Edit by Tiêu Nguyệt
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Mễ Lương Sắt chỉ kín đáo cười một tiếng.
"Tôi là tiểu thư Mễ gia, cho nên tôi sẽ không cân nhắc đến việc tiến vào giới giải trí gì cả."
Câu nói này là Mễ Lương Sắt cố ý nói.
Cô ta là một danh viện trong xã hội thượng lưu, cô ta có sự kiêu ngạo của mình, có bối cảnh của mình, cô ta tự nhận là không phần phải tiến vào giới giải trí gì đó.
Những lời này của cô ta là giẫm lên Liễu Thi Nhã, đánh mặt Phong Tố Cẩn.
Gần đây bởi vì Lam Bắc Thần hủy hôn, Liễu Thi Nhã cũng nổi danh một phen ở Bắc Quyền Thành, một lần đã bị đẩy lên tầng cao nhất.
Thế nhưng mọi người đều biết thân phận của Liễu Thi Nhã rất bình thường, căn bản là không có khả năng so sánh với danh môn Mễ gia.
Liễu Thi Nhã là người thông minh, nếu cô ta không tiến vào giới giải trí, nâng cao địa vị cùng sự nổi tiếng của mình thì ngay từ đầu, ngay cả cơ hội tiến vào hào môn đều không có.
Mà câu nói này của Mễ Lương Sắt rõ ràng chính là xem thường Liễu Thi Nhã.
Mà Phong Tố Cẩn ngay cả một Liễu Thi Nhã cũng không sánh bằng thì cũng không xứng xách giày cho Mễ Lương Sắt.
Cô ta biết bất luận chính mình nói gì, thủy quân cũng sẽ tự động theo kịp.
"Ai da, tiểu thư Mễ gia thế nhưng là danh môn thục nữ, thân phận cao quý, không phải là người mà người bình thường có thể sánh được."
"Người ta căn bản không cần tiến vào giới giải trí gì đó, ở trong đó rất loạn."
"Mễ tiểu thư có tài hoa có dung mạo, rõ ràng dựa vào mặt lại nhất định phải dựa vào tài hoa, đây mới là nữ nhân chân chính!"
Thủy quân liên tiếp ủng hộ, đẩy Mễ Lương Sắt lên cao, Mễ Lương Sắt chỉ cần duy trì nụ cười kín đáo tao nhã là được.
Phong Tố Cẩn cũng đăng kí một cái tiểu hào*, bảo Dạ Lôi an bài cho cô mấy người thủy quân.
*tiểu hào: biệt danh
Cô vào trong phát sóng trực tiếp, đem tất cả biểu hiện của Mễ Lương Sắt đều thu vào trong mắt, miệng nhếch lên một độ cong, có phải Mễ Lương Sắt quá xem trọng cô ta rồi không.
Cô gõ mấy cái trên điện thoại di động rồi gửi đi.
"Những lời này của Mễ tiểu thư là xem thường minh tinh? Theo tôi được biết, đại minh tinh Liễu Thi Nhã thế nhưng lại là minh tinh quốc tế đây."
Thủy quân của cô cũng đuổi tới.
"Đúng nha, có phải Mễ tiểu thư đã quá tự tin rồi không. Luận về dung mạo, cô cũng không thể sánh bằng đại minh tinh Liễu Thi Nhã người ta, không chắc cô tiến vào giới giải trí, có mấy người ủng hộ cô đây."
"Người này nha, phải tự biết mình, không chừng Liễu tiểu thư người ta còn xem thường Mễ tiểu thư cố làm ra vẻ đấy."
"Liễu tiểu thư có Lam thiếu gia đệ nhất danh môn thế gia ở Bắc Quyền Thành yêu, không biết Mễ tiểu thư cô có cái gì? Có ai yêu cô như vậy không? Si tâm không thay đổi? Riêng điểm này, Mễ tiểu thư so sánh cũng đã kém Liễu tiểu thư rồi..."
...
Thủy quân của Phong Tố Cẩn không ngừng xoát màn hình, tất cả đều là dùng Liễu Thi Nhã để nói chuyện.
Thật không nghĩ tới chỉ mấy lời đã hoàn toàn đạp trúng tâm sự của Mễ Lương Sắt.
Trong đầu của cô nghĩ tới Nạp Lan Vân Thanh, người cao cao ở Đế đô khiến người ta không thể với tới.
Mễ Lương Sắt suýt chút nữa đã nổi giận tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.
"Ai da, sắc mặt Mễ tiểu thư cũng thay đổi, chẳng lẽ thật ra thì người Mễ tiểu thư thích là Lam thiếu gia sao? Cho nên mới cố ý nói những lời này, chĩa mũi nhọn vào Liễu tiểu thư?"
"Mễ tiểu thư đã thích Lam thiếu gia thì quang minh chính đại đi tranh thủ, ở sau lưng nói những lời này là có ý gì đây."
Dưới sự dẫn dắt của những câu chuyện này, đám người trong trực tiếp chuyển hướng gió một cái, bắt đầu chất vấn Mễ Lương Sắt.
Mễ Lương Sắt đối diện với những người đột nhiên công kích này, thiếu chút nữa đã sụp đổ.
Chỉ cần trong lòng nghĩ đến Nạp Lan Vân Thanh, cô ta liền không có cách nào suy nghĩ bình thường được.
Không phải cô ta thích Lam Bắc Thần, người cô ta thích căn bản cũng không phải là Lam Bắc Thần!
Mễ Lương Ngân ở cách Mễ Lương Sắt không xa, không ngừng đưa mắt ra hiệu với Mễ Lương Sắt.
"Tỉnh táo, tỉnh táo, đừng xúc động, đây là phát sóng trực tiếp."
Mễ Lương Sắt hít sâu vài hơi, vẻ mặt cứng nhắc nói.
"Mọi người hiểu lầm, không phải như mọi người nghĩ."
⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹⊰⊹
Vote chương để sớm có chương mới nha ♥