Sự Trỗi Dậy Của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 74




“Chủ nhân!?”

Firo giữ chặt và lo lắng nhìn về phía tôi đang tràn ngập trong máu.

Khiên đã tự nó biến sang thành Khiên Chimeric Viper.

“Vết thương khủng khiếp quá! Ai đó! Cứu lấy chủ nhân~!”

Một người phụ nữ trông như chỉ huy của lực lượng này tiến về phía Firo đang kêu giúp.

“MẸ!?”

Melty kêu lên ngạc nhiên khi trông thấy người chỉ huy.

Điều đó nhắc tôi nhớ... Người đứng đầu lực lượng này trông như người đứng cùng Melty trước đây.

Tôi không thể nhìn rõ bởi có cái quạt.

“Những nỗ lực của ngài rất tuyệt vời đó, thưa ngài Khiên hiệp sĩ.”

Nó có thể xảy ra vì bà ấy đã nhốt được được lão giáo hoàng lại.

“Tất cả mọi người! Điều trị cho Khiên hiệp sĩ là ưu tiên hàng đầu. ĐÂy là lệnh của hoàng gia. Chúng ta phải cứu Khiên hiệp sĩ khỏi cơn nguy kịch!”

“Vâng, thưa nữ hoàng!”

Nhóm điều trị trong lực lượng tụ tập xung quanh tôi và bắt đầu niệm phép.

“Doraifa Heal!”

Ánh sáng bao quanh tôi.

Tuy nhiên... Không có dấu hiệu gì cho thấy cơn đau thuyên giảm.

“Người này... Ngài bị nguyền rủa???... Để nó mạnh mẽ được như thế này...”

Nhóm điều trị bắt đầu niệm phép kháng nguyền với vẻ mặt ngạc nhiên.

Nhưng... Nó không có tác dụng.

“Hãy kiểm tra thật kĩ! Tất cả mọi người nhanh lên!”

Nữ hoàng hướng dẫn cho nhóm điều trị và Firo vội vàng theo sau tôi.

“Ugh...”

Cơ thể tôi rên xiết trong đau đớn. Nhưng tôi sẽ không bất tỉnh ở đây được.

Bởi vì tôi vẫn chưa rõ nữ hoàng này là bạn hay thù.

“Bà... Cô là nữ hoàng?”

“Vâng, ta là nữ hoàng của Melromark, Mirelia Q Melromark. Xin lỗi vì đã tới cứu viện quá muộn”

“... Chắc chắn đã tới chậm..”

Có vấn đề gì ở đây nhỉ.

Bà ta có quyền lực? Bà ta là người thực sự cai trị đất nước này?

Bà có thấy được bức tranh toàn cảnh của mọi điều xảy ra?

Có cả núi vấn đề mà tôi muốn nói.

Ác cảm của tôi đối với con gái bà ta và tên rác rưởi kia bắt đầu nổi lên.

“Thật sự... Tất cả là lỗi của tôi..”

“Mẫu hậu...”

“Mẹ, sao mẹ phải nói lời xin lỗi với 1 người như vậy!?”

Khi con khốn kia mở miệng nói, tôi có thể thấy vài tĩnh mạch xuất hiện trên gương mặt tươi cười của nữ hoàng.

“Malty... Hãy chuẩn bị tinh thần đi vì ta có rất nhiều điều muốn hỏi con sau khi chúng ta trở về lâu đài đó”

Googogo... Không khí rung động

Mặc dù tôi không phải là mục tiêu của cơn giận này, 1 cơn ớn lạnh vẫn chạy dọc sống lưng tôi.

Với 1 cái búng tay, Shadow xuất hiện phía sau con khốn kia và bắt giữ nó.

“Chờ đã, mẹ!”

“Làm con ngốc này im lặng 1 lúc đi”

“Vâng, thưa nữ hoàng!”

Miệng của con khốn đó bị nhét vào 1 miếng vải.

“Cô... Cô làm gì với Mein vậy!?”

“Tôi là Mein... Mẹ của Malty. Bằng uy quyền của tôi, cuộc chiến giữa các hiệp sĩ sẽ kết thúc cho đến khi chúng ta quay về lâu đài. Hãy trở lại lâu đài Melromarc và nghỉ ngơi”

Motoyasu và những người khác im lặng trước ánh hào quang quyền lực của nữ hoàng.

“Bây giờ, Khiên hiệp sĩ... Không, Naofumi Iwatani-sama. Điều trị cho ngài lúc này là ưu tiên hàng đầu, vì vậy hãy nghỉ ngơi. Mọi thứ sẽ được chuẩn bị ngay lập tức”

Nhóm điều trị bắt đầu mang ra các công cụ ma thuật khác nhau, thuốc, nước thánh cho tôi.

Tôi cảm giác minh như 1 bệnh nhân cấp cứu đang trên xe cứu thương ở thế giới mình vậy.

“Nhưng...”

Tại sao nữ hoàng lại ở đây? Đủ thể loại câu hỏi xuất hiện như tại sao bà ấy không phải ở đất nước phía tây nam chúng ta.

“Ta biết những gì ngài muốn hỏi. Tại sao tôi ở bên ngoài đất nước quá lâu. Tại sao tôi lại dẫn đầu 1 lực lượng trừng phạt, tại sao tôi không tới và giúp ngài sớm hơn?... Có rất nhiều điều ta cần nói rõ cho ngài. Tuy nhiên chúng ta sẽ đề cập đến vấn đề đó khi vết thương của ngài đã lành”

“Naofumi – sama”

Raphtalia lo lắng vừa chạy vừa khóc đến bên cạnh tôi.

“Em tưởng trái tim anh đã ngừng đập! Anh có sao không?”

“Ai.. Biết...”

Tôi cảm thấy tôi có một số vết thương khá là nghiêm trọng.

Toàn thân thực sự đau đớn, và thật là phiền nếu đứng lên.

Firo chuyển sang dạng người và Melty xuống từ trong xe ngựa.

“Những vết thương thật khủng khiếp... Nhanh lên, mau tới đây!”

Một người trong đội cứu thương thấy tay chân Firo cháy xém và gọi con bé ra.

Tuy nhiên, Firo không muốn rời tôi để được chữa trị, con bé đang lo lắng cho vết thương của tôi.

“Nhưng... Chủ nhân...”

“Nó ổn mà Firo, Naofumi-sama sẽ được chữa trị bởi những người này. Đi và chữa những vết thương của em đi”

Raphtalia nhẹ nhàng xoa đầu và thì thầm với Firo đang đầy vẻ lo lắng.

“Nhưng...”

“Naofumi-sama sẽ không thích nếu Firo có một vết sẹo do ngài ấy gây ra đâu”

Nhóc có nghe không, Firo? Con bé lắc đầu đầu nhìn chằm chằm vào tôi.

Chẳng có ích gì. Bình thường con bé đã ích kỷ và vô tư lụ rồi, giờ lại đang lo lắng cho bản thân tôi.

“Ta ổn mà, qua đó đi”

Tôi đưa ra chỉ dẫn cho Firo. Khi con bé miễn cưỡng ra đó để được chữa trị, các thành viên của đội chữa trị gật đầu với tôi.

Nhóm điều trị sử dụng nhiều phép phục hồi khác nhau có vẻ hiệu quả để chống lại lời nguyền.

“Thật là 1 lời nguyền mạnh mẽ!...”

Ai đó trong đội lẩm bẩm.

Vâng, chắc chắn đây là 1 lời nguyền mạnh mẽ rồi.

Nó theo nghĩa đen đã là Chuỗi Nguyền Rủa.

Kể từ khi nó thể hiện được sức mạnh, cái giá phải trả cũng phải cao tương đương, chẳng hạn như nhận trực tiếp lời nguyền lên cơ thể mình vậy.

Thứ này khác biệt hoàn toàn với những phép thuật khác.

“Chuẩn bị Group Synthesis Magic [Sanctuary]”

Họ sẽ sử dụng nó để loại bỏ chỗ còn lại của Lửa Nguyền?

Họ không phải tín đồ của Nhà thờ Tam Hiệp ư? Vậy họ theo tôn giáo nào?

Cơ mà chắc không phải là tôn giáo của Khiên.

Khi nghĩ về những điều na ná vậy, mí mắt tôi dần nặng nề và mọi thứ dần tối đi.

“Naofumi-sama!”

“Naofumi!”

Raphtalia và Melty lắc cho tôi tỉnh táo.

“Yeah? Chuyện gì vậy?”

“Hãy giữ ý thức”

“Nói gì vậy, cứ như ta đã chết không bằng!”

Vâng, trong tình cảnh này, chắc chắn là tôi có thể chết.

Mặc dù không định chết ở nơi thế này, tôi vẫn cảm thấy mệt mọi theo nhiều cách khác nhau.

Tôi muốn ngủ... Chỉ 1 chút thôi.

NHưng, tôi không thể ngủ được. Chúng ta vẫn ở rất xa chỗ an toàn.

Tuy nhiên, tôi chẳng thể làm được gì trong tình trạng hiện tại của tôi cả.

Trong trường hợp đó...

“Raphtalia, nếu có chuyện gì xảy ra, hãy chạy thật xa cùng với Melty và Firo”

“Em đã hiểu. Nhưng em sẽ mang cả Naofumi –sama nữa. Vì vậy dù điều gì xảy ra, làm ơn hãy tỉnh dậy.”

“Rồi rồi. Ta chỉ ngủ 1 chút thôi... Nếu chuyện gì xảy ra, gọi ta dậy”

Trong 1 khoảnh khắc trí nhớ của tôi gợi lại 1 số thứ.

... Tôi nhớ nó.

Câu chuyện khi Raphtalia trông như 1 đứa trẻ, luôn khóc và thét lên vào ban đêm.

Raphtalia bị ép buộc phải chiến đấu và làm nhiều việc sau đó.

“Lỗi của ta. Có vẻ sẽ không có bữa sáng hôm nay rồi”

“... Không sao mà. Bởi vì, lần này em sẽ bảo vệ Naofumi-sama khi ngài ngủ.”

Sau cuộc trò chuyện đó, ý thức tôi trở nên trống rỗng, và tôi bắt đầu mơ màng.

Hai ngày sau hôm đó.

“Ughh... Nặng quá”

“Su... Su...”

“Munya... C hủ nhân~”

“Nặng quá... Cứu với... Firo-chan...”

Khi tôi tỉnh dậy, tôi thấy Raphtalia, Firo và Melty tất cả đều trên giường của tôi.

“Cái quái gì thế này? Dậy ngay!”

Tôi lôi cổ cả 3 dậy và ngay lập tức mắng chúng.

Thay vì nhìn xuống đất, cả 3 lại mỉm cười.

Tôi nói rằng tôi sẽ nhanh chóng điều trị trong lâu đài Melrromarc.

Lời nguyền Blutoper rất nghiêm trọng, thậm chí cả các phép chuyên kháng nguyền cũng không loại bỏ được nó hoàn toàn.

Khi tôi hỏi làm sao để chữa nó, câu trả lời là không thể chữa bằng phép thuật hay thuốc thang. Có vẻ thời gian sẽ là cách chữa duy nhất.

Những vết bỏng và trầy xước được chữa trị và thể chất của tôi đã hồi phục, vì vậy tôi chỉ thấy hơi lờ đờ.

Khi kiểm tra lại Stats của mình, mọi thứ ổn trừ khả năng phòng thủ giảm 30%

Có vẻ như đến khi Blutopfer được loại bỏ hoàn toàn, nó sẽ trở thành 1 Debuf. Đây là cái giá phải trả cho việc sử dụng nó.

“Bao lâu thì ta sẽ hồi phục hoàn toàn?”

“Ước tính mất 1 tháng.”

Một tháng à... Dài thật.

Điều gì sẽ xảy ra trước đợt sóng?

Điều đó nhắc tôi nhớ, tôi đã không thể tới Silt Welt sau tất cả mọi chuyện.

Với mục tiêu thăng cấp của Raphtalia và Firo, chúng tôi đã kết thúc ở 1 vị trí khác.

“Tình trạng của ngài thế nào rồi?”

Trong khi tôi đang buồn vì những thứ bất công trên thế giới, nữ hoàng tới và hỏi thăm sức khỏe tôi.

Tôi làm 1 số động tác thể hiện tình trạng của mình.

“...”

Tôi cảm thấy có thể tin bà ta 1 chút khi bà ấy hướng dẫn việc điều trị cho tôi ngay cả khi tôi bất tỉnh.

Nữ hoàng cũng yêu cầu nhóm điều trị tại bệnh viện như vậy.

“Ta hiểu. Giờ ngài có thể đi theo tôi không?”

“Chúng ta đang đi đâu vậy?”

“Chúng ta sẽ đi tới lâu đài.”

Nữ hoàng sử dụng cái quạt của cô ấy che đi khuôn mặt mình, tạo ra 1 áp lực kì lạ.

“Mẫu hậu rất đáng sợ khi người nổi giận...”

Melty trốn sau lưng tôi và bắt đầu run rẩy.

Tôi cảm thấy 1 bầu không khí căng thẳng, đây là tức giận hả?

“Bà sẽ xử tội tôi?

“Ta sẽ không làm điều gì như thế. Iwatani-sama”

Tôi cảm thấy bà ấy mỉm cười khi không khí thay đổi.

Có 1 thực tế là tôi không bị tấn công lúc ngủ, nó có nghĩa là tôi đã an toàn?

“Ta chỉ nghĩ rằng Iwatani –sama muốn chứng kiến những gì sẽ xảy ra. Ho ho ho.”

“Bà định làm gì?”

“Hãy đến lâu đài, ta chắc chắn ngài sẽ thích nó. Có rất nhiều việc ta cần phải nói chuyện với ngài. Vì vậy ta sẽ trả lời tất cả mọi thứ Iwatani –sama hỏi sau lúc đó?”

Có vẻ bà ấy đã tạo ra 1 tình huống mà tôi không có sự lựa chọn, nhưng mà tới lâu đài thì.

Bà ấy cần thiết cho tôi để chứng minh mình vô tội, vì vậy tôi chả thể từ chối được.

Vâng, chả có lý do gì để từ chối vào lúc này cả

“Ta muốn hỏi 1 điều”

“Muốn nói chuyện thì khi chúng ta tới lâu đài,... Nhưng chuyện gì?”

“Cô... Bà đã có chủ ý kéo cả Melty vào vụ việc này?”

Đây là vấn đề tôi lo lắng nhất.

Tùy thuộc vào câu trả lời, có khả năng cả đám sẽ được tập trung ở lâu đài và tiêu diệt tất cả, tất cả đều theo kế hoạch của bà nữ hoàng này.

“... Đó là 1 nỗi sợ vô căn cứ. Đâu sẽ là câu trả lời đúng?”

“Eh!?”

Melty run rẩy nhìn mẹ mình.

“Melty không nói điều này, nhưng con bé đã rất muốn gặp lại cha mình đến nỗi không thể ngủ hàng đêm. Nên ta đã bỏ qua sự ích kỉ của Melty và cho con bé gặp hắn.”

Gặp gỡ cái thùng rác đó. Tôi cảm thấy khó chịu khi nghĩ rằng nữ hoàng gửi MElty tới gặp hắn ta.

“KHông có gì phải lo lắng cả. Khi 1 điều như vậy xảy ra, ta đã nói với Shadow ý định của mình rồi.”

“Ý định?”

“Đúng vậy, ta giao phó Melty cho Khiên hiệp sĩ, và nếu ngài có ý định làm hại con bé thì ngài sẽ bị bắt”

Nữ hoàng đan các ngón tay vào nhau.

Đột nhiên 1 nhóm sát thủ xuất hiện

“Thật là 1 câu chuyện phiền phức”

“... Xin lỗi vì đã gây ra rắc rối cho ngài. Tuy nhiên, ta nghĩ rất nhiều vấn đề đã được giải quyết”

“Đây không phải về vấn đề đó. Bà sẽ định làm gì nếu Melty chết??”

Tôi không thể giấu sự thông cảm của tôi dành cho Melty khi trông con bé đầy buồn bã.

“Ở đó luôn có 2 vệ sĩ theo sau cô bé và hỗ trợ Iwatani-sama theo nhiều cách khác nhau”

“Hiểu rồi...”

“Ví dụ, một trong nhóm kị sĩ đã cố gắng ám sát cô bé.”

Một người trong những Shadow biến thành hình dạng của kĩ sĩ đó, giống như phim hoạt hình mà có thằng Kid vậy!!

“Dân làng”

Một trong những người dân đã giúp chúng tôi ở ngôi làng phía đông.

“Thương gia ở nước láng giềng.”

Cả những kẻ cảm ơn tôi ở nước láng giềng...

Chắc chắn, rất kì lạ cho 1 người ở nước láng giềng xuất hiện ở đây.

“Ta sẽ giải thích sau. Ngài vẫn còn nghi ngờ tôi khi Shadow xuất hiện khi Melty thực sự nguy hiểm?”

Điều đó nhắc tôi nhớ... Có một bóng đen đã xuất hiện vào cái đêm chúng tôi bị phục kích

Tuy nhiên, nó chẳng nguy hiểm lắm nên tôi đã không suy nghĩ cẩn thận.

Firo và tôi là những người duy nhất có thể vô hiệu hóa chất độc của Shadow bên Nhà thờ Tam Hiệp.

“Mẹ,... Mẹ biết là con có thể bị giết?”

“Đó là 1 khả năng”

Melty sững người lại khi bà nữ hoàng này thẳng thừng trả lời.

Vâng, đúng là bậc làm mẹ của con khốn và vợ cái tên rác rưởi. Rất thích hợp trở thành 1 người xấu.

“Bà thực sự là đấng làm cha làm mẹ?”

“Ta không tranh luận về điều đó ngay cả khi đúng vậy. Có rất nhiều lời nói dối... Hãy xem, ngài có thể hiểu những gì cần thiết để trở thành nữ hoàng của 1 nước như vậy trong hàng bao nhiêu năm?”

Rồi... Kể cả nếu tôi buộc tội bà ta thì thì tôi cũng không thể hiểu được.

Người này. Tôi chỉ có thể đồng ý rằng bà ấy là vợ của tên vua rác rưởi kia thôi

“Nhưng... Tôi tin vào Iwatani-sama. Đây đã là 1 câu trả lời thích hợp?”

“... Hèn nhát.”

“Nếu không thì ta đã không thể bảo vệ đất nước này”

“Hah... Sẽ tốt hơn nếu bà không đến?”

“Naofumi-sama.!?”

Raphtalia lo lắng nói.

“Có vẻ ngài sẽ không công nhận ta. Ta sẽ không nói về nó. Nhưng điều đầu tiên, nếu chúng ta là kẻ thù tôi sẽ không bao cứu chữa cho ngài cả”

“Vâng, chắc chắn rồi, ta nghĩ rằng bây giờ bà sẽ muốn chúng ta có mặt tại nơi sắp xảy ra 1 số thứ”

Nếu chúng ta chia sẻ cùng 1 mối quan tâm, sẽ không vấn đề gì khi tôi giúp 1 tay.

Tôi không rõ những gì bà ta còn ẩn giấu đằng sau, nhưng nếu cần thiết tôi sẽ sử dụng Wrath Shield 1 lần nữa.

“Tôi đã mang xe của chim thánh đến đây. Hãy xem lại hành lý của mình đi.”

“Thật chứ ~!?”

Firo bước ra phía trước.

“Vâng, tất nhiên. Nó ở phía trước bệnh viên, vui lòng xác nhận nó”

“Yay! Mel-chan. Chúng ta đi!”

“Được rồi!”

Firo và Melty chạy ra khỏi phòng cùng nhau.

Con bé ấy thực sự yêu quý cái xe đó nhỉ?

Sau khi nhìn cả 2 bỏ đi, tôi quay sang nhìn chằm chằm vào nữ hoàng.

“Tôi cảm thấy ghê tởm.”

Mặc dù tôi đã nhận được 1 vài thiện chí, tôi vẫn không rõ mục đích thực sự của bà ta là gì.

Nữ hoàng chống lại Nhà thờ Tam Hiệp, hơn nữa, lại điều trị cho cả Khiên quỷ dữ. Tôi muốn biết tại sao.

Tôi thậm chí chả nghĩ ra được 1 lý do nào.

Tôi không tin vào lý do cao quý nào đó như kiểu hãy cùng nhau chiến đấu vượt qua đợt sóng quái vật.

Hoặc là có những thông tin khác mà tôi không biết.?

“Tôi có 1 mục tiêu. Và tôi sẽ sủ dụng bất cứ gì cần thiết để đạt được nó. Mặc dù cách làm chúng ta khác nhau, tôi tin rằng chúng ta có cùng 1 cảm giác. Iwatani-sama ạ”

Cảm giác tương tự tôi...

Tôi không biết vì sao, nhưng giờ tôi cảm thấy như hiểu được phần nào.

Sau khi đến thế giới này, tôi đã trải qua vô vàn chuyện khác nhau.

Ít nhất người này đang nói chuyện với tôi như 1 người ngang hàng.

“Ta sẽ làm theo hướng dẫn của nữ hoàng từ bây giờ”

“Tôi rất hân hạnh. Iwatani –sama”

Sau khi tôi đồng ý, nữ hoàng mỉm cười.

Nụ cười trộn lẫn ý chí mạnh mẽ.

“Auckley... Malty... Mọi chuyện còn chưa xong đâu...”

(Cho ai không rõ Auckley là tên của thằng vua kia)