Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 910: Áp chế không nổi




Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến bốn vị đế chủ hắc ám của thế giới hắc ám chết lặng. Bởi vì, cường giả hắc ám trong thế giới hắc ám của bọn họ chết càng lúc càng nhiều. Còn năng lượng của bức màn chắn vô hình trước mặt họ vậy mà lại càng lúc càng mạnh hơn.

Vừa rồi khi Tiêu Hạo Thiên đuổi giết tới, bọn họ vẫn có thể mượn sức mạnh hùng hậu của đại quân hắc ám, năng lượng hắc ám đủ để áp chế sức mạnh của bức màn kết giới, nhưng bây giờ đã áp chế không nổi nữa rồi. "Không được, lão tứ sắp bị đuổi tới nơi rồi! Mau đi bẩm báo đại nhân! Lão lục đã chết, không thể để lão tử chết nữa!" Lúc này, bốn vị để chủ hắc ám chỉ có thể tiếp tục cầu viện sau một hồi công vỡ bức màn chắn trước mặt không thành.

Đúng lúc này, ở thế giới hắc ám, ánh mắt của Tiêu Hạo Thiên lạnh như băng, đột nhiên anh lại gia tăng tốc độ, hư ảnh cao trăm mét phía sau đột nhiên hiện ra, chém một kiếm về phía để chủ hắc ám đang bỏ chạy phía trước.

Sau một tiếng nổ lớn, để chủ hắc ám đang chạy trốn cũng đành bất lực, đem bốn để vương hắc ám cấp nhân vương đỉnh phong ném về phía Tiêu Hạo Thiên, đồng thời biến thành mồi nổ.

Thân thể Tiêu Hạo Thiên run lên, bốn tên để vương hắc ám cấp nhân vương đỉnh phong đó liền bị nổ tung, cho dù là ông ta, khí tức cũng bị chấn động, nhưng suy cho cùng Tiêu Hạo Thiên bây giờ, với kích thước hư ảnh mấy trăm mét, thì còn lâu đám người để vương hắc ám nhân vương đỉnh phong có thể địch lại.

Sau đó, Tiêu Hạo Thiên đột nhiên nhắm mắt lại, luồng khí hư ảo phía sau anh ôm lấy cả người anh, tiếp tục lao về phía để chủ hắc ám đang chạy phía trước.

Lần này, chỉ trong nháy mắt, khi Tiêu Hạo Thiên mở mắt ra, thì cả người anh đã xuất hiện phía sau để chủ hắc ám rồi.

Đôi mắt lạnh đến cùng cực của Tiêu Hạo Thiên mở ra, ánh mắt nhìn để chủ hắc ám gần trước mặt anh giống như nhìn người chết, lạnh lùng nói: "Bắt kịp mi rồi..." “Chết đi!” Bùm... Sau khi Tiêu Hạo Thiên nói xong, thân hình bắt đầu nổi bạo, từ trên không trung, chém một nhát về phía để chủ hắc ám.

Còn đề chủ hắc ám đang bỏ chạy lúc này nhìn thấy khoảng cách đến hang ổ của thế giới hắc ám chỉ còn lại hơn hai mươi dặm, trong lòng cảm thấy không cam tâm. Sau đó đành phải xoay người lại giương trường kiếm hắc ám lên, chặn Tiêu Hạo Thiên.

Bang... nhưng mà kết quả đã hiện ra ngay trước mắt, vị để chủ hắc ám nhất kiếp nhân vương đó căn bản không phải là đối thủ trong cơn thịnh nộ của Tiêu Hạo Thiên.

Trường kiếm hắc ám trong tay hắn trong chốc lát bị kiếm khí của Tiêu Hạo Thiên xé nát, sau đó khí thế trường kiếm của Tiêu Hạo Thiên cũng không suy giảm, sau một đường kiếm màu vàng lóe lên, thân thể của đế chủ hắc ám bị chém bay ra xa. "Không... Cứu ta, nhanh lên! Cường giả trong hiện thế, mi không thể giết ta, mi..." Lúc này để chủ hắc ám phun ra một ngụm máu đen, vừa điên cuồng cầu cứu, vừa cố gắng ổn định cơ thể, khi đứng dậy, thân ảnh của Tiêu Hạo Thiên đã im hơi lặng tiếng xuất hiện trước mặt ông ta.

Tiếp theo, khi để chủ hắc ám đó trọng thương đồng thời cũng bị dọa đến mức ruột gan lộn ngược, vừa rồi mới ổn định lại cơ thể, đứng giữa không trung thì thanh trường kiếm trong tay Tiêu Hạo Thiên chớp mắt đã xuyên qua ngực hắn, rắc một tiếng, kết tinh hắc ám trong người để chủ hắc ám đó lập tức vỡ vụn... "Ở, ta... ta... ta... Vị để chủ hắc ám bị Tiêu Hạo Thiên truy sát hơn mấy trăm dặm xa xôi lúc này đầu tóc rối bù, mão để trên đầu cũng bị vỡ nát, khóe miệng không ngừng chảy ra dịch máu đen ngòm.

Trên ngực hắn có một thanh trường kiếm màu vàng kim cắm vào, đổi diện hắn, chính là ánh mắt lạnh như băng cùng với khuôn mặt tái nhợt của Tiêu Hạo Thiên đang lạnh lùng lườm hẳn...

*