Edit by Tiêu Nguyệt
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Kỳ thật Mễ Lương Ngân muốn để cô ta nói một câu rất tán thưởng Liễu Thi Nhã.
Nhưng Mễ Lương Sắt có sự kiêu ngạo của mình, để một người cao quý như cô ta nói ra lời tán thưởng một con gà rừng nông thôn Liễu Thi Nhã, căn bản là không có khả năng.
Phong Tố Cẩn nhìn tình thế được bản thân khống chế, vẫn rất hưng phấn.
Là do Mễ Lương Sắt ngu xuẩn, nói lung tung để cô bắt được nhược điểm.
Thật ra Mễ Lương Sắt và Liễu Thi Nhã đều là người giống nhau, vừa vặn để bọn họ bất hòa, đánh nhau càng tốt, từ đó cô chỉ cần ngồi một chỗ xem kịch, chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.
Phong Tố Cẩn nhanh chóng nói với Dạ Mai ở bên cạnh.
"Dạ Mai, cô giúp tôi an bài một số người, lợi dụng sự tình phát sóng trực tiếp lần này, nhấc lên khẩu chiến, tôi muốn Mễ Lương Sắt cùng Liễu Thi Nhã triệt để trở thành kẻ thù."
"Vâng, thiếu phu nhân."
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
Các thủy quân của Mễ Lương Ngân kịp phản ứng, muốn xoát màn hình, muốn thay đổi ý nghĩ của đám người kia nhưng đã chậm.
Trận phát sóng trực tiếp này hoàn toàn trở thành trận chiến so sánh Mễ tiểu thư và Liễu tiểu thư.
Cuối cùng Mễ Lương Sắt không thể không kết thúc trực tiếp sớm.
Sau khi đóng phát sóng trực tiếp, Mễ Lương Sắt tức giận toàn thân run rẩy, muốn ném đồ vật, muốn chửi ầm lên.
Nhưng hiện tại cô ta còn trong hội trường, xung quanh đều có nhân viên giám sát nhìn, vì hình tượng nên cô ta không thể làm gì cả.
Vẫn là Mễ Lương Ngân nói xin lỗi mọi người.
"Em gái tôi mệt mỏi, tôi đưa em ấy đi nghỉ ngơi trước."
Vào phòng, Mễ Lương Sắt tức giận mắng to.
"Liễu Thi Nhã thì tính là thứ gì, dám so sánh với tôi, cô ta chỉ là một con gà rừng đi ra từ núi hoang, xứng so sánh với tôi sao?"
"Xinh đẹp hơn, gương mặt kia của cô ta còn không biết là có chỉnh dung hay không đâu!"
"Còn không biết có quy tắc ngầm hay không, chỉ bằng một người không có thân phận không có địa vị như cô ta, có thể HOT nhanh như vậy, tôi nhổ vào."
"Liễu Thi Nhã, khẳng định là đám fan hâm mộ của Liễu Thi Nhã, a, cơn tức này em không thể nuốt..."
...
Mễ Lương Sắt liên tục mắng to, tức giận đến mức sắc mặt đều tái mét, cô ta quả thực chưa từng gặp phải loại tình huống này.
Mễ Lương Ngân nhìn cô ta không còn tức giận lắm, khuyên nhủ.
"Chuyện này anh giúp em xử lý, em tiếp tục phát sóng trực tiếp, sau một vòng sẽ không sao nữa."
Lúc ấy phát sóng trực tiếp là vì nhìn thấy hiệu quả dưỡng da, thế nhưng Mễ gia nói mỗi ngày đều sẽ trực tiếp, kiên trì bảy ngày.
Mễ Lương Sắt nhìn Mễ Lương Ngân nói.
"Anh, anh nhất định phải giúp em hả giận."
"Yên tâm, Liễu Thi nhã cũng không thể so sánh được với em gái anh, bất quá hiện tại cô ta có Lam gia làm chỗ dựa phía sau, đành phải ủy khuất em một chút, qua lại thân thiết với cô ta, nói vài lời tán tưởng sẽ không có gì."
"Anh, em không làm, Lam gia là danh môn thế gia, Mễ gia chúng ta cũng thế, dựa vào cái gì phải sợ bọn họ."
"Lương Sắt, chẳng lẽ em còn không biết sao? Lam gia đó mới là đại gia tộc truyền thừa mấy trăm năm, mà Mễ gia chúng ta so sánh với bọn họ, quả thật chính là tiểu môn tiểu hộ, cho nên Mễ gia mới phải chiếm đoạt gia tộc khác để có thể tiếp tục lớn mạnh, hiểu không?"
Thời điểm anh em Mễ gia này bàn bạc đối sách, đám người kia đã nhấc lên khẩu chiến, trận chiến so sánh tiểu thư Mễ gia cùng Liễu Thi Nhã!
...
Liễu Thi Nhã còn trong bệnh viện dương dương đắc ý, cảm thấy tâm của Lam Bắc Thần đã hoàn toàn bị cô ta nắm trong lòng bàn tay.
Xem điện thoại một chút lại phát hiện, cô ta nằm không cũng trúng đạn.
"Cái này... Chuyện này rốt cuộc là như thế nào, đã xảy ra chuyện gì?"
Trước đó, tin tức không tên nói Liễu Thi Nhã cô ta muốn tránh bóng truyền đi, cô ta để đoàn đội quan hệ xã hội giải quyết chuyện này, sao chưa tới mấy ngày lại nhảy ra chuyện này?
Tiểu thư Mễ gia? Chính là Mễ Lương Sắt kia.
Mấy năm trước, cô ta còn không phải là Liễu Thi Nhã hiện tại, vẫn có chút ấn tượng, người kia một mực ngạo mạn, mũi vễnh lên trời, xem thường Liễu Thi Nhã cô ta!
Liễu Thi Nhã nhớ đến những thứ kia, lại nhìn đến những thứ loạn thất bát tao này, không khống chế được đem điện thoại ném đi.
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥