*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trêи vùng đất của Thiên Hạ, ánh mặt trời chói lọi. Tiêu Hạo Thiên đi tìm một vòng mà không tìm thấy Tiêu Hạo Lam. Sau khi nhanh chóng đánh vài lối đi Hắc Ám cỡ nhỏ, Tiêu Hạo Thiên liền đi về phía ngũ bộ Hoàng Triều.
Hôm nay là thời điểm ngũ bộ Hoàng Triều tăng cấp lên Đế Triều. Phải nói, tuy rằng những đại lão của chiến đội Thế giới có chiến lực yếu hơn cường giả của thế giới Hắc Ám một chút, nhưng lòng dạ và mưu kế của bọn họ lại không cao nhất.
Trước khi chọn chiến đội Hùng Sư cho dể triều đại kiếp lần thứ hai, để ngũ bộ Hoàng Triều tăng cấp lên Đế Triều.
Chọn khoảng thời gian này vô cùng tốt.
Nhưng những đại lão của chiến đội thế giới, Tần Võ, Khổng Thương, Đường Ngọc Hiền và những người khác không biết Hắc Ám dưới lòng đất phía Tây Đại Lục, Đế Triều Hắc Ám là do Để Khung quản lý.
Để Khung là đại lão Hắc Ám nắm tuyệt đối quyền hành của thế giới Hắc Ám dưới lòng đất, Nhất Tôn không hề thua kém Thiên Hạ. Ông già như Đế Khung tuyệt đối mạnh hơn chiến đội Hùng Sư của Đế Tà dưới lòng đất.
Hơn nữa, khí thế Đế Triều Hắc Ám dưới trướng Đế Khung cũng mạnh hơn rất nhiều. Bao nhiêu năm qua, phía tây đại lục là một trong những nơi sinh ra nền văn minh Cổ Triều và phía tây đại lục cũng đã xây dựng không biết bao nhiêu Đế Triều trong mấy nghìn năm qua. Nhưng toàn bộ đều bị Đế Khung tiêu diệt.
Có thể biết được Đế Khung mạnh đến thế nào. Nếu dựa theo suy luận như vậy thì việc tăng cấp của năm bộ Hoàng Triều của phía tây đại lục chắc chắn là khó hơn chiến đội Hùng Sư rất nhiều.
Còn về lần đầu tiên ngũ bộ Hoàng Triều tăng cấp bị Đế Khung tiêu diệt hay Để Khung muốn nuôi thêm, đợi ngũ bộ Hoàng Triều phát triển mạnh hơn mới hủy diệt thì hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định trong lòng Đế Khung.
Cho nên bây giờ cường giả không hề biết lần này bọn họ để ngũ bộ Hoàng Triều tăng cấp Đế Triều, theo lý mà nói là đang hoàn toành đánh cược mạng sống của mình!
Có thể Đường Ngọc Huyền, Khổng Thương và những người khác có tính toán của riêng mình nhưng một người bất cẩn thì sẽ thả Đế Khung ra trước thời hạn. Dựa theo suy nghĩ của Tiêu Hạo Thiên thì vẫn nên làm theo lần lượt. Tiêu diệt Đế Tà trước rồi tập trung lực lượng hiện tại để trấn áp phía tây đại lục. Hoặc tấn công quy tắc Thủ Hộ Giả trông coi ngũ tôn Hắc Ám Để Triều trước cũng được.
Tất nhiên trong lòng Tiêu Hạo Nhiên cũng hiểu rõ, tình thế phát triển đến nước này thì tuyệt đối không thể trấn áp nổi Đế Khung. Dù sao, lần trước khi anh tăng cấp Cổ Vương ở phía tây đại lục, Đế Khung cũng có thể phía đại quân Hắc Ám ra bao vây anh.
Như vậy cũng có nghĩa là việc Đế Khung hoàn toàn thoát ra khỏi thế giới Hắc Ám, xông vào trong thế giới hiện thực cũng chỉ là vấn đề thời gian. Sẽ không quá muộn.
Nên bây giờ ngũ bộ Hoàng Triều tăng cấp vừa tốt lại vừa xấu. Mà bọn họ sắp bắt đầu rồi, bây giờ ngừng lại cũng không thích hợp.
Trêи bầu trời cao của Thiên Hạ, Tiêu Hạo Thiên cau mày. Lần nữa cảm nhận được vị trí của Tiêu Hạo Lam nhưng vẫn chưa tìm được. Vì thế, Tiêu Hạo Thiên cũng không do dự nhiều nữa, liền bay về phía ngũ bộ Hoàng Triều.
... Tại thời điểm này, ở phía ngũ bộ Hoàng Triều có hàng chục cường giả cấp Nhân Vương, hàng trăm cường giả bán bộ Nhân Vương, hàng trăm đạo chủ, hàng ngàn cường giả cấp đế và hàng chục ngàn cường giả cấp Hoàng của ngũ bộ Hoàng Triều đều đã tập hợp đầy đủ trong chiến đội Hắc Hổ ở trung tâm ngũ bộ Hoàng Triều.
Đúng lúc này, trong trụ sở chính của chiến đội Hắc Hổ, mười mấy cường giả cấp Nhân Vương của ngũ bộ Hoàng Triều đang chuẩn bị bước cuối cùng, Bây giờ bên ngoài trụ sở chính của chiến đội Hắc Hộ đã xuất hiện đầy các quân đoàn tinh nhuệ.
Vô số nhiệt võ được điều khiển chính xác cũng đã sẵn sàng. Mấy trăm ngàn đại quân đã bày trận sẵn sàng.
Trêи quảng trường của trụ sở chính chiến đội Hắc Hổ, cờ chiến ngũ sắc của ngũ bộ Hoàng Triệu tung bay mãnh liệt trong gió. Quốc vận năm phương của ngũ bộ Hoàng Triều cũng bắt đầu hòa vào nhau.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến trưa, vào thời điểm mặt trời nắng gắt nhất.