Sủng Mị

Chương 1138: Dẫm nát hai cổ thi thể dưới chân




- Ân? Chuyện gì xảy ra. Khí tưc của nó vì sao trở nên mạnh mẽ như vậy?

Ngô Quảng sững sờ, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.

Nhưng mà nghi hoặc của Ngô Quảng nhanh chóng bị quét sạch. Tăng cường khí tức cũng không có nghĩa là cải biến thế cục!

- Không ngờ còn dám cuồng ngạo, muốn chết!

Ngô Quảng đang muốn phát động công kích thì bỗng nhiên thấy Chiến Thú Mặc Dã rõ ràng đánh tới, lập tức giận tím mặt, chuyện này làm cho Ngô Quảng cảm nhận Chiến Thú Mặc Dã vô cùng miệt thị đối với hai hồn sủng cấp chúa tể của mình!

...

Dũng mãnh không sợ chết làm thực lực của Chiến Dã tăng thêm vài phần, vết thương trên người đối với Chiến Dã mà nói căn bản không tính là trọng thương, sáu lần tính mạng làm cho nó thừa nhận nhiều kỹ năng cấp chúa tể cũng không chết được!

Công kích trước đó có thể nói toàn bộ là thăm dò, Chiến Dã cũng hiểu được đại khái thực lực của cấp chúa tể. Như vậy kế tiếp Chiến Dã toàn thân là máu sẽ làm cho đối thủ sợ hãi giống như lâm vào ác mộng, thời thời khắc khắc bị sợ hãi, tử vong quấn quanh!!

- Hống hống hống!!!!!!!!

Gió tuyết gào thét bay múa chung quanh người Chiến Dã, tốc độ của Chiến Dã nhanh hơn nữa, điên cuồng hét một tiếng xong thì trên người bao phủ một tầng huyết vụ. Những huyết vụ này hóa thành áo giáp Chiến Dã, đem cả thân hình Chiến Dã lâm vào màu máu, đồng tử màu đen thâm thúy lúc này tràn ngập tàn nhẫn và hung bạo!

Khát máu cuồng hóa!!

Cơ bắp Chiến Dã xuất hiện một ít bành trướng, đối mặt với lưỡi đao băng của Băng Thương Chi Vương cũng lao tới mạnh mẽ. Nó hóa thành một đường máu phóng về phia Băng Thương Chi Vương!

Thấy Chiến Thú Mặc Dã lâm vào cuồng hóa lao tới Ngô Quảng càng giễu cợt không thôi!

Hai tay Băng Thương Chi Vương đột nhiên hiện ra quyền trượng băng tuyết. Nó ném quyền trượng này lên mặt đất.

- Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~~~~~

Dùng quyền trượng băng tuyết làm trung tâm, một cơn bão táp như băng long màu trắng hiện ra ngoài, phóng lên trời, vừa vặn lao nhanh về phía Chiến Dã!!

Trong gió lốc tràn đầy băng tinh và lưỡi dao sắc bén, thân ở trong đó đương nhiên sẽ bị phanh thây xé xác, hơn nữa phạm vi cơn bão táp này thật lớn, tốc độ mau hơn nữa cũng không có khả năng trong thời gian ngắn ngăn cản kỹ năng này.

- Tới sẽ chết!

Ngô Quảng hung hăng nói ra!

Chiến Dã toàn thân bao trùm trong áo giáp màu máu và cặp mắt đỏ bừng của nó nhìn chằm chằm vào Băng Thương Chi Vương, đối với bão tuyết như con cuồng phong này nó thật sự không đặt trong mắt, tốc độ không giảm mà nhảy vào trong gió tuyết.

- Bá bá bá bá bá!!!!!!"

Thậm chí mọi người nghe được âm thanh băng nhọn đâm vào thịt, từng mảng huyết vụ lộ ra trong gió lốc.

Nhưng mà không chờ mọi người ai thán, một thân ảnh huyết sắc cường tráng xông ra khỏi bão tuyết xuất hiện trước mặt mọi người. Nguồn tại http://Truyện FULL

Toàn thân máu tươi đầm đìa, những huyết dịch này không ngừng chảy ra, trong miệng Chiến Dã gào thét, tất cả máu tươi ngưng tụ trước mặt Chiến Hổ, mong phỏng thành cái miệng huyết hổ.

Răng nanh huyết sắc vô cùng sống động, miệng của huyết hổ này tràn ngập răng nanh táp về phía Băng Thương Chi Vương!

Ngô Quảng biến sắc, hắn không nghĩ tới quái vật này xông qua bão tuyết mà còn sống sót, vội vàng lại để cho Băng Thương Chi Vương mở băng thuẫn!

- B-A-N-G...GG!!!!!!!!!

Miệng hổ khổng lồ mở ra kinh người, Băng Thương Chi Vương vội vàng ngưng tụ băng thuẫn bị nó cắn thành phấn vụn, trên thân thể băng tinh của nó hiện ra một dấu răng sâu tận xương tủy!

- Giết nó!!

Ngô Quảng tức giận càng lớn, với hắn mà nói Băng Thương Chi Vương của mình bị một sinh vật tiếp cận chúa tể làm bị thương là sỉ nhục!!

Băng Thương Chi Vương bị thương không tính là quá nặng, cùng với Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương hình thành xu thế vây công!!

Lúc này đây Chiến Dã cũng không có lựa chọn tránh né, thời điểm mọi người kinh hô vì nó nghênh tiếp hai đại chúa tể, cặp mắt huyết sắc của nó không lộ ra chút sợ hãi nào, có chỉ là khát máu và tàn bạo mà thôi.

Hai kỹ năng cấp chúa tể đồng thời rơi vào người của Chiến Dã, Chiến Dã cũng không có ý tránh né, sau khi bảo hộ bộ vị trọng yếu thù tùy ý cho kỹ năng tàn phá, nó lại đem Mặc Khải Thứ ra ngoài, đâm vào trong thân thẻ Băng Thương Chi Vương, ăn mòn áo giáp phòng ngực của Băng Thương Chi Vương!

- Như thế nào còn không chết?

Trên mặt Ngô Quảng hiện ra thần sắc không kiên nhẫn.

Chiến Thú Mặc Dã này sinh mệnh lực ương ngạnh tới cực điểm, đổi lại là Bạch Hổ của Mục Thanh Y dùng loại đấu pháp này đã sớm chết nhiều lần rồi.

- Hống hống hống!!!!!!!!

Ý chí chiến đấu của Chiến Dã sục sôi cùng phẫn nộ gầm lên như nói với Ngô Quảng nó còn sống rất tốt!

Trong băng tuyết cuồng loạn Ngô Quảng phát hiện ô quang ngăn nắp lóe lên, Chiến Thú Mặc Dã màu đen bị đánh bay ra sau lại tiến lên lần nữa, không có cố kỵ xông tới trước!

- Không có khả năng... Không có khả năng, vừa rồi đã đánh nó trọng thương rồi.

Ngô Quảng ngây người, có chút không dám tin tưởng nhìn qua Chiến Thú Mặc Dã lông tóc không bị tổn thương!

Chiến Dã căn bản cũng không có cho Ngô Quảng thời gian kinh ngạc, nó lại một lần nữa dùng thân hình ngăn cản công kích của Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương, tốc độ không có giảm bớt mà đanh về phía Băng Thương Chi Vương của Ngô Quảng!

Đồng tử huyết hồng của Chiến Dã hiện tại không có quan tâm tới Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương, sát ý nồng đậm cuồn cuộn đánh về Băng Thương Chi Vương của Ngô Quảng, không chết không ngớt!

Cuồng dã bá đạo, sau khi Đoạn Chi Trọng Sinh thì thực lực Chiến Dã tăng lên lần nữa, mà nó không có dừng lại một chút nào, hoàn toàn bỏ qua công kích của hai đại cấp chúa tể, chỉ vì lưu lại một vết thương trên người Băng Thương Chi Vương. Cho dù bị đánh bay ra ngoài thì không tới một giây sau Chiến Dã cuồng bạo đã lao tới lần nữa!

Một lần lại một lần xông lên mạnh mẽ, không chút sợ hãi cắn xé như vậy, mặc cho kỹ năng công kích như thế nào, dù bị thương thì nó vẫn tiến công phát động công kích, dã tính như thế làm cho Băng Thương Chi Vương cũng phải sợ hãi, không thể không liên tiếp lui về phía sau, căn bản không dám cho Chiến Dã tới gần nửa phần!!

Thời điểm Băng Thương Chi Vương bị bức liên tục lui ra phía sau, toàn trường đã trợn mắt há hốc mồm!

Ai từng nghĩ tới Chiến Thú Mặc Dã có thể dưới vây công của hai sinh vật cấp chúa tể lại không sợ hãi, giống như tử sĩ thấy chết không sờn lao lên phía trước.

- Đoạn Chi Trọng Sinh! Không ngờ Chiến Thú Mặc Dã này có được năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh, hơn nữa sinh mệnh lực của nó vô cùng ương ngạnh.

Rốt cục trong đám người yên tĩnh có âm thanh của một lão hồn sủng sư vang lên!

Một câu nói kia điểm tỉnh tất cả mọi người!

Sau khi thương thế xuất hiện và lành lại một lần nữa, đây chẳng phải là kỹ năng Đoạn Chi Trọng Sinh của trùng hệ hay sao!!

Sở Mộ đứng nguyên tại chỗ, lúc này hắn muốn nói lại thôi, chỉ có thể nhìn chăm chú vào thân ảnh đầy máu, đang cuồng hóa và lao vào công kích điên cuồng với đối thủ mạnh hơn mình.

Sở Mộ đã không cần đi chỉ huy chiến đấu, bởi vì Chiến Dã đang trong trạng thái điên cuồng, thị huyết, khát máu tiến hành chiến đấu theo cách của nó!

Thậm chí nó dùng đồng tử huyết sắc nói cho Sở Mộ biết nó hoàn toàn xứng đáng trở thành vương, hai sinh vật cấp chúa tể này chỉ là hai thi thể trong hàng ngàn hàng vạn thi thể mà nó bước lên mà thôi, cuối cùng nhất sẽ bị nó giẫm dưới chân!

- Các ngươi có chú ý tới hay không, thực lực Chiến Thú Mặc Dã này đang tăng cường?

Đàm Đức lão tiên sinh mở miệng nói ra.

Đàm Đức không nói những người khác không có chú ý tới điểm ấy, sau khi cẩn thận quan sát một phen thì trên mặt tất cả mọi người càng lộ ra vẻ kinh ngạc!

Thực lực Chiến Thú Mặc Dã đúng là đang tăng lên!!

Loại tăng lên này không phải do hiệu quả khát máu mà có được, mà là tăng cường toàn bộ thuộc tính, lực lượng, phòng ngự, tốc độ, tánh mạng...

Loại trở nên mạnh mẽ này sau lần Đoạn Chi Trọng Sinh thứ hai trở nên rõ ràng hơn, thực lực cũng đạt tới cấp chuẩn chúa tể bình thường!

Tiếp cận cấp chúa tể và chuẩn chúa tể là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, thực lực chênh lệch hoàn toàn rõ ràng, ít nhất hiện tại ai cũng có thể nhìn ra được thực lực của Chiến Dã đã sánh ngang với Bạch Hổ của Mục Thanh Y!

Sau nhiều lần bị công kích như vậy, còn có thể chiến đấu với hai sinh vật chúa tể lâu như thế thì Chiến Thú Mặc Dã không chỉ không bại, ngược lại thực lực đã nhảy vào cấp chúa tể, chuyện này kinh người như thế nào?

Trước một khắc còn có vô số con người còn cho rằng Chiến Thú Mặc Dã đang đi tìm chết, bởi vì bọn họ cho rằng phương thức một mình đấu hai này là tự tìm khổ, chỉ làm Chiến Thú Mặc Dã cách cái chết gần hơn một ít.

Nhưng mà giờ khắc này còn có ai bảo Chiến Thú Mặc Dã đang đi tìm chết?

Khải giác màu đen trên người của nó đầy máu, đối mặt hai sinh vật cấp chúa tể thì Chiến Dã giống như đang thiêu đốt tính mạng của mình, đem linh hồn cao ngạo của nó bày ra cho mọi người nhìn thấy!

Sở Mộ vô số lần nhìn thấy Chiến Dã dùng tánh mạng solo với địch nhân, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy tinh tế và tỉ mỉ như lần này.

Chiến Dã đã phóng thích triệt để dã tính của mình, nó đã từng sinh tồn nhỏ yếu trong rừng, hôm nay nó đã giẫm vào cấp chúa tể, nó cần ở trước mặt mọi người thể hiện thực lực của mình, thỏa thích phóng thích lực lượng của nó không hề giữ lại!

Hiện tại Sở Mộ chưa bao giờ nhìn thấy Chiến Dã như vậy!

...

Chiến Dã không có áp dụng bất cứ phương thức né tránh nào cả, thương thế gia tăng thật nhanh, mà mỗi lần khoảng cách thời gian Đoạn Chi Trọng Sinh càng ngày càng ngắn hơn nhiều.

Chiến Dã chưa bao giờ bộc phát tâm tình của mình như thế này. Khi Chiến Dã hoàn thành Đoạn Chi Trọng Sinh lần thứ tư thì nó thực lực của nó đã gần với Băng Thương Chi Vương, mỗi một lần công kích cũng có thể lưu lại trên người Băng Thương Chi Vương vô số vết thương trùng điệp!

Băng Thương Chi Vương của Ngô Quảng càng ngày càng chật vật, bản thân hồn sủng nguyên tố cần không gian ngâm xướng nhất định, nhưng mà Băng Thương Chi Vương đối mặt với Chiến Dã điên cuồng nên căn bản không có thời gian ngâm xướng kỹ năng mạnh mẽ.

Mà Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương có được hồn ảnh viễn cổ, mặc cho nó cổ đại thú hồn chi lực cường thịnh trở lại, cái kia Chiến Thú Mặc Dã đều không có xem nó liếc. Mặc dù là bị hồn ảnh chi lực oanh được cơ hồ bị giày vò. Cái kia dã tính mười phần quái vật đứng lên về sau, đỏ bừng trong mắt y nguyên chỉ có Băng Thương Chi Vương!

Chiến Dã dùng chiến pháp không sợ chết làm Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương cũng phải đau đầu. Trừ khi nó có thể một lần hành động đánh chết Chiến Dã, bằng không thì công kích không có tác dụng nào cả, thậm chí còn khiến Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương cảm thấy sợ hãi với chiến ý và dã tính không sợ chết của nó. Ít nhất nó chưa từng gặp qua sinh vật nào điên cuồng như thế!

Hiệu quả cuồng hóa và thị huyết của Chiến Dã đã sớm biến mất, trên người của nó vẫn nhuốm máu đỏ tươi như trước, toàn thân của nó đầy máu nhìn qua phòng tuyến Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương, nhanh nhẹn mượn lực lượng dã thú này hóa thành một mũi tên máu phóng tới Băng Thương Chi Vương cực nhanh!!

Trông thấy huyết ảnh ác mộng phóng về phía mình, sắc mặt Ngô Quảng tái nhợt!!

- Bá!!!!!!!!

Ngô Quảng còn không kịp hạ lệnh cho Băng Thương Chi Vương thì mũi tên máu kia đã lao thẳng vào Băng Thương Chi Vương, nghiền nát băng tinh phòng ngự trên người của nó!

Băng Thương Chi Vương phải trượt đi mấy ngàn mét mới có thể hóa giải cổ lực lượng này, thời điểm nó đứng dưới đất thì nhìn qua sinh vật màu đen trong ngực mình mà phát điên!

- Hống hống hống!!!!!!!!

Chiến Dã phát ra một tiếng gào thét khát máu, móng vuốt bàm vài vết rách áo giáp của Băng Thương Chi Vương xé mở ra hai bên, nương tựa vào man lực muốn xé Băng Thương Chi Vương làm hai nửa!!!

Áo giáp của Băng Thương Chi Vương áo rung động mạnh mẽ, trảo của Chiến Dã tăng cường lực lượng, lồng ngực Băng Thương Chi Vương xuất hiện âm thanh băng tuyết sụp đổ, xương ngực bị kéo đứt ra hai bên, lộ ra cơ thể trong băng của Băng Thương Chi Vương!

- Ùm...ụm bò....ò... ~~~~~~~~~~

Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương đã sớm tức sùi bọt mép, mắt thấy Chiến Dã đang xé rách xương ngực của Băng Thương Chi Vương thì con ngươi đỏ lên, đem hồn ảnh hóa thành cơ giác công kích mạnh nhất đánh về phía Chiến Dã!!

Hồn ảnh khí thế bàng bạc, lực lượng hủy thiên diệt địa cuốn tới, hoảng sợ nhìn qua Chiến Dã trong ngực Băng Thương Chi Vương mà phát động công kích!!

Ngô Quảng thấy tình hình này thì dứt khoát cắn răng một cái, không cho Băng Thương Chi Vương né tránh!

Cho dù Chiến Thú Mặc Dã có được năng lực Đoạn Chi Trọng Sinh. Nhưng chỉ cần có thể tạo thành vết thương trí mạng cho nó trong một lần công kích, Chiến Thú Mặc Dã tuyệt đối không thể sử dụng Đoạn Chi Trọng Sinh!

- Giết nó!

Lửa giận của Ngô Quảng thiêu đốt toàn thân, chỉ cần có thể giải quyết được Chiến Thú Mặc Dã, Băng Thương Chi Vương bị thương thì bị thương.

Ngô Quảng ra lệnh cho Băng Thương Chi Vương, bỗng nhiên băng thể trong người Băng Thương Chi Vương tuôn ra qua vết nứt, hóa thành đóng băng chi lực, muốn đông cứng Chiến Dã lại!

Chiễn Dã cảm nhận được lực lượng từ hai phía áp tới, bỗng nhiên Chiến Dã buông tha cơ hội có thể trực tiếp làm Băng Thương Chi Vương bi trọng thương, bỗng nhiên rút móng vuốt nhảy dựng lên.

Vốn cho rằng Chiến Dã vì công kích mà bỏ qua bất cứ cơ hội né tránh nào, thời điểm nhìn thấy thân ảnh đầy máu nhảy lên không trung thì mặt mũi Ngô Quảng tràn đầy vẻ ngạc nhiên.

- Mau dừng lại!

Đột nhiên Ngô Quảng ý thức được chính mình trúng kế, cúi đầu xuống thì thây hồn ảnh cơ giác đã xông thẳng tới, thế không thể đỡ đâm vào thân hình của Băng Thương Chi Vương!!

Đấu Thiên Cơ Giác Thú Vương cuối cùng cũng không phải hồn sủng của Ngô Quảng, Ngô Quảng căn bản không cách nào bảo nó dừng lại được!