Sủng Mị

Chương 1001: Ngân Sắc Ma Nhân vs Thánh Lam Hoa Cơ (1)




Thanh âm ngắn gọn và đơn giản, nhưng ẩn chứa khí thế uy nghiêm không thể làm trái.

"Bốn người các ngươi cùng lên cũng chịu không nổi một chiêu!"

Đế Cơ hờ hững giải thích một câu.

Bốn Hoa nữ rất là ngạc nhiên, thực lực bọn họ không thua gì Thập Lục Tuyệt lại ngăn cản không nổi một kích của đối phương. Vậy thì thực lực Ngân Sắc Ma Nhân mạnh tới mức nào?

Lúc nãy Hoa nữ cảm nhận được không khí nơi này có vẻ quái dị, chính là khí tức Đế Cơ và Sở Mộ giằng co lẫn nhau. Đây là tinh thần lực cường đại của cấp chúa tể đối kháng, cho dù hồn niệm Hoa nữ tơng đối cao cũng bị chèn ép rất khó chịu. Cũng may các nàng đang được Đế Cơ bảo hộ mới không đến nổi té xỉu ngay tại chỗ.

Bốn Hoa nữ không dám do dự nữa, vội vội vàng vàng lui về phía sau. Cho đến bây giờ các nàng mới phát hiện Đế Cơ trước giờ vẫn luôn bình tĩnh như nước lộ vẻ trầm trọng, rõ ràng là đối thủ lần này cường đại ngoài sức tưởng tượng.

Trên thực tế, trong lòng thiếu nữ phản bội có cảm giác kỳ quái xen lẫn bất an, đây có thể coi như là năng lực đặc thù của nàng. Một khi gặp phải nguy cơ tiềm ẩn sẽ tự động phát sinh cảnh báo, trước giờ loại dự cảm này rất ít khi xuất hiện.

Chẳng biết tại sao Đế Cơ có lòng tin đối phó Ngân Sắc Ma Nhân, nhưng nàng lại cảm thấy hắn cực kỳ nguy hiểm. Nội tâm hắn bộc phát lệ khí và sát khí khiến cho nàng sợ hãi, nàng nghĩ mãi vẫn không tìm ra nguyên nhân tại sao.

Bởi vì cảm giác bất an quỷ dị này làm cho nàng thay đổi chủ ý.

"Nhất định là tai họa khôn lường, phải diệt trừ càng sớm càng tốt!"

Trong lòng Đế Cơ âm thầm hạ quyết tâm.

Bất kỳ người nào khiến nàng cảm thấy bất an đều phải diệt trừ. Huống chi tình huống hiện tại nàng đang chiếm lấy ưu thế tuyệt đối, không thể nào lưu lại tai họa ngầm.

Bỗng nhiên đối phương thu liễm khí tức trở về.

"Muốn chạy trốn rồi sao?"

Thiếu nữ phản bội mỉm cười lãnh đạm.

Vào lúc này quân đoàn Hoa Yêu tụ tập càng lúc càng đông, toàn bộ khu vực toàn là cành lá màu lam mờ ảo che kín tầm nhìn của Sở Mộ.

Cho dù bay lên không trung cũng không tốt hơn bao nhiêu, quân đoàn Hoa Yêu phân bố dây leo chằng chịt bám vào nhà cửa, tường thành ngăn cản hết tất cả phương hướng hắn có thể trốn thoát. Xem ra Sở Mộ phải hao phí không ít sức lực mới mở ra được con đường máu đào thoát ra khỏi thành.

Sở Mộ không có tham chiến, cho dù trong lòng vẫn còn oán khí và chiến ý mãnh liệt nhưng hắn phải lấy đại cục làm trọng. Dù sao quyền khống chế Hướng Vinh thành đã nằm trong tay nàng, hễ sai lầm một bước sẽ bị quân đoàn Hoa Yêu thôn phệ sạch sẽ.

“Tạm thời để cho nữ nhân này lớn lối thêm vài ngày.”

Sở Mộ nói thầm.

Hắn thi triển kỹ năng Thác Vị Ma Ảnh, thân thể biến thành mũi tên màu trắng bạc phóng xuyên qua rừng rậm Hoa Yêu.

Đám Hoa Yêu lập tức buông thả vô số sợi dây leo y như rắn độc cắn tới, Sở Mộ đi đến chỗ nào cũng có mấy chục công kích xuất hiện ở trước mặt.

Mỗi khi Sở Mộ không có nơi đặt chân lập tức thi triển kỹ năng tiến hành quét dọn con đường phía trước.

"Vụt!"

Tất cả Hoa Yêu đột nhiên chớp lóe quang mang màu lam lạnh lẽo.

Đó là ánh mắt của thiếu nữ phản bội.

Rừng rậm Hoa Yêu khổng lồ này chính là lĩnh vực của nàng, chỉ cần một ý niệm là có thể khống chế và tùy ý di động.

"Hoa Sát!"

Thiếu nữ phản bội lạnh nhạt thốt lên.

Sở Mộ đang ở ranh giới Nam thành vốn là địa phương bằng phẳng, quân đoàn Hoa Yêu kéo dài liên miên mười mấy dặm tựa như vô cùng vô tận.

Sau khi thiếu nữ phản bội thi triển kỹ năng Hoa Sát, trong nháy mắt đó tất cả con rối hoa yêu dung hợp lẫn nhau, nụ hoa khổng lồ mở rộng ra giống như cái miệng ác thú cắn tới.

Từ trời cao nhìn xuống sẽ thấy rõ ràng cảnh tượng kinh khủng này, lấy vị trí Sở Mộ làm trung tâm trong phương viên mười mấy dặm chỉ còn lại duy nhất ánh sáng màu lam đậm đặc phóng tới Sở Mộ nhanh như chớp.

Sở Mộ cảm giác mình giống như rơi vào một sơn cốc không có đường ra, ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy một cái hố đen đáng sợ đổ ập xuống đầu mình.

Trong lòng Sở Mộ cực kỳ hoảng sợ.

Thiếu nữ phản bội thi triển kỹ năng này tuyệt đối là cấp chúa tể, phối hợp thêm quân đoàn Hoa Yêu ưu thế đã không cần e ngại linh hồn ma diễm của hắn.

Sở Mộ tăng tốc bay về nơi xa, cố gắng tránh thoát cái miệng ác thú khổng lồ kia.

Nhưng cuối cùng bầu trời trên đầu hắn vẫn bị che kín, thân thể Sở Mộ rơi vào trong cổ họng hung ác kia.

Trước mắt hắn tối đen như mực, đưa tay không thấy được năm ngón, một mùi hương gay mũi khiến cho Sở Mộ nhíu mày khó chịu.

Mặc dù không nhìn thấy gì, nhưng Sở Mộ lại có thể cảm giác được nơi này ẩn tàng nguy cơ trí mạng.

"Tà Trảm!"

Cánh tay Sở Mộ quét ngang một đường cố gắng xông phá không gian giam cầm.

“Xẹt!”

Đạo Tà Trảm hình bán nguyệt bay thẳng tới trước mang theo uy lực Dị hệ chém phá không gian.

Dưới tình huống bình thường, Sở Mộ thi triển Tà Trảm có thể mở ra thông đạo không gian chừng mười dặm. Cho dù là không gian phong bạo hoặc kỹ năng giam cầm cỡ lớn cũng khó lòng kiềm chế được hắn.

Nhưng mà Tà Trảm lướt qua để lại một màn khó tin lọt vào mắt hắn.

Tà Trảm giống như là đánh vào không gian rộng lớn vô hạn, lực lượng từ từ yếu bớt rồi biến mất ở nơi xa hoàn toàn không thể kích khởi một gợn sóng nho nhỏ nào.

"Chẳng lẽ bị nhốt vào không gian vô hạn rồi?"

Lúc trước hắn thấy rõ ràng phạm vi kỹ năng bao trùm chỉ có mười mấy dặm, phạm vi này quá nhỏ so với quy mô một tòa thành. Lấy thực lực của hắn phải công phá dễ dàng mới đúng, nhưng mà Tà Trảm uy lực cường đại cứ như thế biến mất khỏi tầm mắt hắn. Chuyện này đúng là quá mức quỷ dị.

Bàn tay Sở Mộ mở ra tăng cường lực lượng ma diễm màu bạc lên gấp mấy lần, thân thể hắn biến thành một đóa Hỏa Liên (sen lửa) chiếu sáng không gian đen tối.

Vầng sáng trắng bạc chiếu rọi không gian, Sở Mộ quét mắt nhìn quanh thế nhưng không thể thấy được đâu là ranh giới.

Không gian này cũng lớn quá nhỉ?”

Sở Mộ cau mày suy nghĩ, tạm thời không biết nên làm gì cho tốt.

Bỗng nhiên một cặp mắt lạnh lẽo xuất hiện từ trong bóng tối, đây là ánh mắt thiếu nữ phản bội. Nàng lấy tư thái kẻ thống trị nhìn xuống Sở Mộ đang bị giam hãm trong không gian của mình.

"Kỹ năng này không phải giam cầm thân thể, cũng không phải linh hồn. Mà nó thôn phệ thời gian, nó sẽ gia tốc khiến cho ngươi mau chóng già yếu, càng lúc càng nhanh.”

Thanh âm cao ngạo quanh quẩn bên tai Sở Mộ.

Sở Mộ ngẩng đầu lên đối mặt với thiếu nữ phản bội.

"Xem ra nữ nhân này cũng nắm giữ năng lực Dị hệ không kém!"

Sở Mộ không hề bối rối.

Dị hệ vốn là chủ thuộc tính của hắn, có lẽ kỹ năng Hoa Sát đủ sức vây khốn hắn trong chốc lát. Nhưng nó không đại biểu cho Sở Mộ cam tâm chịu trói, cùng lắm thì hắn dùng lực trực tiếp phá hủy nó.

"Không Gian Phong Bạo!"

Bàn tay Sở Mộ biến thành trảo ấn đánh tới hư không.

"Xẹt!"

Không gian đen tối bị Sở Mộ sinh sôi xé rách một khu vực lớn, từng đạo khe nứt chớp lóe năng lượng ma diễm dần dần khuếch tán ra ngoài.

Bàn tay Sở Mộ thọc vào trong không gian hư vô kia, dựa vào năng lực Dị hệ cường đại bắt lấy một đạo Không Gian Phong Bạo mang về nơi này.

Đây là lực lượng có thể thay đổi kết cấu vị diện.

Lực lượng Phong Bạo tiến vào địa phương xa lạ lập tức trở nên táo bạo, không gian Hoa Sát cũng bị uy lực cường đại khiến cho chấn động liên hồi.

"Uỳnh!"

Sở Mộ vận lực ném cỗ lực lượng kinh khủng này ra xa, vừa bay được một đoạn đột nhiên nổ tung một tiếng chói tai.

“Ùng ùng ùng!”

Rốt cuộc không gian Hoa Sát không có cách nào thừa nhận cỗ năng lượng cường đại bắt đầu tan vỡ, hình ảnh Hướng Vinh thành lại hiện ra đằng sau những khe nứt đen nhánh.