Dương Hạ đã tự tin như vậy, Tiêu Hạo Thiên há có sợ gì? “Vâng điện chủ!” Những tướng sĩ mang đế giáp bên cạnh Tiêu Hạo Thiên đồng thanh đáp. Trong thời gian năm sáu tiếng này, dưới sự dẫn đầu của cường giả nhân vương Tiêu Hạo Thiên, điện Thiên Thần lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, thực lực lần nữa được tăng lên.
Trong trận chiến ba ngày trước, cả một trăm chiến đội cấp để đều bị nhốt trong khu vực của chân hoàng. Nhưng bây giờ sau khi tước đi nền tảng của Thiết Lang chiến bộ và Phi Ngư chiến bộ, điện Thiên Thần lại có hơn một trăm cường giả cấp hoàng đột phá đến cấp đế. Tuy là cấp để sơ giai nhưng cũng có đến một trăm người.
Còn cường giả cấp Thiên Vương đột phá lên cấp hoàng có khoảng ba trăm bốn trăm người. Hơn một nghìn năm trăm cường giả chiến thần đỉnh phong thì đã có năm trăm tướng sĩ đột phá đến cấp Thiên Vương!
Cho nên bây giờ có nghĩa là, trong ba nghìn tướng sĩ của điện Thiên Thần, chỉ còn một phần ba là dừng ở cấp chiến thần đỉnh phong! Hai phần ba còn lại đều đã từ cấp thiên vương trở lên.
Mà cho dù một nghìn tướng sĩ chiến thần đỉnh phong đó phối hợp với để giáp đỉnh cấp cũng sẽ có lực phòng ngự của cường giả cấp đế, ngoài ra còn có thực lực của cường giả cấp để tạm thời trong vòng mười mấy giây.
Cho nên cường giả hiện nay của điện Thiên Thần cộng thêm chiến giáp cấp để nói là ba nghìn cường giả cấp đế cũng không quá. Dù sao kẻ địch cao giai cần bọn họ ra tay giải quyết như cường giả cấp đạo chủ cũng rất ít.
Ví dụ như lần này Tiêu Hạo Thiên và Dương Hạ đánh chiến bộ Thân Mãnh, cường giả cấp đạo chủ của chiến bộ Thiên Mãnh ư?
Ha, vứt cho Liệt Dương tông xử lí là được rồi. Cường giả cấp đạo chủ của Liệt Dương tông, cảnh giới sinh cộng thêm cảnh giới tử, nếu toàn bộ xuất chiến cũng phải đến hơn bốn mươi năm mươi người.
Còn về cường giả dưới cấp đạo chủ, bọn chúng sẽ phải đối mặt với ba nghìn người mang để giáp, hơn nữa còn nằm giữ chiến pháp hợp kích một đời của điện Thiên Thần.
Thực lực như thế này đã quá đủ rồi! "Xuất phát!" Năm phút sau, ba nghìn tướng sĩ của điện Thiên Thần tập hợp tại quảng trường chiến bộ Phi Ngư, Tiêu Hạo Thiên ra lệnh. Trận chiến lần này kết thúc chiến bộ Thiên Tàm và Thiên Mãnh, Tiêu Hạo Thiên muốn mỗi một anh em dưới tay mình đều sẽ được thăng cấp.
Năm năm lập điện, một đường chiến đấu đến bây giờ, Tiêu Hạo Thiên mới thật sự có một chút động lực. Hai thế hệ hiện tại của điện Thiên Thần, cuối cùng có được bóng dáng của điện Thiên Thần của hai nghìn năm trước.
Sau năm phút, ở khu vực bí mật nhất của chiến bộ Thiên Mãnh, lực lượng tinh nhuệ nhất đều đã tập trung tại một ngôi đền nghìn năm tuổi.
Giờ phút này thời gian tại chiến bộ Thiên Mãnh đã là năm giờ sáng, trời sắp hừng đông. Nhưng lúc này, những cường giá hàng đầu của chiến bộ Thiên Mãnh, những cường giả cấp đạo chủ cảnh giới tử, cảnh giới sinh, và bảy cường giả duy nhất ở đỉnh cao của sinh cảnh, đang tụ tập trong sảnh sâu nhất của ngôi đền cổ, lo lắng bàn bạc tình thế tiếp theo. "Tô Nhĩ Hãn, lần này chúng ta tập kích quốc vận chiến bộ Thiên Hạ, tổn thất vô cùng nặng nề, quan trọng hơn là hiện nay bên chiến bộ Thiên Hạ đã xuất hiện bốn cường giả nhân vương. Mà chúng ta gần sát Thiên Hạ, nếu Thiên Hạ muốn báo thù, chúng ta.. phải làm sao?" Một cường giả cảnh giới sinh đỉnh phong chau mày nói.
Cường giả gọi là Tô Nhĩ Hãn kia là một nửa nhân vương, sau lưng là ba cường giả vô song. Lúc này Tô Nhĩ Hãn mặc một tăng bào màu đỏ, đầu trọc, nghe tin cũng trầm mặc.