộ cũng không thể phát huy ra bao nhiêu tác dụng.
"Nghe nói những con Hồn sủng này là do một người cung cấp, hơn nữa giống như xuất phát từ Đoạn Lâm. Không biết là vị cao nhân nào có thể qua lại tự nhiên ở trong địa phương phức tạp và nguy hiểm như thế." Sở Thiên Hằng nhỏ giọng nói.
"Đúng rồi, không phải là Sở Mộ đã ở trong Đoạn Lâm mấy ngày sao? Hơn nữa còn mang theo nha đầu Tần gia." Sở Thiên Hằng chợt nghĩ đến Sở Mộ lúc trước cũng dễ dàng tìm đường ra từ trong Đoạn Lâm.
"Hừ, nếu hắn có thần thông cỡ đó tại sao không tự mình đi vào Đoạn Lâm bắt sống Hồn sủng, Hồn sủng bốn đoạn cấp thống lĩnh cũng không phải dễ bắt. Hắn mà làm được thì Sở gia chúng ta sẽ tăng cường thực lực trên phạm vi lớn đó." Sở Diệc trực tiếp biểu hiện bất mãn của mình.
"Bản thân ta tin tưởng Sở Mộ thiếu gia có năng lực như thế, mặc dù không thể làm tốt giống như vị cao nhân kia, nhưng muốn bắt một hai con Hồn sủng cấp thống lĩnh cũng không thành vấn đề." Thủ lĩnh Sở gia vệ - Sở Ti nói.
"Ta cũng tin tưởng điều đó, lúc ở Lạc Dạ Lĩnh, ta thấy Sở Mộ ca ca thường xuyên len lén tiến vào Đoạn Lâm, sáng ngày hôm sau vẫn bình yên vô sự trở về." Sở Y Thủy lập tức gật đầu đồng ý.
"Tiểu hài tử chớ có nói hươu nói vượn, ngồi tại chỗ mà nghe đi." Đại tiểu thư Sở Anh trợn mắt nhìn sang Sở Y Thủy, đẩy nàng dạt qua một bên, căn bản không hề tin tưởng lời Sở Y Thủy nói.
Sở Y Thủy nhất thời cảm thấy ủy khuất, vểnh môi lên làm mặt quỷ với Sở Anh rồi không nói gì nữa.
Bắt sống Hồn sủng cũng không phải là chuyện đơn giản, thợ săn phải vô cùng vô cùng quen thuộc hoàn cảnh dã ngoại, hiểu được phương pháp ẩn núp không cho Hồn sủng phát hiện tung tích, hiểu được cách thức bố trí bẫy rập tốt nhất …v …v, quan trọng nhất là thực lực phải đủ mạnh mẽ, cho dù kinh nghiệm phong phú nhưng thực lực không theo kịp chỉ là hành động vô ích mà thôi. Bởi vì Hồn sủng hoang dã luôn luôn có đầu lĩnh hoặc yêu thú cường đại giám hộ.
Tiếp theo, cần phải có sự gan dạ và đầu óc sáng suốt, phán đoán nhanh nhạy.
Chủng loại Hồn sủng có hàng ngàn hàng vạn, thực vật, yêu thú, nguyên tố, vong linh …v …v kỹ năng lại càng nhiều không đếm hết, nào là ngụy trang, ẩn giấu, ám phục, dụ dỗ, ảo giác. Hoàn cảnh hung hiểm, khó lòng phòng bị, chỉ cần không cẩn thận nhất định sẽ phơi thây dã ngoại, hoặc là trở thành thức ăn trong bụng Hồn sủng, hài cốt không còn.
"Kế tiếp chính là bảo vật trọng yếu tối nay, hẳn là mọi người cũng đã biết - cấp sáu hồn giáp."
"Cấp sáu hồn giáp tác dụng không cần phải nhiều lời, giá ban đầu là 300 vạn kim tệ, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 5 vạn kim tệ, các vị, xin mời!"
Thanh âm của vị nữ đấu giá sư chậm rãi truyền ra, nhất thời các đại phú hào Cương La thành bắt đầu tranh nhau nâng giá.
Mới đầu bọn họ nâng giá không cao lắm, chỉ khoảng chừng 5 vạn kim tệ từ từ gia tăng.
"400 vạn!"
Gia chủ Dương gia - Dương Khoát lập tức dẫn phát oanh động toàn trường, vừa lên tiếng là đề cao tới 50 vạn kim tệ, lập tức bầu không khí buổi đấu giá dần dần nóng bỏng hơn.
Đấu giá trường đột nhiên an tĩnh trong chốc lát, tiếng nghị luận nổi lên bốn phía.
Từ thái độ của Dương gia là có thể nhận ra bọn họ cương quyết đoạt lấy cấp sáu hồn giáp cho bằng được rồi.
"Tại sao có thể tiện nghi lão già này chứ?" Gia chủ Tần gia - Tần Xương nhếch miệng cười gian, trực tiếp nâng giá lên 410 vạn.
"410 vạn, 410 vạn, coi như là tương đối gần giá trị thực tế của cấp sáu hồn giáp rồi. Nhưng ở các tòa thành cao cấp thì cấp sáu hồn giáp khẳng định trên 500 vạn kim tệ, nếu mua được nó với cái giá 410 vạn, cho dù là đầu cơ trục lợi cũng có thể kiếm được một khoản lớn." Đấu giá sư tranh thủ cơ hội thêm dầu thêm mỡ, cố gắng đẩy mạnh dục vọng của mọi người lên.
"430 vạn." Gia chủ Chu gia cũng lên tiếng chen vào.
Lần này tiến cử là để tranh đoạt các lãnh thổ cấp sáu, giá trị không dưới 500 vạn kim tệ, ngoại trừ lãnh thổ ra còn có vô số tài nguyên bên trong đó. Vì muốn chuẩn bị tốt hơn cho đại hội tiến cử, hầu như các đại nhân vật không hề tiếc nuối tiền tài của mình.
Nếu như mua được cấp sáu hồn giáp đưa cho thành viên của gia tộc sử dụng sẽ có thể gia tăng cơ hội đạt được vị trí đệ nhất. Vì đủ các loại suy nghĩ khác nhau, cho nên buổi đấu giá này sẽ căng thẳng ngoài dự liệu rất nhiều.
Tham gia tiến cử không chỉ đơn thuần là bốn đại gia tộc Cương La thành tranh đua, mà còn có vô số thế lực ở chung quanh Cương La thành, căn cứ thứ tự xếp hạng cuối cùng sẽ giành được phần thưởng nằm trong tổng số 2000 vạn kim tệ. Vị trí đệ nhất sẽ nhận được phần thưởng giá trị 500 vạn hiện kim và quyền sở hữu lãnh thổ cấp sáu.
Cho dù không thể đạt được đệ nhất, vị trí thứ hai với 300 vạn kim tệ và một con cao đẳng cấp thống lĩnh - Hỗn Độn Lôi Quan Tinh Linh cũng vô cùng khả quan. Về phần vị trí thứ ba là 150 vạn kim tệ và cấp bảy hồn tinh thuộc tính tùy chọn cũng được đông đảo đệ tử các gia tộc thèm thuồng.
Phần thưởng dĩ nhiên quan trọng, danh vọng thu hoạch được sau tiến cử mới là trọng yếu nhất.
Năm năm tiến cử một lần, mỗi một lần cử hành sẽ tổ chức lễ hội vô cùng long trọng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lần này đấu giá tụ tập đông đảo đại nhân vật cùng nhau cổ động tiêu tiền như nước, mục đích duy nhất chính là vì tranh đoạt thứ hạng trong tiến cử.
"460 vạn."
Những người có khả năng ra giá hiển nhiên đều là bá chủ một phương, thanh âm hùng hậu vang vọng khắp phòng đấu giá, bầu không khí đã nóng dần lên theo từng câu nói.
Nhưng mà tiếng hô 460 vạn lần này lại là thanh âm của một nữ tử trẻ tuổi làm cho các đại nhân vật Cương La thành vô cùng ngạc nhiên.
"Hình như là tiếng của nữ tử ban đầu ra giá cao mua Yêu Thụ Tâm, ông nội, thân phận nữ tử này không đơn giản đâu." Dương Lạc Bân nhỏ giọng nói với gia chủ Dương Khoát.
Dương Khoát hừ lạnh một tiếng, lại tăng giá lần nữa: "480 vạn."
Giá tiền 480 vạn đã phù hợp với cấp sáu hồn giáp, lão thành chủ Dương Khoát làm việc nhân đức cương quyết không nhường ai, tất cả mọi người ở nơi này đều nhìn ra Dương Khoát nhất định là muốn thu cấp sáu hồn giáp vào trong tay rồi.
Phòng đấu giá lập tức yên tĩnh lặng ngắt như tờ, lúc này không có người nào có can đảm tiếp tục tăng giá, lỡ may đụng cham "dâm uy" lão thành chủ thì sau này sẽ phiền phức rất lớn. Các đại phú hào đủ sức tăng giá thì cảm thấy không cần thiết tranh chấp với Dương gia, thứ hai nữa, giá tiền này quả thật là hơi cao, phú hào có tiền nhưng không thể tiêu xài dễ dàng như vậy.
Trong phòng khách quý, Đinh Vũ nhìn thấy không có người tăng giá bắt đầu gấp gáp rồi. Đây cấp sáu hồn giáp chính là quà tăng của Cẩn Nhu công chúa ban cho Sở Mộ, nếu như bị Dương gia người mang đi, một khi công chúa hỏi tới thì Sở Mộ sẽ khó lòng khai báo.
"Lúc nãy những Hồn sủng kia tổng cộng giá trị đạt tới 300 vạn kim tệ, cộng thêm lúc trước còn dư lại 160 vạn kim tệ, cũng chỉ có 460 vạn kim tệ."
Bây giờ trong túi nàng không có nhiều tài chính như vậy, nên không dám tùy ý nâng giá.
Đinh Vũ khẽ cắn môi suy nghĩ, cảm thấy cho dù bị đám người Dương gia người đoạt cũng không thể tiện nghi cho bọn họ, lập tức đẩy giá tiền lên tới: "500 vạn kim tệ."
"500 vạn kim tệ? Đây đã là cái giá tiêu chuẩn với cấp sáu hồn giáp rồi, bây giờ chỉ cần gia tăng thêm một chút là có thể đoạt được." Thanh âm đấu giá sư dần dần tăng cao, có lẽ vị đấu giá sư này cũng không ngờ rằng ở trong Cương La thành sẽ xuất hiện một nữ tử quyết đoán như thế, trực tiếp dùng mức đía 500 vạn kim tệ ép thành chủ đại nhân xuống một đầu.