Sủng Mị

Chương 1128: Băng Thương Chi Vương




- Ân, ta tại thành Hướng Vinh có được nhìn thấy năng lực phụ trợ của nàng, bát hoang Tân Liêu thực lực có lẽ không mạnh hơn độc hoang nhiều lắm, nhưng mà sau khi được nàng phụ trợ lại có thể đối kháng chính diện với hồn sủng cấp chúa tể.

Sở Mộ gật gật đầu.

Hạ Chỉ Hiền xuất hiện ở chỗ này, trên trình độ nhất định là vì bảo vệ Hùng Mạt Mạch Lăng, có nàng ở đây thì đoán chừng bọn họ muốn chết cũng khó khăn.

- Xem ra lần này giết Mạch Lăng rất khó.

Mục Thanh Y có chút thất lạc nói ra.

- Chúng ta có Khuynh Tư ở đây mà, hồn sủng của ta và ngươi sẽ không có nguy hiểm tính mạng đâu.

Sở Mộ nói ra.

Thực lực Diệp Khuynh Tư có lẽ không bằng Hạ Chỉ Hiền, nhưng Diệp Khuynh Tư còn là một vị Linh Sư, phụ trợ hồn sủng cùng linh thuật kết hợp, muốn xuất hiện tử vong trong tay của nàng là quá khó khăn, nhất là trong trường hợp thực lực không chênh lệch quá nhiều.

Thế cục hiện giờ trừ phi có thể tại trong khoảnh khắc giết chết toàn bộ đối phương, nếu không một khi có nguy hiểm tánh mạng, cao thủ trợ trận sẽ ra mặt ngăn cản, ngay sau đó Linh Sư hoặc phụ trợ hồn sủng sư sẽ có thời gian tiến hành cứu giúp, dùng năng lực Diệp Khuynh Tư cùng Hạ Chỉ Hiền thì chỉ cần còn một hơi là có thể cứu sống lại...

Lúc nói lời này Sở Mộ cùng Mục Thanh Y đã đi vào trong chiến trường.

Thời điểm này Hùng Mạt Mạch Lăng cùng thiên tử Ngô Quảng cũng đã đi tới, đối mặt với đối thủ không chút e dè, thậm chí từ trong con mắt của hắn bọn họ nhìn thấy có một chút lỗ mảng.

Băng tuyết cuồng phong gào thét, ánh mắt vị vật che chắn nên có chút mông lung.

Ngô Quảng nhìn qua Mục Thanh Y khoác trường bào không dày lắm, trong mắt hiện ra một tia cảm xúc trêu tức, nói:

- Mục tiểu thư ăn mặc như thế không lạnh sao?

Vừa nói chuyện Ngô Quảng đã bắt đầu đánh giá dáng người của Mục Thanh Y, bông tuyết bay múa phụ trợ nên Mục Thanh Y ăn mặc đơn giản càng nổi bật dáng người ngạo nhân của nàng, nhất là áo mỏng trong mùa đông thì tay áo phất phới càng lộ ra cánh tay ngọc trắng bóng trong gió tuyết

Ngô Quảng nói lời này cũng làm Mạch Lăng đánh giá Mục Thanh Y. Trên thực tế Mạch Lăng đã sớm có dục niệm với nàng, chỉ tiếc thực lực không bằng nàng, muốn bắt được nữ nhân này vô cùng khó khăn, Mạch Lăng trước kia cũng không dám chuốc khổ vào thân.

Đối với ánh mắt không che dấu của thiên tử thì Mục Thanh Y bình tĩnh tỉnh táo giống như khối băng, trong mắt hiện ra vài phần xem thường nhìn thiên tử, Ngô Quảng này cũng không phải là thứ gì tốt lành.

Trong lúc lơ đãng Mục Thanh Y liếc nhìn qua Sở Mộ cùng Ngô Quảng đối lập, so sánh với nhau thì nàng vẫn ưa thích loại người như Sở Mộ gặp được mỹ nữ kinh diễm còn có thể thong dong bình tĩnh, về phần Ngô Quảng mười phần bộ dáng bất cần đời nhưng trên thực tế là tàn nhãn táo bạo!

Đối với Ngô Quảng ra vẻ tùy ý thong dong trêu đùa hí lộng, Mục Thanh Y trực tiếp xem hắn không tồn tại, nhưng mà nàng cố ý liếc nhìn qua Sở Mộ, muốn biết Sở Mộ có phản ứng gì, trước kia tại Vạn Tượng Đàn thì Ngô Quảng muốn tiếp cận Diệp Khuynh Tư, đã bị Sở Mộ nói ác ngữ, thậm chí trực tiếp vạch mặt, hiện tại Ngô Quảng làm loạn với mình như thế thằng này thân là nam nhân tốt xấu gì cũng nên tỏ vẻ đi chứ?

Chỉ tiếc Sở Mộ lại làm Mục Thanh Y thất vọng, hắn cũng giống như một khối băng mà thôi...

- Thực không có phong độ.

Mục Thanh Y có chút bất mãn nói thầm một câu.

Trước khi Sở Mộ chiến đấu thì trừ phi cố ý chọc giận đối phương, dưới tình huống bình thường sẽ không nói nhảm, về phần tiểu tâm tư của Mục Thanh Y thì Sở Mộ hiểu.

Sở Mộ không có lưu ý, Ngô Quảng lại nhìn thấy tiểu cảm xúc của Mục Thanh Y vào trong mắt. Trước kia có nghe đồn nữ chiến thần Mục Thanh Y cùng Hồn Điện Sở Phương Trần quan hệ không giống bình thường, hiện tại hắn càng tin tưởng hai ngươi có gian tình.

Ngô Quảng xác thực háo sắc, cấp bậc mỹ nữ như Mục Thanh Y, Hạ Chỉ Hiền, Diệp Khuynh Tư hắn không bỏ qua, mắt thấy Mục Thanh Y dường như có ý với tiểu tử này thì trong nội tâm rất nhanh xuất hiện cảm xúc ghen tỵ. Con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.

- Hừ, chẳng phải là có một Bạch Yểu Ma tiếp cận cấp chúa tể sao, ta muốn giẫm chết ngươi dễ như trở bàn tay, hôm nay sẽ phế ngươi, sau đó lại thu toàn bộ nữ nhân của ngươi.

Ngô Quảng nói thầm trong lòng.

Nghĩ đến chính mình trái ôm phải ấp, sau đó nhìn cũng không nhìn qua Sở Phương Trần giống như con chó chết bò dưới mặt đất, tâm tình Ngô Quảng khoan khoái dễ chịu.

... Nguồn tại http://Truyện FULL

Cuộc quyết đấu này có trọng tài. Đồng dạng là những lão già trong trận doanh trung lập.

Thành viên quyết đấu của hai bên vào chỗ, lão trọng tài cũng bắt đầu đọc quy tắc.

Trên thực tế những quy tắc này không có chút ý nghĩa nào, bốn người quyết đấu đều là vượt qua Đế Hoàng, phương thức chiến đấu của bọn họ đã vượt qua ước thúc của quy tắc, kể cả không cho phép tổn thương tính mạng hồn sủng của đôi bên cũng có thể bỏ qua khi cần thiết.

Trong chiến đấu thường ngày thì có yêu cầu song phương triệu hoán hồn sủng ra trước. Nhưng đọ sức lần này đều là cấp chúa tể, hồn sủng cấp Đế Hoàng phát huy tác dụng vô cùng nhỏ, hơn nữa rất có thể bị miểu sát, cho nên trọng tài chỉ nói một tiếng "Chiến đấu bắt đầu ", trực tiếp nhảy ra khỏi phạm vi triệu hoán của đôi bên.

Sau khi trọng tài đọc mệnh lệnh thì Sở Mộ dẫn đầu niệm chú ngữ.

Ma diễm màu trắng hiện ra dưới chân của Sở Mộ, chậm rãi thiêu đốt toàn thân Sở Mộ, thời điểm ma diễm bao trùm toàn thân của hắn thì Sở Mộ chậm rãi lui ra phía sau một bước. Một bóng dáng giống hệt Sở Mộ và toàn thân có ma diễm bao phủ, không khí chung quanh rất quỷ dị...

Gương mặt trong ma diễm này xụ xuống và đầy tà dị, sau đó toát ra nụ cười âm u!

Ma diễm màu trắng này làm cho không khí rét lạnh chung quanh càng thêm băng giá, làm cho những hồn sủng sư đứng ở ngoài xa cũng phải rét run.

- Đây chính là Bạch Yểm Ma được truyền thừa từ Yểm Ma lão tổ đấy!

- Ma diễm vẫn là màu trắng bạc, lúc trước Thiên Địa Ma Kiếm quá rung động, suýt nữa đánh chêt Thái Nga Cự Nhân của Mạch Lăng!

- Ân ân. Bạch Yểm Ma này xem như là cấp chúa tể.

Trông thấy Sở Mộ triệu hồi Bạch Yểm Ma, không ít người chưa từng nhìn thấy Bạch Yểm Ma đều phát ra âm thanh cảm thán.

Siêu việt Đế Hoàng chính là bay vọt về chất, một bước này bao nhiêu hồn sủng sư thiên phú cao tu luyện tới khi bạc tóc cũng không bước ra được, nhưng mà những tiểu bối đang đứng trong tuyết kia lại có thể làm được, chuyện này làm cho những kẻ tự nhận là trưởng bối làm sao chịu nổi!

- Đây chính là Bạch Yểm Ma?

Ngô Quảng đưa mắt nhìn qua Mạch Lăng. Cười nhạt một tiếng nói:

- Thua trong tay Bạch Yểm Ma. Xem ra vị trí Hùng vị của ngươi cũng không cần nữa.

Mạch Lăng biến sắc, nói gấp:

- Bạch Yểm Ma này không đơn giản, kỹ năng phi thường lợi hại.

Năng lực chiến đấu đơn thuần thì Thái Nga Cự Nhân và Bạch Yểm Ma có lẽ tương đương, nhưng mà Mạch Lăng thua thì thua dưới kỹ năng cấp chúa tể của đối phương, mà Thái Nga Cự Nhân của hắn không thể làm được.

- Đừng giải thích, triệu hoán hồn sủng của ngươi đi, một lần nữa cho ngươi cơ hội đối phó hắn.

Ngô Quảng nói ra.

Mạch Lăng gật gật đầu không dám nhiều lời, rất nhanh đọc chú ngữ triệu hồi Thái Nga Cự Nhân.

Mạch Lăng biết rõ Thái Nga Cự Nhân của mình chỉ sợ không phải là đối thủ Bạch Yểm Ma của Sở Phương Trần, nhưng đây là quyết đấu hai người, hơn nữa không có hạn chế số lượng hồn sủng, Mạch Lăng ý định phối hợp thêm các hồn sủng đối phó Sở Phương Trần, hắn không tin Sở Phương Trần có bốn hồn sủng thực lực mạnh hơn mình.

Hoàn thành chú ngữ thì đất tuyết dưới chân cũng biến thành quỷ dị, Thái Nga Cự Nhân hình thể khổng lồ nguy nga hiện ra trong đống tuyết, giống như một ngọn núi đứng vững trong tuyết.

Thái Nga Cự Nhân từ trên cao nhìn xuống, mang theo cuồng ngạo không ai bì nổi, nhưng mà thời điểm nó nhìn qua thân ảnh màu trắng bao phủ trong ma diễm đang nhìn nó cười toe toét, đôi mắt Thái Nga Cự Nhân hiện ra thần sắc tức giận và e ngại!

Một trận chiến lúc trước ba thanh ma kiếm làm cho Thái Nga Cự Nhân bước một chân vào địa ngục, cuối cùng vẫn được Đế Cơ cấp cứu sống lại.

Ma kiếm xuyên tim đau đớn kịch liệt làm cho Thái Nga Cự Nhân đến bây giờ cũng còn cảm giác được ngực đang nhói đau, hiện tại nhìn thấy sinh vật bao phủ trong ma diễm kia thì Thái Nga Cự Nhân đúng là không cuồng ngạo nổi.

- Nhất định phải lấy máu của nó rửa sỉ nhục.

Mạch Lăng cắn răng, hung dữ nói ra.

Đơn đả độc đấu có lẽ Thái Nga Cự Nhân không phải đối thủ của Bạch Yểm Ma, nhưng mà quyết chiến lần này Ngô Quảng có được hồn sủng của minh chủ, tuyệt đối có thể đoạt lại danh vọng cho mình.

Mục Thanh Y thấy hai người cũng đã triệu hồi hồn sủng, hồn sủng của nàng mọi người đã biết, chắc hẳn Ngô Quảng trước khi chiến đấu đã thu thập tin tình báo rồi, cho nên căn bản không có che dấu làm gì.

Mục Thanh Y niệm chú ngữ, quang mang kim sắc hiện ra ngoài, ngọn lửa cực nong bao phủ vài dặm chung quanh Mục Thanh Y!

Lửa cháy mạnh dễ dàng làm cho tuyết biến thành nước, sau đó lại hóa thành hơi nước bay lên tầng mây cao cao.

Hào quang này chiếu sáng khắp nơi, khí tức nóng rực này xua tan cái giá lạnh của ngày đông ở nơi này, thậm chí sóng nhiệt nóng rát cũng nhanh chóng hòa tan tuyết ở ngoài xa.

Kim quang không cách nào nhìn thẳng, thân thể Quan Hoàng Vương bao phủ trong hỏa diễm chậm rãi xuất hiện, nó bay lơ lửng trên đầu Mục Thanh Y, phụ trợ Mục Thanh Y càng thêm cao quý tuyệt trần.

Ngô Quảng dùng tay che hào quang chói mắt trước mặt, trước kia Quan Hoàng Vương chấp hành thiêu chết thì Ngô Quảng cũng đã ý thức được sinh vật cấp chúa tể này thực lực cực mạnh, lúc này Quan Hoàng Vương mang theo địch ý nhìn chằm chằm vào hắn, loại uy thế cường đại làm người ta rung sợ này cho thấy những tin tình báo mình thu thập trước kia về Quan Hoàng Vương còn chưa đủ!

Quan Hoàng Vương vừa ra toàn trường kinh diễm, trong đó có không ít người nhiều lần nhìn thấy Quan Hoàng Vương thi triển kỹ năng, nhưng mỗi một lần nhìn thấy đều làm lòng người run sợ!

- Thiên tử Ngô Quảng thật sự có thể đối phó hoàng tộc độc nhất vô nhị này sao?

- Đúng vậy a, đây chính là chủng tộc hồn sủng cao cấp nhất trong lĩnh vực nhân loại chúng ta!

Tiếng nghị luận nhao nhao vang lên, cấp chúa tể chiến đấu khó mà gặp được, chắc hẳn lần này những hồn sủng sư nơi đây hưởng thụ một thịnh yến chiến đấu rung động lòng người!

Mục Thanh Y đã triệu hồi Quan Hoàng Vương, Ngô Quảng lại tự đại cũng không có khả năng dưới tình huống người khác triệu hoán hồn sủng cấp chúa tể mà vẫn dám đứng một mình.

Hắn cũng đọc chú ngữ.

Một cổ hàn khí chậm rãi khuếch tán chung quanh, lực lượng băng hàn ẩn ẩn đem năng lượng cực nóng của Quan Hoàng Vương áp chế xuống...

Thời điểm Quan Hoàng Vương xuất hiện thì hào quang phổ chiếu phạm vi mười dặm, trong phạm vi này không có một chút băng tuyết nào tồn tại, nhưng khi Ngô Quảng triệu hồi hồn sủng của hắn ra thì băng tuyết lại một lần nữa từ trên trời giáng xuống, khí tức ngày đông giá rét lại hiện ra lần nữa!

Đại địa đông lại lần nữa, trước mặt Ngô Quảng là một đống băng tuyết lớn, một sinh vật đang bao trùm trong giáp băng nhìn qua chiến trường chung quanh.

Đây là sinh vật Băng Thương Ma khống chế lực lượng của băng, sau khi tới cấp chúa tể được gọi là Băng Thương Chi Vương!!

Nó xuất hiện làm cho gió tuyết càng nặng hơi, thậm chí đã hóa thành công kích thực chất, băng tuyết tán loạn khắp không trung!

Nó ngưng hai mắt nhìn qua thì có thể làm người ta hóa thành băng, cho dù là tính mạng nào cũng bị đóng băng mà chết!

- Cái này... Đây là băng hệ chúa tể...

Trông thấy Ngô Quảng triệu hồi hồn sủng của mình, Mục Thanh Y lập tức nhíu mày, tâm lạnh đi vài phần.

- Có chút phiền toái.

Sở Mộ cũng văn vê huyệt Thái Dương của mình.

Băng hệ cấp chúa tể, đây không thể nghi ngờ chính là áp chế trí mạng của Quan Hoàng Vương rồi.

Hơn nữa Bạch Ma Quỷ của Sở Mộ có phó thuộc tính là hỏa, chỉ sợ Bạch Ma Quỷ cũng khó đối kháng chính diện với Băng Thương Chi Vương, về phần Bạch Hổ của Mục Thanh Y là sinh vật băng hệ, nhưng Bạch Hổ cuối cùng vẫn không đạt tới cấp chúa tể...

- Khó trách Ngô Quảng lại không sợ hãi như vậy, chuyện này làm chúng ta bị động rồi.

Mục Thanh Y nói ra.

Băng Thương Chi Vương, toàn thân bao bọc trong băng phiến kết tinh, phòng ngự của nó tuyệt đối còn rắn chắc hơn cả Thái Nga Cự Nhân!

Băng Thương Chi Vương là hồn sủng nguyên tố, khống chế lực lượng của băng, kỹ năng băng hệ mà nó thi triển tuyệt đối có thể tạo thành áp chế trí mạng với Quan Hoàng Vương của Mục Thanh Y, chuyện này nghịch chuyển làm cho người của Tam đại cung điện thê lương!

Chiến đấu trọng yếu như thế lại xuất hiện thuộc tính tương khắc!

Trọng yếu nhất là Sở Mộ chỗ dựa Bạch Yểm Ma cũng có phó thuộc tính hỏa diễm, đồng dạng cũng chịu hạn chế!

Ngô Quảng triệu hoán một con cũng đã có thắng bại rồi, các nguyên lão thở dài một hơi muốn Hùng Mạt Mạch Lăng chết thì hy vọng là không lớn, hơn nữa Sở Phương Trần cùng Mục Thanh Y cũng lâm vào trong nguy hiểm.

Bên Tam đại cung điện ảm đạm một mảnh, thành viên Hồn Minh thì cả đám nở nụ cười đắc ý, xem ra lần này mặc cho Mục chiến thần mạnh mẽ cũng không cải biến được sự thật, thậm chí muốn bảo vệ Sở Phương Trần cũng có chút khó khăn.

- Thì ra là thế, Hạ Hoa sư khá tốt không có đánh bạc với Ngô Quảng thái tử.

Bát hoang Tân Liêu bừng tỉnh đại ngộ nói ra.

Băng Thương Chi Vương xuất hiện, chiến đấu này đã biến thành kết cục đã định, Mục Thanh Y có Quan Hoàng Vương cùng Sở Phương Trần có Bạch Yểm Ma liên thủ chỉ sợ cũng chưa chắc là đối thủ của Băng Thương Chi Vương!

Hạ Chỉ Hiền nghiêng mắt nhìn qua Tân Liêu, thằng này rất hy vọng mình trở thành tiểu thiếp của thái tử sao?

Loại tiền đặt cược này thấy thế nào thì mình cũng chịu thiệt, Hạ Chỉ Hiền cũng không có chơi nhàm chán như thiên tử Ngô Quảng làm gì, huống chi trong mắt Hạ Chỉ Hiền thì Ngô Quảng chẳng qua là một gia hỏa lỗ mảng có chút thực lực mà thôi, nàng đối với loại nam nhân này không có chút hứng thú, trọng yếu nhất một điểm là Hạ Chỉ Hiền muốn biết nếu như không có minh chủ, Ngô Quảng này có thực lực hiện tại hay không?