Edit by Tiêu Nguyệt
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Người này nhìn có chút đáng sợ nhưng Phong Tố Cẩn cũng chỉ nở nụ cười ôn hòa với anh ta.
"Chào ngài, Quân tiên sinh mời ngài vào."
Người kia cũng nhẹ gật đầu cung kính với Phong Tố Cẩn.
"Thiếu phu nhân!"
Gật đầu với nhau, sau đó lách người đi ngang qua nhau, Phong Tố Cẩn xuống lầu ăn cơm, người nọ vào phòng nói chuyện với Quân Mặc Hàn.
Quân Mặc Hàn đã đứng dậy khỏi giường, ngồi ở trên ghế salon.
Sau khi cửa phòng đóng lại, người đàn ông mặc sẹo từng bước đi đến trước mặt Quân Mặc Hàn, cung kính cúi người chín mươi độ.
"Quân thiếu, đây là thành ý của tôi."
Nói rồi, anh ta đẩy văn kiện đến trước mặt Quân Mặc Hàn.
Quân Mặc Hàn lật văn kiện, xem từng tờ rồi từng tờ, không nhanh không chậm.
Chờ sau khi xem xong, hắn cầm lấy cái bật lửa trên bàn, đốt toàn bộ tư liệu.
Sắc mặt Hắc Lang cũng biến đổi, chỗ mặt sẹo cũng giật một cái, thần sắc sợ hãi.
"Quân thiếu, ngài đây... Là do bang Hắc Lang chúng tôi không đủ thành ý sao?"
Anh ta đã đem tất cả nhân viên, tất cả tin tức đều chỉnh sửa trong một đêm, sau đó đưa lên cho Quân thiếu.
Biểu hiện ra thành ý muốn hợp tác cực lớn, đây đều là mạch tư liệu tin tức của bang Hắc Lang, sau khi tiết lộ ra ngoài, tương đương với việc bang Hắc Lang đã đem nhược điểm của mình giao vào trong tay người khác.
Quân Mặc Hàn chỉ vào ghế salon bên cạnh, bình tĩnh lại lạnh nhạt nói.
"Ngồi đi, thành ý của cậu tôi nhìn thấy được, tư liệu này tôi đã nhớ kỹ, nhưng vẫn không nên giữ nó lại."
Ánh mắt Hắc Lang có chút ngỡ ngàng, nhớ kỹ?
Nhiều tin tức như vậy, Quân thiếu thế nhưng chỉ lật một lần đã nhớ kỹ toàn bộ?
Rốt cuộc hắn khủng khiếp tới mức nào chứ?
Không, Quân thiếu vốn đã rất mạnh, nếu không cũng sẽ không khiến cho một kẻ dẫn đầu tự tay tạo dựng lên bang Hắc Lang như anh ta quy thuận theo hắn.
Người đàn ông này có bản lĩnh thông thiên, hai ngày này anh ta đã nhìn rõ được năng lực của hắn.
Có quyết đoán, còn có thể hung ác đối với chính mình. Bây giờ có thêm cuộc hành động này, người của Quân thiếu đã thành công tiến vào trung tâm yếu nhân* của Hắc Yên Thành.
*yếu nhân: nhân vật quan trọng trong chính giới
"Quân thiếu, trước đó ngài nói trước khi hợp tác sẽ quan sát, nhưng là hôm qua chúng tôi làm việc không tận lực, khiến ngài bị thương."
Quân Mặc Hàn lơ đễnh nói.
"Không sao, chút tổn thương đó không tính là gì. Cậu cũng biết tình huống dầu hỏa và quặng sắt, tình thế lúc đó bắt buộc, cậu dẫn đầu bang Hắc Lang giúp tôi giữ vững là tốt rồi."
Trong lòng Hắc Lang khẽ giật mình.
"Quân thiếu yên tâm, dù cho phải hi sinh tính mệnh của nhóm anh em tôi, tôi cũng sẽ giữ vững."
Hắc Lang anh ta chưa từng kính nể người nào, nhưng người trước mắt là người anh ta nguyện ý phục tùng, đi theo rồng thực sự mới có thể phi thiên, không phải sao?
Mà người đàn ông này chỉ cần một ánh mắt cũng có thể khiến người ta sợ hãi, không phục tùng cũng không được.
"Bang Hắc Lang bề ngoài vẫn là do cậu phụ trách, tôi người chủ nhân này, không được công bố với bất cứ người nào."
"Rõ!"
Hắc Lang nhìn vị trí ngực của Quân Mặc Hàn một chút, vẫn không nhịn được mà nói.
"Quân thiếu, vết thương của ngài thật sự không sao?"
Anh ta lo lắng là thật, bởi vì chuyện vết thương của Quân thiếu mà tức giận.
"Cậu cho rằng nếu tôi không muốn, còn có thể có người tổn thương được tôi?"
Hắc Lang kinh hồn bạt vía, chẳng lẽ lúc ấy Quân thiếu tương kế tựu kế?
Anh ta không thể không bội phục, trong lòng bội phục.
Quân Mặc Hàn nhìn bộ dạng ngồi ngay ngắn kia của Hắc Lang, nhàn nhạt giải thích.
"Mặc dù bên dưới núi Hắc Lang có dầu hỏa và quặng sắt, người bên ngoài cũng không biết. Nhưng sau khi khai đào, không tránh được sẽ bị phát hiện, mà trước lúc đó, tôi muốn đem Hắc Yên Thành nắm trong tay. Xếp người trong nhánh yếu nhân, cũng chỉ là bước đầu tiên. Trải qua chuyện ngày hôm qua, chắc chắn hắn sẽ đứng vững gót chân."
Ánh mắt Hắc Lang khẽ chuyển, xem như đã hiểu được.
"Quân thiếu, ngài muốn đem Hắc Yên Thành triệt để biến thành địa bàn của ngài?"
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥