Thân hình màu vàng, áo giáp màu vàng, cơ giác màu vàng, móng vuốt màu vàng, Vạn Triêu Thú dưới khí thế áp bách của hai chúa tể cao đẳng, thực lực tăng lên thạt nhiều, thân thể của nó hiện ra hào quang sáng ngời.
Hai con chúa tể cao đẳng của Triệu Đức theo thứ tự là Thâm Hải Mãnh Tượng cùng Thập Dực Thiên Ma Trùng!
Thâm Hải Mãnh Tượng hình thể cực lớn, so với Vạn Triêu Thú thì hình thể không kém chút nào. Răng nanh thật dài hiện ra, trên đầu lâu có cơ giác vô cùng dữ tợn!
Thập Dực Thiên Ma Trùng là sinh vật người ở Tân Nguyệt Chi Địa vô cùng quen thuộc, nhưng mà thực lực đạt tới chúa tể cao đẳng Thiên Ma Trùng thì tuyệt đối hiêm thấy.
Triệu Đức xem ra muốn đối phó Vạn Triêu Thú của Triêu Lãnh Xuyên thì cần Thâm Hải Mãnh Tượng là đủ rồi.
Cho nên Triệu Đức đang ra lệnh cho Thập Dực Thiên Ma Trùng bay thẳng về hướng Sở Mộ, dùng tốc độ của Thập Dực Thiên Ma Trùng thì trong một giây có thể ngăn cản chú ngữ của Sở Mộ.
Triêu thái tử trông thấy Thập Dực Thiên Ma Trùng bay đi, lập tức ra lệnh cho Vạn Triêu Thú.
Vạn Triêu Thú đạp mạnh giữa hư không,sâu trong yết hầu có năng lượng màu vàng hiện ra, hướng về phía Thập Dực Thiên Ma Trùng phun mạnh một cái.
Năng lượng màu vàng nong hổi bắn về phía Thập Dực Thiên Ma Trùng và nổ tung, hào quang như dung nham ăn mòn làn da của Thập Dực Thiên Ma Trùng, Thập Dực Thiên Ma Trùng tức giận xoay con mắt đỏ hồng nhìn chằm chằm vào Triêu Lãnh Xuyên và Vạn Triêu Thú.
Triêu Lãnh Xuyên kéo dài thời gian thì Sở Mộ hoàn thành chú ngữ.
Năng lượng màu đen theo ngón tay của hắn đánh xuống mặt đất, thoáng chốc một cổ hắc ám như thủy triều hiện ra chung quanh người Sở Mộ, vây quanh Sở Mộ và nện thẳng xuống.
Sở Mộ đọc chú ngữ thì hơn trăm Đế Hoàng chung quanh có ý đồ ngăn cản, nhưng mà lực công kích của cấp Đế Hoàng không cách nào phá vỡ bình chướng không gian của Sở Mộ trong thời gian ngắn, thời điểm hắc ám bốc lên thì những Đế Hoàng như này bị cuốn đi như cọng rơm cọng rác, phiêu diêu trên không trung.
Sau khi năng lượng màu đen giáng xuống và hóa thành một tòa mộ trùng kinh người, cái một trủng này lập tức hút lấy hơn trăm Đế Hoàng vào trong. Hơn nữa bao phủ giam cầm hơn trăm Đế Hoàng trên mặt đất!
- B-A-N-G...GG...
Tà Trủng đập xuống chấn nhiếp hòn đảo, hỏa diễm khủng bố bốc lên cao, trong chốc lát mang đi tất cả!
Ma diễm hừng hực cuốn lấy chiến trường. Hơn một ngàn cuồng thú và yêu linh bị ảnh hưởng rú lên điên cuồng, tiếng kêu rên dậy trời.
Đông đảo hồn sủng bị ma diễm ảnh hưởng, linh hồn tổn thương nghiêm trọng, về phần hai trăm con Đế Hoàng bị Tà Trủng ảnh hưởng trực tiếp không có khả năng sống sót, ma diễm trong Tà Trủng có nhiệt độ cao hơn bên ngoài ít nhất năm lần, loại nhiệt độ này ngay cả chúa tể cấp thấp cũng không thể thừa nhận được.
Hơn hai trăm hồn sủng trong đội ngũ hỗn hợp bị tiêu diệt. Còn có hơn ba trăm hồn sủng Đế Hoàng bị bỏng mức độ khác nhau, thuỷ thủ nhìn thấy Tà Trủng hiện ra trước mặt của mình thì thân thể cũng đã xơ cứng.
- Cái này... Lực sát thương này so với chúa tể cao đẳng còn khủng bố hơn a!
Tang Anh tràn đầy ngạc nhiên nói ra.
Hắn nhớ rõ thời điểm nghe đồn thì thực lực của ma nhân chỉ ở mức chúa tể trung đẳng, nhưng bây giờ Sở Mộ thi triển kỹ năng này còn mạnh hơn chúa tể cao đẳng, hơn nữa ma diễm còn đang thiêu đốt, lại có bao nhiêu cấp Đế Hoàng kiên trì được?
- Thực lực của thằng này lại tăng lên rồi.
Trong nội tâm Hạ Chỉ Hiền âm thầm kinh ngạc.
Lúc ban đầu là thi triển động gió cho tới lúc dùng Tà Trủng. Những kỹ năng này tạo ra sát thương nói rõ Sở Mộ đã bước vào chúa tể cao đẳng, thậm chí cảm giác so với chúa tể cao đẳng còn mạnh hơn. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Triêu thái tử trông thấy Sở Mộ dũng mãnh như thế, trong nội tâm nhiệt huyết sôi trào. Những năm này hắn không ngừng đuổi theo bước chân của Sở mộ. Cho dù thực lực kém rất lớn nhưng hắn cũng kiên quyết không cho phép trong chiến đấu tương lai luôn ở một bên xem cuộc chiến, tốt xấu gì cũng phải giết ra khí thế của bản thân.
- Vạn Triêu Thú, đạp con mười cánh đó xuống đây cho ta.
Triêu thái tử ra lệnh.
Vạn Triêu Thú mở rộng bước chân nện vào bầu trời, bốn vó thừa lúc Thập Dực Thiên Ma Trùng đang bay thấp nện một cước.
Mặc dù chà đạp không có trực tiếp lên người của Thập Dực Thiên Ma Trùng, nhưng mà năng lượng áp xuống vẫn cuốn Thập Dực Thiên Ma Trùng nện lên mặt đất.
- B-A-N-G...GG!!!!!
Thập Dực Thiên Ma Trùng rơi từ không trung xuống đất, nện xuông trước mặt hải thống Triệu Đức.
Nhìn thấy thủy thủ của mình bị tàn sát, sắc mặt Triệu Đức tái nhợt.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Triêu thái tử, dùng âm thanh phẫn nộ lạnh như băng nói ra:
- Ta sẽ làm thịt ngươi trước.
Nói xong thì Triệu Đức ra lệnh cho Thâm Hải Mãnh Tượng công kích.
Thâm Hải Mãnh Tượng là cự thú chân chính của biển cả, thời điểm nó di động thì dưới thân thể luôn sinh ra một tầng sóng, hoàn toàn là công kích bằng sóng xung kích.
Vạn Triêu Thú đã hạ xuống mặt đất, mắt thấy Thâm Hải Mãnh Tượng táo bạo vọt tới, nhưng nó lại giơ cơ giác màu vàng lên. Hóa thành một ngọn núi sừng sững.
Hai con cự thú va chạm với nhau, Thâm Hải Mãnh Tượng đạp một một cước vào người Vạn Triêu Thú, răng nanh thật dài va chạm với cơ giác của Vạn Triêu Thú!
- Khanh...
Âm thanh chói tai như kim loại vang lên.
Hai thân thể to lớn như núi rung động, mặt đất nứt vỡ và sinh vật cấp Đế Hoàng chung quanh bị đánh bay, căn bản không có khả năng thừa nhận dư âm ảnh hưởng.
- Đã trở nên mạnh mẽ hơn? Nhưng mà cũng phải chết!
Triệu Đức có thể cảm giác được Vạn Triêu Thú của Triêu thái tử đã mạnh hơn trước nhiều, thực lực đã có thể chống lại chúa tể cao đẳng.
Triệu Đức có được hai con chúa tể cao đẳng, cho nên Triệu Đức căn bản không cần băn khoăn cái gì, chỉ cần điên cuồng tiến công.
Vạn Triêu Thú va chạm với Thâm Hải Mãnh Tượng thì Thập Dực Thiên Ma Trùng cũng bay lên không trung, mười cánh của nó lúc này vỗ mạnh.
- Ông ông ông ông ông...
Bỗng nhiên cánh của Thập Dực Thiên Ma Trùng có côn trùng bay ra ngoài, những côn trùng này thật nhỏ, số lượng gia tăng nhiều lắm, trong khoảnh khắc quanh thân của Thập Dực Thiên Ma Trùng xuất hiện một đoàn khói đen lớn!
Thực Nhục Trùng!
Loại sâu nhỏ này là thành phần quan trọng tạo thành thân thể của Thập Dực Thiên Ma Trùng, chúng chính là huyết nhục của Thập Dực Thiên Ma Trùng, chúng điên cuồng gặm nhấm địch nhân, sau đó đem huyết nhục đưa vào người Thập Dực Thiên Ma Trùng.
Thực Nhục Trùng bay đầy trời, thừa lúc Vạn Triêu Thú đang ứng phó với Thâm Hải Mãnh Tượng thì đậu lên người của Vạn Triêu Thú, thông qua khe hở áo giáp chui vào người của Vạn Triêu Thú.
- NGAO...
Cảm giác được cơ bắp bị gặm cắn, Vạn Triêu Thú thống khổ rống lên một tiếng.
Thâm Hải Mãnh Tượng lúc này nhắm chuẩn cơ hội cắn tới, chân trước nâng lên đạp mạnh xuống một cái, lập tức sóng cồn đánh lên người của Vạn Triêu Thú, đem Vạn Triêu Thú quật ngã trên mặt đất.
- Lấy một địch hai quá miễn cưỡng, ta giúp ngươi một chút.
Hạ Chỉ Hiền nhìn thấy hồn sủng của Triêu Lãnh Xuyên thì có chút không nhìn được.
- Không cần, ta có thể ứng phó!
Triêu thái tử nghiêm túc lắc đầu, mệnh lệnh cho Vạn Triêu Thú đứng dậy.
Hạ Chỉ Hiền đang muốn khuyên can nhưng khi nhìn thấy Triêu thái tử chuyên chú trong chiến đấu thì nàng từ bỏ ý niệm trong đầu.
Có chút chiến đấu xác thực không thể trốn tránh, cho dù gặp cường địch thì với Triêu thái tử hiện tại mà nói. Trận chiến đấu này mặc dù chiến bại nhưng còn hơn không chiến nhiều.
Thực Nhục Trùng quấy rối làm cho Vạn Triêu Thú rất khó hoàn toàn thi triển quyền cước.
Hết lần này tới lần khác Thập Dực Thiên Ma Trùng lại bay tới độ cao an toàn, Vạn Triêu Thú đang chiến đấu khó mà phân tâm đi đối phó Thâm Hải Mãnh Tượng và Thập Dực Thiên Ma Trùng.
- Lực lượng và kỹ năng thì Vạn Triêu Thú của ta không kém Thâm Hải Mãnh Tượng, muốn giải quyết nó cơ hồ là không thể nào, nhất định phải phế bỏ con trùng đáng ghét này.
Trong nội tâm Triêu thái tử thầm nghĩ trong lòng.
So với Triệu Đức có hai hồn sủng thì Vạn Triêu Thú có ưu thế lớn nhất chính là năng lực kháng đả kích.
Triêu thái tử có Vạn Triêu Thú trên phương diện lực lượng cũng không phải là nổi bật, tuyệt đại đa số kỹ năng cũng giống như Vạn Triêu Thú khác. Đặc thù nhất nằm ở thể chất của nó, loại thể chất này nếu so với Vạn Triêu Thú cùng cấp bậc thì hơn gấp hai lần.
Nhưng mà lực phòng ngự, năng lực chống cự, sức chịu đựng so với những Vạn Triêu Thú khác thì cao hơn tới hai cấp bậc.
Triêu thái tử phi thường chuyên chú trong chiến đấu. Hắn đang tự hỏi làm cách nào để đảo ngược tính thế hiện giờ.
- Kiên nhẫn, vững vàng, vững vàng, nhất định sẽ có cơ hội.
Triêu thái tử tự nói với lòng mình.
Không trung Sở Mộ đang càn quét năm trăm Đế Hoàng thất linh bát lạc.
Những cấp Đế Hoàng này không thể tạo thành quy mô nhất định thì không tạo thành bao nhiêu uy hiếp cho cấp chúa tể.
Sau khi càn quét địch nhân, ánh mắt Sở Mộ nhìn qua Triêu thái tử đang chiến đấu.
Lấy một địch hai, chiến đấu rất nhanh biến thành áp chế đơn phương, Vạn Triêu Thú của Thâm Hải Mãnh Tượng ở vào trạng thái phòng ngự bị động. Áo giáp màu vàng của nó bị Thực Nhục Trùng gặm huyết nhục mơ hồ, nếu như va chạm trực tiếp với Thâm Hải Mãnh Tượng thì Vạn Triêu Thú khẳng định sẽ bị thương nặng.
Triệu Đức cũng là một hồn sủng sư lão luyện, hắn tìm đúng bộ vị Vạn Triêu Thú mất đi phòng ngự và dùng một răng nanh nhọn đâm xuyên qua phần thịt lưng của Vạn Triêu Thú.
- Muội...
Thâm Hải Mãnh Tượng dùng thêm lực, phần lưng của Vạn Triêu Thú bị xuyên thủng, máu tươi bắn ra khắp nơi.
Sau khi Sở Mộ, Cẩn Nhu công chúa cùng Hạ Chỉ Hiền nhìn thấy một màn này đều hít sâu một hơi, một kích này đoán chừng Vạn Triêu Thú rất khó có cơ hội xoay người!
Thâm Hải Mãnh Tượng hất đầu của nó lên, trực tiếp đem thân hình to lớn của Vạn Triêu Thú ném lên không trung.
Trên không trung vẫn còn một con Thập Dực Thiên Ma Trùng là chúa tể cao đẳng!
Cánh thịt của Thập Dực Thiên Ma Trùng đều có gai xương sắc bén, những gai xương này chuyên môn nhắm vào những sinh vật có giáp dày như Vạn Triêu Thú, trong mắt Thập Dực Thiên Ma Trùng thì phần giáp dày này không có lực phòng ngự, cánh của nó có thể cắt như cắt giấy.
Lúc này Sở Mộ đang ở cách đó không xa, con mắt nhìn thẳng vào Vạn Triêu Thú đang văng máu tươi khắp nơi.
Sở Mộ muốn ra tay, lực phòng ngự của Thập Dực Thiên Ma Trùng cũng không được tốt lắm, nhưng lực lượng bộc phát ngay lập tức của nó có thể xuyên ngang Vạn Triêu Thú đang ở giữa không trung, tuyệt đối sau một kích của nó Vạn Triêu Thú khó mà sống sót.