Lễ hội nghệ thuật kết thúc thành công tốt đẹp, Cận Nghiêu từ phía sau sân khấu vừa đi ra thì đã thấy Lương Tiến đang đứng dựa vào tường.
Lương Tiến mặc đồng phục của nhân viên lễ hội, áo sơ mi cộc tay màu trắng cùng quần ngắn có dây đeo kẻ sọc kiểu Scotland, sự kết hợp này xuất hiện trên cơ thể cao 1m8 của anh ta thì chỉ có duy nhất hai chữ buồn cười là có thể miêu tả được.
"Đói bụng không, để tôi về nấu mì cho cậu ăn." Cận Nghiêu nhìn thấy trên gương mặt đối phương có không ít lời trách móc ——giống như rất đói, mệt mỏi quá, muốn hôn một cái...
"Vừa nãy nhờ có cậu, nếu không nếu sự kiện giẫm đạp đó diễn ra thì chắc phải lên tin tức mất." Cận Nghiêu vừa nói vừa cùng Lương Tiến đi ra ngoài phía cổng trường, lúc này đã là chạng vạng tối, ánh hoàng hôn buông xuống làm cho cơ thể của Cận Nghiêu trắng lên đến nỗi làm cho bộ tây trang trên người bị nhuộm thành màu cam nhạt, ánh mắt của Lương Tiến khi nhìn y sâu thêm mấy phần, hận không thể nhanh chóng về đến nhà.
Cận Nghiêu cũng không biết rằng con chó lớn nhà mình đã "Đói bụng" đến đỏ mắt, y định cởi bộ tây trang mà mình đã mặc nguyên một ngày ra, vừa muốn cởi áo khoác ra thì đã bị Lương Tiến dùng tay đè xuống: "Không cho cởi, cậu đã nói là để tôi cởi nó ra mà."
"Hiện tại rất nóng, tối về nhà mặc lại rồi để cho cậu cởi." Cận Nghiêu có chút không hiểu tại sao Lương Tiến lại chấp nhất với điều này như vậy, không phải quần áo mặc vào xong thì sau đó phải cởi ra sao, có gì khác nhau đâu chứ?
Lương Tiến kiên quyết không cho: "Không được, kia không giống nhau."
Cận Nghiêu vốn định mặc kệ cậu ấy, nhưng khi nghĩ đến tính cách của Lương Tiến, đã làm khó cậu ấy mặc bộ đồ đó để giữ trật tự lễ hội rồi chắc là vẫn nên cho cậu ấy một chút thú vui thì hơn.
Tài xế đưa hai người đến nhà trọ của Cận Nghiêu cách đó không xa, chuyển tới đây là để cho tiện cho y đi học, nhưng khác với Cố An Thành một chỗ rằng mỗi tuần y đều về nhà mấy lầ.
Mà khi Cận Nghiêu không cần về nhà thì Lương Tiến đều ở cùng y trong căn nhà trọ này.
Bởi vì lễ hội nghệ thuật nên Cận Nghiêu đã bận rộn trong suốt thời gian dài, đã rất lâu rồi hai người không thể tận hưởng một chút thời gian riêng tư của cả hai nên trong lòng của Lương Tiến đã mọc đầy cỏ dại, khi hai người đi lên lầu và Cận Nghiêu đang mở cửa thì Lương Tiến đã bắt đầu cọ cọ ở phía sau lưng y, hôm nay tâm trạng của Cận Nghiêu không tệ nên để mặc cậu ấy cọ, hai người chen chúc nhau lần lượt đi vào phòng, cửa phòng vừa đóng, Lương Tiến đã không thể chờ đợi được nữa mà đẩy Cận Nghiêu vào trong phòng.
"Đây là đang làm gì đấy?" Vẻ mặt của Cận Nghiêu người đang bị đẩy có chút không rõ.
"Tôi muốn mở quà." Lương Tiến đem Cận Nghiêu đẩy đến cạnh bàn ăn sau đó ôm Cận Nghiêu ngồi lên trên bàn ăn, nhìn phần "Đại lễ" này, Lương Tiến không nhịn được mà liếm môi một cái.
Cận Nghiêu cong môi nở nụ cười một cách quyến rũ.
Lương Tiến nhìn đại mỹ nhân nhà mình, phần thân dưới đang đè ép ở dưới quần có chút khó chịu, anh ta cởi đai quần ra muốn kéo khoá của phần thân dưới đã căng phồng ra liền để lộ chiếc quần lót màu đen.
Cận Nghiêu ngồi ở trên bàn ăn, quét mắt nhìn lướt qua phần thân dưới của Lương Tiến, sau đó nhận xét rất đúng trọng tâm: "Cái quần này quả thật có hơi nhỏ đối với cậu, nhưng đã là size to nhất rồi đấy."
Lương Tiến đến gần hôn nhẹ lên đôi môi của Cận Nghiêu:"Xuỵt."
Cận Nghiêu không khỏi có chút buồn cười, nhưng vẫn là thuận theo ý của Lương Tiến, Lương Tiến bắt đầu "Mở" phần lễ vật ra, anh ta từng bước mở từ cúc áo âu phục ra, trước tiên đem áo khoác lột ra, sau đó lại mở từng cúc áo sơ mi ra, Cận Nghiêu dựa vào bàn và hơi ngẩng đầu lên phối hợp với cậu ấy, Lương Tiến không ngừng nuốt nước miếng liên tục, mỗi lần mở cúc áo ra đều nhịn không được mà tim càng đập nhanh hơn thế nhưng tay chân có chút vụng về nên phải mất một lúc mới để lộ ra phần ngực trắng nõn của Cận Nghiêu, da thịt trắng noãn phảng phất toả ra một mùi hương rất mê người, Lương Tiến không nhịn được cúi người hôn lên một cái, phát ra một âm thanh rất lớn.
Cận Nghiêu có chút không nhịn được:"Nhanh lên một chút được không, rất nóng."
"Được được, vậy thì tốt rồi." Lương Tiến chân thành dùng môi hôn lên từng chỗ trên ngực của Cận Nghiêu, ngón tay tiếp tục sờ xuống, muốn cởi quần của Cận Nghiêu.
Cận Nghiêu dùng đầu gối huých nhẹ người cậu ấy:"Giày."
Lương Tiến vội vàng cởi giày cho y, vì phối hợp với bộ tây trang này nên hôm nay Cận Nghiêu mang một đôi giày da, Lương Tiến quỳ một chân trên đất, đem chân của Cận Nghiêu đặt trên đầu gối mình, sau đó nhẹ nhàng tháo dây giày ra.
Cận Nghiêu cảm thấy nếu như cứ để cậu ấy cởi như vậy, thì nhất định sẽ xảy ra cảnh tượng biến thái cậu ấy liếm chân mình mất, cho nên y liền vung chân hai ba lần đá văng giàu ra, đứng ở trên bàn nhìn xuống Lương Tiến:"Nhìn tôi."
Lương Tiến mới vừa cảm thấy thất vọng đột nhiên nhìn thẳng lên rồi trợn tròn mắt.
Cận Nghiêu đứng ở trên bàn, ngón tay thon dài chuyển động một vòng quanh eo, cuối cùng dừng lại ở khoá quần, y nhìn chằm chằm để quan sát phản ứng Lương Tiến, lúc hai mắt của Lương Tiến đều dính chặt vào ngón tay y, y nhẹ nhàng di chuyển tay một chút rồi mở khoá ra
Lương Tiến không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt.
Cận Nghiêu kéo thắt lưng của mình ra thì ánh mắt của Lương Tiến cũng theo sát hành động của y, đột nhiên Cận Nghiêu ngừng lại, anh ta ngẩng đầu lên, liền thấy Cận Nghiêu đang nhìn mình với nụ cười nửa miệng, ánh mắt kia rất giống với ánh mắt câu hồn của cữu vĩ hồ mà anh ta đã được nghe kể trong câu chuyện, trong phút chốc đã hoàn toàn câu lấy hồn anh ta.
"A Nghiêu..." Lương Tiến muốn đưa tay kéo Cận Nghiêu xuống, Cận Nghiêu vừa nhấc chân ngăn tay của Lương Tiến lại.
"Nhìn, chấp nhận xem không cho sờ." Cận Nghiêu tiếp tục kéo một nửa đoạn dây kéo còn lại, chờ kéo hết dây kéo ra thì anh ta đã có thể nhìn thấy quần lót màu trắng của Cận Nghiêu ở bên trong.
Cận Nghiêu có chứng thích sạch sẽ cho nên chỉ mặc quần lót màu trắng, mà khi chỉ mới thấy được một góc của cái quần lót ấy, cũng đã không kiềm chế nổi con thú hoang ở dưới thân mình
Lương Tiến nhào tới muốn tóm lấy mắt cá chân của Cận Nghiêu, nhưng lại bị Cận Nghiêu lui về phía sau rồi tránh ra, Lương Tiến liền nhào đến, lần này tốt xấu gì anh ta cũng bắt được cái quần, Cận Nghiêu thả lưng quần ra, quần liền bị Lương Tiến kéo xuống.
Hiện tại trên người Cận Nghiêu ngoại trừ áo sơ mi đang được cài kín nút ra, thì thứ còn sót lại cũng chỉ có một cái quần lót, nhìn thấy Lương Tiến máu đã lên não, Cận Nghiêu eo nhỏ chân dài, đôi chân dài rất thăng tắp.
Nhìn thấy đôi chân dài ấy Lương Tiến xoa mũi cả người đều cảm thấy nóng rực, anh ta rất sợ mình không có tiền đồ mà chảy máu mũi, nên liền đi qua một bên khác của bàn ăn rồi vồ lấy.
Cận Nghiêu để cho cậu ấy ôm một chân, thuận theo sức lực của cậu ấy mà ngồi lên trên bàn, khuỷu tay của Cận Nghiêu vòng qua cổ Lương Tiến đôi chân dài quấn lấy anh ta: "Quà cũng đã mở ra, nhanh chóng nhận lấy đi."
"Quà đã mở ra, đương nhiên là phải ăn." Cuối cùng Lương Tiến cũng không kiềm chế được nữa, anh ta cúi xuống hôn lên khắp cơ thể của Cận Nghiêu, phần thân dưới ở bên trong cái quần lót màu trắng kia cũng bị anh ta cọ đến mức phải ngẩng đầu lên, Cận Nghiêu bất đắc dĩ phải đè đầu Lương Tiến sau đó kéo tóc cậu ấy lên, đem bờ môi của cậu ấy vào môi mình.
Hơi thở của Lương Tiến nặng nề đến mức phát ra vài tiếng thở hổn hển, ánh mắt của anh ta cứ nhìn chằm chằm Cận Nghiêu, thật giống như đây thực sự là "Bắp cải " nhà anh ta vậy, anh ta thèm nhỏ dãi, Cận Nghiêu cười rồi liếm đôi môi dày của mình một cái:"Tắm rồi lại nói tiếp."
"Không chờ được..." Không biết từ khi nào mà giọng nói của Lương Tiến đã khàn đi giống như một ông lão, nói rõ rằng mình không thể chờ đợi được:"Nghiêu Nghiêu, tôi không nhịn được, muốn nổ tung..."
Cận Nghiêu cười khẽ một chút, ôm Lương Tiến sau đó hai người hôn nhau một cách triền miên.
Lương Tiến thích nhất là khi Cận Nghiêu nhìn về phía mình mà cười như thế, giống như chẳng thể làm gì được anh ta nên mới nhìn anh ta một cách cưng chiều và bất đắc dĩ như vậy, Lương Tiến cảm thaáy sảng khoái đến mức muốn bắn, anh ta hôn Cận Nghiêu rồi dùng đôi tay lớn của mình chạm vào mông của Cận Nghiêu mà nhào nặn, bàn tay to lớn kia của anh ta đã làm cho y mê mẩn, xoa cho đến khi cặp mông trắng nõn đỏ ưgr lên, Lương Tiến còn không biết xấu hổ mà muốn tận hưởng thêm một chút nữa.
Cận Nghiêu dùng một cước không nặng không nhẹ đá cậu ấy:"Xong chưa?!"
Lương Tiến cười khúc khích rồi đem quần lót màu trắng kéo xuống, tách hai chân của Cận Nghiêu ra rồi tiến vào trong đó.
Hai người thường xuyên vì một lời không hợp mà cứng rắng như vậy, Lương Tiến cũng sợ Cận Nghiêu bị thương, giơ quy đầu ra đem chất dịch đang không ngừng chảy ra lau đi, không ngừng nhẹ nhàng xoa nắn dương v*t nóng hổi, kiên trì chờ nơi đó mở rộng ra, Cận Nghiêu đang nằm ngửa trên bàn anh nhìn cậu ấy đang cố nhịn đến mức trán đổ đầy mồ hôi, nhất thời cảm thấy tên ngốc to xác này đúng là làm người ta đau lòng mà.
"Có thể, vào đi." Cận Nghiêu mới không nỡ để con chó lớn nhà mình phải chịu uỷ khuất như vậy.
Lương Tiến cúi người hôn lên cổ Cận Nghiêu, đem hai chân dài của Cận Nghiêu lên eo mình để chân của Cận Nghiêu quấn lấy eo của anh ta, mở rộng thân thể ra để anh ta muốn làm gì làm, mỗi khi vào lúc này Lương Tiến đều hận không thể yêu người này đến chết, nếu có chết thì hai người sẽ cùng nhau chết đi như thế cái chết sẽ không chia lìa hai người được nữa
"Tôi rất yêu cậu."Trong đầu của Lương Tiến đều là Cận Nghiêu, trong đầu của anh ta bây giờ toàn là hình ảnh đối phương quyến rũ trên sân khấu bắn mị lực ra khắp xung quanh, sao Cận Nghiêu của anh ta lại tốt như vậy chứ, đương nhiên cũng âm thầm câu dẫn người khác như vậy, thực sự quá tuyệt vời rồi!
Lương Tiến nâng eo của Cận Nghiêu lên, rồi từ từ đưa phần thân dưới vốn đã cương cứng lên của mình đi vào trong Cận Nghiêu, nơi ấm áp và mềm mại nhất của Cận Nghiêu liền chặt chẽ quấn chặt lấy anh ta, hoàn theo hô hấp của Cận Nghiêu co lại, giống như là muốn mút lấy anh ta làm cho Lương Tiến sảng khoái đến mức muốn thăng thiên. Cận Nghiêu ôm cổ y, nhìn thấy vẻ mặt quyến rũ kia liền không nhịn được mà vỗ vào cổ y một cái.
"Cậu có thể di chuyển."
Lương Tiến không thể tự kiềm chế được mà cảm thấy hưng phấn, coi như Cận Nghiêu có nói gì đi chăng nữa thì anh ta cũng không thể kiềm chế được nữa, anh ta đè Cận Nghiêu sau đó khẽ di chuyển hông hai lần, tuy rằng vẫn là rất chặt nhưng anh ta không thể kiềm chế được nữa, qua được mấy lần liền bắt đầu điên cuồng đâm vào, tiếng rên rỉ trầm thấp của Cận Nghiêu cũng là một chất xúc tác kích thích anh ta, mỗi lần đều đâm sâu vào bên trong sau đó lại rút ra một chút rồi lại đâm vào sâu bên trông hơn giống như muốn đem cặp hòn bi của mình cắm vào đó luôn vậy, bởi vì động tác quá mạnh nên hô hấp của Cận Nghiêu cũng theo đó mà tăng thêm, thân thể của y cũng trở nên rất nóng bừng lên, da dẻ trắng như tuyết cũng bắt đầu đỏ lên, Lương Tiến cũng vì điều này mà mê mẩn cơ thể y không rời, không ngừng gia tăng cường độ đâm sâu vào bên trong, khi va chạm âm thân dâm mỹ phát ra bốn phía, Lương Tiến càng đâm vào thì tốc độ lại càng nhanh hơn, mạnh đến mức Cận Nghiêu cũng không nhịn được mà siết chặt hai chân lại, đem con chó lớn này ghìm thật chặt lên người mình.
Lương Tiến càng hưng phấn thì càng không kiềm chế được, cúi người hôn lung tung khắp nơi, mỗi nơi trên cơ thể của Cận Nghiêu đều lưu lại những vết đỏ, hai người từ bàn ăn dây dưa với nhau đến trên ghế sô pha, sau đó lại xuống thảm quấn lấy nhau, Lương Tiến giống như một con chó đực đang động dục, không mệt mỏi mà cứ đâm vào sâu bên trong cơ thể của Cận Nghiêu, không biết nhiều sau bao nhiêu lần mà tinh dịch nóng hổi của anh ta đã sắp bắn vào thành ruột mềm mại của y, Cận Nghiêu trực tiếp cho anh ta một cái tát: "Đừng bắn vào bên trong!"
"Tôi sẽ tắm cho cậu, sau đó tôi sẽ lấy nó ra cho." Giờphút này máu của Lương Tiến cũng đã dâng trào, lúc này đừng nói là Cận Nghiêu tát vào mặt của anh ta, cho dù có vặt đầu anh ta xuống thì mặt anh ta cũng không biến sắc chút nào, anh ta bế ngang Cận Nghiêu lên sau đó hướng về phía phòng tắm, Cận Nghiêu cũng hết cách với người này, nói từ lần này đến lần khác đều không nghe.
Lương Tiến ôm Cận Nghiêu vào trong phòng tắm rồi làm thêm một hiệp nữa, cho dù Cận Nghiêu có nói là không làm thì anh ta cũng rất cố chấp nhõng nhẽo, Lương Tiến từ phía sau lưng cắm vào trong y, dóng nước ấm áp từ vòi sen rơi xuống làm cho Cận Nghiêu toả sáng và xinh đẹp như một con bướm làm cho anh ta cứ mải mê nhìn, sau đó cứng rắn nắm chặt lấy vòng eo gầy của Cận Nghiêu, nhẹ nhàng chuẩn bị đâm và trêu đùa cái người mà bình thường mình không dám làm càn trước mặt, đây là người mà anh ta yêu nhất cũng là người mà anh ta khát khao muốn có được cả đợi, dù cho có phải làm nô lệ của y đi chăng nữa cũng được: "Cận Nghiêu, cậu mua cho tôi một cái dây xích đi."
Cận Nghiêu có hơi mệt một chút, lễ hội nghệ thuật kết thúc một cách thành công giống như đã làm dịu đi đầu óc căng thẳng của y trong thời gian dài, lúc này y cũng có chút mệt mỏi tựa vào trong lồng ngực Lương Tiến, mặc cho tên chó điên này cứ đâm chọc vào sâu trong người mình:"Làm sao? Muốn làm chó của tôi à?"
"Muốn." Khắp tết bào trên cơ thể của Lương Tiến cũng vì điều này mà run rẩy:"Tôi chỉ muốn nghe cậu."
"Trước tiên cậu làm cho tôi ra được đi." Cận Nghiêu trở tay nhéo mông của Lương Tiến một cái.
Lương Tiến sửng sốt một chút, sau đó càng ra sức đâm vào sâu hơn, vốn dĩ anh ta rất hào hứng khi làm chuyện này rồi, nhưng bây giờ Cận Nghiêu lại kích thích anh ta, làm cho anh ta hận không thể trở thành một cái máy đóng cọc, Cận Nghiêu bị anh ta đâm đến mmức bị đè sát vào tường, trở tay đẩy người ra: "Cũng không phải cho cậu biến thành cái máy run đâu."
"Tôi..." Lương Tiến há hốc mồm nhìn Cận Nghiêu, hạ thể bị ép phải lui ra vẫn còn đang ngẩng đầu, ở cái tuổi này của Lương Tiến thì anh ta trưởng thành khá sớm, hơn nữa kỹ thuật cũng không tệ lắm.
Cận Nghiêu đưa tay vuốt ve phần hạ thể giúp anh ta:"Cậu thử đâm vào nơi mà lúc trước đã chạm vào đi."
Lương Tiến đỏ mặt tía tai nhìn Cận Nghiêu: "Cậu, vuốt làm cho tôi cảm thấy rất thoải mái..."
"Chó ngốc." Cận Nghiêu lườm anh ta một cái, nhưng vẫn nở nụ cười: "Có làm hay không? Không làm tôi sẽ cho cậu ra đấy."
"Không! Muốn làm!" Lương Tiến giam cầm Cận Nghiêu ở trên gạch: "Nhấc chân."
Cận Nghiêu nhấc một chân lên đặt lên tay Lương Tiến, Lương Tiến hôn lên vần tráng mịn màng của Lương Tiến và nói:"Cậu thích tôi làm như thế nào thì tôi sẽ làm như vậy."
Cận Nghiêu dùng đôi mắt hẹp và dài để nhìn anh ta, nước vừa hay rơi xuống đỉnh đàu của Lương Tiến, sau đó cứ thuận thế mà chảy xuống mặt anh ta, làm cho anh ta không thể nào mở mắt ra được, Cận Nghiêu cảm thấy được con chó lớn của mình rất đáng yêu, liền nâng mặt anh ta lên sau đó hôn lên giọt nước đọng trên khoé mắt anh ta: "Đến đây đi, vào đi."
Lương Tiến điều khiển một chân của Cận Nghiêu, nâng cái mông của y lên sau đó chầm chậm cắm vào, anh ta cũng không cắm vào sâu lắm nhưng bởi vì nhấc chân của Cận Nghiêu lên, nên Lương Tiến có thể đâm vào rất sâu.
Trước tiên anh ta thử đâm mấy lần, Cận Nghiêu nhướng mày nhìn anh ta, Lương Tiến liền đâm tới đâm lui đâm trái phải một chốc mới hỏi Cận Nghiêu:"Ở đây?"
"Ừm." Cánh tay của Cận Nghiêu yếu ớt khoát lên vai của Lương Tiến:"Dùng sức thêm một chút."
Lương Tiến điều chỉnh góc độ, bắt đầu dốc sức đâm thật mạnh vào nơi làm Cận Nghiêu cảm thấy thoải mái, thấy tiếng rên rỉ của Cận Nghiêu ngày càng lớn hơn, Lương Tiến cũng thành thạo được kỹ năng mỗi lần đều đâm vào trúng nơi nhạy cảm của y, lực eo của anh ta cũng rất tốt, tốc độ không nhanh cũng không chậm cứ thế ra vào hơn trăm lần, Cận Nghiêu thật cũng bị anh ta đâm đến mức bắn ra hai chân run rẩy, Lương Tiến nâng cái mông của y lên sau đó di chuyển đến bồn rủa tay để ngồi vững hơn, Cận Nghiêu mới vừa ngồi vững một chút liền bị Lương Tiến đâm vào, y thở gấp gáp một chút, sau đó mạnh mẽ nhéo Lương Tiến một cái:"Nhẹ chút!"
"Ai da, được!" Tóc của Lương Tiến hơi dày sờ vào có chút cứng ngắc, Cận Nghiêu lau mồ hôi trên trán anh ta, dựa vào gương để cho anh ta động dễ hơn.
Sau đó Lương Tiến mới ngoan ngoãn mà động, cái thứ to và dài kia đã bừa bãi liên tục ra vào bên trong tiểu huyệt mà tàn phá nó liên tục, cái tiểu huyệt phấn nộn đó chỉ cần nhìn thôi cũng làm cho máu huyết của anh ta dâng trào, Lương Tiến qua một hai lần cũng không khống chế được chính mình nữa, điên cuồng đẩy Cận Nghiêu đều tấm gương. Lương Tiến vừa đâm vào sâu trong Cận Nghiêu vừa thân mật mà hôn lên ngực y, bộ ngực trắng nõn ban đầu đã bị anh ta hôn đến mức đầy dấu vết màu đỏ, giống như là ai đang cưỡng hiếp Cận Nghiêu vậy, Cận Nghiêu cũng không ngăn cản bởi vì y biết khoảng thời gian này đã cho Lương Tiến nhịn đến thảm rồi, ai bảo y bận quá nhiều việc cơ chứ.
Không biết đã qua bao lâu Lương Tiến liền "Không cẩn thận" bắn vào bên trong của Cận Nghiêu, Cận Nghiêu vẫn chưa có bắn, cuối cùng vẫn là Lương Tiến giúp y tắm rửa sau đó lấy nó ra, Lương Tiến vừa cẩn thận từng li từng tí mà thoa sữa tắm cho Cận Nghiêu, vừa quan sát xem y có tức giận hay không.
"Gâu một tiếng nghe một chút." Cận Nghiêu không dễ giận như vậy, chẳng qua là cảm thấy anh ta bắn ở bên trong không sạch sẽ mà thôi.
Lương Tiến lập tức gâu một tiếng, sau đó trơ mặt ôm y cùng nhau chia sẽ bọt tắm, sau khi hai người tắm rửa xong thì Cận Nghiêu đã buồn ngủ đến mức mở mắt không ra, Lương Tiến ôm y lên giường xong thì cũng chui vào trong ổ chăn.
Cận Nghiêu nửa mê nửa tỉnh nhưng vẫn cảm giác được Lương Tiến đang liếm mình, y muốn đẩy ra nhưng thân thể lại rất nặng nề làm cho y không thể nhấc nổi cánh tay lên, không thể làm gì khác hơn là cứ mặc kê anh ta, kết quả là không bao lâu sau quần lót lại bị kéo xuống, lần này Lương Tiến dùng thuốc bôi trơn, hơn nữa vì không muốn làm cho Cận Nghiêu tỉnh lại, anh ta xoa thuốc bôi trơn nóng trong lòng bàn tay rồi mới xoa cho Cận Nghiêu, anh ta cũng bôi lên phần thân dưới của mình một chút, Lương Tiến chuyển tư thế nằm của Cận Nghiêu thành tư thế nằm sắp một chút, sau đó liền cẩn thận mà đâm vào
Hậu huyệt mềm mại rất dễ dàng đón lấy anh ta, Lương Tiến cảm thấy hưng phấn một cách lạ thường, rất nhanh đã hoàn toàn nhét vào bên trong, Cận Nghiêu ưm một tiếng, Lương Tiến liền nhanh chóng dừng lại sau đó lại nhìn một chút thì thấy Cận Nghiêu không có tỉnh, lá gan của anh ta lại lớn hơn dùng tay quấn lấy eo của Cận Nghiêu sau đó đâm vào, Bên trong của Cận Nghiêu thật thoải mái a, Lương Tiến sảng khoái đến mức muốn kêu lên nhưng lần này vẫn kìm chế được, lúc này giống như một con heo vây quanh bắp cải thảo, anh ta cứ như vậy đè Cận Nghiêu cọ cọ rồi đâm vào đâm cho đến khi cả người anh ta run lên như bị đông kinh, sảng khoái đến mức tóc cũng dựng lên sau đó mới rút ra.
Nhưng mà lúc này, anh ta mới phản ứng lại, mình đã bắn vào bên trong Cận Nghiêu rồi!
Lương Tiến nhanh chóng bò qua nhìn Cận Nghiêu, dĩ nhiên Cận Nghiêu vẫn còn đang ngủ, cũng đúng đã lâu rồi y mới ngủ một giấc ngon như vậy, lễ nghệ thuật lần này đã làm cho Cận Nghiêu mệt đến thảm rồi, tuy rằng vừa rồi động tác của anh ta có hơi mạnh nhưng Cận Nghiêu vẫn không có tỉnh lại.
Nếu cứ như vậy thì sao khi y tỉnh lại, làm sao giải thích với y cái thứ dính dính nhớp nháp ở bên trong đây?
Ôm y đi tắm?
Không được!
Nhất định y sẽ tỉnh sau đó mình sẽ bị đá chết!
Lương Tiến chạy đi tìm khăn giấy mềm mại sau đó ôm lấy Cận Nghiêu rồi nhẹ nhàng lau cho y, lau một chút rồi sau đó từ từ lấy hết ra, Cận Nghiêu đã tỉnh lại được một lúc cũng không khỏi bội phục cái tên thần kinh thô này, y cũng chưa chết, ai bảo khi y ngủ lại làm nặng nề như vậy...
Nhưng cũng thôi, y cũng rất mệt rồi, vẫn nên ngủ thì hơn.
Cận Nghiêu ngủ thẳng giấc đến nửa đêm sau đó tên heo này lại đánh thức y dậy một lần nữa, lại miễn cưỡng bị tên này làm tỉnh giấc, lần này Cận Nghiêu thật sự tức giận, chủ nhà dưới đáng thương đã bị ép nghe phát sóng trực tiếp tình dục cả một đêm, mới vừa ngủ được một lúc thì lại bị đánh thức - bởi cảnh bạo lực gia đình dữ dội, bọn họ rất tuyệt vọng, bọn họ muốn dọn nhà!!!