"Hà? Còn có thể liên lạc xuyên qua biên giới sao?" Tiêu Hạo Thiên không khỏi cau mày hỏi.
Thiền Diện nói: "Không xác định được, nhưng Tú Anh nói cô ấy có chút chắc chắn, dù sao thì ở trên người Tú Anh được trang bị chung hệ thống với một vị Thần Kinh Nguyên. Chúng ta có cần đi về nhìn một chút hay không?"
Sắc mặt của Thiên Diện rất vội vàng, ánh mắt lộ ra một tia mong ước. Tiêu Hạo Thiên biết cô lo lắng cho Ám đang bị nhốt ở bên trong.
Vì vậy Tiêu Hạo Thiên lập tức nói: “Cô đấy, còn có năm ngày nữa Chân Hoàng Vực sẽ mở ra. Đảm người Ảm bọn họ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Nhưng nếu cô vẫn muốn đi thì chúng ta đi trở về đi..." "Dạ dạ, cảm ơn điện chủ..." Thiên Diện hưng phấn nhảy cẫng lên,
Tiêu Hạo Thiên lắc đầu cười một tiếng, sau đó đi theo Thiên Diện cùng rời đi, cũng dặn dò Mặc Khâu mấy câu, khi anh không ở bên này thì sẽ đế cho Mặc Khâu là nửa Cảnh giới Nhân Vương cấp cao bảo vệ trụ sở chính diện Thiên Thán.
Cũng trong lúc đó, bên trong Chân Hoàng Vực.
Hơn một trăm tưởng sĩ ở bên trong điện Thiên Thần ngày đêm vẫn huấn luyện chém giết. Ở giữa trận hàng vạn hàng nghìn đao kiếm, Luc để dày vò Lục đến thừa sống thiếu chết, ngoài Lục ra còn có hơn một trăm người bảo vệ cho đế.
Cuối cùng hôm nay Lục để đã mở ra một trận đao kiểm, đem Lục và bọn họ cũng thả ra. Cần phải truyền dạy bao nhiêu thi anh ta cũng đã truyền đạt lại bấy nhiêu rồi. Gần như tất cả kinh nghiệm quân sự đều truyền lại cho Lục. Từ ngày đầu tiên bọn họ đến, Lục để đã không giấu giếm chút nào, ở bên trong mấy ngày đã dẫn dắt toàn bộ bọn họ tiến lên Đế đạo giết chóc. Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Nhưng là mấy ngày qua, bọn Lục Ngân Thiên thật sự khóc không ra nước mắt, sắp tu luyện đến phát điên rồi, mỗi giây mỗi đều ở đây chiến đấu với hàng van đao kiếm, hơn nữa càng đánh giết thì chúng lại càng kéo đến đông hơn, thình thoàng Lục để sẽ còn ném cả mấy con Tôn đạo thủ vào. ra là Lục Cho nên bọn Ngân Thiên không thả lỏng bản thân một giây nào. Mỗi phút mỗi giây đểu có thể bị chém giết, bị thương sao? Đúng, đó là chuyện bình thường như cơm bữa rối.
Vì vậy khi bọn Lục Ngân Thiên từ trong trận đao đi ra, quần áo trên người họ đều rách nát tả tới, một đám người trông không khác gì đám người từ quê mới lên vậy. "Rốt cuộc... vẫn còn sống đi ra ngoài... thật... thật không dễ dàng mà." Lục xúc động muốn khóc khi vừa được thả ra. Lập tức quỳ trên đất, miệng thở to mạnh, có quỷ mới biết mấy ngày qua anh ta sống như thế nào. Vết thương trên cơ thể khiến anh ta đau đến nhe răng lợi.
Có trời mới biết thân thể Lục đã phải qua như thể nào dưới những nhát kiểm mấy ngày qua, hơn nữa những vết thương đều vào những cho hiểm, tất cả đã giúp anh ta tôi luyện ý và thân thể bi hơn.
Cho dù là bây giờ, sau khi Lục bước từ những trận kiếm đi ra, thì mỗi bước đi của anh ta thoàng có thể nhận thấy phát ra những ánh sáng kiếm cơ thể cũng sắp thành cái sàng rồi. Nhưng điều tốt đẹp ở đây là dưới áp lực kinh hoàng ở chỗ của Lục để thì Lục cuối cùng cũng thành công đột phá đến giai đoạn đầu của Chân Đế, Hon nữa sẽ rất nhanh liền tới được trình độ dinh cao của Chân Để sơ kỳ. Chắc có thế cùng cao thủ Sinh cảnh dánh một trận. "Đàn... đàn anh, bây giờ em đã được coi như là một cao thủ chưa? Em cảm giác mình có thể giết chết một cao thủ Sinh cảnh sơ kỳ rồi.." Sau khi luyện kiếm, anh ta cười toe toét đấy ngốc nghếch với Lục để, ý là người cũng nên công nhân thiên tài là tôi rồi chứ?
Lục để ngồi trên ngai vàng nghe vậy thâm ý sâu sắc nhìn anh ta nói: "Anh cà của cậu, cũng chính là Tiêu Hao Thiên, lực chiến đấu hẳn là đạt được đến cấp Cảnh giới Nhân Vương rồi. Biên giới bên ngoài có hai cường già cấp Tôn Cành giới Nhân Vương đã chết." "Ngài nói... hai Tôn Cảnh giới Nhân Vương đã chết kia là anh cả giết sao?" "Um.." Lục nghe vậy cả người cũng đứng hình rồi, anh cả anh ta đột phả đến cấp Cảnh giới Nhân Vương rồi sao? Không đúng, anh cà của anh ta đã có chiến lực cấp Cảnh giới Nhân Vương rồi?
Đây không phải sự thật chứ? Chuyện này xảy ra bao lâu rồi? Bọn họ bị mắc kẹt trong Chân Hoàng Vực mới có mấy ngày thôi mà? Chẳng lẽ thể giới ngoài kia cũng đã thay đổi? Lục để gật đầu cười nói: "Ử, chắc sẽ không sai, bất kỳ đời nào của điện chủ diện Thiên Thần đều không nguyên lý làm người yên lặng. Hơn nữa anh cả của cậu cũng đã được anh của ta, một thế hệ điện chủ điện Thiên Thần đời trước đồng ý." "Vậy nên, bây giờ cậu còn càm thấy giết được cao thù sinh cảnh sơ kỳ có gì đáng giá để kiêu ngạo chứ?" Luc để nghiêng người về phía trước cười nói với Luc.