Sủng Mị

Chương 1479: Thiện cực hạn, ác bản nguyên




Âm thanh cao ngạo quanh quẩn trên cao, bốn ngàn phong ưng vũng chải như núi, chắc chắn thực không bao giờ lui bước, nó đang tuyên thệ thủ hộ nơi này lần cuối cùng.

Tam Nhãn Phong Ưng và bốn ngàn phong ưng khác đang lập hàng rào, dùng đôi cánh mở rộng của chúng bảo hộ Trữ Mạn Nhi.

Thời điểm đặt Trữ Mạn Nhi dưới tán cây thì ánh mắt nhu hòa của Tam Nhãn Phong Ưng như một vị trưởng bối, giờ khắc này con mắt thứ ba của nó có chiến ý mãnh liệt bốc cháy lên cao.

Mất đi Thế Chủ Thụ cùng Trữ Mạn Nhi, thủ hộ giả không còn ý nghĩa tồn tại nữa, thủ hộ giả không cho phép mình chết vì già yếu, tang lễ vinh diệu nhất của chúng là chết vì người mình thủ hộ, sau đó chôn xương ở chiến trường... Nhiều phong ưng thủ hộ bên người Trữ Mạn Nhi như thế, một màn này hấp dẫn ánh mắt của đám xâm lược.

- Chúng đang xếp hàng chờ chết, thành toàn chúng đi.

Khang Nhược Đổng ở phía bắc truy đuổi trở về tàn nhẫn nói một câu.

- Đại nhân, nơi nào còn có người.

Có người chỉ một hướng khác của Thế Chủ Thụ nói một câu,

Khang Nhược Đổng liếc nhìn lại, phát hiện có hai hồn sủng đang ở gần Thế Chủ Thụ, một con là Quang Minh Chi Nộ có cánh, một con khác là Huyết Man Chập Long!

- Hứa Khoan, Hoắc Lỗi!

Sắc mặt Khang Nhược Đổng trầm xuống.

Có được Quang Minh Chi Nộ cấp Bất Hủ trừ Hứa Khoan của Thần Tông thì còn ai.

Huyết Man Chập Long là hồn sủng chiêu bài của đại đệ tử Yêu Thú Cung Hoắc Lỗi, vừa nhắc tới Huyết Man Chập Long thì không ai không biêt tên Hoắc Lỗi cả!

- Hai người này vì sao nhanh chóng từ bên ngoài Tịch Tĩnh Lâm chạy tới đây như vậy?

Khang Nhược Đổng vì tìm kiếm Trữ Mạn Nhi nên tiến vào Tịch Tĩnh Lâm rất sớm, trước kia bọn họ bồi hồi ở ngoài Tịch Tĩnh Lâm thời gian ngắn, nếu như không lãng phí thời gian ở nơi này thì Khang Nhược Đổng hắn đã sớm mang theo hạt giống Thế Chủ Thụ rời đi rồi.

- Đều đi qua!

Khang Nhược Đổng giơ tay lên, gọi hơn ngàn thủ hạ lao về phía Thế Chủ Thụ.

Khang Nhược Đổng cùng Lục Nam bay ở phía trước, nhanh chóng tiếp cận hàng rao phong ưng trước Thế Chủ Thụ.

Lúc này Hứa Khoan và một đám bộ hạ Thần Tông và thủ hạ Hoắc Lỗi Yêu Thú Cung cũng tụ tập trước Thế Chủ Thụ.

Địch nhân đã tới gần, tất cả phong ưng chủ động phát động thế công, bộ lông màu xám của chúng hiện ra dòng khí xoáy, thủy chung dựa theo quỹ tích thủ hộ mà bay lượn.

Hứa Khoan và Hoắc Lỗi nhìn qua đám phong ưng không sợ chết. Trong nội tâm hiện ra một tia bực bội.

Trước kia bọn họ đã giết sáu ngàn phong ưng rồi, phiến khu vực này khắp nơi đều là thi thể là do bọn họ tạo thành cả, vốn cho rằng đã giết hơn một nửa thì đám phong ưng này sẽ tán đi thật xa...

- Là Khang Nhược Đổng cùng Lục Nam.

Hoắc Lỗi nhíu mày. Ánh mắt nhìn qua hai người bên kia.

Khang Nhược Đổng tại Ô Bàn đại địa rất nổi danh, liếc mắt là nhận ra được ngay.

Mà Lục Nam bên cạnh Khang Nhược Đổng cũng là một nhân vật, hắn thống lĩnh bộ lạc Liêm Đao Vũ Yêu gọi là Đồ Lục Nhận, làm cho không ít cao thủ nhượng bộ lui binh.

Hoắc Lỗi cùng Hứa Khoan mang theo tổng cộng ba mươi người, ba mươi người này toàn bộ là cường giả cấp chúa tể, yếu nhất cũng là chúa tể cao đẳng.

Người bên Khang Nhược Đổng tuy nhiều, Hoắc Lỗi cùng hứa Hứa Khoan ngược lại không sợ hắn, nhưng mà Khang Nhược Đổng này thật khó đối phó, Hứa Khaon và Hoắc Lỗi hai người liên thủ cũng không có tin tưởng đánh bại được hắn.

Ba phương đội ngũ dừng lại trước hàng rao phong ưng năm trăm mét, có phong ưng ngăn cản nên bọn họ khó lập tức bắt cô gái đi được.

Ba phương tạm thời giằng co như thế.

- Hai vị đều xuất thân danh môn, cần gì phải tranh đoạt với người dân du như ta chứ? Có một số việc nếu truyền đi thì tương lai các ngươi cũng không hay lắm.

Khang Nhược Đổng bảo trì trấn định, dùng tinh thần chi âm nói với hai người.

- Không nhọc ngươi quan tâm.

Hứa chủ quan nói ra.

- Chúng ta giằng co như vậy cũng không có biện pháp đâu. Chắc hẳn Trịnh Vũ tên tiểu nhân kia đã cáo tri rất nhiều người, hải quân Tiết hải chủ, Vong Linh Cung Trầm hộ pháp. Nguyên Tố Tông Quách đà chủ, bọn họ sẽ nhanh chóng chạy tới đây. Hơn nữa ta nghe nói có người họ Hứa khác đã tiếp cận nơi này, cũng không biết hắn hiện tại ở đâu, Hứa chủ quan, ngươi chắc có lẽ không biết chuyện này đấy chứ?

Khang Nhược Đổng chậm rãi nói.

Khang Nhược Đổng nói ra lời này làm cho Hứa Khoan và Hoắc Lỗi đồng thời nhíu mày.

Hứa Khoan cau mày bởi vì hắn không ngờ Khang Nhược Đổng nắm giữ nhiều tin tức như vậy, thậm chí ngay cả Hứa Lô ở tại cứ điểm Tịch Tĩnh Lâm cũng biết.

Hứa Lô là là đại ca của Hứa Khoan, hai người cộng đồng hiệu lực cho Thần Tông, đều là chủ quan của Thần Tông.

Hoắc Lỗi vô ý thức bảo trì khoảng cách với tên này. Thần Tông phái hai người đến thì Hoắc Lỗi căn bản không biết, nói như vậy Thần Tông lúc trước đập cờ hiệu chính nghĩa truy tra đám người tội ác tranh đoạt Thế Chủ Thụ lần trước nên cho Hứa Khoan đi đầu, sau lưng lại cho ca ca của Hứa Khoan và Hứa Lô đi cướp hạt giống Thế Chủ Thụ!

Yêu Thú Cung Hoắc Lỗi cũng đập cờ hiệu chính nghĩa, nói là đến trừng phạt và truy tung đám tội ác, trên thực tế phái Hoắc Lỗi đi chính là người tham dự tội ác đứng đầu lúc trước của Yêu Thú Cung đấy.

Hoắc Lỗi khẳng định Thần Tông cũng có tình huống như vậy. Nhưng mà không ngờ Thần Tông lại một sáng một tối như vậy, chính mình sắm vai bọ ngựa, sau đó lại an bài hoàng tước.

- Các ngươi cũng không cần khẩn trương, Nguyên Tố Tông Quách đà chủ đoán chừng vẫn còn ở bên ngoài Tịch Tĩnh Lâm đấy, tên đầu óc ngu si kia cần nhiều thời gian mới tới được nơi này. Thần Tông Hứa Lô thì không dễ dàng thò đầu ra ngoài đâu, Trữ thị thế hướng Hà Thương đã đi vào Tịch Tĩnh Lâm, hai người bọn họ là oan gia ngõ hẹp, dù sao cũng lãng phí một thời gian, hiện đau đầu chính là không biết Vong Linh Cung Trầm hộ pháp đang ở nơi nào, Trịnh Vũ mang đám người hải quân kia cũng tới... Đương nhiên, ta có thể khẳng định bọn họ không thể vào trong Tịch Tĩnh Lâm được.

Khang Nhược Đổng nói ra.

- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì.

Hoắc Lỗi lãnh đạm nhạt nói ra.

- Hiện tại, hạt giống Thế Chủ Thụ đang nằm trên tay nữ nhân kia, những phong ưng này thực lực không tôt lắm, bổn sự kéo dài thời gian rất mạnh, toàn bộ các ngươi cảm thấy chúng ta có thể bắt được nàng trước kia đám người kia vào đây sao?

Khang Nhược Đổng nói ra.

- Ý của ngươi là...

- Thừa lúc những người khác còn chưa tới, chúng ta liên thủ giải quyết đám phong ưng này đi, trước tiên cầm nha đầu này trên tay, thế lực khác có tới cũng dễ dàng đoàn kêt lại, như vậy không thế lực nào lưu chung ta được. Mà kế tiếp là ba chúng ta lại bàn cách phân chía hạt giống Thế Chủ Thụ như thế nào, đây là chuyện của chúng ta mà, bởi vì chúng ta hoàn thành nhiệm vụ.

Khang Nhược Đổng nói ra.

Thần Tông Hứa Khoan liếc mắt nhìn qua Hoắc Lỗi Yêu Thú Cung.

Hoắc Lỗi có chút không tín nhiệm Hứa Khoan, có thể nói là muốn tự thành một phương, nhưng Khang Nhược Đổng nói đúng, dong dài thì không ai chiếm được chỗ tốt.

Hứa Khoan và Hoắc Lỗi gật gật đầu, đồng ý đề nghị của Khang Nhược Đổng.

- Giết những phong ưng này đi!

Hứa Khoan và Hoắc Lỗi cùng ra lệnh cho thủ hạ.

Khang Nhược Đổng quét mắt nhìn qua hàng rào phong ưng và Tam Nhãn Phong Ưng, hừ lạnh một tiếng nói:

- Đúng là vướng bận mà, không phải các ngươi thì ta đã sớm mang hạt giống rời đi rồi, chết đi!

Khang Nhược Đổng, Lục Nam cho thủ hạ xông lên, có hơn một ngàn tên, thực lực bình quân của thủ hạ là Đế Hoàng cao đẳng và Đế Hoàng đỉnh phong, trong đó cấp chúa tể trung đẳng, chúa tể cao đẳng, cấp chúa tể đỉnh phong đều có, nhớm người này sẽ tạo thành đả kích trí mạng cho phong ưng.

Thủ hạ của Hứa Khoan và Hoắc Lỗi có ba mươi tên, ba mươi tên này đều là cao thủ, yếu nhất đều là chúa tể cao đẳngnên bọn họ giết bốn ngàn phong ưng hoàn toàn là đồ sát, phải biết rằng những thi thể kia đa số của của đám người này tạo thành.

- Nghệ...

Địch nhân tập kích, hàng rào phong ưng vỗ cánh bay lên, Tam Nhãn Phong Ưng phát ra một tiếng kêu bén nhọn.

Tất cả phong ưng phía sau cùng kêu lên, âm thanh lớn như lôi đình.

- Nghệ... Nghệ...

Công kích vào hàng rào phong ưng trước tiên là Liêm Đao Vũ Yêu, những Liêm Đao Vũ Yêu này tạo thành sát nhận bén nhọn, lăng lệ ác liệt cắm vào trung bộ hàng rào phong ưng.

Lông vũ và máu tươi bay ra khắp nơi, Liêm Đao Vũ Yêu quét qua thì có rất nhiều phong ưng chết đi.

Bên kia thủ hạ Hứa Khoan và Hoắc Lỗi cũng tiến vào, thực lực chúa tể cao đẳng nên kỹ năng nào của chúng cũng tạo thành đả kích hủy diệt cho phong ưng.

Tiếng kêu thảm thiết cùng phẫn nộ vang lên, bên tai không ngừng có âm thanh bén nhọn đâm vào tim của Trữ Mạn Nhi dưới gốc cây.

Thi thể đầm đìa máu tươi của phong ưng rơi liên tiếp xuống Thế Chủ Thụ, thời điểm đập vào mặt đất máu thịt bay tứ tung.

- Ba!! Ba!! Ba!! Ba!! Ba!!

Âm thanh rễ cây đánh ra càng nhiều, tần suất càng ngày càng nhanh, Trữ Mạn Nhi không có dũng khí mở to mắt ra.

Thế nhưng mà bỗng nhiên nàng lại mở to mắt, cặp mắt đỏ bừng nhìn qua phía trước, nhìn chằm chằm vào đám người kia và máu tươi đỏ khắp trước mặt.

Sau bi tuyệt cực hạn chính là vô lực.

Nếu như không phải vì mình nhỏ yếu, đi đâu cũng cần người bảo hộ thì chúng cũng không vì mình mà chết đi.

Lực lượng, nàng khát vọng lực lượng, khát vọng được xả giận.

Hai mắt tràn ngập tơ máu, huyết vụ nồng đậm bao phủ lên người của nàng, gân xanh tức giận nổi lên da thịt của nàng.

Mỗi một vòng máu tươi đều hóa thành lệ khí ngút trời.

Mỗi sinh mạng mất đi đều hóa thành lệ khí của nàng.

Không có người phát hiện lệ khí và oán khí chung quanh đang rót vào người thiếu nữ.

Người có nội tâm vô cùng tinh khiết, thời điểm oán khí và lệ khí trong lòng kích phát ra ngoài thì ý nghĩa ác niệm này sẽ đạt tới tận cùng.

Loại ác niệm này đủ mang đi tất cả.