Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ đột nhiên xuất hiện, trên người hai cường giả vô song đều mang theo khi thế của Nhân Vương sơ kỳ tối cao, khiến hai Nhân Vương của chiến đội Thiên Tàm là Bát Kỳ cùng Cương Mộc, tâm trạng vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng trong lòng Bát Kỳ cùng Cương Mộc cũng thở nhẹ một hơi, bởi vì nếu là Tiêu Hạo Thiên và Dương Hại hai người Nhân Vương đột kích, vậy hai người bọn họ cũng hoàn toàn không sợ. Dù sao Bát Kỳ vẫn là một cường giả cấp Nhân Vương trung kỳ cao cấp. "Tiêu Hạo Thiên, Dương Hạ, nếu mấy người dám đến, vậy thì giết bọn họ! Giết!"
Ngay sau đó, Bát Kỳ với Cương Mộc, hai cường già Nhân Vương, trên người sát khí dày đặc, sau lưng hai luân đại nhật, sáng lên hào quang chói mắt, khó thế hai người toàn bộ bạo phát, hướng Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ giết tới.
Bốn Nhân Vương, không có ai tránh né, rất nhanh va cham nhau kịch liệt. Nhưng ngay lúc hai bên đang va chạm kịch liệt, lúc đối mặt chém giết nhau, đột nhiên phát sinh biến cổ.
Bóng dáng Đường Ngọc Hiển, ẩm ám từ trên đinh đấu của Bát Kỳ và Cương Mộc bay xuống: "Dám tập kích quốc vận Thiên Hạ, giết!"
Một tiếng nổ to vang lên, phía sau Đường Ngọc Hiến ngưng tụ một đại nhật, xuất hiện, khí thế Nhân Vương hậu kỳ cao cấp toàn bộ bộc phát. Từ phía trên đỉnh đầu của Bát Kỳ và Cường Mộc, hướng hai người bọn họ công kích.
Đúng vậy, lúc này đây, Đường Ngọc Hiển một người đầu với Bát Kỳ và Cương Mộc, hơn nữa Đường Ngọc Hiển là cao thủ Nhân Vương hậu kỳ cao cấp, chiến lực của bà rõ ràng càng mạnh hơn. Lúc công kích của Đường Ngọc Hiền chưa hạ xuống, Bát Kỳ và Cương Mộc, liền cảm nhận được một sự uy hiếp vô cùng khổng lồ. "Không ổn! Nhân Vương hậu kỳ! Phòng ngự!"
Sắc mặt Bát Kỳ vội thay đổi, Cương Mộc cũng như vậy, lúc này hai người không thể không từ bỏ việc công kích Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ, mà dốc toàn lực phòng thủ Đường Ngọc Hien.
Chi là, đã không kịp, ngay sau một tiếng nổ vang, Đường Ngọc Hiến với tốc độ rất nhanh trực tiếp đùng đùng xuất ra hai chường, hai chường ngoan đoc dánh lên người Bát Kỳ và Cương Mộc. "Từ"
Đường Ngọc Hiển la một tiếng, một chường oanh bạo hư ảnh đại nhật phía sau Cương Mộc. Thân hình Cương Mộc bay ra xa.
Đùng... cùng lúc đó, công kích của Bát Kỳ cũng đánh lên người Đường Ngọc Hiển, nhưng không có tác dụng gì. Trái lại người Bát Kỳ bị Đường Ngọc Hiền lập tức đánh bay. "Cút!"
Đường Ngọc Hiển quay thân quát, đồng thời tung ra một chưởng mạnh tới mức không cách nào hình dung được, đánh lên người của Bát Kỳ. "Không."
Bát Kỳ hoàng sợ vô cùng kêu thàm một tiếng, toàn lực nhanh tạo ra phòng ngự, nhưng phòng không được, thân hình của ông ta ngay lập tuc liên bị Đường Ngọc Hiển đánh bay ra xa hơn ngàn mét.
Bát Kỳ một đường bay một đường đổ máu, đại nhật quang sau lưng cũng bị tan vỡ, khí tức trong nhảy mắt bị giảm xuống không ít. Sau đó Bát Kỳ không một chút do dự, quay người chạy trốn. Trò đùa gì vậy! Ba cao thủ Nhân Vương Thiên Hạ tu lại đột kích, còn cái người đánh lén của bọn họ là Nhân Vương hậu kỳ tối cao! Này thì con me nó còn có thể đẩu tiếp thl thật sự là ma quỷ.
Kỳ thật Đường Ngọc Hiển vừa mới công kích, chính là trong nháy mắt, tốc độ vô cùng nhanh. Mặc dù là Tiêu Hạo Thiên với Dương Hạ cũng không có phản ứng kịp. Ủng hộ chính chủ vào ngay ~ TRUMT RUYEN. c o m ~
Hơn nữa Đường Ngọc Hiền một mình công kích, mà còn trong nháy mắt bà lập tức đánh trọng thương hai Nhân Vương của chiến đội Thiên Tàm. Nhưng khí thể trên người Đường Ngọc Hiển, một chút cũng không giảm, vẫn cường thể vô cùng. Đường Ngọc Hiển lúc này đây, bá đạo vô song.
Đường Ngọc Hiền cũng không có một chút do dự, quay đầu nói với Tiêu Hao Thiên: "Mẹ đi bắt Bát Kỳ, bọn con giết Cương Mộc!”
Sau khi Đường Ngọc Hiển nói xong, thân hình nhoáng lên, nhất thời ngay tại chỗ truyền đến từng trận âm thanh mãnh liệt.
Sau đó thân hình Đường Ngọc Hiển liền biến mất, hướng về nơi Bát Kỳ bỏ trốn, đuổi theo. "Không... không thể nào! Nhân Vương hậu kỳ! Hậu kỳ!" Còn ở lại sát biên giới chiến trường Cường Mộc của chiến đội Thiên Mãnh, tâm trạng tuyệt vọng, và mặt hoàng sợ, sau đó ông cũng muốn chạy trốn.