Sủng Mị

Chương 1363: Tinh không ai linh, thao khống tinh quỹ




Lục Thần chi chủ, hiện tại Liễu Băng Lam gọi về chính là Lục Thần chi chủ, đó là sinh vật cường đại đã khai mở không gian tu luyện độc lập cho Liễu Băng Lam, hiện giờ Lục Thần chi chủ đã cùng Liễu Băng Lam ký kết hồn ước, đã trở thành hồn sủng của nàng!

Trước đó Sở Mộ nghe Liễu Băng Lam nói nàng sẽ lưu lại trong Lục Thần không gian tiếp tục khổ tu. Ban đầu Sở Mộ cho rằng chẳng qua Liễu Băng Lam tìm cái cớ muốn tiếp tục bảo hộ tam đại cung điện, dù sao tài nguyên của Tân Nguyệt Địa ngoại trừ chưa xâm nhập sâu hơn trong Thánh Vực, những địa phương khác đã không đủ cung cấp cho Liễu Băng Lam tiếp tục tu luyện.

Làm cho Sở Mộ ngoài ý muốn chính là chỉ qua vài năm ngắn ngủi, nàng thậm chí có thực lực tăng trưởng lớn như vậy, thậm chí cả Ly lão nhân từng đề cập qua Lục Thần chi chủ có thực lực rất mạnh hơn nữa còn là một tồn tại cực kỳ đặc thù cũng đã cùng nàng ký kết hồn ước, trở thành hồn sủng của nàng!

- Lục Thần chi chủ, kỳ thật xưng hô chân chính là Tinh Không Ai Linh đi?

Đúng lúc này Ly lão nhân nhảy đi ra, thanh âm chậm rãi kéo dài.

- Đừng lật Sủng Giám, loại sinh vật như Tinh Không Ai Linh làm sao có thể xuất hiện trên sách!

Ly lão nhân khinh thường đưa mắt nhìn Bàng Duyệt đang vô cùng tò mò.

- Tinh Không Ai Linh là sinh vật của đệ tam trọng thiên, Lục Thần không gian kỳ thật cũng là một tiểu thế giới thuộc đệ tam trọng thiên, Nữ Tôn điện hạ có được cơ duyên được thừa nhận, nhất định sẽ cùng Tinh Không Ai Linh của tam trọng thiên gắn bó keo sơn, bao quát cả Tinh Hà Điểu kia…

Ly lão nhân giải thích về sinh vật trong đệ tam trọng thiên với mọi người, lúc này Thần Tông chủ quan Lục Ngọc Cầm đã luôn nhìn chằm chằm triệu hoán trận của Liễu Băng Lam, vẻ kinh ngạc trên mặt không còn cách nào che giấu!

Đệ tam trọng thiên là khu vực cho dù là điên phong chủ cũng không may mắn bước vào, loại sinh vật như Tinh Không Ai Linh ngay cả Lục Ngọc Cầm cũng chỉ từng gặp qua trên vách đá của Thần Tông, vốn tưởng rằng sinh vật cổ xưa cùng hiếm thấy kia không thể nào xuất hiện trên thế giới này, nhưng không nghĩ tới vị nữ tử kia lại có được!

Hiện tại Lục Ngọc Cầm đã không thể không cẩn thận xem kỹ lại Tân Nguyệt Địa đã bị di vong kia!

Tinh Không Ai Linh cũng giống như Tinh Hà Điểu, cả người phát ra hào quang tinh thần dịu dàng, xa hoa, trong lơ đãng đã chìm đắm trong màn hào quang khiến người vô hạn mơ màng.

Được hai hồn sủng đặc thù phụ trợ, tinh quang chói lọi chiếu xuống xem Liễu Băng Lam càng thêm phong tư tuyệt diễm, cao thượng tôn quý, chẳng khác gì mỹ nhân trong tranh.

Trước đó không lâu Liễu Băng Lam vốn đang tự hỏi nếu như lãnh thổ độc lập, tam đại cung điện muốn khuếch trương đến địa cảnh khác, làm thế nào mới để cho mọi người biết về tam đại cung điện đây?

Nhưng Liễu Băng Lam hoàn toàn không biết vào lúc này nàng triệu hồi ra hồn sủng đặc thù không giống người thường, thân ảnh khiến kẻ khác không dám khinh nhờn đã ghi khắc trong lòng toàn bộ người xem, phỏng chừng rất nhanh đã danh chấn tứ phương.

- Có hoa không quả! Hừ, làm sao lại xinh đẹp bằng hồn sủng của ta!

Thành phu nhân cực độ ghen ghét những sự vật xinh đẹp lúc này đôi mắt đã càng thêm cay độc.

Nàng làm sao đi quản Tinh Không Ai Linh có phải sinh vật hiếm thấy hay không, tóm lại hai hồn sủng dị hệ kia cuối cùng cũng sẽ trở thành thực vật cho yêu sủng của nàng, về phần nữ nhân khoe khoang kia, Thành phu nhân đương nhiên sẽ vẽ lên mặt cô ta một ít dấu vết càng thêm đẹp mắt!

Ngay lập tức nàng ra lệnh cho con nhện cùng con rết công kích tới, bọn chúng thật nhanh du động trên mạng nhện kia, những chiếc chân hẹp dài sắc bén cắt qua dưới thân Tinh Hà của Liễu Băng Lam.

Năng lực tránh né của Tinh Hà mạnh phi thường, nó không ngừng xoay chuyển di động tới trước, ở trong không gian nhỏ hẹp lưu lại từng đạo tinh quỹ thật hoa mỹ.

Hình thể của con rết kia thật khổng lồ, hơn nữa thông qua mạng nhện tuy có thể tùy ý di chuyển trên bầu trời, nhưng dù sao thân thể vẫn khuyết thiếu tính linh hoạt, liên tục tung ra vài lần công kích mạnh mẽ nhưng đều bị Tinh Hà Điểu xảo diệu tránh thoát.

Trước đó Tinh Hà Điểu đã trải qua một cuộc đại chiến, hiện tại sức chiến đấu còn lại không nhiều, nó cũng không trực tiếp phát động công kích đối với con rết kia, chỉ áp dụng chiến thuật kéo dài cùng né tránh.

Thành phu nhân biết Tinh Hà Điểu đã rơi vào trạng thái suy yếu, nhìn thấy kỹ năng của con rết bị nó liên tục tránh thoát, nàng đưa mắt nhìn qua con nhện, ánh mắt con nhện bỗng nhiên lóe ra quang mang đỏ như máu, ngay sau đó mạng nhện quấn quanh kịch độc bắt đầu phun ra, ngăn cản đường bay của Tinh Hà Điểu, làm Tinh Hà không thể tự nhiên phi hành.

Hạn chế năng lực phi hành của Tinh Hà Điểu, Vạn Túc Ngô Công khủng bố cậy mạnh lập tức có đất dụng võ, thân thể của nó uốn éo, vạn chân như đao trận sắt bén súy tới, trùng điệp đánh lên trên người Tinh Hà Điểu.

Ngân Hà Điểu phát ra tiếng than khóc, bị chụp bay ra ngoài, thân thể tản ra tinh quang bị dán lên trên mạng nhện giăng ngang trời.

Bản thân mạng nhện kia có được tính dính cực mạnh, hơn nữa kịch độc cũng tự động quấn quanh sinh vật rơi vào, thân thể Tinh Hà vừa rơi lên mạng nhện còn đang giãy dụa, nhưng càng giãy thì càng bị trói buộc chặt cứng!

Tơ trắng quấn quanh trên không, con rết hóa thành hắc sắc quang mang nhanh chóng chạy tới chỗ Tinh Hà Điểu bị trói buộc, muốn đem nó ngốn sạch.

Nhưng đúng lúc này khi con rết tiếp cận Tinh Hà Điểu, bỗng nhiên trên thân thể Tinh Hà lóe sáng một tầng tinh quang.

Tinh quang thong thả khuếch tán, hình thành từng đợt từng đợt gợn sóng, không chỉ đem độc võng tiêu trừ đồng thời còn làm chung quanh biến thành trống rỗng.

Không trung giống như thiếu đi một khối, bối cảnh lam sắc xen lẫn hắc ám, Tinh Hà Điểu phiêu phù trên không, tinh quang tản ra, thật giống như một ngôi sao chói mắt.

- Kỳ…

Tinh Không Ai Linh đứng bên cạnh Liễu Băng Lam phát ra một tiếng đê minh, cánh tay thon dài chậm rãi mở ra, chỗ trống không trung kia không ngừng mở rộng.

Trong không gian màu đen, Tri Chu Hoa Quỷ tạo ra độc võng không cách nào yên ổn, mọi người ngẩng đầu dần dần phát hiện không trung từ từ bị tinh không thuần túy như tằm ăn lên, dần dần chiếm cứ.

Tinh Không lĩnh vực!

Kỹ năng do Tinh Không Ai Linh thi triển thậm chí có thể thay đổi ban ngày lẫn đêm tối, làm tinh không cuồn cuộn xuất hiện ngay trên bầu trời Thiên Sơn.

Tinh không chói lọi lan tràn, vô luận Tri Chu Hoa Quỷ phóng xuất bao nhiêu tơ nhện cũng bị tinh quang làm tan rã.

Dưới tinh không, năng lực khôi phục của Tinh Hà Điểu tăng lên trong phạm vi lớn, thực lực đồng dạng đi theo tăng trưởng, loại kỹ năng này tương tự như Nguyệt Ngưng Hoa Chủng Lâu của Mạc Tà.

Sau khi khôi phục một ít thể lực, Tinh Hà Điểu lập tức vỗ cánh lao như bay, tùy ý bay lượn khắp tinh không, Vạn Túc Ngô Công không cách nào chạm tới một vũ mao của nó.

Khi Tinh Hà Điểu lại giằng co cùng Vạn Túc Ngô Công lần nữa, Tinh Không Ai Linh đã dùng con ngươi đặc thù điều khiển lên tinh thần trên không trung sắp thành hàng.

Lĩnh vực của Tinh Không Ai Linh là đem tinh không chân thực ấn xuống, hiện tại mọi người có thể dùng mắt thường thấy được lĩnh vực Tinh Không chính là tinh hà của đệ tam trọng thiên.

Lúc này Tinh Không Ai Linh đang điều khiển tinh thần chân chính, đem chúng sắp thành đủ loại tinh đồ bất đồng, mỗi khi hoàn thành xong một bộ tinh đồ, liền hình thành các loại kỹ năng hiệu quả như giam cầm, tinh bạo, không liệt vân vân đủ loại.

Trước kia Thành phu nhân chưa từng gặp qua đối thủ đặc thù như thế, đối mặt với kỹ năng dị hệ chưa từng chứng kiến, Thành phu nhân căn bản không tìm được thủ đoạn hữu hiệu nào đến phòng bị, chỉ có thể âm thầm cắn răng.

Cho dù Tri Chu Hoa Quỷ hung tàn ngoan độc nhưng đối mặt loại hồn sủng phiêu miểu dị hệ như thế cũng bó tay hết cách, nhất là Tinh Không Ai Linh cường đại, cách thao túng tinh quỹ hoàn thành công kích, phòng ngự, hạn chế đều là những kỹ năng thật khó lòng phòng bị.

Nếu như đối mặt với hồn sủng mà mình hiểu biết, ít nhất có thể từ quang mang cùng động tác của nó mà phán đoán nó sẽ thi triển thủ đoạn gì, mà tinh đồ là thứ khó thể hiểu biết, mỗi khi Tri Chu Hoa Quỷ muốn phát động công kích sẽ có một tinh đồ đem công kích của nó phá hư.

- Tinh Đấu!

Liễu Băng Lam lạnh lùng hộc ra tên kỹ năng.

Tinh Không Ai Linh không cần đọc chú ngữ, chỉ cần bố trí tinh quỹ.

Liễu Băng Lam phát ra mệnh lệnh, trong đêm đen vài viên tinh thần có chút ảm đạm bắt đầu di động, phóng xuống quang mang nhanh chóng hợp thành một tháp tam giác.

Ánh sáng chói lọi bao phủ lên thân thể Tri Chu Hoa Quỷ, quầng sáng của tam giác tháp khiến cho nó giống như rơi vào trong lao tù, căn bản không thể thoát khỏi phạm vi của tam giác tinh tháp.

- Không Gian Liệt Ngân!

Liễu Băng Lam lần nữa phát ra mệnh lệnh.

Lúc này Tinh Không Ai Linh cũng không tiếp tục điều khiển tinh thần, mà ánh mắt chợt lóe, tam giác tháp chói lọi phủ xuống lập tức xuất hiện một vết rách kinh người!

Loại năng lực xé rách không gian ngay cả Sở Mạc cùng Bạch Ngữ đều làm được, lúc này Tinh Không Ai Linh thi triển kỹ năng Không Gian Liệt Ngân cũng giống như kỹ năng Không Gian Phong Bạo của bán ma phi thường tương tự, chính là lợi dụng tính trình tự của không gian làm gió lốc của dị thứ nguyên xuyên tới công kích địch nhân.

Có điều bất đồng chính là Tinh Không Ai Linh không phải đem không gian gió lốc từ vết rách dẫn dắt tới trong không gian bình thường, mà là mạnh mẽ đem kẻ địch hấp xả tới trong không gian vết rách, trực tiếp nhốt đánh vào thứ nguyên không gian hoàn toàn rối loạn khủng bố kia, ở nơi đó thừa nhận gió lốc vô tận tàn phá!

- Ngươi…ngươi làm gì hồn sủng của ta!

Thành phu nhân cơ hồ gào lên.

Lúc này Tri Chu Hoa Quỷ đã biến mất trong tam giác tinh quang tháp, giống như bị truyền tới một thế giới khác, thậm chí Thành phu nhân không còn cảm ứng được tinh thần liên hệ giữa mình cùng hồn sủng.

Biến hóa bất thình lình làm Thành phu nhân hoàn toàn không biết phải làm sao, bởi vì cho tới bây giờ nàng ta còn chưa biết kỹ năng dị hệ của Tinh Không Ai Linh như thế nào.

- Chỉ đem nó đưa tới thứ nguyên không gian tràn ngập gió lốc, bình thường chỉ một cơn gió ở trong mắt chúng ta là một trận gió lốc cấp chủ tể, không hề quy tắc, như vậy hoa quỷ của ngươi có thể tùy ý rong chơi ở đó, cũng có thể phải đối mặt với một cơn gió lốc dù là điên phong chủ tể cũng không thể ngăn cản!

Liễu Băng Lam hờ hững xuất trần nhìn qua Thành phu nhân.

Nhưng những lời này của Liễu Băng Lam lại làm toàn thân Thành phu nhân run lên, cảm giác sợ hãi lần đầu tiên tràn ngập trong lòng!