Thế giới này là tồn tại vong linh sinh vật. Sinh vật sau khi bị giết thì hồn phách rời khỏi thân thể, mà đại bộ phận quỷ hồn đều oán hận người giết chúng, vì vậy thường xuyên lượn lờ bên cạnh người giết chúng, thật lâu mới có thể tán đi.
Bản thân quỷ hồn là sinh vật hư vô, một hai con lượn lờ không đi đối với sinh vật sống không có ảnh hưởng gì, nhưng mà số lượng nhiều và thời gian dài. Loại hiệu quả quanh quẩn này sẽ hiện ra ngoài, do đó hình thành cái gọi là sát khí.
Sở Mộ bởi vậy kết luận Khương Ma Đế trước kia hẳn là đồ tể tàn nhẫn, ít nhất Sở Mộ chưa từng gặp qua người có sát khí nặng như Khương Ma Đế.
Đương nhiên bàn về sát khí thì sát khí của Sở Mộ kỳ thật kinh khủng hơn, thời gian ma hóa một năm Sở Mộ tại nam cấm vực giết không biết bao nhiêu sinh mạng, không biết bao nhiêu quỷ hồn quấn quanh người Sở Mộ thật lâu không tán đi!
Đi bên trái Khương Ma Đế chính là nguyên lão Trầm Thu mà Sở Mộ có chút quen thuộc, Trầm Thu tại Yểm Ma Cung thực lực xếp hạng thứ hai, Sở Mộ cũng không có thấy hắn ra tay chính thức, nhưng mà thời điểm ở linh thành chỉ có Trầm Thu một vị nguyên lão tọa trấn là đủ chấn trụ Hồn Minh Chu Hướng, Chu Nghĩa, Dương Khuyết. Hiển nhiên thực lực Trầm Thu tuyệt đối là mạnh hơn Hoàng Vị không ít.
Mà người ở bên phải Khương Ma Đế thì Sở Mộ cũng chưa từng gặp qua, nghe Trầm Mặc giới thiệu hắn là cường giả ẩn lui của Yểm Ma Cung, không có đảm nhận chức vụ gì ở Yểm Ma Cung cả, thế lực khác cũng không biết hắn tồn tại. Nhưng mà vị lão giả này lại có thể làm Khương Ma Đế cung kính với hắn có thừa, hẳn là thực lực phi thường mạnh, bối phận cũng cực cao!
Vị lão ẩn sĩ này mặc trường bào màu tro, vành nón cơ hồ che khuất con mắt, chỉ để lộ cái mũi đầy nếp nhăn, bờ môi khô nứt, mà cái cằm của hắn dựng thẳng xuông trường bào màu tro, Sở Mộ lần đầu tiên nhìn thấy cái cằm dài như vậy.
Mặc kệ là lão ẩn sĩ này che che lấp lấp cái gì, có thể khẳng định hắn là chín niệm Hồn Hoàng! truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Khương Ma Đế, Trầm nguyên lão đều là tám niệm Hồn Hoàng, hơn nữa theo Sở Mộ biết, cơ hồ tất cả nguyên lão, Hoang Vị, Tuyệt Vị đều là tám niệm Hồn Hoàng, đột phá đến chín niệm Hồn Hoàng thì không có mấy.
- Giống như đến chín niệm tựa hồ cũng có được hồn sủng cấp chúa tể.
Sở Mộ lầm bầm lầu bầu nói.
Mục Thanh Y là chín niệm, Hạ Chỉ Hiền là chín niệm, gặp thoáng qua Hùng Thủ là chín niệm, lão tiên sinh đui mù cũng là chín niệm, đến bây giờ Sở Mộ còn chưa gặp qua tám niệm nào có được hồn sủng chúa tể, hoặc là chín niệm chỉ có được vô địch Đế Hoàng.
Trầm Mặc trước kia nói với Sở Mộ thì biết rõ Yểm Ma lão tổ nguy trong sớm tối, tin tức này chỉ có bốn người biết, tính cả Trầm Mặc thì cùng đi với Sở Mộ tới Yểm Ma Thánh Vực là bốn người này.
Về phần bốn người này khống chế quyền hành Yểm Ma Cung thì đây là bí mật, không thể để lộ ra ngoài, Sở Mộ tạm thời không có nói cái gì, chỉ có thể đi theo bọn họ đi vào Yểm Ma Tuyệt Địa, chậm rãi tìm hiểu câu trả lời.
Cửa vào Yểm Ma Thánh Vực và bảy đại thánh vực có chút tương tự, cũng là cửa đá cổ xưa trang nghiêm, có chỗ bất đồng là cửa đá này có ma diễm bốc cháy hừng hực, ngay cả tren cửa cũng đang thiêu đốt tỏa ra khí tức chấn nhiếp linh hồn!
- Ma Vệ nguyên lão, thỉnh mở cửa.
Khương Ma Đế đứng dưới cửa đá, nhìn qua lão giả thủ hộ nơi đây nói ra.
Yểm Ma Cung chỉ thiết lập bốn gã nguyên lão, trên thực tế tổng cộng là có năm người, nguyên lão thứ năm quanh năm suốt tháng thủ hộ bên ngoài Yểm Ma Thánh Vực, gọi là Ma Vệ nguyên lão!!
Ma Vệ nguyên lão gật gật đầu, niệm chú ngữ!
Một hồi chú ngữ vang vọng trong con đường hắc ám này, ma diễm trên cửa đá cực lớn này giống như có được tính mạng, nghênh hợp với âm thanh của chú ngữ bắt đầu dựa theo quý tích nào đó mà phiêu phù.
Tốc độ của ma diễm cực nhanh, nhanh chóng hình thành đồ án ma diễm cực lớn trên cánh cửa, sau đó đồ án này và phù văn tương liên với nhau!
Cuối cùng cả đồ án ma diễm trở nên rõ ràng, khắc lên cửa đá và phát ra tà tính!
- Ù ù ù ù...
Khi Ma Vệ nguyên lão niệm xong âm phù cuối cùng, cửa đá cổ xưa chậm rãi mở ra.
Hào quang hắc ám hiện ra, trong quá trình cửa đá từ từ mở ra thì hắc ám này mở rộng ra, mở rộng thành một tấm màn đen kịt.
Đứng bên ngoài cánh cửa, Sở Mộ cảm giác được khí tức hắc ám nồng đậm phả vào mặt, thân thể khẽ run lên, suýt nữa lui về phía sau vài bước!
Thời điểm này Khương Ma Đế ba người đều cố ý quay đầu nhìn qua Sở Mộ.
Thời điểm bọn họ phát hiện Sở Mộ vẫn đứng nguyên tại chỗ không bị gì, trong mắt toát ra vài phần kinh ngạc.
Một lát sau, Trầm Thu thẩm đại nguyên lão mở miệng nói:
- Lần đầu tiên chúng ta đối mặt với ma môn mở ra đều là lui về phía sau vài bước, nghe nói có không ít trưởng lão trước kia đứng ở trước cửa bị dọa mềm nhũn.
Nghe Trầm Thu giải thích, Sở Mộ cười khổ không thôi, xem ra ba lão già mà không kính này muốn nhìn mình bị xấu mặt đây mà.
Sở Mộ có được thuộc tính hắc ám, nhưng rất rõ ràng khí tức hắc ám của Yểm Ma Tuyệt Địa có mang theo tính công kích, dưới tình huống không có phòng bị thì người nào cũng có khả năng bị tập kích lui lại.
Khương Ma Đế đứng phía trước, dẫn đầu bước vào màn bóng tối đen kịt kia.
Sau đó bốn người đều đuổi kịp.
Yểm Ma Tuyệt Địa là một không gian hắc ám, căn bản không có cái gì cả, kể cả dưới chân cũng là hắc ám, đứng ở nơi đó nhìn xuống quả thực giống như vực sâu không đáy, cái loại ảo giác tùy thời có thể bị té xuống này làm cho tâm lý người ta bị khảo nghiệm căng thẳng.
Nhưng mà nơi này không phải hắc ám tuyệt đối, bởi vì hắc ám tuyệt đối là không nhìn thấy năm ngón tay.
Đi vào trong đó Sở Mộ không những nhìn thấy chính mình, đồng thời còn có thể thấy rõ bốn người bên cạnh, loại hiện tượng này quái dị không giải thích được, dường như bảy đại thánh vực đều có cấm chế không gian a.
Sâu trong bóng tối vô cùng không có gì cả, cho dù mở to mắt hay nhắm mắt nhìn thấy đều là hắc ám, loại hoàn cảnh này giống với cùng Mục Thanh Y bước vào băng kính thế giới.
May mà là Trầm Mặc nói cho Sở Mộ đây chẳng qua là hành lang hắc ám, cũng không duy trì thời gian quá dài.
Quả nhiên khống chế hồn sủng đi nửa giờ, phía trước đã xuất hiện hào quang!
- Cách Yểm Ma lão tổ nghỉ lại còn một đoạn khoảng cách tương đối dài, giữa đường xá chú ý cẩn thận thì tốt hơn, trong lúc này còn có rất nhiều tộc đàn, bộ lạc, thậm chí là đế quốc cường đại nghỉ lại, nếu không cẩn thận làm chúng tức giận, chúng ta muốn thoát thân cũng phi thường khó khăn.
Trầm Mặc nhắc nhở Sở Mộ lần đầu tiên tiến vào trong Yểm Ma Tuyệt Địa này.
Sở Mộ gật gật đầu, nhưng trong lòng thầm nghĩ: lúc nào trở lại Thiên Hạ Thành, đem những sách vở nghiên cứu về thánh vực này tìm hiểu rõ ràng, dù sao mỗi thánh vực vẫn tồn tại chủng tộc và đê quốc to lớn, mà những thánh vực này có khả năng sẽ tồn tại đế quốc dị tộc khổng lồ, diện tích bao la bát ngát.