Ba tháng sau, thời gian trôi qua thật nhanh, Sở Mộ đã bước vào Ô Bàn đại địa.
Tranh Minh đại địa cùng Ô Bàn đại địa kỳ thật là hàng xóm với nhau, mà giữa Tân Nguyệt Chi Địa lại chính là kẽ hở của Tranh Minh đại địa và Ô Bàn đại địa và cách một cái Hằng hải mà thôi, mà Tân Nguyệt Chi Địa gọi là cấm vực kỳ thật cũng chỉ là khu vực biên giới bao la của hai nơi mà thôi.
Đặc thù của Tân Nguyệt Chi Địa chính là nó nằm ngay phân giới của hai khối lục địa mà thôi.
Cấm vực đúng là vô cùng rộng lớn, nhất là khu vực mang hang phía bắc và Nam Cấm Vực.
Sở Mộ đến Nam Cấm Vực kỳ thật chẳng qua chỉ là một góc băng sơn của Nam Cấm Vực mà thôi, nơi này lại gần với Tân Nguyệt Chi Địa, nhưng sau lưng của nó là băng sơn rộng lớn, giống như một đầu cự long bắc ngang thế giới mà thôi, kéo dài qua một khối đại lục và ngăn cách nó!
- Sở Mộ, ngươi nói nếu chung ta bay thẳng qua chủ mạch của Nam Cấm Vực thì bay tới cuối cùng đại khái cần bao nhiêu thời gian?
Diệp Hoàn Sinh nhìn qua phác đồ trên tay.
- Dùng tốc độ của Dạ Chi Lôi Mộng Thú của ta thì muốn qua phải mất nửa năm.
Sở Mộ nói ra.
Thế giới to lớn, to đến khó có thể tưởng tượng. Lúc ban đầu Sở Mộ từ tây giới Tân Nguyệt Chi Địa đi tới thành Vạn Tượng, thời gian tốn hao không biết bao nhiêu thời gian.
Khi đó Sở Mộ cảm thấy Tân Nguyệt Chi Địa vô cùng bao la.
Nhưng mà bây giờ dùng tốc độ của Dạ muốn chạy đi và về thì Tân Nguyệt Chi Địa trở nên rất nhỏ.
Mà thế giới này không có nghĩa là nhỏ bé, nhất là chủ mạch của Nam Cấm Vực rộng lớn tới mức khó tin...
Cũng không biết điểm cuối của thế giới rốt cuộc có bộ dáng như thế nào?
Đương nhiên Sở Mộ không muốn từ chỗ Nam Cấm Vực tiến vào Ô Bàn đại lục. Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên, Bàng Duyệt ba người đi đầu thì Sở Mộ trực tiếp khống chế Dạ vượt qua Ám hải, đuổi theo bọn họ.
Không có ngoài ý muốn lần này Sở Mộ mang theo một gia hỏa khó giải quyết, cũng chính là Bạch Yểm Hoàng tùy thời tức giận.
Bạch Yểm Hoàng biết rõ Sở Mộ lần này đi tới Ô Bàn đại lục tìm kiếm Trữ Mạn Nhi, thằng này thiếu chút nữa hưng phấn hóa thân thành Hắc Yểm Ma, nghĩ đên ma diễm màu đen tà tính thì Sở Mộ lắc đầu. Nếu không cẩn thận nó hóa thân thành Hắc Yểm Ma thì mình có khi khó chế phục được.
Giống như trước đây Bạch Tam thành thành thật thật đi theo sau lưng Sở Mộ. Giả bộ như là hồn sủng của Sở Mộ.
Hồn sủng hoang dại không che phép bước vào trong thành thị, nhất là Bạch Yểm Hoàng là sinh vật có đẳng cấp chúa tể đỉnh phong.
Bạch Yểm Hoàng tiến vào trong tà miếu đúng là có chỗ tốt cực lớn, rõ ràng nhất chính là thực lực của nó tăng lên chúa tể đỉnh phong.
Bên người đi theo một chúa tể đỉnh phong làm bảo tiêu. Đây cũng không phải là chuyện xấu, trừ không có liên hệ tinh thần ra, Bạch Yểm Hoàng không khác hồn sủng của Sở Mộ bao nhiêu cả.
Nhưng mà không biết vì cái gì nghĩ đến Bạch Yểm Hoàng tùy thời đều nổi giận, Sở Mộ lúc ban đầu mấy đêm không được ngủ yên giấc...
Trước khi xuất hành Liễu Băng Lam đem tài chính treo thưởng của hải tặc treo giao cho Sở Mộ xem, tổng cộng có năm vạn huyền.
Đến một it thành thị hưng thịnh của Ô Bàn đại địa thì khẳng định Sở Mộ, Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên cùng Bàng Duyệt cần đổi huyền vật cần thiết, nếu như không có tài chính mua sắm thì quá xấu hổ.
Hiện tại chín đại thánh thực không khác gì mỏ vàng của Tân Nguyệt Chi Địa. Sở Mộ đầu nhập tài nguyên thích hợp là được, không cần phải đầu nhập quá nhiều.
Một đoàn người tiến vào tòa thành thị đầu tiên chính là Cảnh thành cửu cấp, vì không muốn hấp dẫn ánh mắt của người ngaoif, Sở Mộ còn lựa chọn theo phương pháp cũ trước kia, dùng mũ rộng vành áo choàng che khuất ma diễm trên người của Bạch Yểm Hoàng là được.
Bạch Yểm Hoàng thường xuyên đi theo Sở Mộ vào thành thị. Đã không giống như trước kia phải lén lén lút lút, ngược lại bộ dáng giống như nhân loạinghênh ngang đi xuyên qua đám người.
Nói trở lại, nghĩ đến lúc ban đầu bọn người Bạch Nhất Tha Môn cải trang đi theo tiểu nha đầu Trữ Mạn Nhi vào trong thành thị làm loạn, Sở Mộ cũng cảm thấy có chút buồn cười.
Bốn người một Yểm Ma không ở trong thành thị quá lâu, đi vào thành thị vì mua sắm huyền vật năm cấp cho Bàng Duyệt cường hỏa Thủy Mị Tinh Linh của nàng, giúp hồn sủng thủy hệ của nàng bước vào chúa tể trung đẳng.
- Sở Mộ, ngươi có biết tiểu mỹ nữ kia đang ở đâu không?
Diệp Hoàn Sinh mở miệng hỏi.
- Chỉ biết phương hướng đại khái mà thôi.
Sở Mộ nói ra.
Có liên hệ tinh thần với Trữ Mạn Nhi cho nên Sở Mộ có thể cảm giác được phương hướng đại khái với nàng. Đi theo hướng đó chắc chắn không sai được.
Vấn đề lộ tuyến trước kia Sở Mộ đã chỉ định tốt cho Bàng Duyệt rồi, trên đường xá một đoàn người tận lực không đi vào thành thị, bọn họ là đi ra lịch lãm rèn luyện, nêu như đi theo con đường giữa thành thị với nhau thì không bằng bay đi cho nhanh.
Vì tăng thực lực lên, Bàng Duyệt chỗ phác họa con đường đều là mê giới của Ô Bàn đại lục, như vậy bốn người có thể lịch lãm rèn luyện thích hợp.
Có Ly lão nhân là cao thủ tầm bảo, bốn người Sở Mộ đi qua các mê giới thuận tiện càn quét tài nguyên một lần.
Mê giới trong Ô Bàn đại địa rất nhiều, thậm chí rất nhiều mê giới cao cấp không có người nào hỏi thăm, càng không có người đi qua nơi đó, chỗ đó nhiều bảo vật, bốn người thời gian không cấp bách gì cả, đi ngang qua thì đương nhiên là không thể bỏ qua.
Lịch lãm rèn luyện thì Sở Mộ cho Ngưng, Tần chiến đấu với cường độ cao, chuẩn bị tôt giúp chúng tiến vào chúa tể cao đẳng, tiếp theo chính là huấn luyện tiểu Chập Long cùng Chiến Dã.
Tiểu Chập Long hiện tại đã là chín thành, chỉ kém một thành là có thực lực chúa tể đỉnh phong.
Chiến Dã thì Sở Mộ cho nó dùng thực lực chúa tể trung đẳng đi khiêu chiến chúa tể cao đẳng.
Sở Mộ phát hiện có được Cổ Lực Phục Tô thì Chiến Dã hoàn toàn như cá gặp nước, nếu như có thời gian sung túc thì khiêu chiến với chúa tể đỉnh phong cũng không thành vấn đề.
Chiến Dã vượt cấp khiêu chiến có thể làm tỷ lệ lịch lãm rèn luyện tăng lên nhanh chóng, cơ hồ mỗi lần đánh bại một chúa tể cao đẳng thì có thể tăng lên nửa thành.
Nếu như có thể đánh bại chúa tể đỉnh phong thì nói không chừng có thể trực tiếp tăng lên mười thành, thậm chí không cần huyền vật cũng có thể hoàn thành tấn cấp!
Mặt khác chính là vấn đề dung hợp phách.
Dung hợp phách ở một ít Cương thành đúng là có bán ra ngoài, nhưng mà loại bảo vật này thường có tiền không mua được, một khi xuất hiện một khỏa thì lập tức bị mua đi, sau đó phải chờ thật lâu mới xuất hiện dung hợp phách mới.
Các thành thị này có khí tức buôn bán nồng đậm, Sở Mộ đều đi muộn một bước, không thể mua được dung hợp phách.
Hiện tại mọi người đang đi tới một thành thị gọi là Loan thành.
Nghe nói tòa thành này tụ tập không ít Huyền sư, dung hợp phách xuất hiện với tần suât tương đối cao, không chỉ như thế, các loại huyền vật khác cũng có thể đi tìm Huyền sư trong thành thị luyện chế.
Một khối dung hợp phách thất cấp tăng thêm hồn hạch của thiên bi cùng với hồn tinh ám thuộc tính lục cấp, Sở Mộ có thể cường hóa hồn sủng có chủ thuộc tính thú, trùng và ám phó thuộc tính, Chiến Dã tăng lên chúa tể cao đẳng ở trong tầm tay.
Sở Mộ có tổng cộng bốn người, đều có không ít hồn sủng đạt tới hiệu suất lịch lãm rèn luyện ngoài bảy thành, trên đường đi bọn họ dự trữ nhiều tài chính, bởi vì ở địa phương như Loan thành thì đoán chừng chi tiêu phi thường to lớn, dù sao cũng có nhiều hồn sủng cần được cường hóa.
...
Sáng sớm trời sáng lá cây còn vươn sương muối.
Âm thanh chim tước vang lên, Sở Mộ tỉnh lại trong túp lều nhỏ.
Sở Mộ dùng sương sớm rửa mặt, lại vừa vặn trông thấy Bàng Duyệt đang ngồi tĩnh tu dưới gốc cây, xem ra là tu luyện cả đêm.
Khó được Bàng Duyệt chăm chỉ tu luyện như thế, Sở Mộ không có đi quấy rầy nàng, hắn tự lấy địa đồ ra xem.
Mỗi khi đến một thành thị thì Sở Mộ đều phải mua một tấm bản đồ, hiện tại số lượng bản đồ trong giới chỉ rất nhiều.
- Đi xa hơn ở phía trước chính là rừng rậm, xuyên qua rừng rậm này là có thể tới được Loan thành.
Sở Mộ xem địa đồ nói ra.
Sở Mộ tính toán đại khái một phen, Chiến Dã cần dung hợp phách có giá một vạn huyền, huyền vật của Tần và Ngưng có giá hơn hai vạn, đoán chừng cao nhất cũng là bốn vạn huyền tất cả.
Sau đó Vạn Triêu Thú của Triêu thái tử lại đột phá đến chúa tể đỉnh phong, vậy phải đầu nhập tài chính thật lớn.
Diệp Hoàn Sinh thằng này nghe nói trong tay có không ít thứ tốt, lại đi tới chỗ Vân Môn lão nhân đào ra.
Đoạn thời gian gần đây Diệp Hoàn Sinh vô cùng cố gắng, bởi vì Nữ Hoàng Thiên Đình Xà của hắn có được huyền vật cửu cấp, sắp tiến vào cấp chúa tể đỉnh phong, Diệp Hoàn Sinh làm sao không cố gắng cho được.
Đoạn thời gian gần đây Bàng Duyệt cũng đi theo bọn họ và được tôi luyện rất nhiều, không sai biệt lắm đều khiêu chiến vượt cấp, hồn sủng của nàng tăng lên phi tốc, đoán chừng đến Loan thành phải mua sắm một phen, chủ sủng của Bàng Duyệt tăng lên thật nhiều.
Bàng Duyệt tiêu hao cũng không lớn, dù sao cũng chỉ là chúa tể cao đẳng, một vạn huyền hiện giờ trong mắt Sở Mộ đã không tính là cái gì cả.
- Triêu thái tử có được sáu vạn huyền, bản thân mình có bốn vạn huyền, cộng thêm Bàng Duyệt cùng Diệp Hoàn Sinh đại khái có được mười lăm vạn huyền.
Sở Mộ tiếp tục tính ra cần phải tìm thêm chút tài nguyên nữa mới tiến vào Loan thành được.
Sở Mộ đi ra ngoài mang theo năm vạn huyền, sau đó trên đường đi đạt được huyền khấu hao và bù trừ, đại khái gia tăng ba vạn huyền tổng cộng có tám vạn huyền.
Nhưng dù vậy vẫn còn kém bảy vạn huyền, bảy vạn huyền này phải vơ vét trong rừng rậm phía trước mới được, Sở Mộ tin tưởng Ly lão nhân sẽ không làm cho bọn họ thất vọng.
Nếu như may mắn đạt được huyền vật cứu cấp thì muốn mua huyền vật trong danh sách cũng không thành vấn đề, dù sao một huyền vật cửu cấp có giá tới sáu vạn huyền.
Chủ yếu nhất là Ly lão nhân có thể ngửi được huyền ngoài cửu cấp, nếu ngửi được thì Sở Mộ cảm thấy dùng thực lực của mình muôn đạt được cũng dễ dàng, bất kể nói thế nào thì hắn cũng có được ba chúa tể đỉnh phong.