Sủng Mị

Chương 100: Băng Không Tinh Linh lột xác




Thông thường Nguyên Tố giới Hồn sủng cho dù bị thương nặng, chỉ cần không chết ngay lập tức thì trong vòng một tháng khẳng định có thể hồi phục. Phần lớn nguyên nhân rất nhiều Hồn sủng sư hứng thú với Nguyên Tố giới Hồn sủng là bởi vì năng lực khôi phục của chúng tương đối mau.

Cánh tay bị cụt của Băng Không Tinh Linh đại khái mất chừng mười ngày là có thể dài ra lại. Cộng thêm trị liệu dược tề Băng thuộc tính thì khoảng chừng bốn ngày là hoàn toàn bình phục.

Thượng Thạch mang theo trị liệu dược tề và khôi phục dược tề hoàn toàn đồng bộ, tất cả đều là cấp bốn, mỗi một loại mười bình.

Thượng Thạch chuẩn bị như vậy cho thấy hắn cũng có kinh nghiệm thường xuyên ra ngoài lịch lãm, lúc bình thường trên người tốt nhất nên chuẩn bị đầy đủ các loại dược tề. Trong tình hình chung rất ít khi sử dụng bởi vì giá cả khá cao, nhưng vẫn phải có trong người để đề phòng thời điểm cần thiết.

"Hồn tinh cấp ba Mộc thuộc tính?" Sở Mộ lại phát hiện thêm một vật phẩm không tệ.

Trước kia trong tay Sở Mộ đã có một khối hồn tinh cấp hai Thú thuộc tính rồi, nhưng bây giờ có thêm một khối hồn tinh Mộc thuộc tính. Giá cả hồn tinh ở trên thị trường rất cao, sau này Hồn sủng càng nhiều, hao phí tiền bạc cho hồn hạch và hồn tinh nhất định là một khoảng tiền cực lớn. Cho nên Sở Mộ tùy thời phải tìm cách gia tăng tài sản mới tốt.

Cấp một hồn tinh đơn thuộc tính có giá chừng một trăm kim tệ, cấp hai là một ngàn kim tệ, mà cấp ba đại khái là năm ngàn kim tệ.

Bên trong không gian giới chỉ có mấy thứ đó là hữu dụng, đối với nhu cầu của một Hồn Sư đúng là hơi ít. Có lẽ trước khi Thượng Thạch đi tới Tù đảo đã cất đi một số tài sản rồi.

Sở Mộ cất mọi thứ xong xuôi, đang định rời khỏi thì Băng Không Tinh Linh lập tức lên tiếng nhắc nhở.

"Thiếu chút nữa quên mất, trong sơn cốc có đồ ăn của ngươi hả?" Sở Mộ cười nói.

Thân thể Mạc Tà bắt đầu thu nhỏ lại, sáu cái đuôi chậm rãi dung hợp lại với nhau biến thành một con hồ ly khả ái, co chân nhảy lên trên bả vai Sở Mộ.

Khi không có phát sinh chiến đấu, Mạc Tà vẫn thích duy trì trạng thái Sở Liên để cho Sở Mộ mang nó đi, dựa vào cảm giác ấm áp trên người Sở Mộ biếng nhác nằm ngủ.

Vừa đi vào sơn cốc đã bị hàn khí đập vào mặt, cảm giác rét lạnh lập tức lan tràn toàn thân.

Sở Mộ bắt đầu dùng hồn niệm tìm kiếm khắp nơi, chốc lát sau Sở Mộ đã tìm được một gốc Lãnh Cốc Tham quý giá.

Lãnh Cốc Tham vô cùng yếu ớt, không thể vội vã kẻo làm hư dược liệu quý hiếm này. Trong lúc Sở Mộ đào nó lên phải cực kỳ cẩn thận.

Lãnh Cốc Tham là thực vật sống ở nơi rét lạnh, người bình thường lấy tay chạm vào có thể bị trúng hàn độc, sức đề kháng kém có khả năng bị hàn độc đông chết ngay lập tức

Sở Mộ đã ký kết hồn ước cùng Băng Không Tinh Linh, vì thế linh hồn hắn có sức đề kháng hàn khí khá cao. Tạm thời vẫn có thể chịu được khí lạnh từ dược liệu cấp ba Lãnh Cốc Tham này.

Một canh giờ sau, Sở Mộ rốt cuộc đào xong món mỹ vị cho Băng Không Tinh Linh, nắm trong tay gốc Lãnh Cốc Tham lạnh giá này, Sở Mộ cười nói: "Hẳn là có thể giúp cho Ngưng tiến vào ba đoạn đi?"

"Đinh đinh!!" Sở Mộ vừa đào được Lãnh Cốc Tham, Băng Không Tinh Linh lập tức kêu lên hưng phấn, khẩn cấp muốn Sở Mộ đưa cho nó. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lãnh Cốc Tham có thể trực tiếp phục dụng, Sở Mộ dùng hồn niệm đưa Lãnh Cốc Tham vào không gian Hồn sủng, bảo Băng Không Tinh Linh ăn vào.

Băng Không Tinh Linh đã sớm thèm cái món này chảy nước miếng rồi, cơ hồ đớp một ngụm là nuốt vào, sau đó cực kỳ vui vẻ nằm trong không gian Hồn sủng đánh một giấc.

"Nghỉ ngơi cho tốt đi."

Sở Mộ đúng là muốn Băng Không Tinh Linh an tâm dưỡng thương, nhưng mới đi được vài bước đã khẩn cấp dừng lại. Bởi vì hắn phát hiện Băng Không Tinh Linh bình thường cần tới ba bốn ngày mới có thể khôi phục cánh tay, không ngờ lại đang dài ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được.

"Đinh! "

Băng Không Tinh Linh kêu lên hưng phấn, sau đó thân thể của nó dần dần phát sinh biến hóa, lớp da băng tuyết từ từ trong suốt, các loại tạp chất mờ đục cũng bị loại bỏ ra ngoài.

"Lột xác nhanh như vậy?" Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, không nghĩ tới hiệu quả Lãnh Cốc Tham trực tiếp tới cỡ đó.

Hình thể Băng Không Tinh Linh không có bất kỳ biến hóa, nhưng lớp da đã hoàn toàn thay đổi. Vốn là phòng ngự cấp ba sơ kỳ tiến hành lột xác đạt tới ba đoạn, lớp da Băng thuộc tính của nó trực tiếp nhảy lên tới cấp ba hậu kỳ.

Băng Không Tinh Linh thiên phú bình thường phải đạt tới trình độ ba đoạn mới có lực phòng ngự cấp ba sơ kỳ, lần này Ngưng biểu hiện ra thiên phú lại càng biến thái hơn vô số đồng loại.

Lực phòng ngự cấp ba hậu kỳ, cộng thêm hiệu quả Băng Khải đủ để sánh ngang với cấp bốn trung kỳ, chỉ mới đạt tới ba đoạn đã có lực phòng ngự cấp bốn. Bất kỳ Hồn sủng sư nào nhìn thấy Ngưng lúc này chắc chắn sẽ hâm mộ đến chết.

Sở Mộ nhớ Tào Dịch có một con Khủng Lang đại khái là ba đoạn năm giai, lực công kích của con Khủng Lang đó hẳn là có thể phá vỡ phòng ngự cấp bốn trở xuống. Nhưng nếu gặp phải lực phòng ngự cấp bốn trở lên khẳng định không có cách nào rung chuyển nổi, chuyện này có ý nghĩa ba đoạn Ngưng bây giờ có phần thắng rất lớn khi chống lại Khủng Lang của Tào Dịch.

Hai con Hồn sủng đã đạt đến ba đoạn, hơn nữa đều là Hồn sủng cao đẳng cấp chiến tướng thiên phú cực cao. Thực lực Sở Mộ hiện tại càng lúc càng tiếp cận gã Tào Dịch tác uy tác phúc ở trên Thanh Yểm Ma đảo rồi. Tin tưởng trong quãng thời gian không bao lâu nữa, thực lực Sở Mộ sẽ có thể vượt qua Tào Dịch, nếu đối mặt với tên khốn kiếp đó, Sở Mộ tất nhiên muốn tự tay đâm chết hắn mới hả dạ.

Quay trở lại vị trí cất giấu quyển trục, Sở Mộ mở ra nhìn lướt qua liền phát hiện trong mười mấy ngày này, số lượng tù nhân tử vong lại tăng thêm không ít, tên của khoảng chừng năm trăm tù nhân trong danh sách đã mờ đi.

Thực lực của đám tù nhân cao thấp không đều, rất nhiều tù nhân hoàn toàn không có tư cách sinh tồn trên Tù đảo, dễ dàng bị trực tiếp đào thải từ đủ loại nguy cơ tiềm ẩn.

Thế nhưng, khi nhân số tử vong từ từ gia tăng, những tên tù nhân trong danh sách lưu lại nhất định là mạnh hơn bình thường. Sở Mộ sẽ phải đối mặt với địch nhân cường đại hơn. Vì thế hắn phải không ngừng tăng cường thực lực của mình mới có thể trở thành người duy nhất còn sống sót trên Tù đảo, mới có thể trở lại Cương La thành dùng thực lực chân chính rửa sạch sỉ nhục trước kia.

Đứng trên cao nhìn xuống rừng rậm, ánh mắt Sở Mộ bị một tầng sương mù che kín khu vực vô danh.

Ở trên Tù đảo có rất nhiều cường giả, cũng có vô số Hồn sủng cường đại, nhưng ở trong mắt Sở Mộ lúc này chỉ có một niềm tin bất biến, hắn tin tưởng mình sẽ đạp lên mọi chông gai trắc trở, dẫm nát mọi chướng ngại ở trước mặt để tiến vào cảnh giới cao hơn.