Sủng Mị

Chương 1282: Bị chết không minh bạch




Thực vật cũng bắt đầu đổ máu, khô héo không hiểu, chậm rãi từ trên không trung rơi xuống.

Ma Thụ Chiến Sĩ ý thức được huyết vụ lợi hại, vội vàng thu hồi lĩnh vực thực vật của nó lại. Chỉ tiếc nó thu hồi vẫn chậm hơn nhiều, thực vật nó bố trí đã khô héo hơn phân nửa.

Sở Mộ rất kinh ngạc, khó trách Lý Cuồng này dõng dạc muốn tàn sát dân trong thành, thì ra là có được tuyệt thế sát vật Quỷ Đồng Huyết Ma Sát!

Lý Cuồng có được Quỷ Đồng Huyết Ma Sát cấp bậc còn cao hơn cả Lăng Xiển, đây là sinh vật cấp chúa tể.

Mà có được huyết vụ thì người trong tòa thành này phải đổ máu, thực lực của nó sẽ đề thăng một bậc, như vậy sức chiến đấu của nó có thể sánh bằng Thánh Vương Vạn Triêu Thú.

...

- Quỷ Đồng Huyết Ma Sát thật là khủng khiếp, hơn nữa thằng này muốn tàn sát dân trong thành, chẳng lẽ hắn không sợ chủ nhân Vân Cảnh trừng phạt sao? Mặc dù nói người ở đây là á tộc cấp thấp, nhưng nếu giết không còn ai thì nhất định sẽ bị Thần Tông trừng phạt!

Vương Đồng nói ra.

Trịnh Thác nhíu mày, thực lực Lý Cuồng này còn mạnh hơn dự tính của Trịnh Thác, hồn sủng mạnh nhất mạnh hớn cấp chúa tể cấp thấp một bậc.

Nhưng mà làm cho Trịnh Thác không ngờ là hắn có được một con Quỷ Đồng Huyết Ma Sát!

Huyết vụ của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát có tác dụng hấp thu máu và tăng cường thực lực, như vậy Trịnh Thác cũng không hoàn toàn nắm chắc đánh bại thằng này.

- Chúng ta phải bảo vệ người ở đây hay ra đi, nếu như người chết quá nhiều thì cấp trên trách tội...

Lam Nhiêu ý thức được tình thế phát triển đã vượt qua khả năng khống chế của mình, lên tiếng khuyên nhủ.

- Quản khỉ gió người ở nơi này chết làm gì, tốt nhất là nên chết nhiều một chút.

Trữ Trường Thanh lại hả hê nói ra.

Trịnh Thác gật gật đầu, hắn xác thực cũng không thế nào để mắt tới cường giả nơi này, nhưng chuyện này náo lớn thì chính hắn cũng có phiền toái, chủ yếu nhất là Lý Cuồng nổi điên!

- Kỳ quái, tại sao thằng này không khẩn trương chút nào, biểu hiện của hắn quá trấn định.

Bỗng nhiên ánh mắt Trịnh Thác nhìn chằm chằm vào Sở Mộ vô cùng tỉnh táo.

...

Sở Mộ vốn còn muốn chơi đùa với Lý Cuồng nhiều hơn, nhưng nếu hắn triệu hồi hồn sủng có thể gây hại cho dân chúng trong thành, như vậy mình chỉ có thể tiêu diệt hắn.

Ánh mắt của Sở Mộ nhìn qua Mạc Tà nằm sấp trên vai của mình.

Mạc Tà ngáp, lười biếng nhảy ra khỏi bờ vai của Sở Mộ, nhàm chán nhìn qua Quỷ Đồng Huyết Ma Sát hung hăng càn quấy đến cực điểm.

- Nên nhắm nháp tư vị đổ máu đi, cho các ngươi thời điểm còn sống nhìn thấy hình ảnh của tử thần!

Lý Cuồng tức giận gầm lên.

Sau khi ra lệnh thì huyết vụ nồng đậm điên cuồng áp xuống bao phủ bầu trời.

Ở bắc thành có rất nhiều người đang ở lại, không ít người còn không được tính là hồn sủng sư, sau khi bị huyết vụ bao phủ thì trực tiếp té xủi trên đường cái.

Lỗ chân lông của bọn họ mở ra khó hiểu, máu tươi chảy ra khỏi làn da của bọn họ, chảy trên đường phố.

Ngay từ đầu huyết dịch chảy ra chỉ vài giọt, nhưng mà ở bắc thành có vài chục vạn người, số lượng huyết dịch khổng lồ như vậy tụ tập cùng một chỗ hình thành dòng sông khủng bố!

Trên cổng thành các nguyên lão cùng trưởng lão bị huyết vụ bao phủ lần nữa, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Bọn họ lập tức ra mệnh lệnh bảo binh sĩ sơ tán người trong thành.

- Kịp sao?

Lý Cuồng cười rộ lên.

Không chỉ dừng lại ở mức này, tốc độ bao phủ của huyết vụ còn nhanh hơn tốc độ sơ tán nhiều, đây là tòa thành có mấy trăm vạn nhân khẩu, thậm chí một ngàn vạn nhân khẩu a, dù sơ tán kiểu nào cũng không thể thoát ra khỏi phạm vi huyết vụ bao phủ, thời điểm tòa thành này ngập trong biển máu thì sẽ hình thành tràng cảnh vô cùng tráng lệ, cũng chỉ có nhiều máu như vậy mới có thể dùng để tế điện Quỷ Liêm Chập đã chết!

- Sở vương đúng không, hiện tại ta sẽ cho các ngươi thấy tử thần, chọc Lý Cuồng ta điên lên thì không có kết cục tốt.

Lý Cuồng nhìn qua Sở Mộ cười to.

- Thực lực Lăng Xiển so với ngươi còn mạnh hơn, thú vị là trước khi chết hắn cũng nói như ngươi đấy.

Sở Mộ ngữ khí bình thản nói ra.

Nói xong Mạc Tà với bộ lông màu bạc đã mở rộng bước chân, nó dạo chơi trên không trung, nó xuyên qua huyết vụ nồng đậm, máu tươi không dính vào lông của hắn.

- Lăng Xiển, ngươi nói Lăng Xiển bị ngươi giết?

Lý Cuồng lúc này dừng cười, sững sờ nhìn qua Sở Mộ.

Lý Cuồng đại khái vào ba bốn năm trước còn nhìn thấy Lăng Xiển, Lăng Xiển bởi vì không có bước vào cấp Hồn Tể cho nên bị đuổi ra khỏi Vân Cảnh, Lý Cuồng xác thực thừa nhận thực lực của Lăng Xiển mạnh hơn hắn một chút. Lăng Xiển tu vi chỉ dừng lại ở mức này, mà Lý Cuồng hắn lại khác, hắn còn có thời gian vài chục năm nữa, khẳng định sẽ vượt qua Lăng Xiển.

Nhưng bất kể nói thế nào Lăng Xiển cuối cùng là một cường giả. Nếu như nói Lăng Xiển chết trong tay của kẻ này...

- Vèo ~~~~~~~

Lý Cuồng đang tự hỏi thì đột nhiên cảm giác được cái gì đó đang đánh tới.

- Bá!!!!!!!

Một trảo nhận màu tím vượt qua huyết vụ đánh vào người của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát, nhìn qua trảo nhận này rất hời hợt.

Nhưng mà sau một khắc đầu lâu của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát hiện ra tơ máu, tơ máu này kéo dài xuống ngực và bụng của nó!

- Ha ha ha khanh khách ~~~~~~~~~

Từ đầu lâu vỡ ra làm hai, thân thể Quỷ Đồng Huyết Ma Sát chậm rãi phân thành hai nửa.

Máu tươi từ trong người của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát vỡ vụn ra, tất cả mọi người cảm thấy khó hiểu vì sao mấy giọt máu từ trong người bay ra ngoài. Nhưng mà khi Quỷ Đồng Huyết Ma Sát còn sống thì bọn họ đổ máu điên cuồng.

- Phốc phốc ~~~~~~~~~

Máu tươi bắn ra ngoài như suối, sát khí trên người Quỷ Đồng Huyết Ma Sát đã không còn, khí tức sinh mệnh trôi qua nhanh chóng theo làn máu, mà thân thể của nó phân thành hai nửa.

Lý Cuồng như gặp phải sét đánh!

Hắn thậm chí căn bản không nhìn thấy sinh vật công kích Quỷ Đồng Huyết Ma Sát rốt cuộc là gì, càng không hiểu móng vuốt sắc bén kia đánh ra từ đâu.

Hồn ước đứt gãy trùng kích vào linh hồn của hắn. Lý Cuồng lại che ngực lần nữa, sắc mặt tái nhợt.

Chết, Quỷ Đồng Huyết Ma Sát chết!

Huyết vụ máu tươi bao phủ trên không trung đã giảm bớt, bốn người trên hải đăng nhìn qua cũng ngây người.

Lúc này bọn họ trông thấy hai đoạn của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát rơi xuống, sinh vật cấp chúa tể cấp thấp cũng giống như sinh vật cấp Nô Bộc, bị một kích miểu sát!

Trọng yếu nhất là bốn người không có nhìn rõ Quỷ Đồng Huyết Ma Sát chết như thế nào, lại bị sinh vật nào giết chết.

Huyết vụ từ khi Quỷ Đồng Huyết Ma Sát tử vong thì chậm rãi tản ra ngoài, vô số người mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ nhìn qua nửa đoạn thi thể này!

Đáng sợ nhất là địch nhân lấy mạng là gì cũng không thấy thế nào. Một cổ lãnh ý trên người Lý Cuồng tỏa ra ngoài!

Khí tức cường giả trên lệ trảo lập loè tuyệt đối là sinh vật cực kỳ cường đại, Quỷ Đồng Huyết Ma Sát của Lý Cuồng tử vong cũng không cảm giác được cái gì, thế nhưng mà hắn trông thấy chỉ là một tiểu hồ nhỏ đang chậm rãi đi tới bên người Sở Mộ.

Sinh vật có thể miểu sát Quỷ Đồng Huyết Ma Sát nhất định phải đạt tới chúa tể trung đẳng, nói cách khác vừa rồi tuyệt đối có một sinh vật chúa tể ngoài trung đẳng đi qua nơi này, sau đó thuận tiện lấy mạng của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát.

Có thể hời hợt lấy mạng của Quỷ Đồng Huyết Ma Sát thì muốn lấy mạng của bọn họ dễ như trở bàn tay.

Chung quanh không có bất kỳ cường giả nào, chỉ có một tiểu hồ. Chẳng lẽ nó không cần thi triển kỹ năng cũng có thể miểu sát Quỷ Đồng Huyết Ma Sát, chẳng lẽ sinh vật cường đại đó chính là tiểu hồ ly chín đuôi!

Không có khả năng, tuyệt đối không thể!

Sinh vật chúa tể trung đẳng ở Vân Cảnh tuyệt đối là sinh vật mạnh mẽ, mà ở khu vực Tân Nguyệt Chi Địa của Phổ Nhân Á tộc này bởi vì chủng tộc hạn chế thực lực nên tuyệt đối không thể vượt qua chúa tể cấp thấp.

Một tiểu hồ màu bạc chín đuôi ngay cả hồn sủng cũng không được tính, làm sao có thể có thực lực ngoài chúa tể trung đẳng cơ chứ?

Lý Cuồng lúc này không cách nào tiếp nhận được sự thật này, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào tiểu hồ ly chín đuôi kia, giận dữ ra lệnh cho Ám Sư đang triền đấu với Vong Mộng.

Lý Cuồng đã điên lên rồi, Quỷ Đồng Huyết Ma Sát cũng đã bị miểu sát, hắn lập tức cho Ám Sư đi công kích Mạc Tà.

Có thể một vuốt chụp chết địch nhân, Mạc Tà chưa bao giờ có chút hứng thú nào, nhìn như nhàn nhã dạo chơi nhưng tốc độ của Mạc Tà lại thật nhanh, trong khoảng khắc đã tới bên người của Sở Mộ, lại nhảy lên vai của Sở Mộ.

Ám Sư một đường đuổi theo, ngay cả bộ lông của Mạc Tà cũng không đụng phải, cuối cùng vẫn bị Vong Mộng đuổi theo.

Toàn thân Vong Mộng có ám tử sắc lôi điện bay tán loạn cũng không thích bị người ta giật đồ ăn, đôi mắt đen thâm thuy của nó biến hóa, lôi điện lăng lệ ác liệt như điên cuồng, triệt để vây quanh Ám Sư!

Vong Mộng sau tìm được cơ hội thì thế công lập tức trở nên hung mãnh, không ngừng ăn mòn thân thẻ của Ám Sư.

Bản thân Ám Sư cũng có ám thuộc tính, đối với lực lượng hắc ám có hiệu quả chống cự nhất định, nhưng nó vốn chẳng qua là phó thuộc tính, tánh mạng tàn lụi làm cho thân thể của nó suy yếu, tinh thần cũng có chút hoảng hốt.

Mà lôi điện như du long bay theo phía sau, trực tiếp đục lỗ trên người Ám Sư, đem Ám Sư ở trên không trung đánh xuống mặt đất, trùng trùng điệp điệp nện vào đường phố thành thị rộng rãi.

Ở trong hô to xuất hiện thân thể cháy đen của Ám Sư, Ám Sư thống khổ giãy dụa nhưng không cách nào đứng dậy được.

Lý Cuồng nổi điên lên muốn chết minh bạch, chỉ tiếc Ám Sư không đánh lại Vong Mộng của Sở Mộ.

Huyết vụ lúc này đã tán đi toàn bộ, khí tức khủng bố tan thành mây khói, các trưởng lão, nguyên lão trên thành lâu tuykhông thấy rõ chuyện gì vừa xảy ra, nhưng mà bọn họ vô cùng rõ ràng là tiểu hồ ly chín đuôi của Sở Mộ vừa ra tay.

Nhớ ngày đó Đồ Lục Thú tà ác còn mạnh hơn Quỷ Đồng Huyết Ma Sát này mấy lần lại bị một cái quét đuôi của nó đánh tàn phế, Quỷ Đồng Huyết Ma Sát này làm sao có thể sống được! Đương nhiên mọi người cũng được chứng minh hồ tôn của Sở Mộ cường đại thế nào.

- Không có khả năng, không có khả năng, nơi này tuyệt đối không thể xuất hiện sinh vật ngoài chúa tể cấp thấp, càng không khả năng xuất hiện chúa tể trung đẳng... Không có khả năng...

Lý Cuồng lúc này không ngừng lẩm bẩm không dứt, khác biệt là tinh thần của hắn tiếp cận mức sụp đổ.

Nhân loại cấp Chiến Tướng thì không cách nào đạt tới cấp Hồn Tể, chuyện này có ý nghĩa sinh vật khống chê cao nhất chỉ là chúa tể cấp thấp.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lý Cuồng căn bản không đem cường giả ở Tân Nguyệt Chi Địa ra cái gì cả, bởi vì nơi này tuyệt đối không thể xuất hiện cường giả có được sinh vật ngoài chúa tể câp thấp.

Nhưng mà hết thảy đã không như hắn suy nghĩ, nam tử trẻ tuổi trước mặt Lý Cuồng tỏa ra khi tức đáng sợ mà hắn chỉ cảm nhận được trên người cường giả ở Vân Cảnh.

- B-A-N-G...GG!!!!!!!

Một tiếng chà đạp mạnh mẽ từ trên đồi núi hiện ra, Vạn Triêu Thú màu vàng giẫm đạp dãy núi, mang theo thương tổn trên người, miệng khổng lồ mang theo hung thú bảy mặt vào trong thành.

Đứng trên đầu Vạn Triêu Thú chính là Triêu thái tử nhìn qua chiến đâu ở nơi này chấm dứt, lại liếc mắt nhìn qua Lý Cuồng đang tức giận tự hỏi.

Lý Cuồng bại đã sớm nằm trong dự liệu của Triêu thái tử, dùng thực lực của Sở Mộ thì muốn giết hắn tuyệt đối chỉ là vấn đề thời gian, Lý Cuồng này biến thành bao cát của người ta mà không biết, bây giờ ngay cả sự thật cũng không thể tiếp nhận được, quả nhiên là kẻ cuồng ngạo tự đại không có chút bổn sự nào cả.

Lý Nghĩa hiện tại cũng giống như Lý Cuồng, sắc mặt tái nhợt tới cực điểm.

Về phần Hàn Vạn Nông, sắc mặt của hắn muốn khó nhìn thế nào thì có thể khó nhìn thế nào.

Đến từ Vân Cảnh nên Lý Cuồng không nghĩ rằng mình sẽ bại, nhưng mà bại khó hiểu như thế này càng làm cho Hàn Vạn Nông vạn phần kinh hãi, tại sao trong lĩnh vực nhân loại lại xuất hiện cường giả khủng bố như vậy.

- Tác phong của ta là trảm thảo trừ căn.

Ánh mắt Sở Mộ đảo qua bốn người này, ngữ khí bình tĩnh nói ra.

Hiện tại ngữ khi của Sở Mộ càng bình tĩnh càng làm ba người này lạnh run, sát khí khủng bố đánh úp lại.

- Ma Thụ Chiến Sĩ, đều quy cho ngươi.

Sở Mộ lạnh nhạt nhìn Ma Thụ Chiến Sĩ nói ra.

Rễ cây của Ma Thụ Chiến Sĩ chậm rãi lan tràn ra chung quanh, xúc tu giống như tử thần cuốn lấy ba người không có lực phản kháng kia.

Tử vong tới gần làm cho ba người tỉnh mộng, mồ hôi lạnh đầm đìa, Hàn Vạn Nông cùng Lý Nghĩa có ý định cầu xin tha thứ, thế nhưng mà rễ cây của Ma Thụ Chiến Sĩ trực tiếp đâm xuyên yết hầu của bọn họ, hấp thu tính mạng của bọn họ.

Ở phía bắc sơn mạch liên miên không dứt.

Diệp Hoàn Sinh chùi chùi máu trên mặt của mình, trên mặt của hắn nở nụ cười đáng sợ.

Đứng bên cạnh Diệp Hoàn Sinh chính là Ban Lan Ma Hổ, toàn thân của Ban Lan Ma Hổ hiện tại đã đầy tổn thương, cơ hồ ngay cả đứng cũng không vững.

Mà ở trước mặt Diệp Hoàn Sinh có một sinh vật chúa tể cánh bị xé rách, thân thể của nó tràn ngập máu tươi, máu tươi chảy ra đầm đìa.

Đứng bên cạnh con cú cấp chúa tể này là Tiết Loan, Tiết Loan lúc này sắc mặt tái nhợt, dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn chằm chằm vào nam nhân đang đi tới gần mình.

Thua, chính mình lại thua, hồn sủng cấp chuẩn chúa tể này lại thua một Ban Lan Ma Hổ tiếp cận cấp chúa tể.

- Đối phó với nữ nhân làm ta tức giận và thống hận, ta bình thường sẽ tiền dâm hậu sát, nhưng căn cứ vào dung mạo và dáng người của ngươi thì ta cảm thấy nên bỏ qua bước đầu tiên đi.

Diệp Hoàn Sinh cười toe toét.

Nụ cười này so với ác ma còn đáng sợ hơn nhiều, mà lời hắn nói đối với Tiết Loan mà nói càng so với chà đạp nàng còn khó chịu hơn, làm cho nàng tức giận đến phun máu tươi.

- Đến đây, giết đi, đừng có cắn, nữ nhân nữ bẩn lắm.

Diệp Hoàn Sinh nhìn qua Ban Lan Ma Hổ vết thương chồng chất nói ra.