Sủng Mị

Chương 1002: Ngân Sắc Ma Nhân vs Thánh Lam Hoa Cơ (2)




Quân đoàn Hoa Yêu ở ngoài Nam thành cũng không có may mắn thoát khỏi, từng đợt từng đợt sóng xung kích quét tới tiêu diệt chúng nó không chút lưu tình.

Đế Cơ vẫn đứng yên tại chỗ, để mặc cho gió lớn thổi loạn mái tóc tím. Ánh mắt nàng lúc này tràn ngập sát cơ.

Thân ảnh màu bạc lẳng lặng trôi nổi ở vị trí trung tâm vụ nổ, dưới chân hắn chồng chất không biết bao nhiêu thi thể Hoa Yêu, dùng mắt thường chỉ thấy chất cao như núi, không có một cỗ thi thể nào còn nguyên vẹn. Về phần Sở Mộ nở nụ cười khinh miệt nhìn ngược lại thiếu nữ phản bội.

Hắn không bao giờ quên được khuôn mặt này, một thiếu nữ đi ra từ Thánh Lam Hoa. Thiếu nữ con rối xuất hiện ở Thiên Hạ thành cũng là khuôn mặt này, kiều diễm, thánh thiện, lạnh lùng, cao cao tại thượng… nhân loại trong mắt nàng chỉ là chủng tộc hạ đẳng.

So sánh với bộ dáng trước kia, hình dáng nàng lúc này càng thêm thành thục, mất đi vài phần ngây thơ, nhiều thêm đường nét quyến rũ câu hồn nhiếp phách. Khí chất uy nghiêm tựa như nữ vương huyền bí không thể khinh nhờn.

Đây là một loại khí chất đặc biệt phản ánh nội tâm con người, thông thường rất khó giả tạo. Nhưng Sở Mộ nghĩ không ra tại sao một người giả nhân giả nghĩa như nàng lại biểu hiện nhuần nhuyễn như thế, thậm chí đưa ra một nữ vương thật sự cũng chưa chắc sánh được với nàng.

Vốn là Sở Mộ cho rằng lúc trước mình hồn niệm còn thấp mới bị nàng mê hoặc, nhưng bây giờ nhìn thấy nàng hiện ra vô cùng chân thật, bản thân hắn cũng phải thở dài ảo não. Thậm chí hắn cho rằng đây cũng là bản chất của nàng, làm sao cùng một con người lại tồn tại hai bản chất trái ngược nhau được chứ?

Có lẽ đây mới là đặc điểm đáng sợ nhất của nàng, làm cho người ta không thể phân biệt đâu là thật giả.

Tựa như hoa hồng rực rỡ, nhưng thân cành toàn là gai độc. Tất cả mọi người đều biết hoa đẹp, có mấy ai thấy được một mặt nguy hiểm của nó?

"Ngươi thấy ta đẹp không?"

Thiếu nữ phản bội nở nụ cười quyến rũ, ánh mắt khẽ chớp lộ ra mấy phần tình ý.

Sở Mộ thất thần không phải vì dung mạo của nàng hấp dẫn, mà hắn đang liên tưởng tới thời điểm nàng bội bạc bỏ mình chạy trốn, liên tưởng tới âm mưu kinh khủng ở Thiên Hạ thành, nghĩ tới Hướng Vinh thành bị biến thành Hoa Yêu quốc độ. Tất cả những chuyện kinh thiên động địa này đều do một tay nữ tử này tạo ra, hai hình ảnh tương phản trái ngược nhau khiến cho Sở Mộ có cảm giác nửa hoang đường nửa buồn cười.

Sở Mộ không có nói nhiều, Đế Cơ rõ ràng là muốn dụ dỗ hắn. Nàng lúc này đang dùng kỹ năng mị hoặc muốn quấy nhiễu tinh thần hắn.

"Thì ra là một con ma quỷ không có suy nghĩ."

Đế Cơ thấy ánh mắt Ma nhân không có tinh thần dao động liền mỉm cười giễu cợt.

Kỹ năng Hoa hệ Mị Hoặc có thể ảnh hưởng tới tất cả tính mạng, chỉ cần có linh hồn và suy nghĩ sẽ bị quấy nhiễu.

Đế Cơ đối phó địch nhân thường đeo mặt nạ là để che giấu dung mạo, bởi vì đây chính là vũ khí bí mật của nàng. Nếu như gặp phải địch nhân mạnh mẽ hơn, nàng sẽ dùng thứ này khiến cho địch nhân thần hồn điên đảo, từ từ chiếm lấy ưu thế.

Thông thường tinh thần mị hoặc rất khó thất bại, hiệu quả ảnh hưởng không ít thì nhiều. Bởi vì nó trực tiếp công kích vào thế giới tinh thần đối phương.

Dĩ nhiên, nếu như đối phương biết rõ sự thật trong đó sẽ tự nhiên sinh ra tinh thần kháng cự. Kỹ năng tinh thần Mị Hoặc nhất định mất đi hiệu quả.

"Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, để đồ lại rồi cút đi!"

Giọng nói Đế Cơ nặng hơn vài phần, hiển nhiên là không còn kiên nhẫn với con ma quỷ vô tri này rồi.

Đối phương chỉ là một sinh vật không có suy nghĩ làm sao tạo thành uy hiếp đối với nàng? Vì thế nàng cảm giác mình đang lãng phí thời gian.

Quan trọng nhất là nàng không muốn bại lộ thực lực của mình quá sớm, nếu chuyện đó xảy ra nàng sẽ gặp rất nhiều phiền toái từ hai phía. Sợ rằng sau này một bước cũng khó đi, đừng nói tới âm thầm sắp đặt mưu kế hại người.

"Vụt!"

Sở Mộ thọc tay vào trong không gian lấy ra một cái hộp bằng gỗ.

Đế Cơ thấy vậy liền nở nụ cười đắc ý. Đó là thứ nàng muốn có, một khi nàng nhận được sẽ đào tạo ra Mân Côi hoa yêu cao cấp hơn, lực lượng quân đoàn sẽ trực tiếp đề thăng mấy bậc.

Nhưng nụ cười trên mặt Đế Cơ không có duy trì bao lâu, thay vào đó là sắc mặt khó coi tới cực điểm.

Bởi vì Ma nhân lấy cái hộp ra rồi lắc lắc mấy cái, sau đó lập tức thu hồi vào trong không gian. Tiếp theo hắn xoay người rời khỏi, rõ ràng là muốn nói cho nàng biết ‘đồ ở đây, có bản lãnh tự mình tới lấy’.

"Đã cho ngươi một con đường sống còn không biết tốt xấu!"

Đế Cơ hừ lạnh một tiếng.

Lúc nãy nàng cho rằng Ma nhân là sinh vật không có suy nghĩ, bây giờ nghĩ lại mới biết thì ra nó đang đùa giỡn với mình.

"Nghe ta hiệu lệnh!"

Đế Cơ chậm rãi giơ tay lên, một luồng hào quang thánh khiết theo đó bắn ra.

Ánh sáng màu lam giống như pháo hoa nở rộ ở giữa không trung, từng làn sóng ba động nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh.

Những nơi nó đi qua, con rối hoa yêu từ dưới đất chui lên đông nghịt, tất cả đồng thời nhắm tới Sở Mộ tiến hành công kích.

Sở Mộ bị phong kín tất cả phương hướng trong nháy mắt, cho dù hắn thi triển Thác Vị Ma Ảnh cũng không thể thoát khỏi vòng vây đông đảo.

Sở Mộ không ngừng tăng tốc chạy trốn, nhưng mà lần này thực lực con rối hoa yêu mạnh mẽ kinh người, chỉ một đợt xuất hiện đã là trăm đầu Mân Côi hoa yêu cấp đế hoàng. Chúng nó chỉ huy đội ngũ Mân Côi hoa yêu cấp quân chủ công kích Sở Mộ như mưa sa bão táp, Mộc nhận, Tiêm nhận kịch độc bay loạn đầy trời.

Cho dù Sở Mộ di động sang hướng nào cũng có vô số Hoa Yêu ngăn cản, địch nhân đông đảo tới mức không thể nhìn thấy ánh mặt trời, vô số dây leo dữ tợn điên cuồng quất tới thân thể Sở Mộ.

Đám Tinh Linh Điệp màu đen phân tán cũng bị cắn nuốt, rất ít khi may mắn sống sót bay ra khỏi rừng cây hung ác kia.

Trước kia Sở Mộ chiến đấu rất hiếm khi gặp phải Hoa hệ Hồn sủng, theo tư duy thông thường cho rằng Hoa hệ thuộc về chủng loại sinh vật có tính công kích không mạnh.

Nhưng mà trong quá trình chạy trốn này làm cho Sở Mộ phải thay đổi nhận thức, bởi vì khu rừng Hoa Yêu tựa như vô biên vô hạn, công kích lũ lượt kéo đến khiến hắn bối rối tay chân, hoàn toàn không có thời gian suy nghĩ biện pháp.

Sở Mộ chưa từng đình chỉ lĩnh vực ma diễm một giây phút nào, tuy rằng dưới chân đã chất đầy thi thể địch nhân, nhưng hắn cũng không dễ chịu bao nhiêu, tinh thần mệt mỏi đang từ từ ập tới.

Cho tới thời điểm hiện tại, cho dù thiếu nữ phản bội không thi triển kỹ năng Hoa Sát, Sở Mộ cũng vô pháp giãy dụa thoát khỏi bẫy rập khổng lồ này.

Trong phương viên hai mươi dặm toàn là Hoa Yêu, nhìn đâu cũng thấy dây leo, cành lá quấn nhau chằng chịt. Chốc lát lại có ma diễm màu bạc bùng cháy dọn sạch cả khu đất trống.

Phạm vi năm dặm là nơi Sở Mộ tương đối an toàn, hắn thu hẹp uy lực ma diễm bao quanh khu vực này bảo đảm không có một con Hoa Yêu nào lọt lưới.

Nhưng mà con rối hoa yêu ùn ùn kéo tới làm hắn tiêu hao năng lượng nhanh kinh người, phạm vi ma diễm ảnh hưởng từ từ thu nhỏ lại chỉ còn ba, bốn dặm.

Hai tay Sở Mộ không ngừng thi triển kỹ năng phóng ra những đạo Hỏa cầu nổ tung đám Hoa Yêu ở chung quanh. Đồng thời ra sức dọn dẹp những rễ cây ám toán từ dưới đất đột ngột đâm lên.

"Tiếp tục như vậy thế nào cũng bị vây chết trong này!"

Trong lòng Sở Mộ vô cùng hoảng sợ, không nghĩ tới mình lại bị giam cầm đơn giản như thế. Ánh mắt hắn cảnh giác ngó chừng thiếu nữ phản bội đang đứng trên một đóa Thánh Lam Hoa khổng lồ ở đằng xa.

Tất cả thực vật trong thành đều nghe theo nàng hiệu lệnh, nàng như nữ vương cao cao tại thượng nhìn xuống thần dân của mình. Hết thảy những kẻ dám đối địch nàng sẽ bị giết chết không chút lưu tình.