Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 666: Hung hăng




“Tôi giết...!” Giờ phút này, ngay lúc nhìn thấy hư ảnh của bốn tôn Nhân Vương hậu kỳ đột nhiên xuất hiện giữa không trung, tuy Tần Võ là quan chỉ huy đứng đầu Thiên Hạ, lúc này cũng không nhịn được mà bật ra một câu thô tục.

Ông già Khổng Thương này, che dấu thật sự là quá sâu, chẳng trách được Đường Ngọc Hiền trước khi đi, đã dặn dò ông ta, nghĩ cách mọi móc một số đồ vật ông ta cất dấu ra ngoài.

Trước đó trong lòng Tần Võ cũng cảm thấy Khổng Thương hẳn không chỉ đơn giản như mặt ngoài, nhưng ông ta làm sao cũng không nghĩ tới, đồ già khom Khổng Thương này, vừa ra tay, liền trực tiếp là bốn cường giả tôn chiến lực cấp Nhân Vương. Khóe miệng Tần Võ cũng hung hăng run rẩy.

Mà giờ phút này giữa không trung, bốn tôn Nhân Vương của chiến đội Hùng Sư đã đến, sắc mặt cũng hoàn toàn thay đổi. Một đám người trừng mắt thật lớn, bạn họ thế nào cũng không thể ngờ rằng, Khổng Thương vậy mà lại che giấu sâu như vậy,Giờ phút này Không Thương cũng tức giận đến cực điểm, đứng giữa không trung chỉ vào bốn tên Nhân Vương của chiến đổi Hùng Sư, nổi trận lôi đình "Ngu xuẩn! Một đám ngu xuấn các người, các người là rành rồi đến hoàng sao, đến tần Thiên Hà kiếm chuyện? Chuyện tình trong địa bàn của mình thì mát kệ, làm thế nào cũng muốn từ thật xa chạy tới đánh nhau với ông đây!”

“Hả? Rất thú vị hay sao? Các người đã từng đánh với ông đây chưa? A? Suốt ngày! Đừng có ép ông đây sử dụng nội lực!"

“Còn có Đường Ngọc Hiển, là tôi đào phần mộ tổ tiên hay là động vào phần đất nhà họ Đường hay sao? Tôi đặc biệt che dấu thứ đó, là do có ích, là do có việc quan trọng sử dụng, tại sao cứ phải ép ông đây phải dùng đến lúc này, dùng đến lúc này!”

Không Thương thật sự là sắp giận đến phát điên rồi, lần này ông ta thật sự bị Đường Ngọc Hiền hung hãng hãm hại. Hơn nữa những tên ngu ngốc thô lỗ của chiến đội Hùng Sư này, cũng không nhất định muộn đến đây tấn công Thiên Hạ

“Đi..." Bốn tôn Nhân vương của chiến đội Hùng Sự thấy thế, giờ phút này, ngay cả dũng khí chiến đầu cũng không còn. Đối diện với năm tồn Nhân vương hầu kỳ, bạn hạ căn bản đánh không lại ở lại chính là cáichết.

Vì vậy bốn tôn Nhân vương cấp cường giả của chiến đội Hùng Sư, cũng không còn gì để do dự, xoay người liền trốn chạy ra bên ngoài. Mà tình cảnh như vậy, liền giống như mười ngày trước, người của chiến đội Thiên Tàm, chiến đội Thiên Mãnh đến tấn công. Đương nhiên cường giả của hai chiến đội lớn đứng đầu cũng bị Khổng Thương cùng Đường Ngọc Hiền đuổi giết mấy trăm cây số.

Mà giờ phút này, ngay tại thời điểm những người của chiến đội Hùng Sư này muốn trốn chạy ra bên ngoài, Khổng Thương vẫn cứ mặc kệ. Sắc mặt Khổng Thương âm trầm như nước, gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người chiến đội Hùng Sư đang điên cuồng chạy trốn về phía xa xã.

Nghiêm mặt lạnh lùng khẽ quát một tiếng: “Giết!”

Không có chút lời nói dư thừa, hiện giờ không Thương thật sự nổi giận. Cứ tiếp tục như vậy, con át chủ bài của ông ta bị ép buộc lật ra trước thời hạn, kiếp nạn lớn ngày sau của chiến đội Thiên Hạ thì nên làm sao bây giờ? Con át chủ bài của ông đây đều đã lộ ra, các người còn muốn chạy?

V... Am! Ngay sau đó, trong chớp mắt, cơ thể của Không Thương liên xuất hiện trước mặt một ngườimới thăng cấp tôn Nhân vương trung kỳ của chiến đội Hùng Sư, một ngón tay đặt vào trên đầu đối phương.

Vị tôn Nhân vương trung kỳ của chiến đội Hùng Sư kia, muốn chống cự, nhưng ngay sau đó một vàng mặt trời thật lớn liền xuất hiện ngay trước mắt ông ta. Vị tồn Nhân vương trung kỳ cấp cường giả của chiến đội Hùng Sư kia, thân thể trong nhát mắt liền không thể động đậy, cho dù trong lòng ông ta có nên nóng như thế nào, ông ta cũng không có cách nào động đậy một chút.

Am...Một tiếng nổ vang truyền ra, vị tôn Nhân vương trung kỳ cấp cường giả kia, đã bị một ngón tay của Khổng Thương đặt vào làm nổ tung đầu. Mà thân thể Khổng Thương cũng chấn động kịch liệt, sắc mặt lập tức tái nhợt, mạnh mẽ trấn áp một tôn Nhân vương trung kỳ cấp cường giả, cho dù là ông ta, cũng phải hứng chịu phản phệ rất lớn. Trong yết hầu Khổng Thương dâng lên một ngụm máu chảy ngược, nhưng lập tức đã bị ông ta cứng rắn nuốt xuống.

"Trốn...!" Khổng Thương liều mạng nên bị thương, trong nháy mắt giết chết một tôn Nhân vương trung kỳ cấp cường giả. Vị tồn Nhân vương hậu kỳ cấp cường giả của chiến đội Hùng Sư kia, trong lòng càng thành sợ hãi, không chút suy nghĩ, liền tiếp tục hết lớn một tiếng, thân thể tăng tốc, hướng về phía xa hơn chạytron.

Khổng Thương mặc một bộ trường bảo màu trắng, pháp phới trong giả, giờ phút này trên khuôn mặt Khổng Thương không còn dáng vẻ hiền lành. Ánh mắt vô cùng thâm thủy, giống như phong phạm của một thế hệ tông sư. Sắc mặt Khổng Thương lạnh lùng, lại từng bước tiến về phía xa xã, hướng về phía vị tồn Nhân vương hậu kỳ cấp cường giả mà truy kích.

Tiếp đó, Khổng Thương từ phía xa chỉ một ngón tay về phía vị tôn Nhân vương hậu kỳ cấp cường giả của chiến đội Hùng Sư kia, ngay sau đó, hư ảnh của tòa học viện Xã Tắc phạm vi trên dưới nghìn mét vuông liền bao phủ trên người đối phương. Vị tôn Nhân vương hậu kỳ cấp cường giả nọ, sắc mặt tiếp tục biến đổi lớn, điên cuồng tấn công hư ảnh của học viện Xã Tắc đang bao phủ trên người ông ta.

Người Khổng Thương truy kích chính là vị tôn Nhân vương mạnh nhất của chiến đội Hùng Sư, mà trước đó ông ta đã phân tách luồng khí hư ảo của bốn tôn Nhân vương hậu kỳ cấp cường giả ra, cứ hai cái một tổ, cầm thanh kiếm dài trong tay, đi về phía hai tôn Nhân vương trung kỳ cấp cường giả còn lại của chiến đội Hùng Sư, mạnh mẽ giết chết.

Am....Am....

Gần như không có gì ngoài ý muốn, bốn tôn Nhân vương hậu kỳ cấp cường giả, vậy giết hai vị tôn Nhân vương trung kỳ, đối phương cũng chỉ là tôn Nhân vương trung kỳ mới thăng cấp, thực lực còn chưa đạt tới trạng thái cao nhất. Cho nên gần như trong giây lát, hai tôn Nhân vương trung kỳ cấp cường giả của chiến đội Hùng Sư kia, đã bị nổ chết ngay tại chỗ.

Trong phút chốc, trên bầu trời Kinh Bắc, lần lượt có hai vầng mặt trời lớn rơi xuống.