Sáng sớm hôm sau, để không làm cho Raphtalia đã thức học rất khuya đêm qua tỉnh dậy, tôi nhẹ nhàng rời phòng để kiểm tra tình trạng của Firo.
Nếu lỡ mà con chim đó chết vì đói thì phiền phức lắm.
“Gua!”
Tôi nghe thấy một tiếng kêu phát ra từ chuồng ngựa, nhìn kỹ lại thì ra đó là Firo. Hình dáng ban đầu vốn như một cái bàn thầu, bây giờ đã thay đổi hẳn. Cặp chân cùng với cái cổ đều dài ra, tôi nên nói thế nào đây nhỉ, trông như một con đà điểu ấy.
Biến đổi thật đáng ngạc nhiên. Tốc độ phát triển của nó quá khác so với những con chim mà tôi biết.
Nó cao ngang ngực tôi, nên tôi vẫn chưa thể cưỡi lên nó được.
Ọc ọc...
Có vẻ như nó đói bụng rồi. Đó cũng là lý do tôi phải đi mua thức ăn cho vật nuôi từ nông trường về đây.
Mặc dù việc tiêu tiền vào thức ăn cho nó rất cao, nhưng so với việc phải mua trang bị mới thì còn rẻ chán.
Trông thấy nó lớn nhanh đến vậy chỉ trong 1 ngày... Làm tôi khơi lên một cảm giác chẳng hay chút nào.
“Ngươi. Ngươi chỉ mới nở có 1 ngày thôi đó.”
“Guaa!”
*Surisuri* Khi Firo nũng nịu chạm vào tôi, tôi bật cười nhẹ.
Điều này thật ra không có nghĩa là tình yêu động vật của tôi trỗi dậy, tôi chỉ đang rất hào hứng không biết nó sẽ làm được những gì khi hoàn toàn trưởng thành thôi.
Nghe nói loài này rất thích kéo xe... Tôi khấp khởi vui mừng và chờ mong.
Khoan đã nào, cả bộ lông cũng bắt đầu thay đổi, nhìn kỹ hơn, có thể thấy rõ ràng rằng những sợi lông trắng được hòa lẫn với những sợi lông màu hồng.
Sau khi trải lông cho nó, tôi hấp thụ những sợi lông rụng ra vào chiếc Khiên.
Điều kiện cho Khiên Người Dùng Ma Thú III đã được giải phóng.
Khiên Người Dùng Ma Thú III
Equipment Bonus: Hiệu Chỉnh Trạng Thái Ma Thú (Trung) <Chưa Thành Thạo>
Hưm... Vậy ra chẳng cần dùng tới máu cũng được à. Chắc tôi thử dùng một ít tóc của Raphtalia cho chiếc hấp thụ thử xem.
Firo rất năng động chơi đùa và chạy quanh khắp nơi, mặc dù mới chỉ nở chưa được 1 ngày.
“Guaa!”
Dù không phải là chó nhưng tôi vẫn chơi với Firo bằng cách ném một khúc cây đi xa cho nó chạy đi bắt lấy rồi mang về cho tôi.
Firo có cặp chân rất nhanh, nên có thể chụp được khúc cây trước khi khúc cây chạm đất và nhanh chóng chạy lại cạnh tôi.
Có vẻ trí thông minh khá cao.
Kukuku... Hình như vận may của tôi cuối cùng cũng đến.
Tôi chơi với Firo mãi cho tới khi Raphtalia thức dậy.
Những con thú cưng quả thực là một liệu pháp xoa dịu tinh thần.
“Mu... Em chưa bao giờ thấy Naofumi-sama mỉm cười cởi mở như vậy bao giờ.”
Raphtalia vừa tỉnh ngủ và đến chỗ tôi vừa lẩm bẩm không mấy vui vẻ.
Nếu phải nói thì đó là một nụ cười tà ác.
“Có chuyện gì sao?”
“Không có gì đâu ạ!”
“Guaa?”
*Chon, Chon* Mỏ của Firo mổ nhè nhẹ vào Raphtalia.
Dường như nó muốn có một kiểu thân mật nào đấy.
“Ha~a... Thật hết cách với em.”
Raphtalia mỉm cười vui vẻ, dùng hai tay vuốt ve đôi má của Firo.
“Guaa~a...”
Firo rúc vào người Raphtalia, và chớp chớp mắt tỏ vẻ thoải mái.
“Vậy hôm nay chúng ta sẽ đi khám phá ở đâu đây?”
“Em nghĩ để tiết kiệm tiền thức ăn cho Firo, Naofumi-sama chọn đi đến vùng thảo nguyên phía nam thì thế nào?”
“Ồ... Ý hay đấy.”
Ở vùng lân cận đó, không chỉ có cỏ dại mọc đầy ra mà những loại thảo dược cũng rất phong phú. Nên theo như lời của Raphatalia, đấy là một nơi rất tốt.
Dù sao thì hiện tại ưu tiên hàng đầu là dành dụm tiền để mua những vũ khí và trang bị tốt hơn.
“Được rồi. Chúng ta đi nào.”
“Guaa!”
“Vâng!”
Thế là chúng tôi vui vẻ đi tới thảo nguyên, tiện thể cũng diệt sạch những con ma thú gặp trên đường. Kết quả là Lv có tăng lên chút đỉnh.
Tôi: Lv 25
Raphtalia: Lv 28
Firo: Lv 15
Mục đích chính trong lần này là tìm kiếm thức ăn cho Firo và tiện thể thu thập thêm thảo dược và những thứ khác.
Chúng tôi hạ được nhiều loại ma thú, mở khóa được nhiều cái khiên mới, nhưng nhiều lắm thì chúng chỉ cộng thêm được có +1, +2 điểm chỉ số mà thôi.
... Đến tận bây giờ tôi vẫn chưa tìm ra được công thức pha chế Thuốc Trung Cấp của chiếc khiên.
Đến buổi tối ngày hôm đó, Firo đã lớn thành một con FiloRial rất tuyệt.
“Nhanh quá... Lớn cỡ này đáng lẽ phải mất đến 3 tháng mới đúng...”
Cả người chủ quán trọ lẫn người chủ trang trại đều rất ngạc nhiên.
Có lẽ lý do là bởi kỹ năng Hiệu Chỉnh Tăng Trưởng (Nhỏ) và (Trung) của chiếc khiên.
“... Nếu như lúc mua Raphtalia mà để ý đến loại mực đó sớm thì tốt rồi...”
“A wa wa...”
Tôi tự hỏi không biết liệu Raphtalia có muốn tăng trưởng như vậy không.
*Biki...*
Một âm thanh nghe như tiếng xương cốt mọc dài, va chạm lẫn nhau vang lên.
“Guaaa!”
Ngay sau đó, một Firo đã lớn đến nỗi một người có thể cưỡi lên được đang ngồi ở ngay trước mắt tôi.
“Ngươi muốn ta cưỡi lên ngươi sao?”
“Guaa!”
Firo kêu lên một tiếng như để nói rằng『Cái này còn phải hỏi sao? 』rồi quay đầu ra hiệu cho tôi ngồi lên trên lưng nó.
“Rồi, được thôi.”
Nhưng không gắn cái yên hoặc một bộ dây cương nào vào cũng được sao?
Trong khi suy nghĩ như vậy, tôi leo lên bởi lẽ nó muốn tôi cưỡi mà. Dù sao chiếc khiên cũng làm cho cơ thể tôi rất cứng rắn, nên có té trên mặt đất cũng không có vấn đề gì.
Cưỡi trên Firo... Cũng không quá khó nhờ có những sợi lông vũ.
Có vẻ sẽ không có vấn đề gì trong việc giữ thăng bằng cho tôi.
“Guaa!”
Firo vững vàng đứng lên.
“Wow!”
Góc nhìn khá cao. Vậy ra... Đây là quanh cảnh khi cưỡi trên Firo sao?
Tôi cảm thấy bồi hồi xúc động khi cưỡi trên Firo thậm chí khi tôi còn chẳng hề biết tí gì về cưỡi ngựa.
“Guaaa!”
Firo kêu lên một tiếng vui vẻ và đột nhiên chạy nhanh về phía trước.
“Ê, này!”
“Na- Naofumi-sama—”
*Dotadotadota!*
Ô, nhanh quá! Cảnh vật cứ trôi vụt qua trong thoáng chốc, và ngay tức thì giọng nói của Raphtalia trở nên xa xăm.
*Dotadotadota!*
Sau khi chạy quanh làng vài vòng, Firo dừng lại ở trước chuồng ngựa.
Sau đó, nó ngồi sụp xuống mặt đất để tôi bước xuống.
“N, ngài không sao chứ ạ!?”
Raphtalia chạy đến chỗ tôi và lo lắng hỏi.
“À, ừ. Anh không sao. Nhưng quả thực nó chạy nhanh thật.”
Firo, trông không có vẻ gì là mệt, quay sang chăm sóc bộ lông của mình.
Tôi đã rất ngạc nhiên khi tốc độ của nó vượt quá cả sự tưởng tượng của tôi. Chắc chắn là tôi đã mua được hàng ‘quý’ rồi.
“Được rồi, vậy là đủ cho ngày hôm nay rồi. Ta trở phòng trọ thôi.”
Ngay lúc đó, bỗng nhiên ai đó chụp lấy cổ áo giáp của tôi mà kéo lại.
Nhìn lại, tôi thấy Firo đang dùng mỏ ngậm lấy cổ áo của tôi.
“Có chuyện gì sao?”
“Guaaa!”
Firo kêu lên một tiếng rền rĩ nghe giống như tiếng khóc.
“Hửm?”
Được thôi.
Và khi tôi cố bước đi, tôi lại bị kéo lại lần nữa.
“Chuyện gì vậy?”
“Guaaa!”
Firo kêu lên một tiếng không hài lòng và giậm chân xuống mặt đất.
“Hử? Em chơi chưa đủ sao?”
Firo lắc đầu khi nghe Raphtalia hỏi như vậy.
Nó hiểu được tiếng người sao?
“Cô đơn à?”
Tôi gật đầu tự mãn với cả 2.[1]
“Guaaa!”
Nó giang rộng đôi cánh như muốn thổ lộ cảm xúc của mình.
“Cho dù ngươi có nói vậy thì...”
Tôi không thích ngủ trong chuồng ngựa, mà tôi lại chẳng thể đem một con ma thú to đến thế về phòng trọ được.
“Chúng ta hãy ở lại đây bầu bạn với Firo cho tới khi nó ngủ vậy.”
“À... Thôi thì, được rồi.”
Mặc dù mới chỉ được 2 ngày tuổi nhưng con chim này đã lớn đến thế này. Tuy rằng nó có là một con ma thú đi chăng nữa thì để nó ở trong chuồng ngựa vào ban đêm có lẽ vẫn còn quá sớm.
Thế là ngày hôm đó trong chuồng ngựa, tôi vùi đầu vào học bảng ký tự của thế giới này cùng với Raphtalia.
Firo ngoan ngoãn và yên lặng nhìn chúng tôi.
*Biki*
“Aー... Chẳng lẽ không có cách gì để học mấy cái chữ này cho nhanh sao!”
Nếu có một cái Khiên nào mà có thể dịch được chữ viết thì tôi rất muốn nhanh nhanh tìm thấy nó đấy.
“Tìm không được cũng đâu còn cách nào khác. Em cho rằng Naofumi-sama không nên quá lệ thuộc vào chiếc Khiên huyền thoại đâu.”
“... Raphtalia. Em đã học nói những lời đó rồi cơ à?”
“Vâng. Nên hãy cùng nhau cố gắng học ngôn ngữ và ma thuật nhé.”
... Chết tiệt.
Chẳng có thứ gì để giúp việc học này dễ dàng hơn cả. Trong khi nguyện cầu rằng tất cả những nỗ lực này rồi sẽ không bị lãng phí, chúng tôi bắt đầu học ở trong chuồng ngựa cho tới khi Firo chìm vào giấc ngủ.
Sau đó, chúng tôi quay trở về phòng trọ và tôi thử pha chế những công thức mới bằng những loại thảo dược tìm được trong ngày hôm nay.
Kết quả là, haa~, đừng hỏi thì hơn – bởi vì tôi đã chẳng giải mã được công thức nào hết.
Chú thích
[1] Có lẽ Naofumi tự mãn vì nghĩ rằng mình hiểu ý Firo. Điều đó thể hiện qua câu hỏi liền sau đó