Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 881: Hỏi chuyện




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



**********

Chương 881: Hỏi chuyện

Lúc này Diệt Đế cũng gật đầu nói: "Ừ, nhưng năm đó trong trận đại chiến cuối cùng của Đế Triều đời trước, để chủ Hắc Ám Tây Đại Lục cũng qua đây tham chiến. Một nhân vật dẫn quân trong số đó cũng là Đế Khung...

Tiêu Hạo Thiên nghe tới đó thì cau mày chặt hơn Anh hỏi ba người: "Ba vị tiền bối, tôi có thể hỏi thăm lúc còn sống chiến lực của ba người là ở cấp gì không? Còn nữa tiền bối, ông ấy... Rốt cuộc ông ấy mạnh làm a?"

Tiêu Hạo Thiên ngừng một chút rồi mới nói tiếp: Lúc ban đầu nghĩ tiên bởi Trần Nam Quốc chỉ là một Nhân Vương đỉnh phong bình thường, nhưng sau này tôi lại cảm thấy không phải "

Chiến Để ngôi xếp bang dưới đất, uống một ngụm rượu lớn rồi nói ra. Năm đó ba người chúng tôi chính chiến ở đây, trải qua mấy trăm trận. Trước khi chúng tôi chết trận thì chiến lực của chúng tôi cơ bản đã đạt tới mức Nhân Vương đỉnh phong. Dù là để chủ Hắc Ám đời hai tập kích, ba người chúng tôi cũng có thể đánh một trận."

"Về phần cái tên Lục Đế kia thì ông ta rời khỏi chúng tôi từ rất sớm. Trước khi kiếp nạn lớn của Đế Triều kiếp trước xảy ra, ông ta đã đi tới phía Tây để chinh chiến. Cuối cùng ông ta đạt tới cấp nào thì tôi cũng không rõ lắm."

Tiêu Hạo Thiên khẽ gật đầu, nói: "Tiền bối Lục Đế sẽ không mạnh mẽ như ba vị tiền bối. Hơn mười ngày trước, lúc tôi thấy tàn niệm của ông ấy trong đạo vực Chân Hoàng thì tàn niệm của ông ấy chỉ có thể phát huy được chiến lực Nhân Vương trung kỳ. Tuy lúc tôi rời đi ông ấy đã hấp thu được rất nhiều sức mạnh tàn niệm của Để Triều trong đạo vực Chân Hoàng nhưng cũng khó lắm mới đạt được tới mức Nhân Vương hậu kỳ. Đương nhiên, có thể sau này sẽ tăng thêm một ít..."

Mặt Chiến Để khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên hỏi: "Cái tên Lục Để kia, ông ta... Ông ta vẫn còn ở đây?

Tiêu Hạo Thiên gật đầu nói: "Ừ, tiền bối Lục Đế đang ở trong dạo vực Chân Hoàng ở giáp ranh giữa Đông và Tây, từ phong bể minh lại rồi. Chờ trận chiến cuối cùng tới thì ông ấy sẽ ngưng tụ thành một chút tàn niệm của tiền bối Trấn Nam Đông. Bây giờ tình hình cu thể thế nào tôi cũng không rõ lắm. Chờ sau khi rời khỏi đây lần này, tôi sẽ qua thăm một chút..."

Cơ thể Chiến Đế lắc lư, vô cùng cảm kích mà nhìn Tiêu Hạo Thiên: "Cảm ơn, Lục Để tự phong bế, tôi nghĩ tôi hiểu ông ta muốn làm gì rồi. Đại ca cũng còn có thể để lại chút sức mạnh cho hậu thế cũng tốt,

cũng tốt..." Sau đó Chiến Để nói tiếp: "Về phần đại ca, năm ông ấy mạnh nhất thì đạt tới mức nào? Tôi nghĩ hằn là tới mức tam kiếp Nhân Vương rồi ấy

chứ... Diệt Để lập tức kích động nói: "Năm đó đại ca xưng bá thiên hạ. Nếu không phải anh ấy không có lòng thống trị và tình cảm quân thân với Đại Để thì chắc chan anh ấy sẽ là người đứng đầu trong đất trời. Năm đó khi đại ca còn sống, cái tên Để Trụ đó đâu có dám mạo hiểm đối đầu? Một kiểm là chém banh ông ta rồi, hừ!"

Lòng Tiêu Hạo Thiên vô cùng rung động. Lúc trước khi anh còn yếu kém, tưởng Nhân Vương cao nhất cũng giống nhau. Nhưng sau này khi anh lớn mạnh không ngừng cũng mới biết Nhân Vương đỉnh phong cũng chia ra năm tăng đẳng cấp kiếp một đến kiếp năm, một kiếp sau càng mạnh mẽ hơn kiếp trước.

Nhưng giờ phút này, khi Tieu Hao Thiên nghe

su-tro-lai-cua-chang-re-vo-dung-881-0