Sủng Mị

Chương 1353: Thây ngang khắp đồng, sát lục chi long




Việc lãnh thổ độc lập ngay cả những vùng gần bên Vân Cảnh đều được nghe nói, vô luận là địa cảnh đối địch Vân Cảnh hay là đồng minh, vì cuộc chiến độc lập đều sẽ bắt đầu tụ tập tại Vân Cảnh.

Sau khi Từ Đạo Phong cùng Đường Quan đưa lên bản báo cáo khảo sát, Lục Ngọc Cầm liền tuyên bố thời gian bắt đầu cuộc chiến độc lập, địa điểm chiến đấu đặt tại Thiên Sơn của Tân Nguyệt Địa, cũng chính là chỗ giao giới giữa Vân Cảnh cùng Vạn Vật Cảnh.

Thời gian đại khái còn hơn một tháng, hàng xóm của Vân Cảnh là Loan Cảnh, Tuyền Cảnh, Thạch Cảnh, ba địa cảnh thất cấp đã phái ra một ít đặc phái viên, phần lớn tụ tập tại tây bộ Vân Cảnh, sớm chờ đợi cuộc chiến độc lập đã gây náo động đại địa lần này.

Ngoài ba địa cảnh, người đến xem càng nhiều vô số kể, tây bộ Vân Cảnh trong bất tri bất giác đã kín người hết chỗ, trong đó còn có đại lượng thế lực quân đoàn.



- Không phải đã có quy định là cuộc chiến cảnh chủ sao, vì sao còn xuất hiện nhiều binh lính như vậy? Hình như cả quân đoàn yếu tắc Nghiễm Thông cũng bị điều khiển tới nơi này!

Bên trong tửu quán ngay biên cảnh, mọi người đều đang thảo luận chuyện Tân Nguyệt Địa muốn độc lập.

Trong niên đại hòa bình bây giờ, một cuộc chiến độc lập có thể nói bị người nhìn chăm chú, rất nhiều người đều muốn biết Tân Nguyệt Địa rất ít nghe nói đến rốt cục lại có năng lực gì, lại dám lớn mật đi đối kháng cùng một địa cảnh.

- Việc này còn cần hỏi sao, Lý Húc không muốn lãng phí quá nhiều thời gian, sau khi chiến thắng cuộc chiến cảnh chủ, hắn trực tiếp phái quân đoàn đi đón quản, quân đoàn sớm tới đây thể hiện Lý Húc tràn đầy tự tin!

Đại quân trấn áp cũng không phải cần phát động chiến tranh, có Thần Tông tồn tại muốn chiến tranh cũng không dễ dàng, mà Lý Húc đem quân đoàn phái tới tây bộ chính là tính toán trực tiếp tiếp quản, lòng dạ cho rằng mình tất thắng ai cũng có thể thấy rõ.

- Ba so với năm thôi, vốn thực lực của bọn hắn đã không được xem trọng, nhân số còn thiếu, vậy làm sao mà đánh?

Mấy thiếu niên cùng thiếu nữ đang tán gẫu ngay trạm dịch nghỉ ngơi.

Trong đó có một thiếu niên chính là Liêu Ngữ, tiểu tử này nói với đám bằng hữu những người muốn độc lập hắn có nhận thức, kết quả không biết thế nào, nói xong nói xong, liền kéo mọi người giấu diếm người nhà của họ chạy tới nơi này đặc biệt vì xem cuộc chiến.

- Phải đó, đúng vậy. Ta đã đặt không ít tiền, tuy rằng lợi nhuận có chút thấp, nhưng dù sao còn hơn không có, ha ha, thật không biết là đứa ngốc nào lại đem tiền đặt bên Tân Nguyệt Địa, đây còn không bằng trực tiếp đem tiền phân cho mọi người còn nhanh hơn.

Một thiếu niên mập mạp cười nói.

Liêu Ngữ nghe được câu nói này liền mất hứng, chính mình đem đại bộ phận gia sản đặt lên trên người Sở Mộ bọn họ, béo thiếu niên nói người đó là đứa ngốc chẳng phải là nói bản thân hắn hay sao!

- Liêu Ngữ, ngươi không phải đặt lên trên mấy người bằng hữu của ngươi đi?

Một thiếu nữ có vẻ cao ngạo hỏi.

- Phải!

Liêu Ngữ gật gật đầu, ánh mắt nhìn thiếu nữ chăm chú.

Nếu như Sở Mộ có mặt nơi này, nhất định sẽ nhận ra nàng, bởi vì khi Sở Mộ đi tới Lãnh Thổ Viện chính là thiếu nữ cao ngạo kia tiếp đãi.

- Ngươi thật khờ dại!

Thiếu nữ vẫn làm ra vẻ nói.

- Ha ha, khờ dại…Liêu Ngữ, ngươi thật sự khờ dại, lần trước không phải nói với ta nhìn thấy một vị tiên nữ, tiên nữ ở đâu chứ, kết quả sau lại nói là sinh bệnh, sinh bệnh cái gì, ta nghe người của Tiêu phủ nói đó là một người chết, ta đều cười đến sắp chết luôn…

Thiếu niên đến từ Văn thành phá lên cười.

Liêu Ngữ tức giận đến đỏ mặt, nói:

- Các ngươi…các ngươi chờ xem!

Phương thức chiến đấu Thần Tông đã thông báo ra ngoài.

Cảnh chủ, hai vị phó cảnh chủ, bên muốn độc lập chỉ có thể xuất động ba thành viên, mà bên Vân Cảnh, tam cấp địa cảnh sẽ chọn ra một vị cảnh chủ đại biểu, tứ cấp địa cảnh sẽ chọn ra một vị cảnh chủ đại biểu. Ngũ cấp địa cảnh cùng lục cấp địa cảnh và thất cấp địa cảnh, mỗi một cấp địa cảnh đều có một đại biểu tham chiến, tổng cộng chính là năm người.

Tây Cảnh thành, Lý Húc nhất mạch đã xuất ra thật nhiều cao thủ, chỉ cần thời gian vừa đến bọn hắn sẽ đồng loạt bay lên trên Thiên Sơn, trực tiếp tiến hành nghiền áp đối với địch nhân.

Mà bên Vạn Vật thành không có chuẩn bị gì, trong ba người cần tham chiến chỉ có một mình Liễu Băng Lam ở trong thành.

Sở Mộ cùng Bạch Ngữ mãi tới bây giờ còn chưa xuất hiện, không ai biết hai người bọn họ chạy đi đâu.

Nguyên bản người thứ ba tham chiến là Mục Thanh Y, nhưng Liễu Băng Lam bước vào hồn tể cấp sớm hơn nên hiện tại thực lực đã mạnh hơn Mục Thanh Y, hơn nữa Liễu Băng Lam cũng là cảnh chủ danh xứng với thực, cuộc chiến này nàng tham dự sẽ thích hợp hơn.

Bạch Ngữ đem Ma Linh di chuyển tới Yểm Ma thánh vực, tự mình lưu lại trong thánh vực tiến hành tu luyện, như vậy U Linh Cẩn Nhu cũng sẽ thông qua Ma Linh nghĩ đủ biện pháp làm thực lực của cha mình thăng lên trong vòng nửa năm, đến lúc đó Bạch Ngữ tự nhiên sẽ là đệ nhị cao thủ đại biểu Tân Nguyệt Địa xuất chiến.

Về phần Sở Mộ hiện tại vẫn đang đắm chìm bên trong cuộc chinh chiến tại Nam Cấm Vực.



Rừng rậm rậm rạp tối đen, con sông đỏ tươi màu máu xuyên qua từng khe suối trong rừng, chậm rãi thẩm thấu vào bùn đất đen nhánh bên dưới.

Cô hồn dã quỷ phát ra thanh âm sợ hãi, không ngừng quanh quẩn bên trong thiên địa mịt mù tăm tối, âm phong từng trận, thổi khắp mặt đất tràn ngập khí tức tử vong.

Thi thể hỗn độn chất chồng trên mặt đất, mỗi cách vài bước là có thể nhìn thấy máu tươi đầm đìa bắt mắt đầy dữ tợn.

Hô hô hô hô…

Gió lốc âm lãnh cuồn cuộn nổi lên trên thế giới tràn đầy thi thể, trong hôn ám những vong hồn thống khổ, phẫn nộ, bi thương, không cam lòng không ngừng phát ra thanh âm tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương.

U Linh phong bạo đem tử hồn trên chiến trường đáng sợ cuốn vào, hơn nữa còn điên cuồng theo một phương hướng tụ tập.

Số lượng vong hồn thật đông đúc, có thể lên tới hàng ngàn, những vong hồn bị hấp thu tới cảm giác giống như một mảnh lam sắc hải dương đang rót vào trong một vực sâu không đáy, vĩnh viễn cũng không thể tràn đầy.

Trường hợp tụ hồn rung động khiến một mảng lớn Sài Cuồng Ma đông nghìn nghịt cách đó chừng trăm công lý đã không còn dũng khí tiến công, phải biết rằng nơi đó tụ tập quân đoàn Sài Cuồng Ma vô luận là dùng từ bao trùm trời đất cũng không đủ, liếc mắt nhìn lại căn bản không thể chứng kiến biên duyên của đại quân hồn sủng kia.

Từng gương mặt thật dữ tợn, từng đôi trảo sắc bén thon dài, từng thân hình tối đen sâu kín tràn ngập ngỗ ngược…

Nhưng cho dù số lượng thật khổng lồ nhưng đại quân Sài Cuồng Ma không dám bước lên phía trước, nhất là khi chứng kiến vong hồn đồng bạn tử vong còn bị hấp thu đến trong thân thể đầu sát lục long kia, sĩ khí lập tức hạ xuống điểm thấp nhất.

Thủ lĩnh đại quân Sài Cuồng Ma là một con trung đẳng chủ tể Sài Cuồng Ma Vương, mấy tháng trước nó đã giao thủ với con sát lục long kia, nó còn nhớ rõ khi đó con cự long kia còn chưa phải là đối thủ của nó.

Nhưng trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến đấu, Sài Cuồng Ma Vương liền phát hiện cự long kia thực lực đề thăng, đơn đả độc đấu Sài Cuồng Ma Vương đã không phải đối thủ của cự long, càng khủng bố chính là dù chung quanh nó có trăm vạn đại quân nhưng đối mặt với sát lục long Sài Cuồng Ma Vương vẫn phi thường kiêng kỵ.

Làm cho cả Sài Cuồng Ma đế quốc run rẩy sợ hãi chính là Tiểu Chập Long của Sở Mộ!

Trong khoảng thời gian này, Tiểu Chập Long tiếp nhận một lần tẩy lễ tàn khốc của chiến tranh, nó hấp thu linh hồn thậm chí còn nhiều hơn quá khứ không biết bao nhiêu lần.

Trong mấy tháng qua, mỗi một sinh vật bị nó giết chết đều biến thành tử hồn, sau đó lại biến thành năng lượng rót vào trong thân thể của nó!

Lúc này Sở Mộ đứng trên đầu Tiểu Chập Long, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn chăm chú vào quân đoàn Sài Cuồng Ma hung ác xa xa không dám tiến tới.

Sài Cuồng Ma chứng thật là sinh vật cực kỳ hung tàn, nhưng hiện tại chúng nó đã biến thành một đàn chuột nhát gan khiếp đảm.

Vừa vặn thừa cơ hội này Sở Mộ có thể cho Tiểu Chập Long thời gian khôi phục thương thế.

Tiểu Chập Long có được năng lực tự lành cường đại, nhưng cho dù có chữa khỏi ở trong cuộc chiến đấu cuồng loạn cũng không thể nhanh bằng tốc độ bị tổn thương.

Cho nên Sở Mộ phải an bài bảo vệ cho nó có thời gian hồi phục.

Từ lúc Tiểu Chập Long bắt đầu chiến đấu, Thiện Ác nữ vương Vũ Sa cũng không dừng lại việc xuất thủ các loại kỹ năng phụ trợ hoa khải, hoa độc, hoa dũ, khôi phục thể lực của mình.

Lực lượng cấp chủ tể cùng khôi phục thể lực đều cần một ít thời gian, nhưng có được kỹ năng khôi phục của Vũ Sa có thể giúp Tiểu Chập Long hấp thu tử hồn tốt nhất, dù sao khi hấp thu tử hồn nhất định phải Tiểu Chập Long tự tay giết chết.

Trong lúc Tiểu Chập Long điên cuồng giết chóc kỳ thật cũng chế tạo tà lực cùng vong hồn phẫn nộ, không cam lòng, cừu hận, thống khổ, những thứ này đều là tà lực, Tiểu Chập Long giết chóc càng nhiều thì khả năng nàng hút lấy tà lực càng khổng lồ, cho nên dù trong mấy tháng nay Vũ Sa cũng không hề nói câu nào, nhưng nàng lấy được ưu đãi kỳ thật không nhỏ, thực lực hẳn là đã có tăng trưởng.

- Ngao ngao ngao…

Sau khi khôi phục một lúc, Tiểu Chập Long lại dấy lên một cuộc giết chóc mới.

Nếu chúng nó không dám xông lên, vậy nó sẽ giết đi qua, suốt mấy tháng tẩy lễ bằng máu, toàn thân Tiểu Chập Long đã tràn ngập lệ khí khủng bố.

Sở Mộ cũng không đi theo, mà từ xa xa nhìn chăm chú vào Tiểu Chập Long, với thực lực bây giờ của nó, cho dù là trăm vạn đại quân lại có năng lực làm gì được nó?

Cuối cùng đều sẽ trở thành thực vật khiến cho Tiểu Chập Long càng thêm cường đại!

- Ta sẽ không giúp ngươi đánh cuộc chiến độc lập!

Bỗng nhiên Vũ Sa lạnh lùng nói.

Đã khá lâu Sở Mộ không nghe được nữ nhân kia nói chuyện, cho dù là dùng Ma Diễm tra tấn nàng, nàng cũng không hề rên một tiếng.

Thanh âm của Vũ Sa thật sự dễ nghe, nếu không nhìn thấy dáng vẻ cao ngạo của nàng cùng ngữ khí băng sương vô tình.

- Chịu nói chuyện rồi sao?

Sở Mộ nhướng mày thật hứng thú nhìn nàng.

Trong suốt mấy tháng thời gian Sở Mộ đều để nàng ở bên ngoài, để nàng phụ trợ Tiểu Chập Long chiến đấu, nhưng nữ nhân kia có thể suốt trăm ngày không nói một câu nào thật sự là vô cùng quật cường.

- Ta sẽ không giúp ngươi đánh cuộc chiến độc lập!

Vũ Sa lặp lại một lần câu nói vừa rồi.

- Ta cũng không nói cho ngươi tham chiến!

Sở Mộ nói.

Vũ Sa là trường hợp đặc thù, nàng cần hóa thân Thiện Ác nữ vương tham chiến giúp hắn phỏng chừng sẽ có vô số người biết hắn có một hồn sủng dị nhân hệ, đây không phải là một chuyện tốt.

Vũ Sa lập tức im lặng, giống như chỉ cần nói thêm một câu sẽ khiến cả người nàng vô cùng khó chịu.

Sở Mộ cũng không thèm để ý, ngạo khí của nữ nhân này đến từ trong lòng, tra tấn thế nào cũng vô dụng, may mà hắn mặc kệ, toàn bộ lực chú ý đều đặt lên cuộc chiến của Tiểu Chập Long.

Dựa theo mức độ thăng cấp của U Linh mà xem, nhận được linh hồn của quân đoàn kia Tiểu Chập Long hẳn là có thể thăng cấp rồi đi!