- Báo!
Ngay vào thời điểm Triệu Đức cho rằng mình có được vưu vật này thì có thủ hạ chạy vào báo.
- Báo cái gì mà báo!
Triệu Đức bực bội nói ra, không có hứng thú muốn biết tin tức này.
- Đại nhân... Có đám người đang la hét bên ngoài quân doanh, nói là đến tìm Hạ tiểu thư.
Tên thủy thủ nói ra.
- Còn chưa từ bỏ ý định?
Triệu Đức hừ lạnh một tiếng.
Hạ Chỉ Hiền lập tức nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng không phải là đồ đần Triêu Lãnh Xuyên đấy chứ?
Thằng này nếu cứ như vậy giết qua, nếu bị bắt thì nàng chỉ có thể mặc cho Triệu Đức thằng này bày bố, nàng lo lắng nhất chính là Triêu Lãnh Xuyên làm chuyện ngu ngốc.
- Hừ, mang ta đi nhìn xem.
Triệu Đức mặt mũi tràn đầy vui vẻ nói ra.
Hạ Chỉ Hiền ý thức được cái gì, vội vàng tươi cười nói ra:
- Khả năng là bằng hữu lo lắng cho ta, Triệu đại nhân, hay là ta đi xử lý.
- Không cần đâu.
Triệu Đức cũng không phải kẻ ngu dốt, hắn nhìn ra được Hạ Chỉ Hiền có ý từ chối, đã như vầy hắn cũng nên dùng một it thủ đoạn hèn hạ.
Hạ Chỉ Hiền thấy Triệu Đức cười lạnh thì tâm càng trầm xuống.
- Đúng là đồ đần!
Hạ Chỉ Hiền mắng trong lòng.
Hạ Chỉ Hiền vội vàng đuổi kịp Triệu Đức, nàng không muốn chuyện này không thể vãn hồi..
Triệu Đức mặc áo khoác ngoài vào, mang theo mấy thủ hạ thân tín đi ra ngoài.
Đến bên ngoài quân doanh thì Triệu Đức nhìn thấy ba nam tử và một u linh.
Thời điểm Triệu Đức đi bắt Hạ Chỉ Hiền đã cảm thấy kỳ quái, hình như thiếu một người. Mà bây giờ nam tử khác đã xuất hiện, hơn nữa bên người còn có nữ u linh xinh đẹp tuyệt luân.
Nhân loại u linh này Triệu Đức cũng đã gặp. Nhưng mà u linh xinh đẹp như thế hắn chưa thấy bao giờ.
Chỉ tiếc u linh là thứ thấy mà không sờ được, bằng không thì dùng tính cách ham mê sắc đẹp của hăn thì nói cái gì cũng phải bắt lại.
Hạ Chỉ Hiền đi theo sát, nàng nhìn thấy bên cạnh Triêu thái tử còn có Sở Mộ cùng Cẩn Nhu công chúa thì buông lỏng một hơi.
Nếu Sở Mộ đến thì chuyện này cũng dễ giải quyết hơn nhiều.
- Tiểu tử. Đến nạp mạng sao?
Triệu Đức trực tiếp xé bỏ gương mặt giả nhân giả nghĩa, âm dương quái khí nói ra.
- Là tới lấy mạng của ngươi.
Triêu thái tử tức giận nói ra.
- Ha ha ha ha, lấy mạng của ta. Chỉ bằng chút bổn sự của ngươi sao?
Triệu Đức lập tức cười ha hả, nhưng hắn lại cố ý nhìn qua các binh sĩ của mình.
Những binh sĩ kia cười phụ họa.
Triệu Đức mang theo đám thuộc hạ thân tín, không ít kẻ đi theo hắn từng làm chuyện ác.
Triệu Đức cười to thì bàn tay to mọng của hắn bắt lấy eo của Hạ Chỉ Hiền.
Nhưng mà Triệu Đức còn không ôm được thì thân thể Hạ Chỉ Hiền đã nhanh chóng né tránh, hóa thành vô số cánh hoa bay lả tả trên mặt đất.
Mà sau một khắc Hạ Chỉ Hiền đã xuất hiện gần bọn người Sở Mộ, trên bờ vai của nàng là một con Khung Điệp Nữ Vương.
- Ngăn nàng lại!
Trong mắt Triệu Đức hiện ra một tia tức giận, nhìn mười tên thủ hạ nói ra.
Mười tên thủ hạ niệm chú ngữ triệu hồi hồn sủng của bọn họ.
Tổng cộng mười con chúa tể, chúng hung mãnh lao về phía Hạ Chỉ Hiền. Muốn đem Hạ Chỉ Hiền lôi trở về.
Triêu thái tử tự nhiên không cho phép đám người này tổn thương tới nàng, bỗng nhiên rừng nhiệt đới bên cạnh ngã rạp, Vạn Triêu Thú khí phách nghiêm nghị từ giữa không trung lao xuống!
- B-A-N-G...GG!!!!!!!!
Một cú nện này năng lượng màu vàng nổ tung, mười hồn sủng chúa tể cấp thấp bị năng lượng cuốn bay ra ngoài. Quân doanh cách đó không xa cũng lay động kịch liệt.
Nhìn thấy toàn bộ hồn sủng bị đánh bay, những tên thủ hạ của hải thống tức giận ra mặt, lập tức niệm chú ngữ triệu hồi hồn sủng mạnh hơn.
Nhưng mà lần này bọn chúng không liều lĩnh như vậy, Vạn Triêu Thú đứng chúa tể trung đẳng đứng ở đó. Hoàn toàn giống như một ngọn núi lớn.
Va chạm này làm Hạ Chỉ Hiền và Khung Điệp Nữ Vương của nàng đã trở vê bên bốn người.
Triêu thái tử liếc mắt nhìn Hạ Chỉ Hiền, trên mặt lộ ra vài phần xấu hổ, mở miệng nói xin lỗi:
- Ta...
- Được rồi, từ ngày đó ta biết ngay ngươi là người rắc rối, ta chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi.
Hạ Chỉ Hiền kiều mỵ cười nói.
Triêu thái tử ngu ngơ cười rộ lên.
- Triêu thái tử, có nhiều thứ bị người chà đạp, vậy phải chà đạp trở về.
Sở Mộ tươi cười, nhìn Triêu Lãnh Xuyên nói ra.
- Đó là đương nhiên!
Triêu thái tử ngạo nghễ nói ra. Phần khuất nhục này Triêu Lãnh Xuyên tuyệt đối không thể chịu được, cho dù hiện tại Hạ Chỉ Hiền trở về thì hắn không muốn bị người ta khinh bỉ, bị người ta chà đạp tôn nghiêm nam nhân!
- Triệu Đức này giao cho ngươi đấy, đám thủ hạ kia ta sẽ giải quyết.
Sở Mộ vỗ bả vai hắn nói ra.
- Tốt!
Triêu thái tử gật gật đầu!
Không có có người khác quấy nhiễu, Triêu thái tử xuất toàn lực có lòng tin tuyệt đối đánh bại Triệu Đức!
- Thật biết điều ah, vốn ta còn lưu thủ không dùng toàn bộ, nhưng các ngươi đã muốn lấn Ô Bàn hải quân chúng ta, ta đây chỉ có thể làm công việc nhặt xác giúp các ngươi mà thôi.
Triệu Đức tươi cười rộ lên.
Khiêu chiến Ô Bàn hải quân?
Thuộc hạ của Triệu Đức còn có quân đoàn ba ngàn người, thực lực kém cỏi nhất cũng là Hồn Hoàng, đội ngũ tinh nhuệ như vậy thì Triệu Đức không cần tự mình ra tay cũng có thể nghiền đối thủ thành cặn ba.x
Vạn Triêu Thú xuất hiện, tự nhiên đã kinh động quân đoàn.
Ba ngàn thủy thủ tụ tập lại thật nhanh, mỗi người bọn họ còn có một hồn sủng, chỉnh tề, nghiêm chỉnh đứng sau lưng hải thống Triệu Đức.
Mỗi một thuỷ thủ yếu nhất cũng là Hồn Hoàng, cổ lực lượng này đối với thành Vạn Tượng và các Địa Cảnh mà nói là lực lượng khổng lồ.
Ba ngàn hồn sủng cấp Đế Hoàng khí thế mạnh mẽ, chỉ cần là hơi thở cũng làm cuồng phong nôi lên, hỗn tạp với không khí ẩm ướt của biển cả.
Hồn sủng cấp Đế Hoàng có khí thế mạnh mẽ, cho dù chỉ có ba ngàn.
Quỷ Vân Cự Xà hình thể hai trăm mét, chúng uốn lượn trên vách núi đá, cả khối vách núi này không cách nào chứa thân hình của chúng, dưới tầm mắt thì hình dáng của chúng vô cùng hung tàn, cho người ta cảm giác trùng kích thị giác mãnh liệt.
Thực lực bình quân của Quỷ Vân Cự Xà đều là cấp Đế Hoàng cao đẳng. Mặc dù là chúa tể cấp thấp cũng không thể giải quyết được nhiều Quỷ Vân Cự Xà như vậy.
Ở bên cạnh hồ nước có đắng bằng rộng rãi, một đoàn quân đoàn nguyên tố cấp Đế Hoàng xếp hàng chỉnh tề như pháo đài, chí ít có hơn năm trăm con nguyên tố Đế Hoàng ở đây, nguyên tố trong không khí bị chúng rút sạch.
Trong hồ nước có từng cái đầu ló ra, cả hồ nước hoàn toàn xao động lên. Số lượng cũng hơn năm trăm, cũng khó trách hồ nước này có nước chảy tràn ra ngoài, chắc hẳn đại bộ phận không gian đã bị đám hồn sủng này chiếm cứ.
Trên bầu trời có cánh đen va chạm vào nhau, tốc độ cực nhanh.
Quân doanh có từng con hồn sủng thực vật nên vô cùng xanh tươi đứng ở trước quân doanh! Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Triêu thái tử đã tham gia cuộc chiến ở thành Vạn Tượng, lúc trước ở thành Vạn Tượng người và hồn sủng còn nhiều hơn ở nơi này cả trăm lần.
Nhưng mà cho dù đồ sộ nhưng so sánh với quân đoàn ba ngàn cấp Đế Hoàng này thì chẳng khác gì kỵ binh võ trang đầy đủ đang đánh giết đám con nít, hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
- Những tên này đều là quân tinh nhuệ quân đoàn số ba đấy.
Sắc mặt Tang Anh trắng bệch nói ra.
Triêu thái tử xác thực cũng không ngờ thủ hạ của Triệu Đức lại cường đại như vậy.
- Tiểu tử, hôm nay Triệu Đức ta sẽ cho ngươi một bài học, thực lực một người dù mạnh thế nào cũng không có ý nghĩa gì, ở trước mặt quân đoàn thì người mạnh tới đây cũng trở nên nhỏ bé.
Triệu Đức liếc mắt nhìn qua quân đoàn Hồn Hoàng sau lưng thì đắc ý cười rộ lên.
Tang Anh trầm mặt nhìn qua quân đoàn cường đại này.
Triệu Đức nói nói không sai, người thực lực mạnh hơn Triệu Đức trên thế giới này không phải ít, nhưng mà có thể địch lại Triệu Đức và quân đoàn ba ngàn người của hắn lại không nhiều. Nếu như nhắc tới cả Ô Bàn hải quân thì trên thế giới này không có người nào có thể chống lại Ô Bàn hải quân, trước mặt thực lực tuyệt đối thì nhân lực thật sự vô cùng nhỏ bé!
- Những người này mạo phạm quân thống của Ô Bàn hải quân, khiêu khích uy nghiêm của Ô Bàn hải quân chúng ta, tất cả mọi người nghe lệnh. Xử quyết bọn chúng.
Triệu Đức dùng tinh thần chi âm bao trùm mọi người.
Vừa dứt lời thì âm thanh các hồn sủng gầm lên như tiếng nổ, cảm giác như màng tai sắp vỡ tan.
Triêu thái tử cắn răng quay mặt nhìn qua Hạ Chỉ Hiền.
Hạ Chỉ Hiền nói cái gì cũng không nói, chỉ bình tĩnh nhìn qua Triệu Đức và quân đoàn cường đại của hắn.
Bàn về nhân sinh lịch duyệt, Triêu Lãnh Xuyên xác thực không bằng Hạ Chỉ Hiền. Có thể Triêu Lãnh Xuyên cũng kiên quyết không muốn bị Hạ Chỉ Hiền thấy rõ mặt này, quan trọng hơn là hắn tuyệt không cho phép Triệu Đức là gia hỏa có ý đồ với nữ nhân của mình còn sống trên đời!
Triêu thái tử hít thở sâu một hơi, đem sợ hãi trong nội tâm đánh tan, ưỡn ngực đối mặt Triệu Đức.
Mà lúc này một tay khoác lên vai của Triêu thái tử, trùng trùng điệp điệp kéo hắn lại.
Triêu thái tử quay đầu lại, trông thấy ánh mắt vô cùng bình tĩnh của Sở Mộ.
- Địch nhân của ngươi chỉ có Triệu Đức, không nên làm cho ta thất vọng.
Sở Mộ chăm chú nhìn Triêu thái tử nói ra.
Triêu thái tử gật gật đầu, ánh mắt của hắn nhìn qua Triệu Đức đang mỉm cười đắc ý, ba ngàn quân sĩ tinh nhuệ sau lưng của hắn không tồn tại.
Triêu thái tử phi thường rõ ràng, Sở Mộ đã đáp ứng đem Triệu Đức lưu cho mình, như vậy hắn tuyệt đối không cho bất luận nhân tố nào ảnh hưởng tới mình cả!
Ánh mắt Triêu thái tử dần dần khôi phục bình tĩnh lại.
Đối với Triêu Lãnh Xuyên mà nói có Sở Mộ đứng ở phía sau chính là thiên quân vạn mã.
...
Sở Mộ từ đầu đến cuối đều rất bình tĩnh, hắn quét mắt nhìn qua quân đoàn khổng lồ kia, chậm rãi niệm chú ngữ.
Sở Mộ triệu hoán hồn sủng chính là tiểu Chập Long.
Nhiều linh hồn cao cấp như vậy chính là mỹ vị của tiểu Chập Long!