*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tử Lan rùng mình một cái sau đó lại ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn tú của Long Khương Dật. Nha, tại sao tên này lớn lên lại anh tuấn yêu nghiệt như vậy a? Còn đẹp hơn cả đống nam thần ở thời hiện đại mà nàng cố hết sức để xin chữ ký nữa, nàng kiềm chế lắm mới không đè hắn ra mà hôn nồng nhiệt vào lớp da mặt vừa dày vừa đẹp của hắn a. Tử Lan thở dài sau đó định đẩy hắn ra thì mới phát hiện cánh tay rắn chắc của hắn như đinh như thép không thể di chuyển. Nàng hiện tại muốn nổi đóa nha, cái tên vương gia này không có chuyện gì làm thì ngồi ở nhà đếm tiền đi ở đây ghẹo nàng làm cái gì không biết nữa.
"Thiên An điện hạ, ngài mau buông tay ra, eo ta đau quá rồi" Tử Lan vừa buồn bực vừa xấu hổ khiến gương mặt nàng đỏ bừng một mảnh. Còn hắn thì chỉ cười khẽ sau đó lại lấy tay vuốt vuốt eo nàng "Để bổn vương xoa eo cho nàng vậy?"
Bàn tay nóng bỏng của hắn sờ vào từng tất da thịt nhẵn bóng khiến Tử Lan như bị điện giật. Những vết chai mỏng trên bàn tay hắn cọ xát nhẹ nhàng trên chiếc eo thon của nàng. Sau đó hắn lại càng tùy tiện mà hạ bàn tay xoa dần xuống dưới, vừa xoa vừa bóp khiến Tử Lan mở miệng thở dốc. Cái mông căn tròn của nàng vốn trắng trẻo giờ lại thêm ửng đỏ hết sức dâm mị. Biết bản thân bị kích thích mà dần dần mất đi lí trí nên nàng mau chóng đẩy Khương Dật ra "Vương gia, đừng như vậy"
Nàng biết hắn võ công cao cường nên muốn đánh thì cũng đánh không lại. Còn chửi thì nàng lại không dám, lỡ đâu hắn nổi đóa thì liền cho nàng một vé đi thăm diêm vương rồi sao? Chẳng lẽ lúc đó nàng lại xin diêm vương cho nàng trọng sinh vào thế giới khác, thân thể khác? Không được đâu nha, lỡ như thân thể nàng trọng sinh sau này xấu xí hay là thế giới đó là thế giới ma quỷ gì đó thì làm sao mà nàng sống được đây? Thoát ra khỏi suy nghĩ xa xôi của bản thân, lúc này Tử Lan lại thầm nghĩ ra một kế sách hay, đó chính là "nước mắt nữ nhân". Ha, chẳng phải nam nhân thường sẽ rất sợ nước mắt nữ nhân sao?
"Vương gia, ngài đừng như vậy, hức..." Tử Lan ngồi bệt xuống nền nhà sau đó nước mắt lại lã chã rơi xuống, quần áo xốc xếch cùng làn da thịt ửng đỏ nhìn qua vô cùng đáng thương cũng rất là dụ người. Nếu nàng đoán không sai thì hắn sẽ đỡ nàng dậy, an ủi nàng. Nhưng mà có lẽ dự đoán của nàng đã trật lất từ khi mới nghĩ ra rồi. Cái tên Thiên An vương trước mắt này nào là nam nhân bình thường? Hắn là một con quỷ yêu nghiệt nam nhân dâm tà a.
"Nha, nàng muốn dụ dỗ bổn vương?" Khương Dật kéo nàng đứng dậy sau đó lại thả nàng ngồi lên giường. Khẽ liếm chút nước còn đọng lại trên khóe mắt của nàng, sau đó hắn lại càn rỡ sờ vào bầu ngực no tròn của nàng. Ngực của Tử Lan không đại mà phải nói là cực đại mới đúng. Đại đại tròn tròn, trắng nõn như ngọc lại co dãn khiến cho Khương Dật thích không thôi. Ngón tay hắn khẽ xoe xoe thành vòng trên đầu v* của nàng khiến đầu v* đã hồng hào bây giờ lại đỏ rực như trái dâu tây.
"Ân..." Tử Lan bất đắc dĩ mà nhếch miệng thở dốc. Thôi rồi, coi như kiếp nạn lần này không qua khỏi rồi. Mà mặc nó đi, đây cũng đâu phải là lần đầu tiên của nàng với hắn, phản kháng cũng chả làm được gì, cứ coi như hắn là dịch vụ trai bao đi. Nghĩ như vậy, Tử Lan lại rên lớn hơn một chút, tiếng rên điềm điềm như tiếng mèo kêu không ngừng cào vào lòng Khương Dật. Đôi môi mọng đào đỏ rực ướt át của nàng không ngừng câu dẫn nam nhân. Khương Dật bỗng chốc thấy miệng khô lưỡi khô. Hắn hung hăng khom xuống mà gặm nhấm đôi môi của nàng. Cạy quai hàm của Tử Lan ra, lưỡi của hắn lại như tiểu xà không ngừng càn quấy trong khoang miệng nàng, mút từng ngụm nước bọt thơm ngon vào trong bụng.
Tử Lan hiện tại bị hôn đến choáng váng, đầu v* bị kích thích khiến nàng chỉ biết hé miệng rên rỉ, thân mình cũng mềm nhũn không xương mà vô lực dựa vào lòng Khương Dật, mặc hắn càn quấy. Thấy nàng không phản kháng, Khương Dật lại mừng rỡ mà hôn xuống cần cổ trắng nõn mịn màng, sau đó lại hôn dọc xuống xương quai xanh tinh xảo mà cắn nhẹ lộ ra dấu răng đỏ hồng. Trong khi đó bàn tay của hắn cũng không ngừng làm việc. Nhẹ nhàng cởi chiếc sa mỏng lộ ra thân hình quyến rũ, làn da vốn trắng nõn do nhiễm mùi tình dục mà ửng đỏ, nhìn qua vô cùng câu hồn đoạt phách.
"Ân...a...." Tiếng rên của Tử Lan càng lúc càng to khiến cho Khương Dật cũng càng thêm hưng phấn. Phần bụng dưới của hắn nóng rực như bị lửa đốt. Hắn tưởng muốn lấy cây gậy sắc đã sưng to dưới kia mà hung hăng trừu cắm nàng, thao nàng đến khi nàng dục tiên dục tử.
Hắn thả nàng nằm xuống, nắm lấy hai chân thon dài của nàng tách ra lộ ra tiểu huyệt đã ẩm ướt động tình. Tiểu huyệt của Tử Lan rất tốt, mu bướm trắng trẻo mịn màng lại múp múp co dãn, lỗ huyệt nhỏ xíu lại hồng hào đáng yêu, lúc này lại phun ra một ít mật dịch tỏa hương ngọt ngào. Viên trân châu đỏ đỏ bóng lưỡng bị mật dịch làm ướt nhèm, không biết là do bị nhìn chằm chằm hay sao mà cánh bướm lại hơi khép lại run rẩy. Nhìn qua vô cùng dụ người khiến Khương Dật không chịu nổi mà giơ tay muốn dộc phá. Tiểu huyệt của nàng ấm nóng, khi tay của hắn động vào lại khẽ run, lại càng phun ra nhiều mật dịch...